Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Vũ Thánh Quân

Phiên bản Dịch · 2448 chữ

Phương Hàn rốt cục cũng sáng tạo ra võ học của mình, hạch tâm đạo lý của chính mình.

Kỷ nguyên chi đạo, vô hạn, không hề lặp lại, không ngừng khai sáng, vĩnh viễn sừng sững đỉnh phong. Làm chủ nhân vô song của vô số kỷ nguyên.

Phù văn của _"Kỷ nguyên chi đạo" _ lại sinh ra lực lượng cường hoành, cơ hồ hấp thu cả khởi nguyên, tạo hóa, một số tinh hoa vào bên trong. Hơi chút biến hóa, lực lượng từ vô số kỷ nguyên tràn đến.

Thân thể đứng thẳng dậy tung ra một quyền.

Ầm ầm!

Lực lượng của Phương Hàn thậm chí thẩm thấu ra bên ngoài Vũ Hóa thiên quốc. Ý chí xuyên qua thời không, hải dương, đại địa của Thiên giới, mãi mãi tốc hành tới tương lai xa xôi.

Pháp tắc Kim Tiên toàn thân tại thời điểm thoáng biến hóa này cũng vặn vẹo phát sinh biến hóa, chấn động phát ra khí thế làm cho núi sông sụp lở, càn không rung chuyển.

Phương Hàn rất thỏa mãn đối với một quyền này.

"Chậm rãi tu luyện, sau này ta sẽ tham ngộ kỷ nguyên chi đạo, Kỷ Nguyên Thần Quyền này càng thêm thần diệu, không ngừng khai sáng ra tương lai." Phương Hàn vê nắm tay, thể hiện tín niệm cường đại của mình.

So với lúc trước giao thủ cùng Hạng Nhất Chân, hắn đã cường đại hơn không ít, hơn nữa hiện tại đang thi triển ra kỷ nguyên chi đạo, lại càng không ai có thể nhìn ra lai lịch của hắn nữa, bởi vì trước đó chưa từng có ai nhìn qua kỷ nguyên chi đạo, đây chính là môn thần thông độc đáo do hắn tự nghĩ ra.

Đương nhiên môn quyền pháp này hiện tại chỉ có một phần hạch tâm đạo lý, cũng chưa hình thành chiêu thức võ học đặc biệt, hệ thống thần thông tiên thuật, nhất định phải từ từ từng bước một hoàn thiện.

Nhưng mà chỉ cần có hạch tâm, hết thảy có thể dùng thời gian chậm rãi sáng lập.

"Nếu như Hạng Nhất Chân còn tới tìm! Hiện tại ta chỉ cần một quyền là có thể giết chết hắn!" Phương Hàn một lần nữa khoanh chân ngồi xuống, thôi diễn đạo thuật.

Đúng lúc này, một đạo ngọc phù hàn băng lập lòe trong thân thể của hắn, trên mặt truyền tới thanh âm của Ngọc Cốt băng cơ Hư Mộ Vân.

"Phong Duyên, nhanh tới Phiêu Miểu động Thánh Ngọc Thiên Hàn Sơn, ta ở trong động phủ đợi ngươi, có một nhiệm vụ cự đại muốn cùng ngươi thương lượng, sau khi hoàn thành, linh mạch không thiếu, hơn nữa còn có cơ hội lấy được viễn cổ tiên trận."

Cuối cùng thanh âm của Hư Mộ Vân tan biến.

"Nhanh như vậy đã có nhiệm vụ? Ta lại muốn nhìn xem nàng kiếm được loại nhiệm vụ gì?" Phương Hàn một lần nữa sừng sững đứng dậy, hắn trái lại cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, Hư Mộ Vân lôi kéo hắn, chắc chắn là nàng đã nhìn trúng thực lực của hắn, sau này hoàn thành nhiệm vụ nguy hiểm gì cũng có sự trợ giúp lớn.

Vèo!

Thân thể của hắn qua lại như con thoi ra ngoài, trong nháy mắt, qua lại như con thoi xuyên qua các thời không của thiên quốc Vũ Hóa, mắt thấy từng rặng núi liên miên kéo dài, khắp nơi đều là linh mạch, từng đạo khí tức cực kỳ cường đại đang tu luyện từ trong đó truyền ra, Phương Hàn âm thầm khiếp sợ vì trong Vũ Hóa Môn còn có rất nhiều cao thủ.

Đột nhiên lúc này một ngọn núi xanh biếc tràn ngập hàn khí đột nhiên từ mặt đất mọc lên, bao la hùng vĩ, như một đầu Cự Long Phỉ Thúy uốn lượn kéo dài. Trên ngọn núi cao nhất, một tòa cung điện Phiêu Miểu xuất hiện. Nguyên khí linh mạch ở đây so với "Hàng Thần Phong" mà Phương Hàn ở cũng không biết tốt hơn bao nhiêu lần, thậm chí tám tòa động phủ mà Phương Hàn chiếm lấy cộng lại cũng không thể so được.

Rất hiển nhiên đây là "Phiêu Miểu động" "Thánh Ngọc Thiên Hàn Sơn" .

Là nơi Hư Mộ Vân tu luyện.

Phương Hàn đảo mắt nhìn tới, sau đó âm thầm gật đầu: "Trên có chân linh nuốt thiên không, dưới có đại địa cương sát, hàn khí như nước triều, đúng là thánh địa tu luyện."

Trong lúc nói chuyện thân thể của hắn trực tiếp na di tiến nhập vào trong động phủ, đã thấy Hư Mộ Vân ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, đang đánh ra một loại thủ pháp, dường như cũng truyền tin tức tới một số người khác.

Trông thấy Phương Hàn đi tới, ánh mắt của nàng chợt sáng ngời, đình chỉ đả thủ quyết, nói: "Phong Duyên, ngươi đã tới. Xem ra ta lại phải đánh giá lại ngươi rồi. Ngươi hoàn toàn phá vỡ cách đánh giá con người của ta rồi."

"Sao vậy?"

Phương Hàn cười nhạt.

"Ngươi đã chiến đấu với Hạng Nhất Chân? Lúc đó ta vừa vặn rời khỏi môn phái, hôm nay mới trở lại, thế nhưng có đệ tử đã sớm nói cho ta biết, Hạng Nhất Chân lại bị người đánh lui, ngươi dùng một loại thần quang phá Dạ Đế thần quyền của hắn? Hơn nữa ta còn đặc biệt xem qua quang ảnh ghi lại trận chiến của các ngươi, thật sự là động trời nha. Không thể tưởng được tu vi của ngươi lại cao như thế, không chừng ta còn không có tư cách sánh vai với ngươi nữa đó."

Hư Mộ Vân hắc hắc tán thưởng, tại mi tâm hơi hiển hiện một tia quang mang kỳ tích.

Trong lòng Phương Hàn trái lại khẽ động, câu nói "Nói không chừng ta còn không đủ tư cách sánh vai với ngươi" của đối phương có phần thoải mái, có thể thấy được chỉ là khách khí. Có thể thấy Hư Mộ Vân nhất định có thủ đoạn đặc thù, cảm thấy vẫn có thể khắc chế được chính mình, cho nên nàng mới nói nhẹ nhàng như vậy, nếu không trong giọng nói nhất định sẽ xen lẫn cảm xúc ghen ghét trong đó.

Nhưng mà chính mình hiện tại đã ngưng luyện thành hạch tâm độc hữu _"Kỷ nguyên chi đạo" _ . Hơn nữa có ba mươi ba lần chiến lực, con át chủ lớn như vậy, không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể so được.

"Quá khen, lần này ngươi truyền âm tìm ta, nói là vì một nhiệm vụ, rốt cuộc là nhiệm vụ gì vậy?" Phương Hàn trực tiếp nói thẳng.

"Đây là một nhiệm vụ của Thiên Đình, cũng không phải là trong Vũ Hóa Môn." Hư Mộ Vân vội vàng nói: "Thật ra của của Thiên Đình có phần thưởng rất nhiều, thế nhưng lại qua tay Vũ Hóa Môn, bị môn phái cắt xén. Tỷ như chúng ta tiếp nhập một đại nhiệm vụ trong Vũ Hóa Môn, thật ra cho dù hoàn thành cũng bị một số đại nhân vật cắc xen mất một nửa, còn lại một nửa rơi vào tay chúng ta chỉ còn rất ít ỏi. Trực tiếp đi Thiên Đình tiếp nhận nhiệm vụ, phần thưởng càng nhiều, càng có thể được đại nhân vật của Thiên Đình chú ý cùng ban thưởng."

"Ta biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở." Phương Hàn gật gật đầu, ánh mắt vẫn như cũ nhìn Hư Mộ Vân.

"Lần này chúng ta đi tới một nơi gọi là Loạn Thần Chi Hải. Tới đó để đối phó một tên cao thủ Thần tộc!" Hư Mộ Vân nói: "Đồng thời khai quật một tòa cổ mộ trong đó. Tranh thủ trước khi Thần tộc tới, chúng ta khai quật toàn cổ mộ đó. Lấy một kiện linh vật trong đó giao cho Thiên Đình, nếu như hoàn thành nhiệm vụ này, có thể nhận được rất nhiều phần thưởng của Thiên Đình, thậm chí có thể được nhân vật cấp bậc siêu việt hơn Kim Tiên trực tiếp truyền thụ công lực."

"Loạn Thần Hải? Quyết đấu cùng cao thủ Thần tộc?"

Phương Hàn ngẩn ra: "Thần tộc đã tới Thiên giới sao? Không phải nghe đồn lúc trước không lâu, Thần tộc mới công kích phá bình chướng của Thiên giới à? Nhưng lại được rất nhiều cao thủ Thiên Đình thiên tu rồi mà?"

"Quả thật là như vậy, nhưng mà chỉ trong thoáng chốc đó, trong đám Thần tộc có rất nhiều đại nhân vật cổ xưa đã xông vào Thiên giới, ẩn núp khắp nơi. Hơn nữa có một bộ phận đại quân Thần tộc cũng đã tiến nhập Thiên giới. Trong đó có rất nhiều cao thủ Thần tộc cổ xưa lục tục phi thăng, cho nên tại Thiên giới, số lượng Thần tộc ẩn núp cũng không ít, không chỉ như thế, số lượng lão ngoan đồng Long tộc, Phật giới cũng không ít." Hư Mộ Vân chậm rãi nói.

"Lần này Thiên Đình dường như nhận được tình báo bí mật gì đó, nói là một bang đại quân Thần tộc tụ tập tại Loạn Thần Hải, là muốn khai quật một khu cổ mộ, cổ mộ kia nghe đồn rất nhiều năm trước, khi Thần tộc chiến đấu cùng Thiên giới, một vị cao thủ cấp bậc Chí Tiên Thần tộc gọi là Quỷ Vũ Thánh Quân đã tử vong, được chôn cất trong đó. Bọn chúng muốn tìm kiếm thứ đồ trọng yếu còn sót lại của Quỷ Vũ Thánh Quân, thậm chí nghe đồn Quỷ Vũ Thánh Quân còn chưa chết, đang ngủ say trong cổ mộ. Chúng ta cần phải vào trong đó lấy một kiện linh vật mà năm đó Quỷ Vũ Thánh Quân lưu lại giao cho Thiên Đình."

"Loạn Thần Hải là địa phương nào? Nếu như đại quân Thần tộc tụ tập, chỉ sợ chúng ta không có cơ hội, Thần tộc có thể phi thăng Thiên giới khẳng định đều là lão ngoan đồng, cổ lão. Vạn nhất trong đó có kẻ siêu việt hơn Kim Tiên thì sao?" Phương Hàn nhíu mày.

"Cho nên nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm, nhưng giá trị lại rất lớn. Loạn Thần Hải là một khu chiến trường viễn cổ, nơi vẫn lạc của vô số đại quân Thần tộc cùng Thiên giới, có vô số lời nguyền rủa, vô số oán hận cường đại, không biết bao nhiêu kẻ cường đại vẫn lạc trong đó, là địa phương mà từ trước tới giờ có rất nhiều cao thủ tới tầm bảo, có cao thủ chết ở trong đó, có cao thủ thu được bảo tàng còn sót lại của một số nhân vật cường đại, một bước lên trời! Kiện bảo bối ở trên tay ta đây cũng chính là lấy được trên thi hài một vị siêu việt Kim Tiên. Ngươi xem."

Hư Mộ Vân nói, đồng thời vươn tay ra.

Lúc này Phương Hàn đã phát hiện, trên ngón giữa bàn tay trái của nàng có một khỏa giới chỉ bằng gỗ. Giới chỉ không hề có điểm thu hút nào, cũng không có một chút pháp lực ba động, dường như chỉ là một khối gỗ bình thường. Thế nhưng Phương Hàn nhìn kỹ lại phát hiện trên mặt có vô số địa đồ lưu chuyển, mỗi một địa đồ đều ẩn chứa thiên địa chí lý. Hơn nữa trong đó còn ẩn chứa linh khí Tổ linh thoáng lưu chuyển.

"Thượng phẩm tiên khí!"

Phương Hàn hơi sững sờ.

"Không sai, cái giới chỉ này gọi là Hóa Tâm Giới. Thân mình không có công năng gì, nhưng lại có thể phụ trợ người tu luyện, khiến cho tốc độ tu luyện của ta nhanh hơn năm lần so với người bình thường, hơn nữa lại không gặp nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma. Thậm chí có thể cường hóa pháp tắc Kim Tiên của ta, nhân thể tăng tới cực hạn. Tỷ như, thân thể Kim Tiên bình thường chỉ có thể chứa được một hai vạn đạo pháp tắc Kim Tiên, thế nhưng sau khi dùng Hóa Tâm Giới này tu luyện, lại có thể giúp ta dung nạp ba bốn vạn đạo. Thậm chí còn nhiều hơn." Hư Mộ Vân giải thích nói.

"Thần kỳ vậy sao?"

Phương Hàn cau mày.

"Được rồi, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Cũng tốt, cho dù không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, đi Loạn Thần Hải thăm quan cũng tốt, cư nhiên là chiến trường viễn cổ giữa Thần tộc cùng Thiên Đình, có thể kiếm được một hai bảo tàng cũng không tồi a." Phương Hàn gật gật đầu: "Huống chi còn có đại quân Thần tộc, bắt vài đâu cấp bậc Kim Tiên, trực tiếp luyện hóa, đền bù pháp tắc trong thân thể ta cũng không tồi."

Hắn còn chưa có gặp qua Thần tộc cấp bậc Kim Tiên.

Thời điểm giao chiến trong thế tục, cao thủ cấp bậc Kim Tiên bởi vì bị hạn chế rất lớn, căn bản không thể xuất hiện. Thế nhưng tại Thiên giới lại bất đồng. Kim Tiên là chủ lực, là bá chủ, Phương Hàn không tin không có Kim Tiên Thần tộc trong đó.

Đối phó với Thần tộc chính là sở trường của hắn.

"Tốt lắm, việc này không nên chậm trễ, hiện tại chúng ta xuất phát thôi. Đúng rồi hành động lần này cũng không hề tầm thường. Ta còn liên lạc với một vài đệ tử hạch tâm của một số môn phái khác, đến lúc đó ngươi cần chặt chẽ liên thủ với ta, bởi vì chúng ta đều là người Vũ Hóa Môn mà." Hư Mộ Vân bay lên, đồng thời báo cho Phương Hàn biết.

"Còn tìm đệ tử của môn phái khác? Là những môn phái nào? Đều là vương giả đại phái giống như Vũ Hóa Môn sao?" Ánh mắt Phương Hàn lóe lên, liên hợp với đệ tử của môn phái khác làm nhiệm vụ, tầm bảo, bình thường đều thập phần nguy hiểm, dù sao cũng không phải là người của một môn phái, không có quy ước gò bó, rất dễ phát sinh chuyển nổi lòng tham, ám toán đồng bạn.

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh của Mộng Nhập Thần Cơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 398

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.