Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Dị Động

Tiểu thuyết gốc · 1309 chữ

Nơi sâu trong rừng u minh, tại chân trời , một luồng ánh sáng chớp loá , vô cùng chói mắt.

Thiếu niên này là Phàm Cửu Môn, xuyên qua bao vất vã , suốt chặng đường bị hung thú tập kích, toàn thân hắn máu chảy, thân thể có vô số vết thương, đường đường là hắn trọng sinh, xem thường nơi này , tâm tính cao ngạo ,dẫn đến kết cục hắn bị đánh bay, lẫn trốn một mạch vào đây.

Cửu Môn hắn không biết có bao nhiêu hung thú tập kích hắn, trong đó có Linh thú Xà Mãng. Nhanh chóng di chuyển, chỉ có cắt đuôi và trốn chạy hung thú tu vi cao, mới có cơ hội sống. Cường giả chân chính, đặc biệt là Linh thú thực lực siêu mạnh, có thể lẫn theo khí tức , nếu làm ra hành động khác thường chắc chắc hắn sẽ chết.

Bên trong chiến trường rối loạn, bầy hung thú đang tràn ngập truy tìm khắp nơi , mặt đất toàn xác, oán hồn , tử khí lượn lờ bốn phía. Xà Mãng mắt không biểu tình, nhoáng người lên truy tung khí tức, mặt đất rung động, một Linh thú hoá hình đang bước đến, xung quanh các loài động thực vật, tiến hoá lặng im , không gian yên tĩnh đến lạ thường , lần ra bốn phía. "quả là nhanh, may cho ngươi , lần sau đừng để ta bắt gặp" Xà Mãng phát ra âm thanh lạnh lùng, mặt hắn đỏ lên, tức giận đến cực điểm .

May mà hắn trọng sinh, thực lực chưa khôi phục, tâm tính thì vững vàng, giây phút chạy trốn, trong đầu hắn đã suy nghĩ từng phương pháp cắt đuôi, Cửu Môn triển khai toàn bộ tốc độ, với tốc độ này rất nhanh hắn có thể ra khỏi khu rừng này. Thậm chí còn gia tăng tốc độ, mặc kệ thân xác đang bị từng mảnh gió ập vào cắt người đau đớn. Gió mãnh liệt cản trở, chẳng những hắn không dừng lại mà nhanh hơn, lao nhanh, chớp mắt kéo dài khoảng cách với lúc nãy vài ngàn mét. Thời gian thoáng qua,thoáng chút Cửu Môn đã ra được khu rừng.

Hoàng hôn đang buông xuống, Cửu Môn mới tạm dừng, tìm một nơi cư ngụ. Hắn cả người mệt mỏi, thân thể đầy vết thương, ngồi xuống xếp bằng.

Lần trốn chạy này vược quá sức chịu đựng của hắn,. Nếu không phải hắn biết phương hướng ,thì có lẽ, mọi thứ hôm này là bài học đáng giá.

Ngồi xếp bằng, Cửu Môn thở gấp, vận dụng sức lực bản thân khôi phục tu vi trong người. Thời gian hắn trọng sinh đến giờ quá ngắn, khiến tu vi hắn không ổn định. Thời gian cứ vậy trôi qua, xung quanh đây một mảnh yên tĩnh, một ngày, hai ngày, ba ngày.... Mãi đến ngày thứ bảy , Cửu Môn mới mở mắt ra, thân thể hắn đã lành lại. Hắn hít sâu, tu vi hắn coi như ổn định lại, thân thể này quá yếu, đối với hắn bất lợi.

" Để phòng bị, quyết định đi chuyển không nên ở lâu "

Cửu Môn vẻ mặt thận trọng, hắn biết hiện giờ phải thay đổi bản tính, đứng dậy lao ra ngoài, nhìn nơi đây chốc lát, thoáng cái vài tháng đến bên một thành trì.

Hôm nay, lại đến ngày Vạn Thiên Tông mỗi năm một lần, tuyển nhận đệ tử, bên ngoài thành trì , người đến tấp nập.

Hàng người nối đuôi nhau vào thành trì, tất cả thủ vệ thành trì đều có người Vạn Thiên Tông giám sát, phàm là ngoại môn đệ tử , tư chất kém đều được phân công đến đây, ở tông môn bị mọi người khinh thường, bất quá lúc này , cao cao tại thượng, được hàng ngàn người tặng lễ vật, người đến đều được hắn cho thông qua.

Đệ tử ngoại môn, không cần phí sức lấy lòng, thiếu niên lớn giọng , đi theo hắn là cả một đoàn xe , quần áo của đại gia tộc , vẻ mặt cao ngạo , hống hách.

" Này ngươi, ngươi dám mắng ta" tên đệ tử ngoại môn này mặt mày cau lại, nếu không phải hắn kiêng kị thế lực sau lưng thiếu niên này, đã bóp chết rồi.

" Ta mắng ngươi đó thì sao, ta là người gia tộc Đại Vũ Đế , đừng nói ngươi không biết nhé, thúc tổ ta là Trưởng lão Vạn Thiên Tông" , lời vừa thốt ra , mọi người trầm mặc , chả trách hắn không sợ một tên đệ tử ngoại môn, hay còn gọi là tạp dịch,. Vừa nói tên này vừa hung hăng cho tên đệ tử ngoại môn, một cú lăn ra nằm, phun máu.

Nhất thời toàn trường yên tĩnh, không khí chèn chúc dừng lại. Đệ tử ngoại môn mà thôi, tiếp đó người các đại gia tộc thay nhau đi vào thành.

Cảnh chiều giữa dòng người đông đúc, thiếu niên Phàm Cửu Môn lặng lẽ tìm một góc ngồi, hắn muốn vào thành, nhìn dòng người như nước chảy không ngừng, không muốn bị nhiều người chú ý ,lặng lẽ ngồi đây chờ đến đêm.

" Thực sự xin lỗi, sắc trời đã tối, thành trì sắp sửa đóng cửa, mọi người ngày mai trở lại " Từ khi tên đệ tử ngoại môn kia bị đánh , tên khác thay hắn, cách ăn nói chất phác, thiếu niên lộ vẻ non nớt, bất quá tu vi cảnh giới cao, là đệ tử ngoại môn xếp hạng danh hào .

Hắn tên Hàn Lâm, năm này mười ba tuổi, là một trong vạn người đệ tử có thực lực ngoại môn.

Đang ngồi bên quán trà, đôi mắt Phàm Cửu Môn chăm chú, nhìn vào thiếu niên Hàn Lâm này, tên này không giống người thường, không có sợ hãi , đối đãi mọi người đều như nhau. Bất quá điểm ấy không làm hắn hứng thú, điều hắn thấy là kẻ này khác với tâm tính, khắp toàn thân đều là ám khí, đạo phù, xung quanh bố trí một trận pháp, trên đỉnh đầu có chứa hương độc, quả là một thiếu niên không bình thường. Nếu không phải Phàm Cửu Môn hắn quan sát kỹ , nhìn từng hành động, đối chứng với kiếp trước , quả thật nhận không ra.

“ Vạn năm ,Vạn đạo thay đổi, khó trách ,khó trách "

Sau lưng hắn là những ánh mắt thi thoảng chăm chú dõi nhìn, xua cũng không được , hắn đã vô cảm với điều đó. Đôi con ngươi của hắn tản ra ma khí lượn lờ, chỉ chăm chú nhìn về phía trước, tuy Phàm Cửu Môn nhìn bóng đêm vô tận, nhưng sâu trong bóng đêm ấy, hắn nhìn thấy hi vọng, nhìn thấy người vì hắn hi sinh, hắn nhìn thấy nàng chết trước mặt hắn,....cứ vậy cho đến lúc cả quán trà lạnh người, hàng chục người ngồi gần, bỗng chốc lạnh cả sống lưng, không ai biết điều gì đang xảy ra, màn đêm ấy cứ kéo dài, những người nhìn hắn trông có cảm giác như quái thú.

Trong bóng tối , tựa có gì đó đang ngưng tụ, một bóng hình dần hiện ra, con mắt của hắn đỏ như máu, những hàng lệ chảy ra, tựa hồ hắn rít gào, rồng gấm, tất cả đều không phát ra âm thanh nào.

Giây lát đó, một cơn chấn động dữ dội, khí tức hắn tản ra, ma khí lượn lờ, đôi mắt hắn đỏ đến nỗi, nhìn vào tựa như núi lữa phun trào.

Bạn đang đọc Vạn Thần Ma sáng tác bởi ThiếuNiênÂmTrầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiếuNiênÂmTrầm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.