Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Nơi

2022 chữ

Ầm!

Nhìn những đầu Yêu thú cùng với bước chân khiến mặt đất rung chuyển xuất hiện trong tầm mắt, sắc mặt rất nhiều người đều trở nên tái nhợt. Từ cỗ khí tức cuồng bạo tràn lan dũng mãnh từ trên thân thể những Yêu thú này cũng đủ khiến cho bọn hắn hiểu rõ sự hung hãn của bọn chúng.

Những đầu Tam cấp đỉnh phong linh thú này, mỗi con đều có thể so sánh với Linh Toàn viên mãn giả, hơn nữa là phong lôi song thuộc tính, chiến lực có thể đánh vượt cấp. Có nghĩa là, một đầu yêu thú trong đám này, hoàn toàn có thể đánh chết Tứ cấp sơ kỳ Hắc Ám Đường Lang.

Giờ khắc này, cho dù là với tâm tính của Đồ Tể thì đồng tử cũng hung hăng co rút lại, bởi vì chiến tuyến quá dài cho nên Việt căn bản không biết rõ đến tột cùng có bao nhiêu đầu Tam cấp đỉnh phong, nhưng ít nhất thì những con xuất hiện trong tầm mắt của hắn cũng đủ để uy hiếp tất cả rồi.

May mắn là trận doanh nhân loại cũng không hề thiếu Linh Toàn viên mãn giả, lập tức những kẻ có thực lực mạnh mẽ nhất xông lên chặn đánh một đối một với đám song thuộc tính mới xuất hiện.

Đương nhiên vẫn sẽ có những con vượt qua được đám viên mãn giả lao vào tàn sát đám anh kiệt phía sau.

Ánh mắt của Việt chăm chú nhìn đầu Phong Dực Lôi Sư đang lao đến, nắm quyền siết chặt, phía dưới làn da, kim quang lẳng lặng tràn ra.

Ầm!

Lúc kim quang tuôn tràn, ánh mắt Việt trong nháy mắt đột nhiên trở nên lăng lệ, giống như một thanh kiếm sắc bén rút ra khỏi vỏ, thân hình bắn ra, dưới đông đảo ánh mắt kinh ngạc, không chút nhượng bộ chính diện giao phong cùng với Tam cấp linh thú đỉnh phong. - Grào!!!

Móng vuốt của đầu Lôi Sư cực lớn, mang theo lôi điện đủ để sơn băng địa liệt trực tiếp trảo vào người Việt.

Việt rất nhanh nhẹn lách khỏi một trảo hung hãn kia, thế nhưng một trảo khác đã bằng một tốc độ khủng bố bổ xuống vai trái của hắn. Ánh mắt trở nên băng lãnh, Việt không để tâm đến vai trái của mình, hữu thủ ngưng thành quyền trực diện đấm vào bụng con mãnh sư khổng lồ.

Một vài ánh mắt vô tình chứng kiến tưởng rằng hắn muốn đồng quy vu tận không khỏi nảy sinh chút thương cảm, nhưng không, ngay khoảnh khắc cự trảo gần như giáng trúng vai trái của Việt thì một quyền mang theo kim quang rực rỡ đã trực tiếp nện trúng bụng của đầu hùng sư.

Yêu thú vốn thân hình mạnh mẽ, lôi hệ yêu thú lại càng cực kỳ cường đại, vậy mà chỉ một chút nữa thôi đã trảo trúng đối phương nhưng Phong Dực Lôi Sư không thể không băn ngược ra phía sau. Đôi cánh lớn vỗ vỗ tạo ra một trận phong bạo nhỏ lấy lại sự cân bằng, đầu hùng sư há miệng muốn gầm lên, thế nhưng lập tức phun ra một búng máu.

Việt đương nhiên không để cho kẻ địch được hít thở, lập tức đạp đất xông lên, song quyền liên tục va chạm trực diện với con hùng sư hung hãn, hoàn toàn là lấy thân thể mà chiến, kim quang ngập trời.

Đầu Phong Dực Lôi Sư đôi cánh liên tục tạo ra phong nhận chém vào kẻ địch, bộ móng vuốt như búa của lôi thần ngập tràn lôi điện, liên tục va chạm với Việt.

- Bảo Bình Ấn!

Ngay lúc bị phong bạo đẩy lui, một tiếng quát trầm thấp liền vang lên, sau đó vang vọng khắp nơi, tiếp đó chỉ thấy hư ảnh một chiếc bảo bình đẹp đẽ mà tinh khiết xuất hiện. Một trảo mang theo những tiếng đì đùng đang hung mãnh nện xuống của Phong Dực Lôi Sư, như một viên đá ném xuống đại dương mênh mông, chỉ tạo ra những gợn sóng lăn tăn. - Song Ngư Ấn!

Lại một tiếng quát vang lên, chỉ thấy hư ảnh bảo bình bị chấn vỡ nát trước một kích của Lôi Sư, huyết sắc linh lực như nước biển văng tung tóe.

Xuyên qua sóng nước trập trùng, một đôi tiểu ngư uyển chuyển uốn lượn, dần dần cuốn huyết linh lực cùng với lôi điện và phong bạo tạo thành một xoáy nước hỗn độn ập về phía Phong Dực Lôi Sư.

Không có âm thanh va chạm chấn động gì hết vang lên, thế nhưng đại địa phảng phất như cũng trở nên thoáng run rẩy, sau đó, thân thể cao lớn của Phong Dực Lôi Sư dưới ánh mắt khiếp sợ của một vài người vô tình nhìn thấy bay ngược về phía sau. Trên đường bắn đi, một vài Yêu thú xui xẻo bị đụng trúng ngay lập tức trở thành thịt vụn.

Vù!

Mà lúc Yêu thú này bị đánh bay, một đạo kim quang rực rỡ lại một lần nữa sáng rực lên như muốn xé rách hư không, với một loại tốc độ kinh người xuất hiện trước mặt đầu mãnh sư. Kim quang trong nháy mắt bành trướng, một quyền quấn đầy huyết sắc linh lực mang theo sát khí lạnh lẽo hung hãn đấm xuyên qua đầu của con Phong Dực Lôi Sư.

Tiếng gầm gừ thê lương tràn đầy tuyệt vọng từ giữa không trung truyền ra, khiến người nghe mà sởn hết cả gai ốc, không chỉ có mấy người gần đó mà ngay cả một những người ở xung quanh cũng phóng ánh mắt đến.

Mà khi những ánh mắt này nhìn thấy con mãnh sư khổng lồ bị cánh tay đấm xuyên vào trong tận sọ thì trong mắt đều lóe lên vẻ chấn động.

Một số người nội tâm run rẩy, không phải trước thực lực của gã thiếu niên kia, mà bởi sự hung hãn của hắn. Như thế nào là hung tàn? Như thế nào là mãn rợ? Rốt cuộc kẻ nào là yêu thú kẻ nào là nhân loại?

Dưới đông đảo ánh mắt kinh dị, Việt làm một hành động còn hung tàn hơn, khiến một vài kẻ muốn nôn mửa. Hắn rút cánh tay đã nhuộm thành màu đỏ ra, rồi dùng sức xé toạc cự thủ của con Lôi Sư. Huyết tinh, tủy não mãnh liệt bắn ra đầy trời, một tia lưu quang bắn ra, sau đó vững vàng nằm trong tay hắn.

Đây chính là thứ giá trị nhất trên người yêu thú, tinh phách. Thứ này cũng giống như linh toàn của nhân loại, tập trung tinh hoa linh lực của linh thú, có loài thì tồn tại ở bụng, có loài tồn tại ở trong đầu.

Chỉ tiếc là tinh phách của Tam cấp linh thú không có tác dụng quá lớn trong việc đột phá vào bí cảnh tiếp theo, thế nhưng cũng không sao, Việt đã có trong tay Triều Dương Bạch Liên, tinh phách này hắn có thể đem bán.

Việt đứng lên, tiếp tục lao tới một đầu Tam cấp yêu thú khác. Không phải hắn ham hố tinh phách, mà lúc này không dụng sức không được.

Huyết chiến kéo dài, liên tục có người ngã xuống, thế nhưng cũng không phải không đổi lại được gì.

Cuối cùng thì đợt tấn công của đám yêu thú đã dừng lại, tất cả mọi người đều rệu rã.

- Mọi người tranh thủ nghỉ ngơi, sau đó chúng ta tiếp tục tiến sâu vào, trước khi trời tối phải đến được Lôi Tôn cốc!

. . . . .

Mặt trời đã lên đỉnh, ánh nắng gắt chiếu rọi cả sơn mạch khổng lồ.

Trong trời trưa nắng như vậy, mơ hồ có đủ loại tiếng ồn ào huyên náo truyền ra, nhìn kỹ lại liền có thể nhìn thấy rất nhiều đội ngũ đang dùng một loại tốc độ có thể nói là lê lết đi qua trong sơn mạch, dường như muốn tiến vào trong sâu bên trong sơn mạch.

Càng xâm nhập vào sâu trong sơn mạch thì số lượng Yêu thú tập kích càng giảm, thế nhưng yêu thú xuất hiện lại càng lợi hại, có thể nói là huyết chiến liên tục. Nhưng cũng không thể khiến đám anh kiệt dừng bước, bởi khi mới bước vào Huyết Lộ, có kẻ nào không trải qua chém giết chốn rừng núi chứ.

Theo phần đông người tiến sâu vào, Phong Lôi sơn mạch cũng có chút dấu hiệu núi rung đất chuyển, không ít Yêu thú khủng bố cũng bị kinh động khiến cho các đám anh kiệt viên mãn giả bị ăn quả đắng không ít.

Liên tục huyết chiến với yêu thú đã khiến nhân số của đám anh kiệt giảm đáng kể so với ban sáng, nhưng vẫn còn lại rất nhiều.

Những kẻ có thể sống sót hiển nhiên đều là tinh anh trong tinh anh.

Việt vẫn giữ nguyên thái độ, không đi trước, mà luôn chọn một vị trí ở giữa ổn thỏa nhất, chăm chú theo sát đám đông. Như vậy hắn không bao giờ phải xuất hết lực ra, giữ một đường lui cho mình khi có biến.

Huyết chiến một đường, đến tận khi mặt trời bắt đầu lặn xuống, một khe núi chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Tại phía sau khe núi là những ngọn núi gập ghềnh hiểm trở, ngọn núi cao chót vót, xuyên thẳng lên dải mây đen bế nhật, mà giữa rất nhiều ngọn núi đan xen lại có một đạo khe nứt cực kỳ khổng lồ, bên trong mơ hồ có mây đen dày đặc tràn ngập ra, thậm chí trong những đám mây đen mơ hồ có tiếng sấm vang lên, tia chớp khẽ nháy, cực kỳ quái dị.

Mà đạo khe nứt này kéo dài thành một cái sơn cốc, chính là mục đích chuyến đi của đám anh kiệt lần này.

Lôi Tôn cốc, nơi cất giấu truyền thừa của cường giả viễn cổ.

Nhìn Lôi Tôn Cốc rốt cuộc cũng xuất hiện trước mặt, những người trăm phương ngàn khổ đến đây lập tức phát ra tiếng hoan hô, toàn bộ đều lộ vẻ kích động. Cũng không thể trách, vì dù sao tất cả đều mới đôi mươi, không thể tránh được những xúc cảm ùa đến.

Quay đầu nhìn lại xác Yêu thú ngổn ngang cùng mùi máu tươi nồng đậm, không ít người đều có cảm giác sống sót sau đại nạn.

Mặc dù trước khi đến được bình nguyên này, có ai không phải trải qua huyết chiến nơi rừng sâu nước độc, thế nhưng huyết chiến nhân yêu trên quy mô lớn suốt một ngày như vậy thì khó mà không uể oải.

Có điều loại cảm giác này sắp tới sẽ bị lãng quên nhanh chóng, bởi vì bọn hắn biết rõ, bọn hắn đã đặt chân đến Lôi Tôn Cốc tràn ngập trọng bảo, chỉ cần có thể từ bên trong đó lấy được một kiện bảo bối, có lẽ mọi mạo hiểm đều cực kỳ có giá trị!

Còn nếu may mắn chiếm được truyền thừa của viễn cổ cường giả,

Nghĩ như vậy, đám anh kiệt lúc này đã nhanh chóng lao vào khe núi, vẻ mặt tràn ngập hưng phấn phóng về phía Lôi Tôn Cốc. Lôi đình phòng lên tận trời cũng không thể khiến họ chùn bước.

Trong tiếng hoan hô vang dậy, tất cả cùng ào ạt tràn vào Lôi Tôn cốc.

Trong vùng núi thâm sâu này, Lôi Tôn Cốc giống như con thao thiết vô hình há to cái miệng khổng lồ, bất luận có bao nhiêu người nó cũng có thể nuốt hết!

Bạn đang đọc Việt Chúa Tể của tuanvodich
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.