Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Nghiệm

1926 chữ

Lại một tiếng hét thất thanh, hai gã anh kiệt thân hình biến mất trong bạo vũ cuồng phong.

Chỉ trong chốc lát đã có hơn hai mươi vị anh kiệt bị hủy diệt trong thiên tai, nhưng những người sống sót chiến lực đều tăng lên đáng kể, không phải vấn đề cảnh giới, mà là sự thăng hoa trong cảm ngộ linh thuật.

Việt đứng giữa trung tâm phong bạo, cảm nhận từng đợt phong đao cắt da cắt thịt. Đã có hai gã anh kiệt hóa thành thịt vụn dưới sức mạnh của cuồng phong, nhưng không khiến Việt lo lắng. Một thức Bảo Bình Ấn của hắn, chính là dựa theo sự chuyển động của khí lưu ngưng thủy thành bảo bình, chỉ trong chốc lát đã thăng hoa lên một tầng.

Phong bạo vốn có sức hủy diệt cực kỳ khủng khiếp, chỉ có điều nơi mắt bão lại vô cùng tĩnh lặng và an toàn.

Đi xuyên qua cơn cuồng phong, Việt ngẩng đầu nhìn lên bâu trời, chỉ thấy mây đen đã che phủ, lôi điện chập chờn chỉ trực đánh xuống, ánh chớp liên tục léo lên. khiến tâm thần người ta phải sợ hãi trước sức mạnh của thiên nhiên.

Trong cơn tối tăm của trời đất, linh quang khẽ động, hắn dường như nắm bắt được một chút gì đó. Những thiên tai gặp phải từ lúc vào động đến giờ, tuy mang những thuộc tính khác nhau, nhưng dường như có một điểm chung gì đó rất mong manh. Có điều đó là gì hắn chưa tài nào nghĩ được ra.

Mây đen tách ra, một đạo lôi đình như xé toạc bầu trời, mang theo khí thế như thiên quân vạn mã bổ xuống. Một vị anh kiệt mang một đôi quyền sáo lập tức chân giẫm đất lấy đà xông thẳng lên đón lấy đạo lôi điện.

ẦM! ! !

Dưới mí mắt của Việt, đạo lôi điện bổ thẳng vào người vị thanh niên anh kiệt, thanh âm chấn động cả một góc trời.

Gã thanh niên tu vi Linh Toàn cảnh đỉnh phong, vậy mà không chống đỡ nổi, thân hình bị đánh xuống mặt đất tạo thành một hố sâu, nằm co giật dưới đáy hố. May mà thực lực không phải tệ nên không đến nỗi mất mạng, rất nhanh gã anh kiệt có thể đứng dậy, lấy ra một viên đan dược nuốt vào.

Toàn bộ cảnh tượng đều lọt vào trong mắt của Việt, hắn đã lùi ra khỏi phạm vi lôi vân, đưa tay lên xoa cằm suy nghĩ.

“Dung nham, hồng thủy, cuồng phong, lôi đình, bạo tuyết. . . Rốt cuộc có điểm chung gì vậy?”

ẦM! ! !

Một tiếng lôi động cửu thiên chia đôi trời đất, Việt không kịp ngẩng đầu nhìn lên theo bản năng muốn tránh sang một bên, chỉ là đạo thần lôi đã đánh xuống. Mặt đất chấn động như diệt thế.

Tro bụi tan đi, để lại một hố sâu còn nguyên vết cháy đen, đất đã cũng phải hóa thành tro dưới sức mạnh của thiên tai. Chưa đầy một khắc sau, một cái đầu đen kịt từ dưới hố sâu ngoi lên, kéo theo sau đó là cả cơ thể chậm rãi bò lên miệng hố.

Không bị thương nặng sau một kích bất ngờ, nhưng Việt lúc này trông vô cùng chật vật, y phục hóa thành tri chỉ còn lại vài miếng vải, toàn thân phủ một lớp tro đen. Hắn nhanh chóng lôi y phục mới ra thay vào, rồi lập tức bỏ đi. Lôi vân đang lan ra cực nhanh.

Không biết qua bao lâu, Việt đã xuất hiện ở một đầm nước lớn, xung quanh không nổi bóng bóng xám thì là những cây đại thụ cổ quái, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng ti ti. - Ngũ. . .ngũ phẩm Kim Thân thảo!

Nhìn quanh một vòng, ánh mắt Việt dừng lại trên một tảng đất một xám cách đó mấy chục mét, trên tảng đất đó sừng sững một nhánh cỏ nhỏ mọc đầy những vẩy màu bạc, trên đỉnh còn có một tia kim quang, tán phát ra hào mang tinh mịn.

Bản thân ngũ phẩm linh thảo đã có giá trị trên trời, hơn nữa lại là Kim Thân thảo vô cùng hiếm, có khả năng tăng cường lực lượng thân thể, dùng không đủ, căn bản là không ngu mà ai bán ra, vì vậy hiếm càng thêm hiếm.

Không chút do dự, Việt lập tức xuất thủ, kim đỉnh ngân xà thảo tự động bật rễ, bay vào tay hắn, nhưng hắn còn chưa kịp quan sát kĩ, tảng đất màu xám đột nhiên nhấc lên, để lộ ra hai lối vào, hàn quang hội tụ thành chùm, khóa chặt lấy hắn.

Đây đâu phải tảng đất, rõ ràng là một con yêu thú dạng như cá sấu.

Yêu thú cá sấu phá nước nhô lên, thân thể khổng lồ dài mấy chục mét mang theo yêu khí ăn mòn cường liệt lao về phía Việt, lăng không há cái miệng rộng đầy những răng nhọn.

Việt không chút hoang mang, một quyền đánh vào mõm yêu thú cá sấu.

Keng!

Cự lực vạn cân phối hợp với chân khí tinh thuần chỉ khiến con yêu thú bay ngược ra sau mấy bước, đến một vết thương nhỏ cũng không xuất hiện.

- Chết!

Một quyền vô hiệu, bộ y phục mới của Việt bay phấp phơi, một quyền nữa đánh lên bụng cự ngạc.

Phụt!

Một quyền này không chỉ nặng thiên quân, mà còn ẩn chứa phật môn ý chí vô kiên bất tồi, xuyên qua cơ thể yêu thú, máu tươi nhuộm thắm mặt đầm.

Thu lấy tinh phách của cự ngạc, cộng với Kim Thân thảo, thân hình Việt léo lên, lại tiến vào sâu hơn.

Mới đi được vài bước, nguy hiểm đã lại xuất hiện.

Từ hai cây đại thụ cắm rễ xuống đầm. bay ra mấy chục con quái có cánh dạng xà, quát điểu phát ra những tiếng chiu chiu, từ bốn phương tám hướng tấn công Việt. - Bảo Bình Ấn!

Khí lưu xuất hiện xung quanh cơ thể Việt, hình thành hư ảnh một chiếc thủy bình tuyệt mỹ, quái điểu như đụng phải một bức tường vô hình, dội ngược ra ngoài, bị khí lưu vặn xoắn, miệng thổ huyết, cánh gãy lìa, rơi rào rào xuống đầm, dần dần chìm xuống.

Một thức Bảo Bình Ấn, quả nhiên đã lợi hại hơn trước không ít. Lúc xưa còn cần một lượng linh lực cực lớn, bây giờ biết vận dụng dòng lưu chuyển của không khí, không những sức mạnh tăng lên mà còn tiết kiệm được linh lực.

Đầm lầy này không biết rộng bao nhiêu, Việt đã đi hết nửa canh giờ, vẫn chưa nhìn thấy biên giới.

Cả quãng đường, yêu thú thượng cổ đột kích nhiều vô số kể, vừa lúc nãy, một con yêu thú ốc sên to bằng con bê phun chất nhầy vào phía hắn, thứ chất nhầy này không chỉ cực dính mà còn mang theo độc khí, nếu như không phải Việt phản ứng nhanh, tránh được trong gang tấc thì e rằng đã trúng chiêu của nó rồi. Sau đó hắn phải bỏ chạy trối chết.

Ẩn nấp trên một cành cây rậm rạp, quay đầu nhìn một vòng để chắc chắn con ốc sen đã bỏ cuộc, Việt bỗng phát hiện một cỗ khí tức khủng bố đánh về phía mình, không phải ai đó tập kích, mà là do khí tức quá mạnh mẽ.

Hắn hai mắt sáng rực, thân ảnh biến mất trên cành cây, nhắm hướng vừa rồi mà chạy tới.

Dần xuất hiện trước mặt Việt, là một tòa cổ điện hoàn toàn được làm từ những khối cự thạch xếp đặt vô cùng đơn giản, nhưng toàn thân ánh lên hào mang nhàn nhạt, mang đến cảm giác đại khí, thần bí.

Bốn phía cung điện là quảng trường rộng lớn, gọi là quảng trường nhưng thực ra chỉ là một bãi đất trống rất rộng. Trên quảng trường, đám thiếu niên một đời đang vây công một con cự mãng màu xám dài mấy chục mét, toàn thân trơn tuột.

Con cự mang này cường hãn dị thường, cho dù đối mặt với hơn năm mươi người vây công thì vẫn hung uy hiển hách như thường, tung hoành ngang dọc, công kích bình thường đến phòng ngự của nó còn không phá được, cũng chỉ có Linh Toàn viên mãn giả mới có thể mang lại cho nó một chút thương tổn. - Ngũ cấp linh thú?

Việt từ khí thế của đầu hoàng kim mãng, lập tức nhận ra cấp độ của nó. Hoàn toàn không thua kém đầu yêu thú đã từng đuổi hắn lên trời xuống đất ở Loạn yêu sơn mạch, Lam Nhạc Tê vương. - Là yêu thú canh cửa điện?

Việt cũng lập tức xông lên, hắn không muốn thành công địch của tất cả mọi người. Nếu đứng ngoài không hành động, đó chỉ là khôn vặt, e rằng sau khi đám thanh niên tiêu diệt hoàng kim mãng, mũi mâu sẽ chĩa về phía hắn.

Nơi đây đều là nhân trung chi kiệt, vượt cấp chém giết là chuyện như ăn cơm uống nước. Thế nhưng Ngũ cấp là khái niệm gì, hoàn toàn vượt qua khỏi phạm vi Đại Môn thứ nhất, dưới sự liên hợp đả kích của các chiến trận, vẫn cường hãn vô cùng, thỉnh thoảng lại có hai ba vị anh kiệt bị nó dùng đuôi đập thành hai mảnh, máu chảy lênh láng. - Giết!

Từng sát chiêu giáng xuống cơ thể hoàng kim mãng, trung phẩm thượng phẩm linh khí tỏa ra quang mang dữ dội, huyết hoa bay đầy trời.

Hai khắc trôi qua, đại mãng thét lên một tiếng, thân thể cự đại húc đổ ngọc trụ, nặng nề ngã lăn xuống đất, tắc thở.

Kẹt!

Đầu đại mãng vừa chết, tòa cổ điện như có cảm ứng, cánh cửa đá cự đại nặng nề tự động mở ra, quang mang khiết bạch chiếu rọi bốn phương, đáp xuống người chúng nhân.

Ong!

Linh lực trong cơ thể đột nhiên ba động, Việt phát hiện, khoảnh khắc quang mang khiết bạch này chiếu xuống, bản thân đã đạt đến Linh Toàn Cảnh hậu kì đỉnh phong, tựa hồ như nước chảy thành sông, tự nhiên mà thành, căn bản không có chút trở ngại nào hết, nhất thời không khỏi ngây ra. - Mở ra rồi, mau vào bên trong!

- Bạch quang mang vừa chiếu đến, ta đã cảm thấy lợi ích rất nhiều, vào bên trong, khẳng định có thể đột phá lên bí cảnh thứ 3!

Đám thiếu niên một đời đều điên cuồng, họ mạo hiểm sinh mệnh của mình tiến nhập Phong Lôi sơn mạch là vì cái gì, còn không phải chờ thời khắc này hay sao? Chỉ cần trở thành cường giả Bí cảnh thứ 3, họ sẽ có thực lực ngang dọc trong Huyết Lộ, hoàn toàn không cần e ngại bất kỳ kẻ nào. Dù gặp yêu thú khủng bố cũng có năng lực chạy trốn.

Việt theo sau đám đông, rất nhanh tiến nhập vào trong tòa thạch điện tràn ngập vẻ thê lương cổ lão.

Bạn đang đọc Việt Chúa Tể của tuanvodich
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.