Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2 : Dị Biến Trùng Sinh

Tiểu thuyết gốc · 1143 chữ

Giây phút bởi vì ý niệm của luồng ánh sáng hiện ra. Ánh sáng xuyên thấu thân thể Phàm Cửu Môn, tràn ngập bên ngoài cơ thể hắn ngàn mét, khiến bầu trời trở thành một mảng đỏ rực. Sợi máu đi chuyển quanh thân thể hắn, luồng ánh sáng này đang chuyển hoá, trong người Cửu Môn, máu bắt đầu di động không ngừng, sự sống không ngừng bị hắn cắn nuốt.

Thân hình hấp thụ lực lượng vào cơ thể, da mặt tái xanh của Cửu Môn chậm rãi hồi phục.

Lực lượng thiên địa bị hắn cảm nhận rõ ràng, dù có nhắm mắt cũng cảm nhận được lực lượng mênh mông này tồn tại. Bây giờ có lẽ không phải là Phàm Cửu Môn

Vận mệnh lênh đênh nữa, từ đôi mắt cảm nhận được luồng thiên uy tồn tại, đôi mắt khác xa với người thường, mắt màu đỏ, vùng quê này chưa bao giờ có. Nếu ai nhìn thấy chắc sẽ hoảng sợ, từ đôi mắt, những vòng khí đen nơi con ngươi ngưng tụ ra ma khí. Mắt chứa màu đỏ ,con ngươi có ma khí vờn quanh, hắn đã thành công chiếm đoạt thân thể này.

Bây giờ theo Cửu Môn chậm rãi nhắm mắt lại, trên bầu trời, bầu trời màu máu đang dần tản đi, áp lực giáng xuống mặt đất bắt đầu giảm, chẳng bao lâu , lần thiên địa biến hoá này hồi phục , đại biểu cho hắn trùng sinh trở lại.

Cách xa nơi này vài ngàn dặm, theo tuy áp tản đi, người trên mặt đất có không ít người miễn cưỡng đứng dậy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn hướng khung trời, bầu trời vẫn tràn ngập ánh sao. Trong thân thể những cường giả này chấn động mãnh liệt. Thời gian trôi qua nơi đây được đồn thổi , các loại truyền thuyết được thêu dệt, nơi này từng là cấm địa , bây giờ các đại gia tộc , cường giả xung quanh cấm con cái không được đặt chân tới.

Lần này may mắn trọng sinh, hắn thở dài một hơi nhìn thân thể này, trong con mắt đảo qua ông lão, đây là gia gia của Phàm Cửu Môn , một thôn dân sống bằng nghề săn bắt, không con cái, tất cả tình cảm đặt lên đứa trẻ nhặt về từ Hoang Địa, trong người hắn ,một luồng khí , gần như di chuyển trong mạch máu, chuyển động truyền vào thân thể ông lão.

Với bộ dạng thân thể này, đừng nói là hắn là hắn muốn ở lại đây e không thể, đôi mắt và khuôn mặt Cửu Môn biến hoá ,thôn dân nhìn thấy thì sợ, dù đầu óc còn ù vang, những ký ức thân thể tràn vào đầu, lấy lực lượng hắn bây giờ cũng không xoá được, hắn chậm rãi cất bước đi, có thể trải qua tháng năm dài đằng đẵng, trải qua nhân sinh, tang thương, đối với hắn, ký ức mảnh ký ức này không liên quan đến hắn. Phàm Cửu Môn cái tên này, để tưởng niệm ngày hôm nay, ta sẽ lấy tên này.

Sớm mai gió lạnh thổi nhẹ bên trong Hoang Địa, mắt thường có thể thấy, từng mảnh sương mù mỏng manh từ từ bay chuyển, từng tiếng kêu các loài muôn thu vang vọng. Nơi tảng đá gần bờ suối, một thân hình đang lặng yên, trầm tĩnh , chỉ nhìn vào một hàng người vừa đi qua. đạo hạnh của những người này, phóng tầm mắt khắp chốn hoang vu, nơi Phàm Giới Chi Môn này trải qua vạn năm biến đổi,sa sút, đến bây giờ cũng thuộc loại thiên hạ phải sợ, chỉ là những người này lại hết sức rõ ràng, chẳng ai tin tưởng vào đối phương.

Lão nhân trong đội ngũ như cảm nhận được điều gì, thân hình từ từ quay lại, nhìn hướng vị thiếu niên đang ngồi lên tiếng: "Vị thiếu niên này, lão có cảm giác đang định dùng vũ lực, cơn gió lạnh thổi qua,làm làn da lão rung nhẹ.

“ Trên người thiếu niên này có gì đó không đúng...."

Trải qua một đêm hồi phục ,cơ thể Phàm Cửu Môn càng thêm mãnh liệt, thân thể hắn đã hòa chung một thể. Thân hình bởi vì có dị tượng thiên địa tối qua, bên trong ẩn chứa lực lượng bồi bổ máu thịt, bây giờ cơ thể hắn cũng biến đổi, hoàn toàn khác lạ với dân trong này. Mái tóc hắn dài hơn một chút, làn da thay đổi, người toát ra khí chất rất đặc biệt. Khí chất đó tĩnh lặng, sâu thẳm mà ẩn chứa yêu dị.

Phàm Cửu Môn đột nhiên cất tiếng cười:“ Ngươi bất quá chỉ là một lão nhân, hà tất phải quản đến chuyện của ta..."

Một người đi cùng lão ta dừng lại chỉ vào mặt Cửu Môn: “ Hắn ta là U Viêm là một cường giả nơi thôn chúng ta, danh chấn bốn phía, kiến thức uyên thâm, há để cho ngươi vô lễ " Nói xong, chợt hừ lạnh một tiếng.

“ Trước khi vào đây ngươi cùng ta đã thương lượng xong, ta tiến vào Hoang Địa, thu hút Hung Thú bên trong, ngươi thừa cơ hội bắt một đầu Hung Thú con non,

giờ đã đến đây rồi, ngươi còn không đi, so đo với một đứa trẻ làm gì " Thanh âm nhẹ nhàng phát ra, khiến ông lão quay đi.

Ông lão nhìn lại hướng Phàm Cửu Môn, chỉ thấy thiếu niên bao trùm một bộ áo choàng đen, khuôn mặt che kín mặt nạ, nơi con mắt toát ra màu đỏ ngươi ma khí lượn lờ, nếu nói mà không có chuyện này thật làm cho hắn tin được. Ông lão nhìn hắn trong giây lát, khẽ cúi đầu, thoáng cười khổ một cái.

“ Hắn ......hắn là ai đang định làm gì...."

Đó là câu hỏi dâng lên trong lòng ông lão, nhớ lại giây phút vừa rồi ông lão này sững sốt, khó hiểu và kỳ quái.

Mặc kệ đoàn người kia, hiện giờ hắn còn chưa có thực lực, cũng không muốn trêu chọc ai,...Song cũng đừng ai trêu chọc hắn, Phàm Cửu Môn vừa ngồi vừa suy nghĩ, năm xưa chỗ này là mộ táng, chắc hẳn có truyền thừa hoặc bảo vật. Dù chỉ là nghi hoặc cũng đủ làm hắn bận tâm.

Hắn không phải linh hồn ở đây, trải qua vạn năm lưu lạc, nhờ vào mộ táng này mà trốn chạy thiên đạo! “ Phàm Cửu Môn vẻ mặt chua xót, hắn là người tốt không phải, xấu cũng không, nhưng hắn tuyệt không hối hận những chuyện năm xưa "

Bạn đang đọc Vạn Thần Ma sáng tác bởi ThiếuNiênÂmTrầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiếuNiênÂmTrầm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.