Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ sở khanh (5)

Phiên bản Dịch · 772 chữ

Chương 11: Sư phụ sở khanh (5)

Tô Nặc Vũ nhăn mày, không khách khí trừng mắt với hắn: "Đừng đi theo ta!"

"À, vậy được rồi." Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, "Xem ra ngươi không cần Long Cốt Thảo."

Nói xong, hắn làm bộ như sắp phải đi.

Tô nặc vũ: ". . . . . ."

Tô Nặc Vũ chạy nhanh nắm chặt lấy cánh tay hắn, trên mặt đã cười đến sáng lạn: "Đại thần, ngài đừng keo kiệt như vậy, so đo với nữ hài tử làm gì."

"Nữ hài tử?" Ánh mắt hắn quét lên nhìn ngực của Tô Nặc Vũ.

Tô nặc vũ: ". . . . . ."

Vì Long Cốt Thảo, phải nhẫn, phải nhẫn!

"Đại thần, Long Cốt Thảo cho dù điều chế được đan dược cao cấp, cũng chỉ là đan dược bình thường của đại phu, nhiều quá cũng rất lãng phí, cho nên, đưa cho ta một ít đi mà." Tô nặc vũ cười hì hì.

Đánh không lại, mắng cũng không được, chỉ có thể cười, làm lành mặt nha.

Hắn nhìn nàng một cái, không nói gì, trực tiếp cầm tay Tô Nặc Vũ.

Bàn tay ấm áp của hắn khiến người ta cảm thấy thật thoải mái. Mặt Tô Nặc Vũ khẽ biến, không hiểu hành động của hắn có ý gì, không gian của nàng chợt rung lên, xuất hiện một đống Long Cốt Thảo.

Hả! Đây là cách truyền vật vào không gian à!

Tu vi của tên này, thật sự không cao thâm bình thường đâu!

"Không gian chết!" Hắn lại khinh bỉ một tiếng, buông lỏng tay của Tô Nặc Vũ ra.

"Ai không muốn có không gian sống, nhưng phải có bảo thạch để tạo ra nhẫn, hơn nữa phải rót giới hồn vào đó mới có thể kích hoạt được không gian. Bảo thạch và giới hồn hiếm hoi như vậy, không có nhân vật, là không sở hữu được." Tô Nặc Vũ vừa nói, vừa đi hướng về phía trước.

"Nhẫn bảo thạch rất hiếm hoi à?" Nam nhân không cho là đúng.

"Vậy ngươi tặng ta một cái đi." tnc khinh thường nói.

"Nhẫn của nam nhân không thể tùy tiện tặng lung tung được."

Tô Nặc Vũ: "......."

Phì, nói cho cùng nàng và hắn có ý đồ làm loạn giống nhau.

Hiếm hoi à!

Tô Nặc Vũ bĩu môi, chuẩn bị đi, bỗng nhiên trời bắt đầu đổ mưa.

Nàng vẫy tay với hắn: "Đại thần, cảm ơn Long Cốt Thảo của ngài, trời mưa rồi, ta phải xuống núi đây, bái bai."

Nói xong, nàng co chân chạy.

Tốc độc của nàng rất nhanh, chớp mắt đã bỏ chạy rất xa, nam nhân đó vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn thấy nàng chạy băng qua rừng, ánh mắt hắn hơi híp lại.

Rốt cuộc nàng phá kết giới của hắn như thế nào?

Mưa càng ngày càng lớn, Tô Nặc Vũ chạy được một lúc thì dừng lại.

Phía trước xuất hiện một cái sơn động âm u, ở cửa động tối đen, tựa như dạ dày khổng lồ. Tuy nhiên bên trên có nhiều dây leo và hoa nhỏ mọc, nhưng không ngăn được âm khí lạnh lẽo tràn vào trong động.

Ánh sáng yếu ớt chiếu lên cửa động, từ bên ngoài nhìn vào một mảng tối đen, gió lạnh từng đợt từ chỗ sâu đua nhau thổi ra ngoài, khiến người ta có cảm giác sợ hãi.

Động tối như vậy, cảm giác như sâu khôn thấy đáy.

Tô Nặc Vũ nhìn mảng tối đen âm u đó rồi xoay người, đi đến hướng cửa sơn động để tránh mưa.

Nhưng gió lạnh ở phía sau lưng cứ thổi ra ngoài, vù vù, Tô Nặc Vũ cảm thấy sau lưng mình như có cái gì đang nhìn mình chằm chằm.

Nàng quay đầu lại, quả thực trong bóng tối, nhìn thấy hai chấm sáng như quả trứng. Nàng nhớ rõ vừa rồi ở trong động đâu có nhìn thấy hai chấm sáng này đâu, chỗ này là một mảng tối đen mà. Hiện tại lại xuất hiện hai chấm sáng giống như ánh mắt màu đỏ.

Tô Nặc Vũ nghi hoặc trong lòng, bỗng nhiên mặt biến sắc, kêu lên một tiếng: "Hỏng rồi."

Nàng muốn chạy đi thì hai chấm sáng kia lại chuyển động cực nhanh, khiến nàng không kịp trở tay, chớp mắt đã vọt tới trước mặt nàng. Một con rơi với cái cánh rất lớn, móng vuốt ở chân sắc nhọn như được vót nhọn, dữ tợn chụp vào vai của Tô Nặc Vũ.

----------

Edit:

Bạn đang đọc Tuyệt sắc y phi: Ngạo kiều lãnh đế, sủng nghịch thiên của Tân Nghệ Nghệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.