Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Gia Tộc Hãm Hại

Tiểu thuyết gốc · 3380 chữ

Chương 1: Bị Gia Tộc Hãm Hại

Ở một thành phố lớn... Những toàn nhà cao trọc trời... Những nhà hàng xoa hoa lộng lẫy... Là chốn ăn chơi của những phú nhị đại thiếu gia... Những nhà kinh doanh nổi tiếng... Kể cả những quan cấp cao của chính phủ...

Hàng Châu

Nằm ở phía đối diện với Thành Đô, Hàng Châu được xem là trung tâm ở miền đông Trung Quốc với số dân hơn 21 triệu người...

Trong một con hẻm nhỏ với ngôi nhà lụp sụp đổ nát trông rất cũ... Có hai mẹ con đang sinh sống... Trần Thiên mười tám tuổi... Mẹ là Trần Liễu.

Trần Thiên với khuôn mặt buồn thảm... Hai mắt thâm đen đến thất thần đang quỳ bên cạnh giường của mẹ mình là Trần Liễu với thân thể trọng thương nặng mặt bà không còn một chút sức sống... Nội tạng thì vỡ nát kinh mạch chân tay đứt nhìu phần chỉ nằm bất động trên giường ko thể di chuyển... Trần liễu nhìn Trần Thiên suy nghĩ trong thân tâm: mẹ xin lỗi con trai... Mẹ không thể cho con cuộc sống tốt đẹp như bao người khác... Trong lòng bà luôn nghĩ khi bà mất đi bỏ lại con trai của mình cô đơn giữa cõi đời thì mắt rưng hai hàng nước mắt chảy thành dòng không ngưng... Sinh mệnh Trần Liễu không trụ được bao lâu trên cõi đời này nữa... miệng không nói được lời vì trên miệng bà bị mất đi một phần lưỡi...

Một đêm dài vô tận với nỗi đau... Trần Thiên đã mất đi người mình yêu quý nhất... Cũng là người thân duy nhất trên đời này... Trần Thiên nổi lên trong mình lòng thù hận đến đỉnh điểm... sự tức giận cùng căm ghét... Trần Thiên vừa gào khóc vừa hét lớn: ta thề ta sẽ hành hạ các người... Cho các người sống không bằng chết vì hãm hại gia đình ta...

Sáng hôm sau hàng xóm vài người bên cạnh nhà nhìn hoàn cảnh của Trần Thiên mà đau lòng... Mỗi người đều bỏ ra một số tiền cho Trần Thiên an tán mẹ mình

Đứng trước mộ Trần Liễu... Trần Thiên miệng khẽ nói: mẹ hãy yên nghĩ thù này con nhất định phải báo... Trần Thiên...

Hồi Tưởng

Cách đây bốn năm trước...

Một trong cửu đại gia tộc là(chín Gia Tộc) nổi tiếng và giàu có nhất đất nước... Kinh doanh buôn bán đều trãi dài khắp cả nước và trên thế giới không ít tiếng tăm... Chi nhánh rãi đều khắp thế giới... đến cả chính phủ cũng không có đủ lá gan mà để chọc đến cửu đại gia tộc... trong đó có gia tộc họ Trần... Người đứng đầu và cũng là người nắm quyền thế cao nhất của Trần Gia... Mọi người hay gọi là Trần Công Lão...

Trần Công Lão là phụ thân của Trần Mãnh và Trần liễu... Trần Mãnh là em út trong gia đình Trần gia...

Lần lược Trần Trung Tà là anh cả và đến Trần Thanh Tú. Trần Đại Hào. Trần Thế Canh và Trần Mãnh là năm người con ruột của Trần Công Lão... Có bốn người là nam và một nữ là Trần Thanh Tú...

Lúc này Trần Thiên là một phú nhị đại mười bốn tuổi đang học bên Thành Đô... đi học bằng siêu xe ferrari đắt tiền... Trong trường không ai là không biết đến cái tên Trần Thiên con của một trong đại gia tộc... Trần Gia là gia tộc đứng top bốn trong cửu đại gia tộc...

Vì danh tiếng của gia tộc... Gia thế quá khủng bố nên không ai ngu đến nỗi mà đụng đến hắn

Nếu chọc đến hắn Trần Thiên chỉ cần một câu nói có thể cả một gia đình dòng họ tận diệt biến mất khỏi thế gian này... Nên tất cả bạn học và giáo viên đều theo nịnh bợ Trần Thiên... Ai không mong muốn mình có một người bạn thế lực siêu lớn như vậy... Lại giàu có không ít mỹ nhân để mắt đến và tiếp cận Trần Thiên

Đó là trong mắt mọi người nghĩ như vậy... Con người Trần Thiên mặt dù ăn chơi đúng nghĩa một phú nhị đại... Ngày đêm ăn chơi vô độ... Mỗi lần mở hội hợp nhóm ăn chơi tại biệt thự riêng của hắn thì ít nhất cả trăm người đến... Tiệc tùng hồ bơi... Quán Bar bên trong biệt thự của Trần Thiên đều có đủ...

Nhưng Trần Thiên không ác độc như mọi người xung quanh hắn nghĩ... Chỉ là do gia thế quá lớn nên không ít người nghĩ và sợ hãi...

Lúc này Trần Thiên bên trong biệt thự chuẩn bị lái con xe ferrari của hắn đến trường như mọi ngày thì bỗng chuông điện thoại reo lên

Trần thiên bắt máy... Nghe giọng nói thì chính là phụ thân của Trần Thiên vang lên: con mau về gia tộc nhanh Tổ phụ xảy ra chuyện không hay

Trần Thiên vừa cất giọng: phụ thân ông nội đã xảy ra chuyện gì... Chưa ngắt lời thì... Tít... Tít... Tít cha của Trần Thiên đã cúp máy... Trong lòng Trần Thiên cảm giác bất an liền phóng xe chạy về Trần Gia...

Khi về đến cổng nhà thấy không ít họ hàng gần xa khi nghe tin đã đến trước... Bước vào cửa Trần Thiên đã thấy anh chị em tỷ muội và cô chú đã có mặt rất đông trong đó có Trần Mãnh và Trần Liễu cha và mẹ của Trần Thiên... Nhanh chân chạy lại với sắc mặt ngạc nhiên và sợ hãi thì Trần Mãnh lao đến nói với giọng rung rẩy như muốn khóc vì Trần Mãnh đã kiềm chế lại: Thiên nhi... Phụ tổ đã bị kẻ nào đó ám hại bằng độc dược... Mọi người đều mời tất cả bác sĩ nổi tiếng ngoài nước và cả những người có biệt danh là thần y trong nước đến đều lắc đầu nói chung ý một câu cái chết không thể tránh khỏi...

Trần Thiên nghe phụ thân nói liền chạy đến phòng Tổ phụ thì thấy một khuôn mặt trắng không còn chút máu mắt nhắm lại và đã qua đời cách đay vài giờ trước

Trần Thiên vừa rưng nước mắt vừa khóc vì phụ tổ là người Trần Thiên yêu quý nhất cũng là người mà hay chiều chuộng... Quan tâm đến Trần Thiên nhìu nhất...

Lúc này anh cả trong gia đình là Trần Trung Tà lớn tiếng nói: Không biết kẻ đáng chết nào dám hãm hại phụ thân... Để ta truy ra được thì kẻ đó chỉ có con đường chết...

Bên cạnh Trần Trung Tà là vợ của hắn Mã Phụng... Mã phụng cũng trong cửu đại Gia tộc... Mã Gia là gia tộc nằm trong top tám cửu đại gia tộc...

Mã Phụng lớn giọng: kẻ nào có thể ám hại một vị cường giả Đấu Linh mạnh mẽ nhất Trần Gia... Đã toạ trấn Trần Gia bao lâu nay... Tiếng tâm vang xa không ai là không biết đến cái tên Trần Công Lão...

(Tóm gọn cho người đọc dễ hiểu như bao truyện tu tiên khác)

10 cấp độ

  1. Đấu giả

  2. Đấu sư

  3. Đại đấu sư

  4. Đấu linh

  5. Đấu vương

  6. Đấu hoàng

  7. Đấu tông     (Truyền Thuyết)

  8. Đấu tôn       (Truyền Thuyết)

  9. Đấu thánh   (Truyền Thuyết)

  10. Đấu đế     (Truyền Thuyết)

Mỗi một cấp độ được chia thành 10 bậc: nhất tinh. Nhị tinh. Tam tinh. Tứ tinh. Ngũ tinh. Lục tinh. Thất tinh. Bát tinh. Cửu tinh. Thập tinh

Luyện đến Thập tinh. Bước qua được thập tinh thì sẽ thăng lên 1 cấp độ

Từ cấp bậc đấu tông trở lên chỉ có trong truyền thuyết từ thời xa xưa giới tu tiên thượng cổ mới có vì thế giới hiện tại Linh khí rất ít không bằng một phần ngàn ở thượng cổ. Ở thế giới hiện đại người đạt đến Cấp bậc Đại Đấu Sư thì có thể hô mưa gọi gió... Trăm vạn người phải cuối đầu... Đứng trên đỉnh cao địa vị thế lực và danh vọng... cấp Đấu hoàng thì xem như trên tất cả muốn gì được đó... Không ai dám chống đối vì chỉ có một con đường chết...

Dưới 20 tuổi đạt đến Đấu sư được coi là 1 siêu thiên tài... Cả gia tộc không tiếc đổ hết tài lực vào mà bồi bổ

Lúc này trên ghế Tam tỷ Trần Thanh Tú khẽ nói: ta biết ai đã hãm hại phụ thân... Trần Thanh Tú nhìn về phía cha của Trần Thiên nói: chính là ngươi Trần Mãnh người đã hạ độc phụ thân... Bao nhiu ánh mắt đều đổ ập đến Trần Mãnh đều tỏ ra ngạc nhiên và đang cần lời giải thích... Trần Thanh Tú tiếp tục nói ta đã có chứng cứ ngươi không thoát tội được đâu em trai Trần Mãnh độc ác của ta à...

Trần Thanh Tú đã đưa chiếc điện thoại đang cầm trên tay... Một đoạn video hiện lên... Tối hôm qua ta đã thấy ngươi đi vào phòng phụ thân để lên bàn một chén cháo yến mạch... Và ta đã điều tra ra trên bàn còn dính một ít bột của loại vô thần độc xuất phát từ phái cổ độc trùng tà ác đã biệt diệt tộc cách đay hai trăm năm... Ngươi nói xem ngươi lấy độc này ở đâu ra... Hay là ngươi đã âm thầm cấu kết với Cổ Độc phái để hãm hại cha mình để lấy tất cả tài sản của Trần gia

Trần Mãnh lên tiếng không thể nào ta không bao giờ làm ra chuyện này... Ta cũng không bao giờ muốn Gia sản của Trần Gia và ta... Nói chưa hết câu thì Trần Thanh Tú cắt ngang lời: Đâu phải lời nói đủ để chứng minh ngươi vô tội... Nói xong thì phía bên kia Trần Đại Hào và Trần Canh bước đến lớn giọng: chứng cứ đầy đủ ngươi còn không mau nhận tội... Nếu nhận tội thì chúng ta chỉ phế tay chân ngươi để ngươi sống không bằng chết... Bọn ta sẽ không giết ngươi nể tình ngươi là dòng máu Trần Gia... Đuổi gia đình ngươi ra khỏi gia tộc để tự sinh tự diệt...

Trần Thiên và Trần Liễu biết cha mình... Chồng mình không phải loại người như mấy huynh muội mình nói

Cả ba người có ý nghĩ là đã bị huynh muội mình hãm hại vì nhìu lần Trần Mãnh điều tra ra được những chuyện trước kia đều bị các huynh mội hắn hãm hại nhưng hắn nghĩ đến tình cảm và ai cũng là huyết thống trần gia... Trần Mãnh có chút oán hận nhưng hắn không tính toán...

Trần Mãnh chỉ biết suy nghĩ về huynh muội hắn sao lại tàn nhẫn ác độc đến vậy... Chỉ vì muốn có thế lực riêng... Muốn nắm quyền Trần Gia... Hắn nhìn mọi người xung quanh đều đang bàn tán về hắn rất nhìu người theo phe Trần Thanh Tù và Trần Trung Tà...

Trần Mãnh bây giờ như cá nằm trong chảo... Đến nước này thì có động thủ cũng không thoát khỏi cái chết... Có nói gì đi nữa cũng không ai tin... Mặt dù trong thân tâm hắn đêm đó đem Cháo yến mạch cho phụ thân vì phụ thân rất thích ăn cháo yến mạch do Trần Liễu nấu... Trần Mãnh biệt danh là thiên tài tu luyện được phụ thân yêu nhất... Hiện tại tuổi bốn mươi lăm đã đạt cảnh giới Đấu Sư cửu tinh... Có thể chỉ gần mười năm nữa là bước vào Đại Đấu Sư cảnh giới... Trần Công Lão có thể yên tâm giao Trần Gia cho Trần Mãnh... Nhưng không ngờ lại bị những kẻ chung dòng máu hãm hại...

Bước vào cánh cửa lớn ở đại sảnh ba mươi người tầm năm bến bảy chục tuổi là các đại trưởng lão đã theo cung phụng Trần Gia... Người nào cũng cấp Đấu Sư dày kinh nghiệm chiến trận... Trong đó có bốn vị Đại Đấu Sư nhất tinh đến ngũ tinh... Bên ngoài vây kính khắp sân của Trần Gia gần cả ngàn thuộc hạ mặt đồ đen đeo kính... Toàn là đấu giả nhất tinh đến đấu giả đỉnh phong đều có mặt...

Bốn người con của Trần Gia từ trong nhẫn trữ vật đều lấy ra binh khí cầm trên tay... Mặc dù Trần Mãnh là mạnh nhất trong bốn người... Nhưng còn các trưởng lão và thủ hạ đều vây kính Trần Mãnh thì khó thoát khỏi cái chết...

Trần Mãnh oán hận tận sau đáy lòng... Liền cười nhẹ và nói: các ngươi muốn chém giết gì ta thì nhanh lên... Ta không có tội ta không nhận... Giết ta đi... Ta không muốn tiếp tục nhìn thấy mấy khuôn mặt giả dối các ngươi nữa... Làm ta thấy kinh tởm đều là một lũ người tâm quỷ...

Trần Trung Tà lớn giọng: chết đến nơi còn nhìu lời...

Vừa dứt câu Trần Trung Tà dậm chân mạnh xuống đất bật người bay xa mười mét đến gần Trần Mãnh... Trên tay cầm thanh kiếm đâm xuyên tim Trần Mãnh...

Dùng hết sức mạnh mình có Trần Mãnh cười lớn...

Sóng Âm Thanh Vang Vọng... Hahahaha

Làm cho cả căng biệt thự rung chuyển mạnh... Bàn ghế cũng rung ầm ầm... Những người bình thường... Những đấu giả thực lực yếu đều bị xung lực ép đến khó thở phải quỳ rập xuống đất... Ngay cả các trưởng lão và các huynh muội của hắn cũng phải toát mồi hôi lạnh trên trán... Hai mươi giây sau Trần Mãnh gục đầu xuống... Tất cả đều đứng im lặng một hồi lâu...

Trần Liễu và Trần Thiên chạy đến ôm Trần Mãnh không khỏi đau lòng mà khóc... Ngay lúc này

Trần khê Phong con trai của Trần Trung Tà vung một cước có một chút linh khi vào ngực Trần Thiên... Trần Thiên bay xa ra năm mét miệng thổ huyết đau đớn nằm trên sàn nhà nhất cánh tay muốn bò về phía mẫu thân mình cũng không được...

Trần Liễu liền chạy đến bên con trai của mình lớn giọng: một lũ khốn các ngươi hãm hại cả nhà ta... Hãm hãi nhạc phụ ta... Các ngươi không bằng cầm thú... Nói dứt câu Trần Đại Hào và Trần Thế Canh liền cầm hai thanh dao nhỏ đến gần Trần Liễu... Xoẹt xoẹt trong nháy mắt... Trần Liễu gân tay gân chân bị đứt... Cả lưỡi cũng bị cắt... Trần liễu đã bất tỉnh... Vì không muốn Trần Liễu chết... Người đâu đem trị thương đan đến đây... Thuộc hạ của bọn hắn liền cho Trần Liễu uống trị thương đan...

Lúc này Trần Khê Phong đi lại đặp vào đầu Trần Thiên đang nằm dưới sàn nhà và nói... Phụ thân con nghĩ cứ để tên phế vật này sống như một con chó lang thang... Khoá hết tài khoản của hắn lại... Lấy lại tất cả nhứng gì thuộc về Trần Gia... Đê hắn sống như một tên dân đen là tốt nhất. Cho hắn cả đời không ngốc đầu lên nổi vì tội gia đình hãm hại tổ phụ phải chết dưới tay...

Nghe Trần Khê Phong nói xong tất cả mọi ánh mắt nhìn gia đình Trần Thiên lãnh lẽo kèm theo sự câm ghét không một chút thương tâm...

Người đâu đem hai mẹ con Trần Thiên. Trần Liễu đuổi ra khỏi Trần Gia tự sinh tự diệt... Còn thi thể Trần Mãnh để lại không cho đem đi chôn cất...

Ngoài trời sấm chớp vang lên Rầm... Rầm... Trong một đêm mưa không dứt...

Trần Thiên để mẹ mình lên một chiếc xe đẩy với khuôn mặt buồn thảm mà đảy mẹ mình đi từ từ trên con đường... Bên trong thành phố xa hoa quẹo vào một con hẻm nhỏ... Bên trong có căn nhà hoang đã bị bỏ lại lâu năm... Nhìn lên tường và gạch giống như từ thời xa xưa rất lâu rất lâu rồi nhưng ngôi nhà vẫn còn tồn tại một cách phi thường...

Hồi tưởng

Trần Thiên với mẹ hắn đã sống bốn năm trong căn nhà cũ lụp sụp này... Mẹ thì nằm liệt giường... Hắn thì mất tất cả trở thành tên nghèo khổ... Chuyện của Trần Gia. Trần Thiên khắp thành phố ai cũng biết...

Trần Thiên từ nhỏ không có cơ duyên với tu chân giả không thể tu luyện được... Mọi người trong gia tộc đều xem Trần Thiên như phế vật... Có phụ thân là Trần Mãnh che chở cho hắn... Trần gia thế lực mạnh mẽ nên không ai dám đụng...

Trần Thiên thấy mẹ hắn sắp không qua khỏi liền đi đến bạn bè xin giúp đỡ... Đi đến đâu Trần Thiêyn đều bị xua đuổi một cách lạnh nhạc... Thậm chí có những bạn bè năm xưa đi theo nịnh bợ hắn không khác gì chó con... Nay gặp hắn liền cười nhạo lớn tiếng... Có người đánh đập hắn...

Trần Thiên cắn răng chịu đựng tất cả vì mẹ của mình... Hắn đi đến một căn biệt thự xa hoa lộng lãy như một lâu đài... Là biệt thử của tiểu thư Long Gia

Long Gia Tộc đứng top sáu trong cửu đại gia tộc

Để xin sự giúp đỡ...

Bên trong Trần Thiên quỳ xuống đất: xin Long Gia chủ giúp ta... Mẹ ta sắp không qua khỏi... Mong người giúp đỡ...

Long Thành Đế là chủ Long gia đang ngồi trên ghế chính giữa sảnh lớn... Ngồi bên cạnh là hai người... Vợ và con gái hắn... Long Thế Nương và Long Mỹ Nha

Long Mỹ Nha là tiểu thư xinh đẹp bao người đều ganh tị và ngưỡng mộ tròn mười tám tuổi là thiên tài tu luyện cấp độ Đấu Giả lục tinh... Trước kia đã có hôn ước với Trần Gia vì Long Gia được Trần Gia giúp đỡ ít nhìu...

Sau khi nghe lời thỉnh cầu của Trần Thiên... Long Gia chủ cười lớn: hahaha xem ai đang trước mặt ta... Ngươi có tư cách gì mà xin sự giúp đỡ của ta... Phế vật như ngươi lúc trước còn muốn cưới con gái ta... Ngươi đủ tư cách không... Cóc ghé đòi ăn thịt thiên nga sao...

Nghe Long Gia chủ nói xong cả phòng đều cười ầm lên... Các trưởng lão và hàng trăm cận vệ. Cường giả chuyền miệng nhau mà cười... Tiếng cười càng lúc càng vang vọng khắp sảnh lớn...

Lúc này Long Mỹ Nha cười khinh thường mà nói: ngươi nhìn lại mình xem bây giờ ngươi là ai... Thế giới này là thế giới cường giả... Mạnh thắng yếu thua. Cá lớn nuốt cá bé... Cường giả đi đầy đất... Ngay cả trường học dạy trẻ con trở thành cường giả cũng rất nhìu... Ta nghĩ nếu ngươi và một thằng nhóc bảy tuổi hỉ mũi chưa sạch đấu với nhau thì ta đặt cược ngươi bị đo ván trên sàn đấu là điều tất nhiên... Muốn ta gã cho ngươi... Một ngàn kiếp nữa ngươi cũng không xứng...

Long Mỹ Nha dứt lời thêm một lần nữa tiếng cười của mọi kẻ trong sảnh đều to hơn...

Long Thế Nương cười không dứt hô to: người đâu ném tên này ra ngoài... Hắn còn ở đây ta không thể nhịn cười được nữa...

Từ ngày hôm đó trở đi Trần Thiên mới ngộ ra được tất cả... Trong giây phút không ai ủng hộ... Không ai giúp đỡ... Chỉ nhận được sự lạnh lùng và khinh bỉ của người khác... Trần Thiên mất tất cả... Và cảm giác như cả thế giới đều quay lưng lại với hắn... Chỉ có trở thành cường giả mạnh mới có quyền được nói trong thế giới này.**

Bạn đang đọc Hệ Thống Vị Vua Đế Chế sáng tác bởi DuySai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DuySai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.