Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 2121 chữ

Gạt chuyện đó sang 1 bên, My chẳng muốn nghĩ nhiều nữa..vẫn là câu cũ...những thứ là của mình sẽ mãi mãi là của mình.....

Đến trường, gặp được mấy con bạn....nó lại cười tươi:

_Lũ yêu quái..có tin vui này....

_Hả? Gì..có chắc là vui không?

_Không vui không lấy tiền?

_Gì hả mày? bộ mày trúng số ak? Hạnh nhìn nó mắt sáng lên...

_Coi như thế đi....

_Thế nào, nói luôn đi, sốt ruột quá _ Trà vội vàng....

_Èm..tình hình là có người tốt bụng đài thọ cho tụi mình chuyến đi Nha Trang 3ngày...

Hả? Cả 3 con mắt chữ O mồm chữ A nhìn nó chuyện may từ trên trời rơi xuống sao?

_Coi thế cũng được á!

_Không nói cũng biết, ông Tuấn nhà mày chứ gì...lại rủ mày không được nên phải kéo thêm mấy cái bóng đèn là tụi tao..

_Hâm ak, đi chơi thôi, tiện thể anh ấy có việc trong đó...Mấy khi....

_Nếu mày đã nói như thế thì.......cảm ơn dùm nhé _ cả 3 đồng thanh..

Đúng như kế hoạch, mấy hôm sau 4 cô gái và 1anh chàng kéo nhau tới resort Nam Hải...resort do tập đoàn Sk xây dựng gần biển Nha Trang...Được xây dựng dựa trên kiến trúc Pháp, có hệ thống biệt thự và khách sạn cùng với khu vui chơi cho thiếu nhi, khu tập thể hình, cùng 1 trung tâm mua sắm, và 1 sân khấu ca nhạc...Thực ra khu resort này có vẻ giống 1 khu đô thị hơn......

Khi đi tới khu bể bơi chợt có 1 người đàn ông trung niên vội vã chạy tới:

_Cậu Hai, không biết cậu tới hôm nay, tôi tưởng hai ngày nữa cậu mới qua...

Tuấn cười:

_Chú không cần khách sáo thế, cháu đưa bạn tới...

Để cháu giới thiệu, My bạn gái cháu với bạn của cô ấy....Còn đây là chú Bách, quản lý khu resort này...

My để ý người đàn ông này, khoảng hơn 40 tuổi, dáng vẻ đạo mạo phong thái tự tin nhưng đối với Tuấn có vẻ rất cung kính...Tuấn nói nhỏ vào tai nó : “ Chú Bách theo ba anh lâu rồi, trước kia ở tổng công ty, khi bắt đầu xây dựng khu resort này thì chú vào đây giám sát rồi quản lý luôn....

My vui vẻ đưa tay ra bắt:

_Rất vui được gặp chú, cháu là Hà My....Những ngày ở đây mong chú chiếu cố nhiều ạ!

_Chào cô, mong mọi người có những ngày vui vẻ ở đây......

Rồi chú quay sang nói với Tuấn:

_Tôi đã chuẩn bị chỗ, biệt thự riêng của gia đình...

_Vâng, cháu biết rồi, chú cứ về làm việc đi, cháu đưa các cô ấy về phòng rồi gặp chú sau...

_Dạ....xin phép cậu!

Tuấn đưa tụi nó vào khu biệt thự, tất cả các biệt thự ở đây được thiết kế rất đặc biệt, dường như mỗi căn là 1 phong cách, nhìn vào nó có thể thấy được sự khác biệt trong cái đồng bộ, phá cách mà không làm mất đi sự hài hòa của cả không gian ....

Họ dừng lại ở 1 căn biệt thự nhìn có vẻ khác biệt nhất, nó được bao bọc bởi hàng rào trắng thấp và chiếc cổng màu trắng như những căn nhà của Mỹ....Đi vào bên trong là một khu nhà chính được xây theo lối kiến trúc hiện đại, ngoài nhà sơn màu lam nhẹ, khiến người ta cảm thấy nhẹ nhàng mà yên ổn......

Bên trong là 1 phòng khách rộng rãi với bộ sô pha cỡ lớn màu sữa trên bàn đặt một lọ hoa bách hợp, hương thơm thoang thoảng cả căn phòng..sàn nhà được chia làm 3 mức nền cao thấp khiến cho không gian có vẻ mở rộng ra....Căn phòng được trang bị đầy đủ cả ti vi và giàn loa cỡ lớn.....Một bên phòng là cửa kính lớn, mở ra không gian rộng lớn bên ngoài, rèm cửa màu mỡ gà có hoa văn nhè nhẹ khiến người ta thấy 1 chút thả lỏng tâm trạng theo căn phòng...Bên tường có treo những tấm tranh gốm, đó là những bức tranh tĩnh vật, hay một vùng quê với những đứa trẻ chăn trâu, thả diều và thổi sáo, gợi nhớ một vùng ký ức ngày thơ.......Nhưng điều khiến nó chú ý nhất là tấm ảnh gia đình treo phía gần cầu thang. Một nhà 4 người nhìn rất hạnh phúc, hai người con trai đều có khí chất bất phàm, có vẻ như đã là khá lâu về trước....vì nó đã từng nghe anh nói, ba mẹ đã lý hôn........

_Oa, thực là đẹp nha....biết bao giờ mình mới thực sự có 1 căn như thế này nhỉ? Quỳnh là người đầu tiên đánh vỡ không khí tĩnh lặng vừa rồi....

_Trời ơi, My ơi, kiểu này chắc mai sau tao xin vào nhà mày làm osin quá.....Hạnh lên tiếng....

_Đúng đúng..chúng ta cứ tính thế đi...Trà lại tiếp thêm vào....

_Tao xin chúng mày đấy..tự dưng đòi vào nhà tao làm osin làm gì?

_Stop, là nhà mày với anh Tuấn không phải nhà mày......vào đây nhìn nhà đẹp có lẽ thỉnh thoảng gặp trai đẹp nữa cũng nên.....Quỳnh gật gù tỏ vẻ đang suy nghĩ.....

Tuấn nhìn mấy cô nàng mà phì cười.....

_Nhà anh đâu dám mướn mấy tiểu thư làm osin đâu.........

Như nhớ ra điều gì, Hạnh lên tiếng:

_Anh Tuấn có mấy người bạn độc thân đẹp trai giới thiệu cho tụi em đi, chỉ cần bằng nửa anh là ok rồi.......

_Chuyện ấy đơn giản thôi, chỉ sợ các em chê thôi, với lại người tu tỉnh như anh hình như chưa có thêm...

_Là sao? Cả 4 đứa cùng nhìn anh chăm chú...

_Ý anh là bọn nó chưa hoàn lương vẫn còn thích trò chơi tình ái.....

_Chuyện nhỏ.......bọn em sẽ chiến đấu vì hạnh phúc...chỉ cần anh chịu giới thiệu là ok.......

_Đơn giản....thế nhé, mấy em lên phòng trên tầng 2 nhé...2 người 1 phòng được không?

_Hình như có 5 người anh Tuấn ơi...Trà nháy mắt......chia thế nào đây?

My nhận ra ý đồ của nó:

_Việc gì phải hỏi, tao với mày, Hạnh với Quỳnh......lằng nhằng...

Nó còn giả nai:

_Ơ thế anh Tuấn?

My sợ nó nói gì vội quát:

_Kệ anh ấy.......

Tuấn bật cười nhìn My.......cô rất dễ bị bạn bè trêu trọc.....

_Như My nói đi..mấy đứa tự lên phòng nhé, anh đi bàn việc một chút......

Phòng giám đốc Resort Nam Hải:

_Lịch trình thế nào hả chú Bách..?

_Lễ khánh thành sẽ được tổ chức vào ngày kia, khách mời đã lên theo như danh sách cậu đang cầm..... Lễ cắt băng sẽ bắt đầu lúc11h, tiệc chiêu đãi sẽ diễn ra ngày sau đó tại nhà khách và vào buổi tối sẽ là chương trình ca nhạc chúc mừng...Sân khấu được bố trí trong hội trường lớn, mọi vấn đề về ánh sáng âm thanh, tuyên truyền đã được khởi động sớm..chỉ chờ các ca sĩ vào tổng duyệt là xong _ Chú Bách báo cáo lịch trình ngày tới với Tuấn.

_Vấn đề đó chú yên tâm, 3h chiều mai, đoàn ca sĩ của công ty sẽ vào đến nơi....

_Còn về tổng giám đốc ạ?

_Anh Phong có chuyến công tác bên Mỹ..một số vấn đề phát sinh nên không về dự lễ khánh thành được, vì thế tôi sẽ chịu trách nhiệm chuyện lần này....

_Tôi hiểu...

_Chú vất vả rồi.....

_Tôi xin phép.....

Chú Bách đi ra ngoài, chỉ còn mình Tuấn trong căn phòng rộng lớn, lần khánh thành này đáng lẽ là việc của SK, anh chỉ định vào du lịch tiện thể đưa My đi chơi, ai ngờ, anh cả _ Nam Phong bận đột xuất không về kịp nên anh đành phải chủ trì họat động này......

Quay về nhà, Tuấn thấy mấy cô bé đang chăm chú xem phim, nhìn vào hình như là “ High school musical” chẳng ai để ý anh vào..

Anh tiến vào ngồi cạnh My:

_Giờ này vẫn thích xem phim này ak? Có gì mà chăm chú thế?

MY quay lại:

_Anh về rồi ak? Xem phim này hay mà, tiện thể học chút kỹ thuật bóng rổ.....chống trọi với môn thể dục ở trường....

_Có ích không? Tuấn nghi ngờ hỏi

_Có chứ, anh nhìn xem kỹ thuật của người ta tốt thế này..Haizzz. chẳng bù cho em......

_Có cần nhờ thầy dạy không?

_Ai? đừng bảo là anh nhá?

_Em đừng quên anh đi du học từ nhỏ, những môn này sao làm khó được anh.....

_Oa, ngưỡng mộ nha...tụi mày, có thầy dạy bóng rổ......

_Thật ak? mày nói ai? Trà hỏi nó...

_Đừng bảo là cái người đang ngồi cạnh mày nhá...

_Bingo.....chuẩn luôn....

_Trời ơi, em biết anh giỏi, nhưng có những gì anh không thể làm được nữa đây? Quỳnh trầm trồ....

_Đáng tiếc, người đã có chủ......Hạnh giờ mới lên tiếng....

_Sặc, sao bọn em thích thần tượng hóa anh lên như thế nhỉ?

_Haizzz, My ơi................đời thật là bất công..............Cả 3 con gào lên khiến cho My phải bịt tai lại.............

Buổi tối sau khi ăn tối, nó với Tuấn đi bộ ra bãi biển.....

Tiếng sóng biển rì rào, sóng vỗ miên man vào bờ...từng cơn gió lướt qua........Biển buổi tối, tĩnh lặng mà yên bình.......Nó thấy bản thân mình như thả lỏng đi, đã lâu rồi, không có được cảm giác ấy.........

_Nghĩ gì đấy?

Nó hít một hơi thật sâu như muốn cảm nhận trọn vẹn bầu không khí này:

_Thấy yên bình và có cảm giác vĩnh hằng.......Lâu rồi, em không thoải mái như thế này....

_Ngốc ạ, anh đã bảo em đừng cố tạo áp lực ình cơ mà........

_Anh ý, lúc nào cũng kêu em ngốc.....Nó dỗi...

_Thôi, anh không nói thế nữa........khờ ạ.....

_Lại thế nữa......

Tuấn ôm chặt nó vào lòng, nụ cười hình như rực rỡ lắm ....Dường như không có u buồn.....không có bận tâm của cuộc sống......

Hai người cứ đứng thế......trời nhiều sao và có trăng sáng.....Biển đêm lung linh lạ.........

Gió biển vi vu thổi..như vờn quanh bóng dáng 2 người............................

Ngày hôm sau, do Tuấn bận chuẩn bị cho chương trình ngày mai...4 đứa nó tung hoành đi chơi..sang khu giải trí rồi theo tàu ra đảo.....cả một ngày đập phá khiến tụi nó mệt lử.....

Vừa về đến cổng, tụi nó gặp các ca sĩ từ Nam Việt....Trong đó có Thiên Bảo..thế là mấy con bé vội vã chạy tới........

_Ê, nhanh chút..xin chữ ký đi..........3 con bé tíu tít

_Tụi mày từ từ thôi...anh ấy có đi mất đâu mà sợ

_Anh Bảo...cho tụi e xin chữ ký đi

Thiên Bảo nhìn tụi nó, thấy My, anh cười:

_Anh tưởng ai, My cũng tới đây à..

_Vâng, tụi em đến cùng anh Tuấn...

_Uh...Anh thấy sếp đi sớm, giờ mới biết lý do nha

Nó cười ngượng:

_Anh lại trêu em nhé.....

Từ ngày chương trình tổ chức ở trường nó, nó với Thiên Bảo cũng trở nên khá quen thân..thực ra anh với Tuấn là anh em họ nên ngoài công việc họ cũng khá thân thiết......Nó coi Bảo như anh trai......Có đôi khi, cãi nhau với Tuấn, nó cũng lôi anh ra làm thùng rác...trừ những lúc anh bận ( đương nhiên)

_À, em giới thiệu, Hạnh, Trà, Quỳnh bạn thân của em.......

_Rất vui gặp anh ạ....hâm mộ lâu lắm rồi giờ mới được nói chuyện với anh như thế này..em mà biết anh với My có quen nhau thì đã đòi gặp bằng được lâu rồi....

_Thôi, mọi người vào trong nhà hàng đi....đứng đây nóng quá...

_ok...............

Thế là tụi nó đi vào nhà hàng, thấy Thiên Bảo mọi người đều tập trung vào xin chữ ký khiến cho tụi nó bị đẩy ra ngoài....Còn anh thì vẫn mỉm cười ký tặng và chụp ảnh cùng mọi người.......

Chợt điện thoại nó vang lên, nhìn số lạ, nó nghe máy:

_Alo, ai đấy ạ?

_Xin lỗi, bạn là Hà My......Bên kia hỏi lại

_Vâng, bạn là?

_mình là Thảo, bạn anh Tuấn mới ở Canada về...mình gặp bạn được không?

Nó lặng người, nó chưa bao giờ hỏi anh, về người trước..nhưng nó biết, đôi khi bạn bè anh vẫn nói về một người tên Thảo..người duy nhất khiến anh đau..khiến anh yêu từ trước tới giờ.........

Quá khứ đã trở lại rồi, thì người hiện tại sẽ là gì......Nó biết, trong anh, Người trước vẫn khiến anh đau, vẫn khiến anh hận........

Bạn đang đọc Ván Bài Tình Yêu Hay Trò Đùa Của Số Phận của Dreamy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.