Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14

Phiên bản Dịch · 2041 chữ

Chap 14: Giáng sinh (P1)

Noel năm nay vào chủ nhật, vậy là chúng tôi được nghỉ một hôm thứ 7 trước ngày noel, và cũng là lúc các đội tuyển “ ông già noel ” chuẩn bị tốt nhất cho cuộc thi của mình, giữa các lớp với nhau

Bọn trong lớp bắt đầu rục rịch, theo như thông tin nội bộ của mấy thằng sinh hoạt tại tổ “thông tin xa mẹ ” thì cuộc thi năm nay gồm 3 phần, đó là thi mặc quần áo ông già noel nhanh, sau đó thì ông già noel sẽ nhảy bao bố tới chỗ cô gái và lấy quà, sau đó phần cuối cùng, thì ông già noel sẽ cõng “ bà già noel ” của ông, vượt qua các chướng ngại vật, cuối cùng về đích….

Cả lớp âm thầm chuẩn bị, cái Hiền thì phụng phịu ra mặt, vì nó không ngờ có cả cái phần cõng nhau.. mấy thằng con trai thì đang hết lời khen cái quyết định làm ông già noel của thằng Thắng là một “ vận may từ trên trời rơi xuống ”

Tôi đang nghĩ cách trả thù con quỷ nhỏ kia, mà không ra….

Trống điểm hết giờ…. Tôi lững thững xách cặp ra về…

Con quỷ nhỏ đang đợi tôi ở nhà xe, vẻ mặt có vẻ sung sướng lắm…

“ Đệ nhất ái phi của trẫm, mau đèo trẫm về nhà thôi nào ” nhỏ ngồi lên đằng sau xe tôi, cười tít cả mắt…

“ Hôm nay mời nàng đi bộ cho.. xe hết hơi rồi ”

“ Lại nói dối, từ sáng vẫn đi ngon lành cơ mà ”

“ Nhưng mà nàng ngồi vào, làm xịt mất nửa cái lốp rồi còn đi đứng gì nữa ”

Tôi cười sung sướng trong cái vẻ mặt cau có của Vân, mặc cho tôi thúc giục như nào, cũng chả chịu xuống, cứ bám lấy xe.. nhất định không chịu đi bộ về.. và tôi cũng bất lực, không thể làm cho nhỏ rời cái xe được, thế nên, lại một lần nữa làm xe ôm không công…

“ Mai không ra đón nàng nữa đâu, mệt lắm, người nặng như heo ”

“ Không được, tới bao giờ mà cái thằng không biết xấu hổ kia bỏ đi, lúc đó, ta sẽ thả tự do cho ái phi, còn giờ, ngươi vẫn là đệ nhất nam sủng của ta ”

“ Xem phim tàu nhiều vừa thôi, nhiễm hết cả rồi ”

“ Ai bảo bé trêu chị chứ.. chị chỉ trêu lại thôi mà, vô tội ”

Trước cái miệng dẻo như kẹo của Vân, tôi khó có thể làm gì được, ngoài việc nín thinh mà chịu trận, tôi không thể cãi lại được với cái đầu lắm mưu mẹo kia…

Chiếc xe đang đi ngon lành bỗng dừng lại, không thể đạp tiếp

“Tuột xích rồi ”

Tôi cúi xuống xem thì thấy xe đã tuột xích, vậy là lại phải bẩn tay rồi, tôi lúi húi lắp xích.. trời về chiều dần tối.. mãi mà chả vào, mới đầu còn xé tờ giấy ở quyển vở ra để lót tay cho khỏi bẩn, xong thì cũng thôi, lắp tay chay cho nó đỡ vướng..

Sau khi tay tôi lem nhem, toàn là dầu xe, thì cũng là lúc cái xích nó vào tới nơi nó cần ở, ngoảnh lên, từ nãy giờ lúi húi, cũng chả để ý tới Vân, mà cũng lạ, mọi lần nhỏ nói liên hồi, miệng còn không kịp lên da non, thế mà sao thấy im thin thin thế nhỉ…

Tôi quay lên, bất giác, tôi thấy một bịch nước trước mặt mình, Vân đang ngậm chiếc ống hút nhỏ xinh, đưa miệng hút chùn chụt, còn một bịch đưa cho tôi…

“ Cái gì đấy…”

“ Nước, uống đi cho đỡ khát ” Vân cười, đưa túi nước cho tôi…

“ Chu đáo gớm nhỉ ”

“Chuyện, Chị mà lị, phải biết quan tâm…”

Vân chưa kịp nói hết câu, thì tôi đã bước gần tới Vân, gần, gần lắm, tôi cảm giác được những sợi tóc mái đang tung bay trong cơn gió lạnh mùa đông, thấy được chiếc khăn quàng hình còn gấu bông…. Và thấy cái má ửng hồng của Vân trên nền trời đông.. Khuôn mặt xinh xắn hiện ra ngay trước mắt tôi, với đôi mắt to tròn, và cái miệng nhỏ xinh duyên dáng…

“ Á…a.a.a.a” Làm gì thế hả đồ đáng ghét kia

“ Trả thù vụ từ sáng.. ” tôi vừa cầm bịch nước vừa hút, vừa chạy quanh cái xe đạp, bên kia là cái mặt nhỏ Vân, bị tôi bôi một vệt dầu xe vào cái má hồng của nhỏ, hai mắt nhìn tôi một cách đầy thù địch, cứ như chuẩn bị ăn tươi nuốt sống tôi vậy….

“ Đồ mất nhân tính.. người ta có lòng tốt đi mua đồ uống cho, mà còn trả thù cái vụ nhỏ nhặt ý à ” Vân nói như khóc, cũng chẳng đuổi tôi nữa, hắn bỏ về, đưa tay lên cái vết bẩn ở má, lấy khăn giấy ra lau… lững thững, lững thững bước trên đường, dòng người tấp nập đối nghịch với cái bóng nhỏ bé ấy.. tự nhiên tôi thấy hối hận, tôi thấy mình đùa hơi quá.. thế là tôi vội đạp xe lên, chả biết sao, tôi có cảm giác hối hận

“ Chị, lên xe đi, bé xin lỗi.. ”

Vân vẫn không nói gì, lầm lũi đi, bịch nước bị uống hết một nửa cũng không uống nữa.. lầm lì, lầm lì.. Vân giận thật rồi.

Tôi nhảy xuống xe, đứng gần Vân, tôi cố xin lỗi, nhưng vô dụng, Vân vẫn không nói, không rằng, lạnh lung như là không quen tôi, tôi đưa tay, nắm lấy hai vai của Vân, cô ấy dừng lại…

Tôi nhìn thấy, khóe miệng Vân khẽ cười…. quá muộn rồi

Vân đưa tay nhanh ra, nắm được tai của tôi… trời lạnh mà bị véo vào tai, thì đau phải biết… tôi cố nhịn cười, mà không được, cái mặt xinh xinh bị tôi bôi bẩn lem nhem một bên má…

“ Còn cười à, có thích cười không, em hư quá, để hôm nay chị sẽ dạy dỗ em ”

“ Đứng lên, ngồi xuống ”

Cứ mỗi lần đứng lên, ngồi xuống, tai tôi lại chuyển động theo bàn tay của Vân, nhỏ cười khoái trá, trong khi tôi thì đau khổ cùng cực, hối hận vì mình mềm lòng quá, tưởng là nhỏ dỗi, ai ngờ tương kế tựu kế hại lại mình… giờ thì tai tôi dần nóng bừng lên..

Vân đưa một tờ khăn ướt cho tôi…

“ Lau sạch, còn một vệt bẩn nào thì lại đứng lên ngồi xuống tiếp ”

Tôi cố lau, nhưng mà, cái dầu xe đạp, càng lau, càng bẩn, tôi còn cố bôi ra, cho lên cả mũi Vân….

Nhỏ tức lắm, nhưng không làm gì được tôi, sau một hồi lau, thì cũng gần hết, chỉ còn lại mờ mờ, tôi cũng không thoát khỏi cực hình, tiếp tục bị đứng lên ngồi xuống, rất may là, cuối cùng nhỏ cũng nhận ra là đã tối, cái bụng cũng réo ầm ầm lên rồi, thế là bắt tôi đèo về nhà, không quên nhéo tôi thêm vài cái trước khi chạy tọt vào cổng… Để tôi nhăn nhó, đau đớn… tôi càng đau, nhỏ càng sướng…

Chủ nhật tới, không khí giáng sinh tràn ngập cả phố phường, những bức hình nộm ông già noel, những ca khúc giáng sinh vui vẻ.. và thỉnh thoảng, những ông già noel đi trên chiếc xe wave hiện đại, đi đưa quà cho thiếu nhi, làm cho nhóc tiểu quỷ sau xe tôi hú hét lên sung sướng..

Hôm nay, nhỏ đúng là hóa thân thành cô công chúa tuyết thật rồi, với một bộ váy dạ trắng, với chiếc bot cao cổ.. lung linh. Và dĩ nhiên, vẫn ngồi sau xe đạp của tôi.

Trường cũng trở lên nhộn nhịp hẳn lên, bóng học sinh tấp nập, đủ màu sắc, vì tối nay là một buổi party nho nhỏ của trường, thế nên mọi người được diện đủ màu sắc, đủ loại quần áo, những dàn đèn sáng lung linh, với tượng người tuyết bằng xốp và một khung cảnh khu núi tuyết lung linh như trong phim được dựng lên ở sân trường, đó là công sức của các anh chị khóa trên, muốn làm cho một noel thật đáng nhớ trước khi họ rời trường tốt nghiệp..

“ Quà đâu…”

“ Ở đâu còn lâu mới đưa, muốn mặt nhọ tiếp không ”

Vân cười hì hì, không trả lời câu hỏi của tôi, mà làm động tác đưa tay lên xuống, làm tôi nhớ lại cái cảm giác hãi hùng khi bị nhỏ hành hạ.. Hai đứa đi vào sân trường, cố tìm ra lớp của nhau, bọn nó đứng lộn xộn hết lên..

Tôi tìm thấy mấy thằng bạn cùng lớp, rồi nhập bọn, bắt đầu tìm về với lớp của mình, sau một lúc, tì cũng gặp được hết mấy thằng quỷ.. Bắt đầu ngồi bàn tán, cũng như cổ động tinh thần cho cặp đôi hoàn cảnh của chúng tôi cố gắng đạt được giải cao trong cái buổi thi hôm nay..

Trên sân khấu, dẫn chương trình đang bắt đầu hò hét và giới thiệu cho chúng tôi, về lịch sử của noel, và tiếp sau là những tiết mục ca nhạc mừng giáng sinh

Ở dưới, thỉnh thoảng, mới có một vài tiết mục làm chúng tôi cảm thấy có hứng khởi, nếu không, thì toàn ngồi túm tụm lại buôn truyện, cũng chả có gì đặc sắc…

Cuối cùng thì cái cuộc thi của chúng tôi cũng đã bắt đầu rồi, các lớp hào hứng hẳn lên, một vòng tròn rộng được mở ra, và những chướng ngại vật được bê ra, cũng như những chiếc bao bố.. tất cả đều giống như miêu tả của bọn thông tin vỉa hè…

Tiếng hò reo, cổ vũ bên ngoài sôi sục bao nhiêu, thì ở trong khẩn trương bấy nhiêu, từng cặp ông già noel và công chúa tuyết tranh tài với nhau, dưới sự cổ động cuồng nhiệt của bọn ở lớp.. cứ 5 cặp một, 5 cặp một, kết quả hoàn thành sớm nhất sẽ là người thắng cuộc..

Thằng Thắng và cái Hiền đã vào vị trí..

Tiếng hô bắt đầu đã vang lên, thế là chúng nó lao lên, nhanh chóng mặc đồ… sau đó thì thằng Thắng bắt đầu chứng tỏ cái lợi thế chân dài của nó, với những bước nhảy với cái bao tải, tất nhiên, hạn chế rất lớn vì bộ râu và cái bụng quá khổ… cuối cùng nó cũng kịp đón cái Hiền, đưa túi quà và hai đứa băng băng lao về đích trong sự hò reo, cổ vũ của bọn ở lớp….

Sau khi cán đích ở vị trí thứ 2.. cả hai đứa đều thở phì phò, mặt đỏ bừng.. mồ hôi túa ra dưới cái tiết trời giá lạnh. Về thứ 2, cũng đồng nghĩa với việc không vô địch, nhưng không sao, chúng tôi quay quần vui vẻ cho tới khi buổi tiệc tàn..

“ Lớp chị được giải 5 nhé, kinh chưa ”

“ Kinh gì, hơn lớp người ta có 2 bậc mà làm to ”

“ Người ta này….” Vân vừa nói, vừa nhéo tôi một cái, có cảm giác, cô gái này thích cấu véo người khác thật…

“ Đi ra nhà thờ lớn chơi đi… hôm nay còn sớm, giáng sinh mà ”

“ Nhưng hôm nay có đá bóng.. bé còn phải về xem..”

“ Thế thích xem đá bóng hay bị chị đánh đây hả.. đi nhà thờ lớn mau ”

Vậy là thay vì về nhà, tôi ngược xe, trong dòng người nô nức đổ về nhà thờ lớn… đằng sau tôi, Vân đang khe khẽ hát.. bài hát giáng sinh.

Bạn đang đọc Vì đó là em của Thai Tu Shang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.