Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên cơ đồ xuất hiện

2773 chữ

Khi bước vào trong thành, điều đầu tiên Hoàng Minh cảm nhận rằng nơi này rất phồn hoa náo nhiệt. Các tòa nhà, tửu lâu, cửa hàng,...mọc san sát nhau. Người dân ở đây chủ yếu là các võ giả đa số là Đấu sư và Đại Đấu sư, theo sự chỉ dẫn của tên thủ vệ ngoài cổng đó nói Hoàng Minh đi một mạch tới Tòa chính điện to nhất ở nơi đây.

Chỉ thấy nơi này người ra vào tấp nập có những công tử ăn mặc hào hoa tay cầm quạt phe phẩy sau lưng là hạ nhân đi sau, có những đại hán cao to vạm vỡ trên người vẫn còn rính chút mùi huyết tinh sát khí như ẩn như hiện...Hoàng Minh bước vào bên trong Tòa chính điện này phải nói bên trong vô cùng rộng rãi có những đoàn võ giả tụm lại nói chuyện ríu rít, có những người đi xung quanh nhìn ngắm những món bảo khí đang được người ta bỏ vào hộp kính mà nghị luận.

Hoàng Minh đi về phía lão bản đang cặm cụi loay hoay viết gì đó, chắp tay hỏi :

-Tiền bối, ngài có biết nơi nào để đăng kí thân phận hay lập thẻ xác nhận không!?

Nghe thấy có người gọi, lão liếc nhìn thì thấy đó là một thanh niên mặc bộ y phục có giáp nhẹ màu trắng đội mũ trùm đầu deo mặt nạ màu vàng tu vi tầm cỡ Đại Đấu sư Ngũ tinh sau đó lão lại cúi xuống viết tiếp nhàn nhạt nói :

-Lầu 2, rẽ trái phòng 205.

-Đa tạ!!!

Trước khi đến đây, Hoàng Minh đã học một bộ công pháp che dấu tu vi. Chỉ có người cách hắn hẳn một Đại cảnh giới tập chung tinh thần cảm nhận linh lực xung quanh hắn thì mới biết tu vi thực sự của hắn hoặc trong lúc giao đấu thì mới có thể phán đoán ra tu vi thực hư của hắn, đấy là còn thêm cả hiệu ứng của chiếc mặt nạ mà hắn đang đeo cũng che dấu bớt đi tu vi của hắn nên lão già đó mới đoán được tu vi của hắn đại khái Đại Đấu sư Ngũ tinh.

Trở lại với Hoàng Minh, hắn đang đi theo chỉ dẫn của lão già đó đến phòng 205. Bước vào thì hắn chỉ thấy căn phòng cũng khá nhỏ tầm hơn 10m, hai bên là hai cái giá sách và có một bộ bàn ghế khá "sang trọng" ở giữa phòng có một trụ đá hình vuông màu xanh cao hơn 1m trên trụ đá đó đầy những hoa văn kì dị. Hoàng Minh đi qua thì thấy cuối phòng đang có một cô gái tầm cỡ 24, 25 tuổi phải nói là...vô cùng nóng bỏng, quyến rũ. Dáng người cong chữ S, chỗ nào cần lồi thì lồi chỗ nào cần lõm thì lõm, bộ ngực đã lớn nay được cô gái khoanh tay ép cho bộ ngực đó hơi cao lên làm lộ một cái rãnh sâu hoắm trước mặt. Nàng mặc bộ y phục màu đỏ chật chội bó sát người kết hợp với vóc dáng người ma quỷ của nàng thì thật đúng là....hại nước hại dân....Đôi chân dài trẳng trẻo mảnh khảnh, bộ mông do bị y phục bó sát chật chội làm toát lên một vẻ.....khiến người nhìn yếu tâm lí xịt máu mũi. Vì nàng ta đang đứng quay mặt vớ hắn hơn nữa còn mang theo khăn che mặt nhưng chỉ nhìn vóc dáng thôi cũng biết cô gái này nhất định khuynh quốc khuynh thành xinh đẹp tuyệt trần. Hoàng Minh cảm nhận dưới hạ khố của hắn có gì đó không đúng cảm giác mãnh liệt như muốn lao vào xé tan bộ y phục đó ra ăn tươi lướt sống nàng ta, hắn có huyết mạch của Long tộc mà Long tộc trời sinh dâm dục nên làm hắn có chút bị ảnh hưởng. Vội thu lại vẻ thất thố của mình vận chuyển Hồng Nghiên Minh Cương áp chế dục vọng đôi mắt hơi liếc nhìn về phía cô gái đó thấy nàng ta vẫn đang cau mày chăm chú nhìn quang cầu trước mặt thì thở một hơi.

Điều làm Hoàng Minh hơi khó hiểu là nơi này có một cô gái xinh đẹp như vậy nhưng tại sao bên ngoài lại không mảy may có lấy "một con ruồi" bâu chứ. Thường thì chỉ cần ở đâu có gái đẹp là y như rằng nơi đó có một đống nam nhân bám theo hòng chiếm thiện cảm của cô gái đó nhưng ở đây lại trái ngược với điều đó....Lắc đầu bỏ qua cái vấn đề đó Hoàng Min bắt đầu bước đến đi về hướng cô gái đó.

Thấy có người đến, cô gái đó quay mặt lại nhìn Hoàng Minh mở miệng nói :

-Không biết vị công tử này tới đây là có việc gì!!!-Thân thể đã quyến rũ rồi thì thôi nay cả giọng nói cũng muốn mê hoặc cả người khác...đúng là vưu vật hại người mà.

Vừa mới vận chuyển Hồng Nghiên Minh Cương phục hồi về trạng thái bình thường nay lại nghe được giọng nói đầy vẻ mê mị này của nàng nữa thì trong lòng Hoàng Minh lại rạo rực thêm. Có trách cũng chỉ trách cía huyết mạch Long tộc đang chảy xuôi trong người hắn, vội áp chế xuống Hoàng Minh nói :

-À...Ta muốn làm thẻ xác nhận, lão bản ở phía dưới quầy chỉ ta lên đây!!!

-Ồ, thì ra là vậy. Mời đi theo ta-Nói rồi nàng dẫn Hoàng Minh tới vị trí cây trụ đá, tay bấm pháp quyết mồm lầm bẩm cái gì đó mặc dù Hoàng Minh nghe rõ nàng nói gì nhưng ngôn ngữ hắn lại không hiểu chút nào đến khi cây trụ đá bỗng sáng lên hay nói đúng hơn là các hoa văn trên cái trụ đá đó phát sáng. Cô gái đó thu tay lại quay sang Hoàng Minh và nói :

-Mời công tử đặt tay lên bàn đá, sau đó nhỏ máu lên. Ta sẽ làm giấy hứng nhận cho công tử!!!

-Được!!!-Hoàng Minh đặt tay lên trụ đá đó các hoa văn trên trụ đá càng phát sáng hơn, hắn rút tay ra sau đó hắn hất nhẹ một cái một giọt huyết từ tay hắn bay ra dung nhập vào trụ đá. Giọng cô gái đó lại vang lên bên tai hắn :

-Được rồi, mời công từ qua bên kia ngồi uống nghỉ một lát. Để ta làm nốt việc còn lại, có lẽ thời gian mất hơi lâu một chút.

-Được!!!-Hoàng Minh đấp trả lại nàng sau đó đi về phía bộ bàn ghế kia ngồi xuống rót một tách trà và uống. Phải công nhận trà vô cùng ngon, khi uống vào làm cho đầu óc người ta sảng khoái thanh tỉnh....Qủa là "Hảo Trà".

Trong lúc nhâm nhi hưởng thụ hương vị của trà thì đôi mắt hắn vô ý liếc về phía cuối góc phòng thì thấy có một trụ đá cao hơn 3m rộng tầm cỡ 1m. Ở giữa trụ đá có một cái lỗ vô cùng lớn trong đó có một đoàn ánh sáng to cỡ tầm hơn một cái đầu người đang phát quang. Điều đặc biệt là mặc dù đoàn ánh sáng đó mặc dù phát sáng nhưng xung quanh nó lại không sáng hơn tý nào vẫn chỉ có ánh sáng nhàn nhạt như ở khắp căn phòng.

Trong lòng Hoàng Minh vô cùng chấn động, huyết mạch đột nhiên sôi trào như có thứ gì triệu hoán hắn. Mà thứ triệu hoán hắn lại là đoàn ánh sáng đang nằm trong trụ đá đó. Hắn đứng dậy bước đi đến đoàn ánh sáng đó, khi đứng trước đoàn ánh sáng đó hắn thấy ở giữa đoàn ánh sáng có rất nhiều chấm nhỏ. Không hay nói đúng hơn là những ngôi sao vô cùng bé nhỏ đang nhấp nháy. Hoàng Minh tính tổng cộng có 172 ngôi sao chắc chắn thứ này đang triệu hoán hắn. Lục lại trí nhớ truyền thừa, một lát sau hắn kinh ngạc vô cùng kích động nhìn chằm chằm vào đoàn ánh sáng đó. Hắn lẩm bẩm mấy câu cửa miệng :"Thật...thật không thể tin được...vậy...vậy mà thứ này lại xuất hiện ở đây. "THIÊN CƠ ĐỒ" chí bảo mấy vạn năm thậm chí hơn 100 vạn năm cũng chưa chắc xuất hiện vậy mà bây giờ nó lại xuất hiện. Không đúng THIÊN CƠ ĐỒ xuất hiện nhất định mấy lão quái vật còn sống phải đánh hơi thấy nhưng nó lại nằm vứt xó như vậy...trừ khi..." Hoàng Minh thả thần thức vào trung tâm đoàn ánh sáng đó hay nói chính xác là trung tâm THIÊN CƠ ĐỒ dò xét. Qủa nhiên như hắn nghĩ trung tâm THIÊN CƠ ĐỒ đang có một đạo linh hồn mỏng manh trên người không một mảnh vải đang nằm quận mình ở đó. Chỉ Thăm dò một chút thôi vậy mà thần thức của hắn đã hao tổn hết sạch, trên khuôn mặt xuất hiện đầy mồ hôi. Hắn vội ngồi xuống cho một viên Hồi Tinh đan vào miệng nuốt xuống sau đó vận chuyển công pháp Vạn Đao Phi Thiên luyện hóa dược lực. Một lát sau, Thần thức cuối cùng cũng được tu bổ hắn thở ra một ngụm trọc khí sau đó bắt đầu nghiền ngẫm THIÊN CƠ ĐỒ.

THIÊN CƠ ĐỒ xuất hiện như vậy thời đại đó cũng đã chuẩn bị đến gần. Một kỉ nguyên mới sẽ được sinh ra hay là bị xóa bỏ ???.

Hoàng Minh đứng nhìn THIÊN CƠ ĐỒ cả thân thể đều không nhúc nhích khí tức cũng theo đó biến mất theo, đôi mắt không tự nhủ nhắm lại. Nếu không phải quanh người hắn có linh lực bao phủ hay từng làn hơi thở trên người hắn phát ra thì ngưới khác rất dễ tưởng rằng hắn là một bức tượng do một vị đại năng cấp Tông sư điêu khắc a. Bây giờ hắn bất tri bất giác hòa mình vào làm một với THIÊN CƠ ĐỒ lĩnh ngộ những tinh túy Tối Cao mà Vô Thượng...

Cùng lúc đó ở một nơi nào đó trong một không gian vô tận, một đoàn người hay nói đúng hơn là có 7 người đang bị những chiếc xích sắt vô cùng to lớn trói chặt lại. Trên những chiếc xích sắt đò chằng chịt chi chít những trận pháp, trận văn, phong ấn cổ xưa. Càng kinh khủng hơn trong không gian đó lấy 7 người làm trung tâm làm bán kính trăm trượng vô số các loại trận pháp, minh văn, phù chú và các loại phong ấn vô cùng kinh khủng bao bọc lấy 7 người đó lại. Còn bên ngoài là dài dặc phải nói là hơn tỷ các loại yêu thú hay linh thú đều cấp bậc Thánh thú và Thần thú đang bảo vệ vô cùng sâm nghiêm nơi này, kì dị chính là trên trán mỗi con yêu, linh thú đều có một cái ấn kì dị màu đen và đôi mắt của chúng đỏ lòm kết hợp với bộ dáng đáng sợ thì trông vô cùng kinh khủng.

Rốt cuộc đây là nơi nào mà cần một lượng lớn trận pháp, phong ấn,...yêu, linh thú cấp bậc vô cùng cao thử hộ như vậy......Trong 7 người có một người là phụ nữ, mặc dù mắt vẫn nhắm như bao người khác nhưng trên khuôn mặt lại xuất hiện tiếng nụ cười mỉm khóe môi mấp máy một câu sau đó trở lại bình thường như 6 người khác : "Tiểu tử, rốt cuộc ngươi đã tìm thấy nó. Bọn ta đợi ngươi"

Quay trở lại với Hoàng Minh, bên tai hắn bỗng dưng vang lên một câu nói. Chính là câu nói của người phụ nữa đó, nhưng hắn không hề hay biết gì vì bây giờ Linh hồn hay thần thức của hắn đang chìm đắm trong THIÊN CƠ ĐỒ rồi. Trái ngược lại với hắn thì cô gái giúp hắn làm thẻ xác nhận đã làm xong quay sang địng nói với hắn những nhìn thấy trạng thái của hắn thì nàng ngẩn người. Thật không nghĩ tới người thanh niên trước mắt này lại đang lĩnh ngộ "thứ đó" mà nhìn tràng cảnh trước mắt thì nàng khẳng định tầm 2 hoặc 3 canh giờ nữa là hắn tỉnh lại.

Bây giờ trong lòng nàng đang có vô vàn cảm xúc, khuôn mặt lúc thì đỏ hồng vì nghĩ nếu như người thanh niên trước mặt nàng đây lĩnh ngộ hoàn toàn "thứ đó" thì nàng nhất định phải theo người này. Về sau sống hay chết thì đều do người này quyết định vì ở trong đó có một đạo linh hồn của nàng. Rồi sau đó từ khuôn mặt đỏ hồng biến thành vẻ mặt lo lắng hay sợ hãi vì nàng thấy hắn đeo mặt nạ ngộ nhớ khuôn mặt hắn xấu xí, mà theo nàng biết được những người có khuôn mặt xấu xí như vậy sẽ dẫn đến tự ti khi giao tiếp hay gặp mặt người khác mà từ đó dẫn đến tính tình kì cục. Không biết đến lúc đó nàng sẽ bị hắn đối xử ra sao...Nàng bất chợt rùng mình một cái chỉ nghĩ mà thôi đã thấy sợ hãi rồi, đột nhiên trong đầu nàng xuất hiện ý nghĩ "không được tốt cho lắm" nàng định đi đến đánh thứuc hắn hay nói trực tiếp hơn là quấy rối hắn để hắn chấm dứt tình trạng như vậy. Bởi vì nếu như hắn lĩnh ngộ thành công thì thân xác này của nàng sẽ của hắn do hắn định đoạt nhưng đột nhiên nàng nghĩ đến câu nói mà lúc gia gia của nàng nói cho nàng biết :"Nếu trong quá trình hắn lĩnh ngộ mà gặp vấn đề gì bất trắc thì nhất định lúc đó con cũng sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy nếu con gặp người có duyên với đoàn ánh sáng ấy thì hãy bảo hộ hắn trong lúc lĩnh ngộ"

Cũng chính vì câu nói ấy mà nàng bất giác dừng hành động của mình lại, trên đôi mi ngân ngấn vài giọt nước mắt thương thay cho số phận của mình. =>Qủa nhiên trong hồ lô của nữ nhân luôn nghĩ mấy điều kì quái<=

Từ lúc nàng bắt đầu chào đời thì đoàn ánh sáng này đã nối liền với nàng và từ đó nàng luôn trong trạng thái suy yếu và không thể tu luyện nhưng điều kì lạ là từ đó tới giờ chưa có một nam nhân nào chạm được vào nàng kể cả cha nàng và gia gia của nàng cứ ngỡ ai độgn vào nàng là sẽ bị một loại chấn động đánh bay ra ngoài nhẹ thì không sao nặng thì thổ huyết hoặc có thể là tàn phế, chuyện này quá kì lạ nên gia gia nàng đã mời biết bao gíams định sư về quan sát phán đoán điều kì nạ này.

Và cuối cùng có một cao nhân vô tình đi ngang qua và kết luận rằng "Đoàn ánh sáng kia đang giam dữ một đạo linh hồn bản mệnh của nàng chỉ có ai lĩnh ngộ thấu triệt nó thì nàng mới có thể sống và từ đó nàng sẽ phải đi theo người đó suốt đời. Hắn muốn nàng sống thì nàng không thể chết, hắn muốn nàng chết thì nàng sẽ chết một cách không được tử tế. Cũng vì thế mà nó có cái hại và cái lợi riêng, cái hại : Nếu như người lĩnh ngộ đoàn ánh sáng đó là một người xấu xa thì....chắc các ngươi đã biết và ngược lại nếu như người lĩnh ngộ đoàn ánh sáng đó là người tốt thì sau này hai người sẽ vô cùng hạnh phúc tâm linh tương thông thuân vợ thuận chồng, cái lợi : người lĩnh ngộ đoàn ánh sáng này có tu vi cao bao nhiêu thì nàng cũng sẽ có tu vi bấy nhiêu tương đương với thiên phú hay ngộ tính cũng vậy. Nói tóm lại người lĩnh ngộ đoàn ánh sáng này càng mạnh thì nàng cũng vậy. Nhất Phi Trùng Thiên"

Bạn đang đọc Hồng Nghiên Đại Lục của Vui Đêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mặttrăngmáu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.