Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thám Hiểm Thung Lũng

Tiểu thuyết gốc · 1164 chữ

Men theo con đường hầm mà quân đội đào ra, Vạn Vũ Kiệt bắt đầu rời khỏi khu vực an toàn của cứ điểm.

Vừa ra khỏi đường hầm, một nơi tối tăm và ẩm ướt, thứ chiếu thẳng vào mắt cậu là một ánh sáng rực rỡ chiếu tới ở phía bên ngoài đường hầm.

Đập vào mắt cậu là một khung cảnh hoang sơ, cây cối rậm rạp, nó giống với ký ức mà 5 tháng trước cậu đi ra ngoài cùng với cha mẹ của cậu.

Không biết phải đi về đâu, đành do duyên số, cậu đành phải đi về hướng đông để tiện quan sát phương hướng và đánh dấu địa điểm.

Đi được hơn khoảng một giờ khoảng chừng 8km, lúc này đã thấm mệt nên cậu đành nghỉ chân, tìm một gốc dây leo, chặt đứt ra và há miệng nuốt những giọt nước được chảy ra khiến cậu đỡ khát hơn phần nào.

Ngồi nghỉ được khoảng 10p bỗng dưng cậu nghe tiếng va chạm của kim loại vang lên, khiến cho cậu cảnh giác vội vàng nấp xuống mỏm đá bên cạnh.

Phía xa xa là 2 sinh vật quái dị trong quân đoàn xâm lược trái đất tạo ra thời đại lụi tàn này. Và cũng là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của cha mẹ cậu và gián tiếp dẫn đến cái chết của em gái cậu.

Cậu muốn báo thù, nhưng không phải bây giờ.

Nấp dưới mỏm đá, cậu bắt đầu lùi dần về phía sau, nhảy vào bụi cây rồi chuồn thẳng.

Những sinh vật kia dường như cũng chẳng hề chú ý tới những tiếng động lạ này.

Đi thẳng về một phía giống như đang đi tới một địa điểm nào đó mà bọn chúng định tới.

Về Vạn Vũ Kiệt, cậu đã hoàn thành việc lẩn trốn và tiếp tục đi tiếp.

Đi được chừng 1 giờ nữa cậu tìm thấy một cái láng nhỏ và tìm thấy trong đó một cái balo chứa một vài chai nước và ít đồ hộp, kèm theo một cái la bàn và một tấm bản đồ.

Xung quanh là ít xương xẩu, thịt đã bị phân hủy. Có lẽ họ đã bị giết khi đang nghỉ ngơi tại láng.

Trong lòng mừng rơn, cậu bắt đầu vét sạch những thứ đó và nhủ thầm là mình nên trở về rồi.

Đi theo địa điểm đã đánh dấu sẵn, mất hơn 2h giờ cậu đã về tới đường hầm.

Đi vào đường hầm khoảng 50 mét, cậu bắt đầu ngửi thấy mùi máu tanh và thuốc súng.

Men theo đường hầm một cách chậm rãi.

Đập vào mắt cậu là cảnh tượng kinh hoàng, không còn là một nơi ẩm ướt nhưng đầy rẫy tiếng cười đùa, sinh hoạt của những người dân, tiếng nói chuyện.

Mà tất cả chỉ còn lại mảnh tang hoang với đầu người rải rác, những mảng thịt trên thi thể, tứ chi v.v... Rải rác khắp nơi.

Cách cậu 5 mét có 2 thi thể cũng được gọi là nguyên vẹn, thiếu mỗi thủ cấp. Cậu nhận ra một trong hai thi thể đó chính là thủ lĩnh của khu cư trú này

Nén lại sự bàng hoàng, cậu lại nghe được tiếng kim loại va chạm ở đằng xa.

Hiểu được không trốn thì toang, cậu lượn ngay tức khắc.

Men theo con đường hầm, cố gắng đi thật nhanh.

Rời khỏi cái nơi quái quỷ này càng nhanh càng tốt, trong lòng lạnh toát muốn khóc òa lên, nhưng cậu hiểu, bây giờ không phải lúc.

Chạy được 30 phút đã cách nơi cư trú khá xa, lúc này cậu mới lấy bản đồ ra, ngồi mò mẫm nửa tiếng, trời cũng sắp tối cậu đành quay lại cái láng kia trú tạm.

Khi tới cái láng nhỏ ấy thì sắc trời cũng đã điểm, vội vàng nhặt củi chặt cây, lột

vỏ cây khô làm bùi nhùi, bước tiếp theo là bén lửa, xong... Hoàn tất đám lửa nhỏ đầu tiên lúc sinh tồn.

Nhai vội ít thức ăn đóng hộp và uống ngụm nước, vừa ăn sóng mũi cay cay.

Thầm nghĩ nếu như mình đi sớm hơn thì có lẽ em gái mình sẽ không chết đói.

Ngồi ngây người một lúc dưới đốm lửa nhỏ, cậu nhét thêm củi cho to rồi ngủ. Đêm nay quả là một đêm dài.

Giật mình tỉnh dậy bởi cái lạnh của buổi sáng sớm. Vạn Vũ Kiệt bắt đầu lôi bản đồ và la bàn ra, phát hiện thấy nếu muốn tới thị trấn gần nhất phải đi ngang qua một thung lũng tầm trung ở phía nam, thung lũng này mang tên Uratic. ( vị trí địa lý trong đây đều hư cấu hết nhé ae =}}} mình ngu địa lý)

Nghĩ là làm, cậu mở la bàn và đi thẳng về phía đông.

Đi được 1 giờ, cậu đã tới thung lũng, ánh sáng mặt trời bị chặn đứng bởi một ngọn núi khiến cho thung lũng này âm u dị thường, cây cối rậm rạp, nhiệm vụ bây giờ của cậu chỉ có 2 thứ mà thôi.

1 : Tìm nguồn nước và thức ăn để bổ sung.

2 : Tiến thẳng tới thị trấn đang được bỏ hoang đó để kiếm những thứ hữu ích còn sót lại.

Muốn đi qua khỏi thung lũng với tốc độ của một đứa bé thì cần tới 4 ngày, trong 4 ngày này cậu cần phải cố gắng tìm thức ăn và nước để bổ sung bởi vì thức ăn và nước cậu nhặt được không còn nhiều nữa.

Chắc chắn phải sinh tồn được qua khỏi 4 ngày, sau 4 ngày thì chắc chắn cậu sẽ không phải lo vấn đề về thức ăn trong 1-2 tuần.

Vừa đi vừa phát cỏ và bụi rậm để tránh rắn độc. Trên đường đi cậu phát hiện rất nhiều nấm rất sặc sỡ nhưng theo kinh nghiệm mà mẹ đã từng nói với mình lúc đi ra ngoài, nấm có màu sắc càng sặc sỡ thì càng không được ăn.

Ăn một phát đi tìm tổ tông.

Đi được 1 giờ, cậu tìm thấy một cây cọ rừng. Không lớn lắm nhưng có lẽ có thể cầm cự lượng năng lượng mà cậu tiêu hao trong một giờ này.

Có lẽ một số người không biết rằng cây cọ rừng này có thể ăn được, và thứ ăn được là lõi của chúng, Vạn Vũ Kiệt cố gắng lấy cây dao mà cậu chôm được lúc trước khi đi khỏi nơi cư trú rồi chặt vừa tầm giữa khúc cây, lọc sạch phần vỏ cây, tiếp đó lấy được khúc lõi 80cm. Không quá nhiều nhưng có thể cầm cự được một lượng nước lớn.

Quá trình này tiêu hao mất 30 phút.

Biết sao được, nhỏ người sức yếu mà.

Bạn đang đọc Vạn Quốc Tận Thế sáng tác bởi KhổngTửVôĐối

Truyện Vạn Quốc Tận Thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhổngTửVôĐối
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.