Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma quỷ quấn thân

Tiểu thuyết gốc · 1918 chữ

- Tỷ, ngươi đã về rồi sao?

Trần Dương đi xuống dưới nhà, Trần Mộ Linh lúc này đã thay một bộ đồ màu hồng phấn thập phần dễ thương.

- Đệ ngươi đã về rồi sao, ta còn tưởng ngươi không nhớ chứ, tỷ tỷ cũng đang tính đến đón ngươi nè.

Trần Mộ Linh có chút mệt mỏi nói, cả ngày hôm nay không hiểu sao nàng lại cảm thấy cả người mệt mỏi vô lực, tinh thần trì trệ không muốn làm việc, hiện tại nàng chỉ muốn lên phòng ngủ một giấc.

Trạng thái của tỷ tỷ rất nhanh được Trần Dương phát hiện, triệu chứng giống hệt lão cha hắn, đây là trùng hợp sao, vận dụng nội lực nhìn qua sắc mặt khẽ trầm xuống.

Không phải Kim Huyết Cổ, thứ hắn nhìn thấy vậy mà lại hình dáng phiêu phù của một người phụ nữ đang lơ lửng phía sau Trân Mộ Linh, ma! tại sao thứ này lại bám theo tỷ tỷ của hắn. Nữ quỷ phát hiện ánh mắt Trần Dương đang nhìn mình, khuôn mặt biến đổi ngoác miệng ra dọa nạt hắn.

- Hừ, chỉ là một con vật Hậu Thiên tam tinh mà dám ở trước mặt ta mê hoặc nhân tâm.

Trần Dương không động thủ, chỉ như không nhìn thấy tự nhiên tiến đến ngồi vào bàn ăn, nữ quỷ phía sau thấy thế khuôn mặt trắng buốt nhếch lên đăc ý tiếp tục đeo bám Trân Mộ Linh, nó không động thủ mà chỉ thổi đến từng đợt hàm khí khiến người mệt mỏi, Trần Dương thấy thế cũng không động thủ, không nên kinh động đến người nhà.

Cũng chỉ như thêm một người đứng nhìn cả nhà ăn uống, Trần Dương cũng không có mấy phiền lòng, vẫn rất vui vẻ trò chuyện cùng với cha mẹ, trong lúc đó cũng đề cập đến vấn đề mà lão cha tính âm hắn, kết quả là sau một hồi van xin cuối cùng quyền hạn kia cũng rơi vào tay bà Lục, khiến ông Trần tiếc nuối vạn phần tỏ vẻ uất ức như vừa bị xỉ nhục lớn lao, Trần Dương thấy vậy thì phá lên cười, một ngày còn mẹ hắn ở nhà thì lão cha hắn thở mạnh cũng không dám, nói gì đến đối phó hắn.

Sau cơm tối, Trần Mộ Linh lấy lý do mệt mỏi xin phép lên phòng nghỉ ngơi, Trần Dương thấy thế cũng đi theo.

Nữ quỷ kia thấy vậy càng dữ tợn, hàn khí thổi vào người Trần Mộ Linh càng lúc càng nhiều khiến nàng bất giác rùng mình, không tiếp tục nhìn nữa, Trần Dương rút từ trong ngực ra Hắc Quỷ Phiên ném về phía nữ quỷ đang dương nanh múa vuốt đe dọa hắn.

Trấn!

Nội lực phún động, chỉ thấy kim văn trên Hắc Quỷ Phiên lóe lên một cái, lá cờ cắm thẳng vào người nữ quỷ liền tỏa ra vô vàn đường kim ti đem nó trói lại.

Gào!!!

Nữ quỷ thấy vậy khuôn mặt rốt cục biến sắc, bất quá tốc độ của nó không thể so với những kim ti kia, chẳng mấy chốc đã đem nó trói lại dù vùng vẫy thế nào cũng không thể đem kim ti xé ra.

- Sao vậy tiểu Dương?

Trần Mộ Linh nghe thấy động tĩnh phía sau quay lại hỏi, Trần Dương qua loa đáp một câu rồi nhanh chóng nhặt Hắc Quỷ Phiên chạy đi, một lúc sau nàng cũng đem theo bộ dáng nghi hoặc trở về phòng, cơn mệt mỏi tuy đã đão hơn nhiều nhưng vẫn cần phải nghỉ ngơi, ngày mai là một ngày bận rộn.

Về đến phòng, Trần Dương đem Hắc Quỷ Phiên tế ra, một cục kim ty xuất hiện, trong đó là nữ quỷ đang không ngừng giằng xé mong muốn chạy ra kia, Hắc Quỷ Phiên có thể cầm chân cả cường giả cấp bậc Tiên Thiên, Hậu Thiên gặp phải chắc chắn không thể chạy thoát, nghĩ đến đây hắn không khỏi bội phục thủ đoạn của cường giả Trúc Cơ Kỳ.

Theo tâm niệm của hắn, kim ti nới rộng để lộ ra thân hình nữ quỷ bên trong, nó thấy được cơ hội liền muốn vọt ra ngoài, 'phanh' một tiếng, chỉ thấy nó lập tức băn ngược trở lại, Trần Dương thấy vậy hừ một tiếng nói:

- Yêu nghiệt to gan còn muốn trốn chạy!

Kim Huyết Cổ từ trong người bắn ra không chút trở ngại xâm nhập vào trong kim ti, lấy thế không thể đỡ lao vào sát nhập vào cơ thể nữ quỷ, theo mệnh lệnh của Trần Dương truyến đến điên cuồng cắn nuốt.

Nữ quỷ chính là dạng tập hợp của oán khí và âm khí, món ăn đại bổ với Kim Huyết Cổ.

Gào gào uuuu ào!

Kim Huyết Cổ bên trong gặm nhấm từng chút một khiến nữ quỷ đau đớn cào loạn xung quanh, bộ dáng hung tợn vẫn không biến mất. Do Kim Huyết Cổ hiện tại vẫn còn quá yếu, tốc độ vẫn còn khá chậm, Trần Dương điều khiển nó chạy lên khu vực não bộ, ở đó oán khí tập trung nhiều nhất, cảm giác đau đớn cũng rõ ràng nhất, do đã được luyện hóa nên tốc đọ căn nuốt so với khi ở trong người lão cha hắn khác biệt một trời một vực, nữ quỷ không có cách nào trục xuất nó ra khỏi người chỉ còn cách vô lực nằm lan ra đó ôm đầu gào thét.

Một lúc sau, cảm thấy đã đủ, nữ quỷ kia giờ chỉ còn thoi thóp nằm nó, bộ dáng hung hãn hoàn toàn biến mất, Trần Dương lúc này mới bảo Kim Huyết Cổ dừng lại, nó đã nuốt đi tám chín phần số âm khí có trong người con quỷ vật này, hiện tại một búng của hắn cũng dễ dàng đưa nó lên tây thiên.

Trần Dương hài lòng bắt đầu ngâm lên Phật ngữ, nội lực hùng hậu trong cơ thể sôi sục, một đạo kim quang từ mi tâm bắn ra bao phủ lấy nữ quỷ, hắn đang dùng tâm pháp của Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh độ hóa cho nó, nữ quỷ đã yếu ớt không chịu nổi, oán khí trước khi chết không ngừng được tẩy rửa, chỉ một lúc sau trạng thái bạo tạc mới biến mất thay vào đó là bộ dáng của một người phụ nữ bình thường.

- Nói, ai sai khiến ngươi đến quấn lấy Trần Mộ Linh!

Trần Dương uy nghi tra vấn, hắn còn vận dụng một chút nội lực để cho nó thêm sợ hãi.

- Đại nhân, ta chết oan uổng quá, cầu ngài giải oan cho ta!

- Câm miệng, mau trả lời câu hỏi của ta, nếu không, chết!

Kim Huyết Cổ khẽ động, phụ nữ kia lập tức cảm nhận được âm khí trong người lại bắt đầu tiêu hao, khuôn mặt trắng bệch thất sắc vội vàng cầu xin:

- Mong đại nhân lượng thứ, tiểu nữ nói, ta là oán linh do U Tà đạo trưởng phái đến ám toán Trần Mộ Linh, U Tà đạo trưởng bảo ta ám nàng đến chết, xin đại nhân tha tội, xin đại nhân tha tội.

- U Tà đạo trưởng, chưa từng nghe qua, hắn có cấp bậc gì?

- U Tà đạo trưởng là một người chuyên đi bắt các oán linh lang thang như chúng ta về luyện hóa thành thuộc hạ giúp hắn hại người khác, mấy hôm nay có người nhờ vả hắn nên hắn mới sai ta đến đây, ta hoàn toàn không biết chuyện gì cả, ta cũng chỉ phục mệnh hành sự, không ngờ đó lại là người nhà của đại nhân, mong ngài tha mạng, tha mạng...

Có người muốn đối phó Trần gia!

Kết luận kinh hồn này được hắn đưa ra, vậy thì vụ việc Kim Huyết Cổ cùng với việc này coi như hoàn toàn sáng tỏ, ánh mắt hắn hàn quang chợt hiện, sát khí trong người cũng rục rịch muốn trỗi dậy tiếp tục tra hỏi:

- Kẻ nhờ vả kia là ai? Dám nói dối nửa câu, chết!

- Bẩm đại nhân, ta chỉ biết người này họ Hùng còn đâu không biết thêm điều gì nữa.

- U Tà đạo trưởng hiện ở nơi nào? Huyết Thực Cổ cõ phải cũng từ tay hắn mà ra không?

- Ta không hề nắm bắt được, hắn luôn thay đổi vị trí, mỗi lần gặp mặt đều là một nơi khác nhau, chỉ biết hắn vẫn còn trong thành phố này. Còn về Huyết Thực Cổ thì đúng là hắn có một con nhưng mấy ngày trước cũng đã đưa cho tên họ Hùng kia.

- Tốt, ngươi có thể chết rồi!

Tin tức đã thu được, nữ phụ kia cũng không cần lưu lại, Kim Huyết Cổ lại bắt đầu gặm nhấm, tốc độ còn nhanh hơn lúc trước, nữ phụ chỉ kịp van xin vài tiếng rồi tan biến, tất cả đều chui vào cái bụng nhỏ của Kim Huyết Cổ.

Kim văn lại sáng lên, Trần Dương không do dự đem nó quán nhập vào Kim Huyết Cổ, thứ này càng mạnh đối với hắn diệu dụng càng cao. Kim văn bay đến quán nhập vào giọt máu giữa trán Kim Huyết Cổ, đồ án vậy mà vặn vẹo vài cái lập tức biến mất thay vào đó là đạo kim văn thứ nhất, vù vù, Kim Huyết Cổ lập tức đột phá tiến vào Nhất Chuyển tu vi Hậu Thiên nhất tinh, tốc độ đột phá còn nhanh hơn cả hắn.

Năng lượng của Hậu Thiên tam tinh không hề ít, nó ăn hết chỗ đó cũng đã gần đạt ngưỡng đột phá, kim văn chỉ là xúc tác đẩy nhanh tiến độ. Trần Dương có thể cảm thấy con vật vui vẻ nhảy nhót, tuy vậy đột phá như vậy cũng quá nhanh, xem ra phải kìm hãm nó lại, nhưng thái độ vui vẻ hẳn vẫn tồn tại.

U Tà đạo trưởng, Hùng gia, tất diệt!

Thu lại khuôn mặt vui vẻ, hàn quang trong mắt như thủy triều dâng lên, theo lời lão cha nói thì hôm đó Hùng gia cũng có mặt, dám đánh chủ ý lên người nhà của hắn, gia tộc này coi như không cần tiếp tục lưu lại.

Hùng gia là một trong ba gia tộc lớn xếp ngang hàng với Diệp gia, gia sản của họ trải rộng trên nhiều lĩnh vực vì vậy quan hệ cực rộng, lão cha hắn là doanh nhân chính là một cái đinh trong mắt mà chúng muốn nhổ đi, Trần Dương tin rằng rất nhiều người muốn như vậy, bất quá Hùng gia đã có cái can đảm này thì không thể bỏ qua.

U Tà đạo trưởng, nghe qua chắc chắn là môn nhân ma đạo, dám xâm nhập vào chuyện thế sự, hắn cũng không cần sống nữa. Tuy nhiên hiện giờ hắn vẫn chưa biết tên đạo trưởng này mạnh bao nhiêu, chỉ biết là hắn bắt được rất nhiều oán linh làm nô bộc, thực lực chắc chắn không kém thậm chí còn vượt trội hơn hắn.

Ngày mai ở lễ tiệc Hùng gia chắc chắn sẽ xuất hiện, đến lúc đó lại có kịch hay để xem rồi, Trần Dương ác độc cười một tiếng.

Bạn đang đọc Đạo Tổ Luyện Chi Nguyên sáng tác bởi ThánhThủThầnMa

Truyện Đạo Tổ Luyện Chi Nguyên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.