Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Động

1899 chữ

Lôi Tôn cốc, là một khu vực tương đối đặc biệt ở trong Phong Lôi sơn mạch, ở nơi này không tồn tại phong bạo mà chỉ có lôi điện, đặc biệt là yêu thú cũng không dám đặt chân vào.

Nghe nói vào một thời đại xa xôi, một vị cường giả siêu cấp đã bổ đôi dãy núi để làm nơi bế quan, tạo thành Lôi Tôn cốc như ngày này.

Ngăn phong tụ lôi, xưng tôn sơn mạch, đó chính là Lôi Tôn cốc.

Bổ đôi sơn mạch chỉ để làm nơi tu luyện, thử hỏi đó là khí phách bực nào cơ chứ?

Một mảnh hưng phấn của đám anh kiệt nhanh chóng tăng lên tới cực điểm, bởi vì đập vào mắt mỗi người là không ít linh thảo, ngay cả khu vực ngoại vi cũng mọc không ít linh thảo nhất cấp.

Đương nhiên, không có vị nào vừa mắt nhất cấp linh thảo. Phải biết, linh thảo cũng như linh thú, đã có một chữ ‘linh’ trong tên, nhưng nhất cấp linh thú thực lực cũng không thể so được phách giả đã khai linh. Tương tự như vậy, một kẻ đã khai linh, nhìn thấy nhất cấp linh thảo e rằng cũng chỉ chướng mắt mà thôi.

Đám người lập tức ào ào xông vào sâu bên trong sơn cốc, cái gì mà đoàn đội trong lúc này không còn chút giá trị nào, vào đến nơi này rồi có kẻ nào còn nghĩ đến việc hợp tác, căn bản là ai lấy được là của người đó.

Việt đưa mắt nhìn vùng ngoại vi mù mịt sương khói, cảm thấy vô cùng khó hiểu. Nơi này lôi đình mạnh mẽ lúc nào cũng có xu hướng bổ xuống, trong không khí mùi khét rất nặng, lôi điện ẩn hiện, vậy mà vẫn mọc được linh thảo nhiều như vậy.

Bất quá chưa bao giờ tốn quá nhiều thời gian suy nghĩ những vấn đề vô bổ, tăng tốc hòa vào dòng người đi vào sâu trong Lôi Tôn Cốc.

Sơn cốc rộng lớn, tồn tại rất nhiều linh thảo, khiến tranh chấp liên tục xảy ra, thậm chí có đổ máu.

- Trời, là Tứ phẩm Lôi linh thảo!

Một thanh âm thất thanh vang lên, bạch y thanh niên hồ hởi đạp vào vách núi lao lên, muốn ngắt lấy một cây linh thảo màu tím ẩn ẩn ngưng tụ lôi điện xung quanh. Thế nhưng khi hắn gần chạm được tay vào, thì một ánh đao lóe lên, bàn tay hắn lập tức rơi xuống bên cạnh cây linh thảo, rồi tiếp đó theo vách đá lê xuống. - Khốn kiếp! Là kẻ nào?

Bạch y thanh niên cơ hồ gầm lên. “Con đường đẫm máu thiên tài”, cái tên này không phải là hư danh, bây giờ lại mất một cánh tay, hắn có thể sống sót đi tới chung cực hay sao? - Linh Toàn cảnh hậu kỳ, vậy mà một đao cách không mất một bàn tay!

- Là kẻ nào vậy?

Đám người xôn xao bàn tán, rất nhanh có được câu trả lời. Một hắc bào nhân tác đám người đang vây quanh ra, tung người nhảy lên vách núi ngắt lấy cây tử sắc thảo, sau đó hạ xuống đất, lạnh nhạt rời đi, không kẻ nào dám ngăn cản. - Một gã viên mãn giả!

Bạch y thanh niên cắn răng nhìn theo bóng lưng của hắc bào nhân, ánh mắt tràn ngập thù hận. Chỉ là đối phương là Linh Toàn viên mãn, hắn căn bản là không dám chửi bới gì.

Chuyện như vậy ở trong Lôi Tôn cốc không phải là hiếm, thường xuyên phát sinh. Đặc biệt là Cực phẩm Tứ cấp linh thảo xuất hiện, chắc chắn sẽ dẫn đến tranh giành, đặc biệt là những loại giúp tăng phúc chiến lực. - Kia là. . .lại là Tứ cấp Lôi Linh thảo!

Một cây linh thảo màu tím ẩn hiện lôi điện vờn quanh xuất hiện trong tầm mắt của Việt. Hắn mặc dù đã có một cây Ngũ cấp linh hoa đồng thời suýt có dược hai cây Ngũ cấp linh thảo khác, thế nhưng đối với hắn Tứ cấp vẫn là rất quý giá, làm sao có thể không tranh giành đây.

Lôi Linh Thảo, tuy chỉ là Tứ cấp nhưng giá trị hoàn toàn không thua Ngũ cấp linh thảo, hút lôi điện làm dinh dưỡng, trong lôi điện lớn lên, ẩn chứa tinh hoa lôi điện. Kẻ nào tu luyện linh thuật lôi hệ, sử dụng Lôi linh thảo, e rằng sức mạnh linh thuật sẽ tăng phúc không tưởng.

Việt lúc này chỉ có 2 bộ linh thuật là Song Ngư Bảo Bình lưỡng ấn, đều không có dính dáng gì đến lôi nguyên tố, thế nhưng hoàn toàn có thể đem bán. Hắn đạp lên vách đá, lao về phía cây tử sắc linh thảo, ngay khi gần bắt được thì một luồng kình phong áp tới.

Hừ lạnh một tiếng, Việt không tránh né mà tay trái vẫn ngắt lấy cây linh thảo, đồng thời tay phải đánh ra một quyền. Kim quang léo lên

Thanh âm kim loại va chạm vang lên chát chúa, thân hình của Việt vừa hạ xuống mặt đất lập tức quét ánh mắt về phía xuất ra đao kình, chỉ thấy một gã hắc bào thanh niên đang lạnh lẽo nhìn hắn, trong tay là một thanh trường đao hình dáng quái dị, thập phần khí thế.

Ánh mắt giao nhau chỉ một khắc, gã hắc bào thanh niên lạnh lùng thu đao quay người bước đi.

Việt cũng không dây dưa, đối phương thực lực không dưới hắn, không thực sự cần thiết thì không cần gây gổ, tránh để người khác làm ngư ông.

Tiếp tục đi sâu vào trong sơn cốc, Việt thu được thêm ba cây Tứ cấp linh thảo khác, cũng xảy ra tranh chấp với vài người, không tránh khỏi phải động chân động tay.

Linh thảo tuy nhiều nhưng hắn cũng chỉ vừa mắt Tứ cấp, không phải hắn kiêu ngạo, chỉ bởi thứ quan trọng nhất ở Lôi Tôn cốc không phải là linh thảo, mà là truyền thừa, là cảm ngộ.

Những kẻ thực lực mạnh nhất đều đã nhanh chóng đi về nơi sâu nhất của Lôi Tôn cốc.

Nơi sâu nhất của sơn cốc là một vách đá cao chọc trời, xuyên qua tầng mây đen dày đặc đang không ngừng tản mác ra lôi điện khủng bố.

Nơi chân vách núi, một hang động cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, rêu phong phủ kín, thậm chí nếu ai tinh tế sẽ ngửi thấy mùi ẩm mốc tản mạn trong không khí.

Hoàn toàn là một hang động bình thường, không có gì đặc biệt.

Đám anh kiệt đưa mắt nhìn nhau, mọi người trước khi vào Huyết Lộ đều đã cố gắng tìm hiểu một phen, chỉ là thông tin cũng vô cùng thưa thớt, về Lôi Tôn cốc cũng chỉ biết là bên trong có linh thảo và truyền thừa, còn cụ thể tình hình như nào thì đâu có ai biết rõ.

Một gã thanh niên tách khỏi đám người, tiến về phía hang động. Thế nhưng vừa muốn bước chân vào thì một luồng lôi điện mạnh mẽ bỗng từ trên trời bổ xuống, đánh bay gã thanh niên ra đằng sau, lên trên mặt đất một đoạn dài, rồi sau đó phun ra một búng máu dài.

Nay lập tức, hang động bình thường rêu mốc bỗng trở nên thật đáng sợ trong mắt những vị anh kiệt.

Có điều đã vào đến tận đây rồi, ai sẽ cam chịu dừng lại?

Một gã viên mãn giả từ trong đám người đi ra, xông qua làn lôi điện chui vào trong hang động. Những người khác cũng không cam chịu lạc hậu, thân hình nhất triển, lần lượt theo vào sau.

Có điều ngay khi xông vào bên trong hang động tăm tối, đập vào mắt mọi người là đại địa bắt đầu văng tung tóe, hỏa diễm trùng thiên, nham thạch nóng chảy phảng phất như thủy triểu, hướng mọi người dũng qua đây, phô thiên cái địa!

Mọi người quá sợ hãi, nhất tề lui về phía sau.

Chỉ có một vài kẻ nhãn tình sáng lên, bọn hắn từ trong đó nhìn được điều gì đó, lập tức không lùi không tránh, đón nham thạch nóng chảy tiến lên, thi triển hết sở học cùng nham thạch nóng chảy vật lộn với nhau.

Đám anh kiệt không ai manh động, chỉ đứng quan sát, rất nhanh chóng nhìn ra chỗ khác biệt.

Chỉ thấy những kẻ đang vật lộn với dòng nham thạch, người dùng đao thì càng lúc càng mạnh mẽ, kẻ dùng quyền thì quyền kình hùng hồn, một một lần ra đòn đều trở nên rất có hồn.

Nham thạch nóng chảy thối lui, gã anh kiệt đứng yên chỉ chốc lát, chợt ngửa mặt lên trời cười nói:

- Tốt, tốt, một bộ Liệt Hỏa Đao, đã thấu triệt!

Thiếu niên một đời kinh ngạc, đương nhiên đều nhận ra được tình hình, những kẻ này đều có sự thăng hoa trong khả năng sử dụng linh thuật. Nhưng rõ ràng, không phải ai cũng có duyên, bởi vì chỉ có linh thuật thuộc tính hỏa mới phù hợp.

Nham thạch nóng chảy tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, sau công phu chốc lát, biến mất vô tung vô ảnh, đại địa rạn nứt thì cấp tốc di hợp, nhìn không thấy một điểm dấu vết.

Đám anh kiệt lại tiếp tục bước đi.

Hô!

Gió bắt đầu thổi, trong gió có tuyết nhỏ bay qua, bao phủ thiên địa, sau một khắc, tuyết lớn như lông ngỗng rơi xuống, cùng với cuồng phong cuốn theo tất cả, rõ ràng là Bạo Phong Tuyết cực kỳ đáng sợ.

Lần này lại có một vài kẻ xông lên trước đón đầu, trong đó nổi bật là một gã viên mãn giả sử dụng kiếm, là một thanh trung phẩm linh khí. Chỉ thấy kiếm mang tung hoành, một kiếm đâm ra như là cuồng phong, bạo tuyết, làm cho sinh ra ảo giác không thể chống đối. Ai cũng nhận ra giờ khắc này, sức chiến đấu của gã viên mãn giả đã mạnh hơn một cấp nhỏ.

Ngay sau đó, quanh thân lại bắt có nước chảy lớn, trong dòng nước xoáy chảy rộng, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, thiếu niên một đời sử dụng thủy hệ linh thuật có bài học vừa rồi, cũng không có quá mức kinh hoảng, mà cầm lấy vũ khí cùng thủy triều chống lại, hi vọng có thể cho chính mình nâng cao một bước.

Chỉ là sự tình xa xa không có giản đơn như vậy.

Không phải ai cũng chống lại được trận hồng thủy, sóng nước điên cuồng lao vào như muốn hủy diệt vạn vật, những kẻ thực lực không đủ đều nhanh chóng biến mất trong trận cuồng lãng.

Đứng ở phía xa, đám thanh niên hít một ngụm khí lạnh.

Rõ ràng, muốn đạt được chỗ tốt, không hề đơn giản!

Bạn đang đọc Việt Chúa Tể của tuanvodich
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.