Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyệt Quang thành

2077 chữ

-Đó là Tam đại gia tộc Sở Viêm Hồ Phương âm mưu đánh giết Nguyệt tộc. Sở Viem Hồ thì đích thân gia quân động thủ còn Phương tộc trước nay luôn đứng trung lập nhưng không biết lí do vì sao lại trong tối ngầm cắt đứt đường dây buôn bán đan dược, thuốc chữa thương với Nguyệt tộc.

Nghe vậy Hoàng Minh cau mày xem ra thời gian gần đây gia tộc của Nguyệt nhi gặp đại nạn, Hoàng Minh tiếp tục dò hỏi :

-Vậy thế lực 3 gia tộc đó như thế nào???

-Thưa Long Đế, Tứ đại gia tộc đó có 3 Ngũ Tinh Đấu Linh và 1 Bán Thánh tọa trấn.

-Vậy còn Nguyệt tộc!?

-Cái này....thì....à...theo ta được biết thì hiện nay Nguyệt tộc chỉ có một Cửu tinh Đấu Hoàng đó là Đại trưởng lão của họ còn những người khác thì ta cũng không biết.

-Vậy ah, nếu chỉ có 1 Đấu Hoàng thì xem ra Nguyệt tộc gặp nguy hiểm rồi chắc bây giờ khéo họ....ài!!!Hoàng Minh nắm chặt nắm tay, nếu như Nguyệt Nga có vấn đề gì thì nhất định trên mảnh Đại lục này sẽ không còn Sở Viêm Hồ Phương Tứ Đại cổ tộc nữa. Nói đến đây Sát khí trên người Hoàng Minh vô thanh vô tức toát ra ngoài. Chỉ tội cho mấy người bên cạnh sát khí quá khủng bố làm bọn họ sống lưng đổ đầy mồ hôi cắn răng chịu đựng không dám phát ra tiếng nào, có người không chịu đựng nổi cả thân thể hơi cúi xuống như muốn quỳ xuống. Sát khí của hắn cũng đâu phải dạng vừa. Phải biết trong trận chiến mà Linh điện khảo hạch hắn, hắn đã lĩnh ngộ được sát phạt chi ý càng quan trọng hơn là "Thiên Sát Tâm". Báu Vật trời cho, mười vạn năm cũng chưa chắc có ai đạt được nó vậy mà hắn lại ddajt được. Đúng là vận may cức chó mà...Hắn cũng không biết rằng mình đã vô tình đạt được một báu vật quý hiếm như vậy bởi vì lúc đó trong tâm trí hắn chỉ có giết chóc không hề quan tâm tới những thứ xung quanh mình. Đến nay khi nghe tin gia tộc Nguyệt Nga gặp nạn làm trong lòng hắn vô cùng lo lắn và tức giận, trong cơn tức giận hắn vô tình để Thiên Sát Tâm phóng xuất sát khí ra ngoài...

Cảm nhận sát khí kinh khủng của Hoàng Minh những lão già biến sắc, một người khác vội nên tiếng đó là một lão già thấp bé nhất trong 10 người nhưng cũng là người mạnh nhất trong số họ :

-Vậy cũng chưa nhất định, Ta nghe nói Nguyệt tộc có một Đại trận thượng cổ bảo vệ chắc sẽ không bị diệt sớm như thế đâu!!!Nghe vậy sát khí của Hoàng Minh mới bắt đầu lắng xuống, bọn người thở phù một hơi một tên Đấu Đế khác cũng cũng vội tiếp lời của hắn :

-Nhưng cũng thật kì quái nha. Hơn một nghìn năm trước Nguyệt tộc Là một gia tộc mạnh mẽ nhất đứng đầu Ngũ Đại gia tộc, trong tộc Đấu Vương vô cùng nhiều đếm không xuể, Đấu Hoàng hơn 300 người, Đấu Thánh hơn 20 người, Đấu Đế có 7 người, đặc biệt còn có 2 Hóa Thần. Một thế lực như vậy cũng đủ "miễn cưỡng" sánh với mấy Thần thú tộc như bọn ta nhưng không biết hiện nay mấy tên đó đi đâu nên giờ chỉ có một Đấu Hoàng tọa trấn...--Trong khi nói hắn nhấn mạnh hai chữ "miễn cưỡng" bời vì bọn họ khinh thường những nhân loại đó mặc dù nhiều kẻ mạnh nhưng đối mặt với yêu,linh thú cùng giai thì nhất định khác một trời một vực thua thảm bại ngay từ đầu.

-Vậy a, liệu có liên quan gì tới "trận chiến" đó không!?

Nhắc tới trận chiến đó thì cả 10 người giật mình, mặc dù không được đích thân nhìn thấy trận chiến đó nhưng xem qua các bản cổ tịch hoặc Tàn Lưu Quang cầu thì bọn họ không nhịn được đổ mồ hôi lạnh. Thây xác, thi thể chất thành núi có nhân loại, có yêu hay linh thú...hơn nữa còn có mấy cái xác thân thể giống con người nhưng họ lại vô cùng to lớn ngoài Cự Nhân Tộc thì còn ai nữa; máu tanh nhuộm đỏ mặt đất hơn nữa vô tình còn tạo nên nhữnh nhánh sông máu. Vô cùng tàn khốc, vô cùng thảm thiết.....

Tên Đấu Đế thấp bé nhất tỉnh lại đầu tiên lắc đầu cười khổ nói :

-Chắc là không đâu bởi vì theo sách cổ nói trận chiến đó xảy ra khoảng hơn 20 vạn năm về trước mà bọn họ lại biến mất vòa khoảng hơn 1000 năm trước. Hai thời gian không trùng nhau nên nhất định không phải đâu.

-Xem ra cần đến Nguyệt tộc một chuyến rồi!!!

-Ngài và Nguyệt tộc là bạn hay thù vậy!!!-Vẫn là tên lão già có mái tóc và bộ râu màu đỏ không nhịn nổi hiếu kì hỏi

-Thê tử ta là người Nguyệt tộc...Mọi chuyện ta đã bàn với các ngươi, các ngươi cứ theo thế mà hành sự. Khi ta trở lại, nếu như Long tộc mà không phát triển thì....ta sẽ hỏi tội các ngươi!!!Nói đến câu cuối, trong người Hoàng Minh bộc phát ra sát khí uy áp đến 10 lão già đó. Phải nói cách này của Hoàng Minh vô cùng hữu hiệu 10 lão già đó khúm lúm đổ mồ hôi lạnh cười xòa tuân lệnh ríu rít.

Hoàng Minh rút uy áp rồi bắt đầu lấy tấm ngọc bội trong không gian giới mà Nguyệt Nga lúc chia tay đã đưa cho hắn truyền linh lực vào nó. Ngọc bội đó phát sáng phá không bay đi Hoàng Minh vội cất cánh bay theo. Phải nói tấm ngọc bội này bay vô cùng nhanh, hắn phải vận Phong Lôi Thần Dực tới 7 thành mới theo kịp.

...........

Những võ giả dưới mặt đất đang căng thẳng tập chung đánh nhau với yêu thú, những tuyệt chiêu hoa ảnh đầy trời đủ các loại nguyên tố được thi triển ra đánh về phía hai con yêu thú. Một con là Huyết Diễm Phong Lang (đực) toàn thân chúng có bộ lông đỏ như máu, đôi mắt đỏ rực thân cao hơn ba mét đặc biệt là bốn cái chân của nó đều được bao trùm bởi những đoàn hỏa diễm và có bộ vuốt sắc nhọn. Còn con kia cũng là một con Huyết Diễm Phong lang (cái) và chúng đều là Ngũ cấp đỉnh phong đang đánh nhau với hơn 30 võ giả trong đó có 3 Đấu Vương Tam tinh 1 Đấu Vương Bát tinh 12 Đấu Tông còn lại đều là Đấu Sư và Đại Đấu sư. Cuộc chiến đang diễn ra rất bất lợi vì bên võ giả kia bị chết mất gơn 10 người trong đó có 3 Đấu Tông còn hai con yêu thú cũng không kém trên người đầy những vết thương đang rỉ máu...Bùm...bùm...tiếng đánh nhau vang khắp một mảnh sâm lâm thì chợt bỗng trên đầu bọn họ có hai luồng khí tức cùng với uy áp khủng bố bay qua, cứ ngỡ gặp phải thêm con yêu thú nữa nhưng khi họ ngẩng đầu nên thì không thấy cái gì cả. Chính vì sự thất hố đó của họ nên cả đoàn đã bị con yêu thú đó đánh trọng thương 5 người, tiếng hét thảm vang lên làm bọn họ giật mình tỉnh lại hoảng hốt vội lao đến chém yêu thú và giải cứu đồng bạn. Nhìn thấy tình hình không ổn, đoàn người vội rút lui bảo toàn tính mạng. Cuộc chiến bỗng thay đổi nhanh chóng, đoàn người chạy toán loạn và dẫn đến có thêm 3 người chết nữa trong đó có một Đấu Vương trung kì phải ở lại bọc hậu cho mấy người còn lại chạy.

Sau khi chạy thoát khỏi hai con yêu thú, đoàn người cứ tiếp tục chạy qua đến rìa mảnh sâm lâm thì thở phào một hơi vội ngồi xuống mảnh đất trống hồi phục và chữa lại thương thế. Bởi vì đây là rìa bên ngoài mảnh sâm lâm nên không có yeu thú mạnh mẽ nào nên bọn họ mới yên tâm ngồi nghỉ....

Bên dưới một gốc cây to đang có hai trung nien vừa phục dụng đan dược đang hồi phục thương thế. Một lát sau, khi vết thương đã khá hơn chút một người trung niên bên cạnh hỏi :

-Lão tam, lần này chúng ta tổn thất bao nhiêu người??

-Chết 1 tam tinh Đấu Vương, 3 Thất tinh Đấu Tông, 7 Đại Đấu sư Cửu tinh; hơn 13 người bị thương nặng còn lại đều là chỉ có vài vết thương nhỏ băng bó vài ngày là khỏi!!!

Nghe vậy cả hai người thở dài, lắc đầu rầu rĩ không thôi chỉ vì một cây linh dược Ngũ cấp mà bọn họ bị tổn thất lớn như vậy. Cũng may bọn họ đãl ấy được linh dược chứ nếu không chắc nhẫn cục tức này đến chết mất...

-Thật không ngờ trong tình báo lại sai, cứ tưởng có một con Huyết Diễm Phong Lang vậy mà có tận hai con làm chúng ta tổn thất thảm trọng như vậy.

-Đúng vậy a nhưng cũng may chúng ta đã lấy được Diễm Cửu Phong linh thảo, có nó trong tay lão Đại chắc chắn có thể đột phá đến bước kia. Khi đó Thần Phong trại chúng ta sẽ có một cường giả siêu cường tọa trấn a. À mà huynh có biết lúc chúng ta đang chiến đấu thì có thứ gì đó bay qua đầu chúng ta, thứ đó thật khủng khiếp a làm máu trong người ta cứ bạo động như muốn phá da ra ngoài. Chính vì thế mà dẫn tới hơn 5 vị huynh đệ của chúng ta trọng thương a!!!

-Ta cũng không biết nữa, chỉ thấy mang máng đó là có một quả cầu màu vàng dằng sau đó là một vệt trắng. Chúng đang duổi theo nhau thì phải!?

-Vậy a, không biết thứ gì mà lại khủng bố như vậy...

-Thôi ,đừng tò mò nữa chữa nhanh thương thế đi chúng ta cần phải trở về. Trời sắp tối rồi!!!

-Vâng, Nhị ca.

Quả cầu màu vàng và đằng sau đó là một vệt trắng chính là Hoàng Minh và miếng ngọc bội đó. Hoàng Minh bám theo miếng ngọc bội đó từ lúc rời Thần Long đảo đến bây giờ, không biết đi qua bao lâu nhưng dù gì một Bát Tinh Đấu Hoàng như hắn cũng không thể chịu nổi vì quá tiêu hao Linh lực nên trên đường hắn mấy lần dừng lại để hồi phục.

Cuộc hành trình cứ diễn ra trong vòng 4 tháng cuối cùng miếng ngọc bội cũng chậm lại và dừng trước một tòa thành vô cùng to lớn. Hoàng Minh thu lại tấm ngọc bội rồi đi xuống. Chỉ thấy trước mắt hắn là một tòa thành vô cùng to lớn, Tòa thành có tên là Nguyệt Quang thành. Hoàng Minh chuẩn bị bước vào thì đột nhiên một giọng nói vang bên tai hắn :

-Đứng lại!!!Giao thẻ xác nhận của ngươi ra!!?

-Thẻ xác nhận!!!gì cơ???-Nghe Hoàng Minh nói vậy, tên canh gác từ tốn giải thích

-Thẻ xác nhận là thẻ chứng thực để ngươi có thể ra vào thành tùy ý, nếu không có thì phải giao nộp linh thạch làm phí vào thành sau đó đi vào trụ sở làm lấy thẻ xác nhận. Nếu như bị phát hiện không có thẻ sẽ bị công hội của Nguyệt Quang thành phạt.

-Vậy a...Thế cần nộp bao nhiêu linh thạch?

-100 hạ phẩm linh thạch hoặc 1 viên trung phẩm linh thạch!!!

-Được-Hoàng Minh đưa cho thủ vệ 100 hạ phẩm linh thạch sau đó bước vào, tên thủ vệ vội nói

-Nhớ đi đến trụ sở, tòa nhà cao nhất ấy làm thẻ nếu không ngươi sẽ không sinh sống được trong thành đâu!!!

-Đa tạ!!!-Hoàng Minh chắp tay sau đó bước vào.....

Bạn đang đọc Hồng Nghiên Đại Lục của Vui Đêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mặttrăngmáu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.