Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 02

Phiên bản Dịch · 1852 chữ

Chap 2: Thầy giáo chủ nhiệm.

Hôm sau, đang ngủ trong chăn, thì cái điện thoại báo thức reo ầm ĩ, tôi bật dậy, sờ cặp kính đặt trên bàn, và rồi chuẩn bị những thứ cần thiết cho một ngày học tập mới. Bước ra ban công, bầu trời cao, trong xanh, nhưng mà, những cơn gió thổi làm cho tôi cảm thấy hơi lạnh. Con kiki đang chơi đùa với quả bóng của nó dưới sân. Kệ nó vậy, tôi vào trong nhà, bắt đầu làm vệ sinh cá nhân, mặc quần áo và đi học…

Nghe một bản rock chào ngày mới, tôi bước xuống xe, bắt đầu vào lớp, vẫn chỗ ngồi quen thuộc là cái góc lớp của tôi, bên cạnh thằng bạn lắm mồm mà tôi không ưa chút nào, nó nói suốt ngày, còn hơn cả con gái…. Nhiều khi tôi phát bực với nó…

- Chào Đức…..

- Uk, Chào Hiền.

- Hôm nay đi học sớm thế…

- Uk, hôm nay dậy sớm thì đi sớm thôi.

- Hì hì, cứ tưởng hôm nay Đức phải trực nhật

- Không, chưa tới lượt tớ..

Cái Hiền là lớp trưởng lớp tôi, mới được bầu hôm qua, tính con nhỏ này khá là hoạt bát, cũng xinh xắn nữa, một mẫu con gái khá hoàn hảo….

Đặt cái cặp xuống bàn, tôi bắt đầu lôi sách vở ra đặt ngay ngắn trên bàn, trong khi những đứa bạn tôi đang hò hét, hoặc là chúng nó thi nhau vẽ lên bảng các hình thù kì quái, rồi ghi tên đứa kia vào.. ví dụ như vẽ cái mặt lợn, và có mũi tên, như là “ Đây là Thanh “ chẳng hạn, đúng là , nghịch ngợm…

Phố phường tấp nập thật, bắt đầu tới giờ đi làm, người người nhà nhà bắt đầu ngày mới , con đường trước cổng trường trở lên tắc nghẽn, một phần vì bọn học sinh chúng tôi đi đứng chả có qui củ gì hết, cứ dàn hàng ra mà đi, một phần, đang là giờ cao điểm nữa…

- Chuẩn bị học thôi nào, không nghĩ linh tinh nữa… tôi tự nhủ…

Tiết học đầu tiên là tiết toán, thầy giáo bước vào với nụ cười tươi:

- Chào các em, ngồi xuống nào….

Cả lớp ngồi xuống vị trí của mình, và bắt đầu mở sách vở ra, học những bài học đầu tiên, không khí của lớp học bắt đầu trở lên yên tĩnh, chỉ có tiếng thầy giáo giảng đều đều, thỉnh thoảng một vài người được gọi hoặc xung phong lên phát biểu ý kiến, và đó, tất nhiên không phải là tôi. Tôi ngồi chăm chú lắng nghe thầy giáo giảng, ghi lại những cái gì được coi là ý chính, trọng tâm của buổi giảng… 45p cứ thế nhẹ trôi qua..

- Buổi học hôm nay kết thúc, các em có thắc mắc gì không.

- Không ạ..

- Vậy thì chúng ta nghỉ ở đây, các em về nhớ làm bài tập, hôm sau thầy sẽ gọi lên bảng chữa bài.

Các tiết học tiếp theo, diễn ra trong sự bình lặng, không khí học tập bắt đầu trở lên căng thẳng hơn vào hai tiết lí và hóa..

- Đức, cuối giờ đi đá bóng với bọn này không. Mấy thằng ở lớp rủ..

- Không, tôi có việc rồi. Tôi từ chối bọn nó.

Thế là chúng nó đi về, không quên nhìn tôi với ánh mắt của một thằng lạc đàn, và theo chúng nó gọi, thì đấy là không có tinh thần cống hiến cho tập thể, tôi mặc kệ….

Tôi lại trở về nhà, hôm nay. Tôi chơi bóng bàn với bác Khang, quả thực, trong các môn thể thao, thì tôi chơi giỏi nhất là bóng bàn.. cũng bởi vì, tôi thường xuyên được Bác Khang chỉ cho, từ cách giao bóng sao cho xoáy, cách đỡ bóng, và cách để có những cú bạt tay thật mạnh đầy uy lực..

- Haizzz, cố lên chứ cháu, lại để thua ông già à…

- Phù, phù, còn lâu ạ, mới có 10- 6 thôi mà bác, còn một điểm nữa, cháu sẽ gỡ hòa….

Tôi cố gắng dồn ép bác Khang bằng những cú đánh bạt bóng mạnh mẽ của mình, tuy nhiên, bên kia, Bác Khang lại chả có vẻ gì là vất vả khi đỡ những cú đánh bóng như vậy cả, rất nhẹ nhàng, uyển chuyển, như là đi dạo vậy, cũng khiến cho tôi toát mồ hôi..

- Kết thúc nhé… bác Khang đánh mạnh bóng về góc xa của bàn, tôi lao theo, nhưng không kịp

- Phù… 11-6, cháu không chịu…

- Thôi ăn cơm đi ông tướng, mai nếu rỗi thì lại đây bác đánh tiếp với cháu, quan trọng là lực cổ tay của cháu có, nhưng lại không hề biết vận dụng sao cho linh hoạt, tức là lúc cần mạnh thì lại không mạnh, mà lúc cần uyển chuyển linh hoạt thì cháu lại khá cứng, cần xem lại hai điểm như thế….

Tôi nhớ kĩ lời bác dặn, sau khi ăn cơm, tôi lại lên phòng học, ngồi đối mặt với đống bài tập của thầy giáo. Tôi bắt đầu phân loại chúng ra từng bài, và mỗi dạng, tôi lại tìm cho nó một cách giải như nhau, vậy là, không phải tốn quá nhiều thời gian vào việc học, nhưng vẫn có kết quả tốt, chỉ cần biết được dạng bài, thì tôi sẽ đưa ra được cách giải cho nó, dễ dàng hơn rất nhiều…

- ALo, con đang làm gì đấy..

- Con chào bố, con đang xem tivi

- Mọi việc ở nhà vẫn ổn chứ hả

- Vâng, mọi việc vẫn thế ạ, có bác Khang với bác Mẫn lo cho con rồi, chỉ là tối con ở nhà mình… hơi chán

- Uk, bố cũng sắp về rồi, công việc cũng đã tạm ổn….

Tôi nói chuyện với bố một lúc sau, kể cho bố nghe về tình hình học tập của tôi, bên trường mới, bạn bè mới. Sau một hồi nói chuyện, tôi biết rằng tình hình của bố vẫn ổn, mọi việc đều tốt, vậy nên, cố xem cho xong bộ phim “ ma tốc độ ” trên HBO, tôi trở lại bên chiếc giường quen thuộc của mình, đánh một giấc ngon lành, chờ bình minh tới ….

- Bài 9, sách giáo khoa, mời bạn Vũ Xuân Tú lên bảng…

Thằng Tú chuẩn bị lên bảng, mặt nó có vẻ hơi nhăn nhó, tuy nhiên thì cũng bắt buộc phải lên thôi chứ biết sao. Tiết toán, luôn là tiết học mà tôi yêu thích, từ khi còn học cấp 2, cho tới bây giờ, nó vẫn không hề thay đổi. Sau đó có lẽ là giờ vật lí và Anh Văn.

Tôi chăm chú hướng lên bảng, nơi mà có 3 đứa đang được gọi lên bảng làm bài, thường thì tôi ít khi giơ tay, chả muốn mình trở nên quá nổi bật trước toàn thể cả lớp. Tôi ngồi, hình dung ra cách giải của 3 bài tập này, hôm qua, tôi đã làm xong, và dạng toán này tôi cũng đã giải kha khá, nên nắm vững được cách làm của nó. Cậu bạn tên Tú đang gặp vấn đề trong bước biến đổi x… lớp im hẳn, 2 đứa kia đã xong và về chỗ, chỉ còn mình Tú trên bảng, đang loay hoay…

- Tú, em có làm được không..

- Dạ, em… không làm được. Tú trả lời một cách tiếc nuối..

- Rồi, em về chỗ đi, em làm bài tập chưa kĩ, về xem lại vở bài tập, mấy chỗ thầy gạch bút đỏ, xem lại cho kĩ…

- Vâng ạ

Tú nhận lấy quyển bài tập, đi về chỗ và thở dài trong cái nhìn của bọn trong lớp, chúng nó đang có vẻ gì đó hối tiếc cho Tú, quả này điểm kém là cái chắc rồi. Thầy chủ nhiệm chúng tôi, lúc ngoài giờ thì vô cùng xì teen và vui tính, nhưng khi đã đứng trên bục giảng, và trong giờ thầy. thì không đứa nào cảm nhận được sự vui tính đó nữa, thay vào đó là sự nghiêm túc, thầy không muốn đứa nào cười đùa, và quan trọng là không làm bài tập về nhà.

- Được rồi, hôm nay cũng là buổi kiểm tra miệng đầu tiên, thầy cho bạn tú nợ một dấu * ở đây, khi nào lên bảng lại, thì trừ 2 điểm.

Tú thở phào, và cả lớp cũng vậy, chúng tôi cảm nhận được, hóa ra, thầy giáo không tới nỗi quá nghiêm khắc, vẫn cho học sinh những điều kiện tốt nhất để phấn đấu….

- Nguyễn Tuấn Đức.. em làm được bài này chứ.. giọng thầy trên bảng.

- Vâng.

Tôi cầm quyển vở bài tập bước lên, trên ánh mắt của bọn ở lớp, đây là bài tương đối khó, vì vậy, mà lúc thầy giáo hỏi ai có thể giải được bài này, thì không một ai giơ tay cả, không ngờ, sau đó, thầy giáo lại gọi tôi..

Cứ từng bước, từng bước biến đổi, hạ bậc dần dần, tôi đã đưa ra cho x kết quả cuối cùng, trước con mắt trầm trồ của bọn ở lớp, tôi hoàn thành bài làm khá nhanh, cũng mất gần nửa bảng… tôi quay ra, thấy thầy giáo đang mỉm cười gật đầu..

- Em làm khá tốt, nhưng nếu chỗ kia, tôi thay x bình phương bằng x mũ 3 thì sao nhỉ..

- Em có thể làm được… tôi trả lời

Sau đó, tôi lại tiếp tục chìm vào suy nghĩ, các cách thức biến đổi hiện ra trong đầu tôi, liên quan tới những công thức của x lập phương, sau cùng, tôi cũng có thể hoàn thành được bài làm của mình, khá vất vả, nhưng tôi hài lòng…

- Được rồi, em về chỗ đi…

Tôi nhận vở bài tập, trở về chỗ ngồi, con 10 đầu tiên trong vở bài tập của tôi. Tôi lặng lẽ ngồi xuống, bên cạnh thằng bạn lắm mồm.

- Mày siêu nhân thế.. nó bắt đầu thì thầm

- Uk, cũng không có gì…

Nó nhìn tôi như vật thể lạ, rồi tiếp tục cắm đầu vào học, trong giờ không nói chuyện riêng, là nguyên tắc đầu tiên mà chúng tôi bắt buộc phải thuộc khi học trong giờ của thầy..

- Buổi học hôm nay kết thúc, các em về nhà, cố gắng làm bài tập, sắp tới, vào

khoảng tháng 10, chúng ta sẽ lựa chọn đội tuyển thi học sinh giỏi cấp quận cho trường, các em hãy cố gắng lên.

Vậy là chuẩn bị tuyển quân đi thi học sinh giỏi, tôi thầm nghĩ, tiết sau là tiết Vật Lí, cũng là môn mà tôi khá ưa thích đây…

Bạn đang đọc Vì đó là em của Thai Tu Shang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.