Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Sư Trẻ Tuổi

Tiểu thuyết gốc · 2037 chữ

Chương 14: Võ Sư Trẻ Tuổi

Sau một màn biểu diễn của Trần Thiên, tất cả khán giả trong khán đài và đang theo dõi diễn biến của trận đấu trên cả nước đều há hốc mồm tỏ vẻ kinh ngạc...

Lúc này không ngừng âm thanh reo hò mọi phía.

Trần Gia và Cửu Đại Gia Tộc cũng kinh ngạc không kém...

Hồng Liên Ảnh, Long Phá Cơ và Đường Mật cùng có chung một tiếng nói: Trần Thiên hắn chính là một võ sư hùng mạnh...

Nhưng có ai biết được Trần Thiên là một Triệu Hồi Sư ngoài những Hồng Liên Ảnh, Long Phá Cơ, Đường Mật và các thành viên Hội Hoả Dực

Lúc này MC Lâm Bàn hét lớn: Mọi ngừng thật sự đang chứng kiến màn solo đúng không... Ta không có mơ chứ... Một trận đấu nhanh chớp nhoáng, Trần Thiên anh ta là một võ sư thực thụ... Tất cả trọng tài đều có chung ý kiến... Trận này Trần Thiên toàn thắng...

Khiến tất cả trận đấu trên đấu trường đều ngưng lại và nhìn về phía Trần Thiên đang đứng...

Nhìu cường giả lẩm bẩm khẽ nói: không thể tin được chuyện gì đang xảy ra...

Sau trận này ta phải quay về xem lại video trận đấu của tên Trần Thiên này mới được...

Hồng Liên Ảnh cười to và nhìn về phía Hồng Gia Chủ và các huynh đệ mình... Hồng Gia Chủ và các huynh đệ hắn còn chưa khỏi kinh ngạc... Vẫn đang há hốc mồm mà suy nghĩ...

Lúc này Trần Thiên khẽ bước xuống sàn đấu...

Tất cả mọi phía vang lên âm thanh của máy ảnh Click... Click... click click liên hồi không ngừng về phía Trần Thiên và thậm chí có rất nhìu phóng viên đã tranh thủ cơ hội mà đứng đầy trước cổng của Đại Hội Chi Tinh để chờ một màn phỏng vấn...

Bên phía Long Gia. Long Mỹ Nha tròn mắt rung rẩy khẽ giọng: hắn... Hắn thực sự rất mạnh... Là vị hôn phu Trần Thiên mà 4 năm trước ta đã sỉ nhục và từ hôn sao...

Long Thành Đế lớn giọng: tên nhãi đó chỉ có một chút thực lực của võ sư. Ngay cả linh khí cũng không có thì làm sao bằng Nha Nhi của Long Gia ta...

Vào vòng 2 xem hắn trụ được bao lâu...

Trần Gia Chủ và con trai của hắn cũng không khỏi ngạc nhiên... Nhưng hắn cũng nghĩ như phía Long Gia... Chỉ là gặp một đội yếu ớt... Với sức mạnh không có chút linh khí này thì vào vòng 2...

Trần Thiên hắn sẽ bị no đòn...

Trần Khê Phong lớn giọng: hy vọng ngươi đừng gặp ta trong vòng 2... Gặp hắn ta sẽ một tay phế hắn... Hahaha

Phía bên Lâm Thiếu Khanh hắn đứng cạnh cha hắn và lớn giọng: tên Trần Thiên khốn kiếp, lúc trước lời nói hắn hẹn ta trên đấu trường là sự thật... Tốt lắm... Tốt lắm tên tiểu tử... Dám dành vũ đài của ta... Dám dành sự nổi bật của ta... Ta không thể tha cho ngươi, ngươi đừng để rớt đài trước khi gặp được ta... Dám dành mỹ nữ với ta, ta đã tha cho ngươi một mạng, bây giờ lại dám dành sự nổi bật của ta... Ahhhh ta tức chết đi mà...

Trần Thiên lúc này không muốn phiền phức từ các nhà phóng viên...

Hắn đi đến trước cửa... khi các phóng viên lao đến, hắn dùng tốc độ siêu nhanh của mình... Vù... Trong một giây chỉ để lại thân ảnh mờ mờ mà mất tích...

Có vài phóng viên chỉ chụp được hình ảnh mờ nhạt của Trần Thiên lướt đi như một bóng ma...

Lúc này phía Long Mỹ Nha và vô số thuộc hạ đi theo Trần Thiên muốn gọi hắn lại để hỏi vài chuyện thì trong thoáng chốc thấy hắn dùng thân thủ mà né đi các phóng viên... Chỉ vừa cái chớp mắt là biến mất không thấy tung tích...

Long Mỹ Nha và các thuộc hạ của nàng đều chứng kiến một màn hết sức ấn tượng... Long Mỹ Nha toát mồ hôi lạnh trên trán quay đầu hỏi một vị trưởng lão Long Gia...

Phó Trưỡng Lão... Ngài... Ngài có thấy hắn đi đâu không... Phó Trưỡng Lão chỉ lắc đầu và nói: ta nên gọi Trần Thiên hắn là võ sư hay là một thích khách đây...

Cả ngày hôm đó các trang mạng, các trang báo đều đăng tin vị thiếu niên tên Trần Thiên trẻ tuổi là một võ sư. Không có linh khí đã đánh bại đội 8 cường giả tại Đại Hội Chi Tinh càng lang rộng khiến nhìu người hâm mộ và phấn khích...

Cũng là một mỹ nam hút hồn bao thiếu nữ...

Nhanh chóng tại ngày hôm đó fan nữ của Trần Thiên tăng số lượng đông đảo trên khắp cả nước...

Bên trong không gian Đế Chế các chiến binh thấy nhà vua của mình thi đấu cũng hò hét và vui mừng không kém...

Lúc này Trần Thiên đã trở về khách sạn của mình...

Sau một ngày thi đấu thì còn lại 500 đội lọt vào vòng 2, ngày hôm sau cũng chính là ngày diễn ra vòng thi đấu 2...

Vào lúc tối hôm đó Trần Thiên nhận được cuộc gọi từ Hồng Liên Ảnh...

Này Trần Bang Chủ... Vừa dứt câu... Trần Thiên khẽ cười thầm và nói, đừng gọi ta như thế... Chỉ cần gọi Trần Thiên là được...

Hồng Liên Ảnh liền đổi giọng cười và nói... Này Trần Thiên có người đã hẹn ngươi vào buổi tiệc tối nay ngươi quên rồi sao...

Trần Thiên thực sự đã quên, nếu không nhờ Hồng Liên Ảnh nhắc nhở chắc hắn đã không nhớ...

Trần Thiên cười khẽ và nhận địa chỉ từ Hồng Liên Ảnh... Được rồi ba mươi phút nữa ta sẽ đến...

Lúc này bên trong một căn biệt thự lớn của Long Phá Cơ diễn ra một bữa tiệc của bang Hoả Dực tổ chức.

Có đầy đủ thành viên bang Hoả Dực và cả Đường Mật với Hồng Liên Ảnh...

Long Điền là chủ bang Hoả Dực và đây là cơ hội để hắn đến cảm ơn và chủ yếu là kết giao với Trần Thiên mặt dù biết lúc trước tiểu thư Long Mỹ Nha và Long Gia Chủ không có ý định giúp đỡ mà còn hủy hôn tại Long Gia...

Long Điền chỉ biết cần cảm ơn hắn bằng tất cả tấm lòng...

Đường Mật khẽ cất giọng: Trần Thiên... Hắn, hắn không đến sao, có khi nào hắn ghét ta đã có ánh mắt xem thường thực lực của hắn lúc trước...

Hồng Liên Ảnh cười và nói: cô thích hắn sao...

Đường Mật đỏ mặt: không có... Ta chỉ muốn hắn đến để cảm ơn...

Hồng Liên Ảnh khẽ nói: đừng lo, hắn nhất định sẽ đến...

Đường Mật ngượng ngùng bước ra ngoài khẽ nói: ta... Ta không có lo lắng... Ta đã nói... Vừa dứt câu...

Từ bên ngoài một mỹ nam cực đẹp bước vào ngay trước cửa...

Đường Mật với vẻ ngại ngùng vừa đi vừa nói không hề để ý mà va vào Trần Thiên...

Ngươi đi đứng không thèm để... Câu nói chưa hết thì trước mặt nàng là Trần Thiên... Nàng ngại ngùng mà nói... Xin lỗi... Ta, ta...

Trần Thiên khẽ cười và nói: võ sư nữ đều hung dữ như vậy hay sao...

Đường Mật lúc này đỏ mặt mà không nói lời nào...

Hồng Liên Ảnh và Long Phá Cơ, có cả Long Điền liền lại chào hỏi Trần Thiên...

Tất cả mọi người nhìn sơ qua là đều biết đến Trần Thiên... Người đã cứu họ ở trận chiến với người Lực Biến...

Vài người hô to và trở nên phấn khích bước đến và chào hỏi Trần Thiên với vẻ tôn kính và tỏ lòng biết ơn...

Nhìu cường giả xôn xao đối thoại với nhau: hôm nay lúc mà Trần Thiên bước lên sàn đấu ta đã nhận ra hắn... Những tên kia đều bàn tán nói hắn không qua vòng 1, lúc mà hắn qua được vòng một thì lại nói hắn sẽ không qua được vòng 2.

Thật nực cười... Không ai biết hắn là một Triệu Hồi Sư thực lực mạnh mẽ. Ta nghĩ hắn sẽ đến vòng 4...

Một tiếng đã qua trong khi mọi người ăn uống vui vẻ thì chỉ có Đường Mật nàng mặt một bộ váy ngắn màu đen rất đẹp không phải ra dáng một võ sư, mà là dáng của một tiểu thư đẹp như thiên thần, nàng đứng từ xa nhìn Trần Thiên không khỏi rời mắt với khuôn mặt còn đỏ ửng...

Có vài tên đẹp mã công tử liền đến mời nàng vài ly rựu vang đỏ... Nhưng nàng đã từ chối hết tất cả và không thèm để những tên công tử đó vào mắt mình... Chỉ lén lúc nhìn Trần Thiên từ xa mà không dám mở lời tiếp cận...

Biết bao nhiu cô gái xinh đẹp đã lại chào hỏi Trần Thiên nhưng hắn rất lạnh lùng... Trần Thiên chỉ trả lời ập ờ cho qua... Ngay cả một mỹ nữ như Đường Mật hắn cũng chỉ nhìn sơ qua một lần lúc bước vào...

Lúc này Long Điền bước đến Trần Thiên và khẽ nói: Trần Thiên Bang Chủ... Ta thay mặt cho toàn Bang Hoả Dực để nói lời cảm ơn từ tận đáy lòng với ngươi...

Vừa dứt câu... Trần Thiên khẽ cười và nói: ngài không cần cảm ơn ta... Ta đã nhận được nhìu lời cảm ơn từ mọi người... Ta cũng không định cứu bọn họ, chỉ là ta mốn có được tất cả Linh Thạch từ chổ đó... Và Trần Thiên khẽ gật đầu koi như lời chào mà quay đi...

Lòng Điền thầm nghĩ: cũng khó trách Trần Thiên hắn lại ghét Long Gia đến vậy... Lúc đó nếu Long Gia Chủ giúp đỡ thì giờ đây mẹ hắn đã không chết thảm như thế... Haizzz... Ta biết Trần Thiên hắn cũng rất tốt... Hắn đã nói dối quá vội vàng, rõ ràng là hắn muốn cứu tất cả mọi người... Nếu hắn cần Linh Thạch thì hắn lại đem chia nhìu Linh Thạch như vậy cho tất cả mọi người làm chi... Hắn đã nghĩ cho những cường giả đã chết tròn trận chiến và những cường giả bị thương nặng...

Lúc này một tên Đại Thiếu Gia đã nhắm đến Đường Mật nhưng đã tỏ lời mời và muốn bắt chuyện rất nhìu nhưng toàn bị nàng từ chối...

Hắn thầm nghĩ trong lòng: thật quá tức mà... Ta có cái gì không tốt mà nàng không nhận lời mời của ta...

Húc Hải ta tài sản vô số... Cha ta Húc Bá Lâm là phó cục cảnh sát có danh ở Thành Đô vậy mà nàng lại chê ta sao... Ta mới 20 tuổi và cũng là một Đấu Giả Tam Tinh... Cũng là một thiên tài biết bao người khen...

Húc Hải hắn nhìn thấy Đường Mật liên tục nhìn Trần Thiên và hắn nghĩ: tên đó có gì tốt... Chẳng qua chỉ đẹp trai một chút... Thực lực nhìn đâu cũng chắng có lấy một tia linh lực... Một phế vật như thế mà nàng để vào mắt... Thậm chí trên người hắn mặt đồ rất bình thường... Hắn là một tên bảo vệ ở đây sao... Rõ ràng Đường Mật nàng không xem ta vào mắt mà...

Húc Hải thầm nghĩ: Để ta dạy dỗ tên bảo vệ cho nàng thấy... nàng không nên chạm vào đám thường dân này...

Húc Hải là người đến sau cùng với cha hắn Húc Bá Lâm... Nên không hề biết Trần Thiên là ai... Hắn và cha hắn vừa đi Hàng Châu về thì có vài cường giả mời đến nhập tiệc, cũng chưa xem lại video trận đấu của Đại Hội Chi Tinh...

Bạn đang đọc Hệ Thống Vị Vua Đế Chế sáng tác bởi DuySai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DuySai
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.