Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

18 : Vương Giả Chi Chiến (2)

1848 chữ

Tập đoàn Quan Liêu, một tập đoàn tồn tại từ thời tối cổ do những kẻ nổi loạn, phản bội, tội phạm truy nã thành lập, chúng chiếm cứ gần như toàn bộ vùng không gian phía Bắc, chuyên buôn người và kinh doanh máy móc, đặc biệt nhất chính là hệ thống, bàn tay vàng của xuyên việt giả.

Mỗi xuyên việt giả khi xuyên không đến hành tinh khác đa phần đều được sở hữu thứ gọi là hệ thống, khi kẻ đó phát triển tới một giới hạn nhất định thì sẽ là lúc đứng trước hai lựa chọn.

Một là qui thuận trở thành tay sai cho chúng.

Hai là vĩnh viễn biến mất.

Một thương nhân sáng suốt sẽ không kinh doanh lỗ vốn, từ trước đến nay chưa từng có kẻ nào thoát khỏi ràng buộc này, kẻ phản loạn sẽ chết từ trong trứng nước. Tiêu diệt kẻ địch bằng một đòn mạnh nhất, sẽ không khó hiểu nếu thấy một Thánh Nhân truy sát một Tiên Cảnh nhỏ nhoi, nếu thất bại thậm chí sẽ là Hoàng giả mà không phải Vương giả tới giết.

Đồng Nhạc hắn leo lên đến cảnh giới này phải mất hàng triệu năm, cho dù hệ thống của hắn liên tục được nâng cấp nhưng đây đã là cực hạn, Hoàng giả là một tầng thứ không phải hệ thống có khả năng chạm đến.

Mặc dù có sản xuất máy móc nhưng nguồn lợi từ nó so với buôn người thua sút quá xa, các vụ mất tích, cướp bóc, hãm hiếp khắp các vũ trụ, đa vũ trụ, kể cả tinh không đều có bàn tay của chúng. Tập đoàn Quan Liêu hay nói chính xác hơn là một nhà chứa khổng lồ chuyên thu mua, cướp đoạt danh hoa khắp thiên hạ.

Những mỹ nữ được bán đi sẽ may mắn hơn rất nhiều nếu ở lại, chúng hoạt động theo cơ chế từ trên xuống dưới. Sau khi thành đồ chơi của các sếp lớn, sếp chơi chán rồi sẽ truyền xuống tay thuộc hạ và cứ thế cho đến khi được đưa lại hành tinh của mình, chịu vạn người chà đạp cho đến khi chết.

Khinh Vân là một nạn nhân, Lã Hạc cứ ngỡ rằng nàng ta đã chết nên ra sức đi khắp các chân trời góc bể tìm kiếm vật phẩm hồi sinh nàng, trong một lần tình cờ hắn đoạt được hai khối ngọc thô nắm trong một đền thờ cũ nát trôi dạt quanh hố đen vũ trụ.

Nhưng kẻ đến không phải một mà là hai. Ngoài Lã Hạc ra còn một người khác, Đồng Nhạc, vì thế mới xảy ra cớ sự này.

Tử Thần sau khi kéo chòm sao đến một khoảng cách an toàn, hắn nhanh tay thiết lập một lớp màn chắn năng lượng đồng thời triệu hồi cổng Địa Ngục hấp thu bớt xung kích từ vụ bạo tạc. Bản thân hắn bao bọc trong lớp hắc khí phóng hết tốc lực tiến về phía kẻ gọi là Đồng Nhạc.

Tài phú của một Vương giả không phải chuyện đùa, Tử Thần thật sự động tâm với khối tài sản của Đồng Nhạc, nhất là khi nghe đến hai từ hệ thống.

“Phù. . .cuối cùng cũng rãnh tay. . .con mồi béo bỡ của ta. . .” Tử Thần tham lam liếc nhìn thân ảnh chật vật không ngừng thối lui ra sau của Đồng Nhạc, hắn hô nhẹ: “Nhất Kích Nghịch Sát.”

Tốc độ Tử Thần tăng tới mức tột cùng, hai tay hắn chắp lại thành một hình tam giác khổng lồ phóng tới Đồng Nhạc.

Rắc!. . .

Mục tiêu chính của đòn tấn công là Đồng Nhạc nên Tử Thần có phần thoải mái hơn khi hành động. Với lại Đồng Nhạc trong thời điểm bây giờ không thể phân tâm, lớp áo giáp bên ngoài của hắn đã có dấu hiệu quá tải và đang nứt vỡ dần.

Nhất Kích Nghịch Sát cho phép người sử dụng kết nối đòn tấn công tới một cánh cổng không gian bất kỳ. Khi kẻ địch trúng đòn này sẽ lập tức bị cưỡng ép dịch chuyển vào một điểm cố định nằm sau cánh cổng không gian, nói nôm na là hoán vị, chỉ khác ở chỗ ngoài bị dịch chuyển ra, mục tiêu sẽ chịu thêm sát thương đến từ đòn tấn công của người sử dụng.

Áp lực từ đòn tự sát của Lã Hạc là rất lớn cộng thêm sức ép từ Tử Thần, bộ giáp của Đồng Nhạc đã đến giới hạn chịu đựng của nó. Trong lúc hắn đang chật vật ứng phó, một cái khóa hình tam giác khổng lồ lao tới quấn chặt lấy hắn, từ một phân thành ba. Một cái khóa chặt phần đầu, hai cái còn lại phân biệt nằm ở hai cổ tay hắn, Đồng Nhạc kinh hãi hô lên: “cái quái. . .”

“Nhất Kích Nghịch Sát ngoài chuyển dời vị trí vật chủ với nhau còn một công dụng nữa, tất cả nằm ở chữ nghịch. . .mâu thuẫn nằm ở chỗ nó sẽ lấy chính chân nguyên kẻ địch mà phản phệ lại. . .chân nguyên. . .ma lực. . .linh lực. . .càng nhiều thì lực phản phệ sẽ càng lớn. . .vĩnh biệt.”

Bên tai Đồng Nhạc vang lên tiếng thì thầm rất nhỏ trước khi một vụ nổ kinh thiên nhấn chìm chính hắn.

Uỳnh!. . .

“Chưa chết sao? fu fu. . .ngạc nhiên thật. . .nhưng. . .chuyện vẫn chưa xong mà.” Những luồng chân nguyên của Đồng Nhạc sau khi bạo nổ liền dung hợp lại với ma lực của Tử Thần chúng kết hợp thành một cây thập tự, xung quanh là xiềng xích đỏ rực quấn chặt lấy hắn cuốn vào Cổng Địa Ngục.

Trên đường đi, một tia sáng từ đầu cánh tay Đồng nhạc thoát ra, lẩn vào khe nứt không gian. Tử Thần khẽ cười: “truyền tin sao? có nỗ lực nhưng không có thưởng.” hắn búng một tia sét đánh thẳng vào luồng sáng khiến nó vỡ tan thành từng mảnh.

Hộc!. . .hộc!. . .

Đứng dưới chân một ngọn thi sơn khổng lồ, Đồng Nhạc rũ bỏ lớp chiến giáp quấn quanh người, một cánh tay của hắn bị cháy thành than, ở đầu bả vai để lộ ra mảng xương trắng hếu.

Từ trên đỉnh ngọn thi sơn lúc này bổng lên tiếng cười dài: “một chút ngạc nhiên cũng không có và đáng chú ý hơn sau hai đòn tấn công đó mà ngươi không chết, ta lấy làm bất ngờ đó.”

Bên dưới ngọn thi sơn là một đống máu thịt bầy nhầy, Đồng Nhạc đứng trên chúng, ngạo nghể lên tiếng, hắn cười gằn: “một tên khí linh mà dám càn rỡ trước mặt bổn tọa, không biết sống chết?”

Khó trách Đồng Nhạc nghĩ như vậy, bề ngoài của Tử Thần mang dáng dấp một bộ chiến giáp, giống hệt một chủng tộc gọi là Khí Linh, bất cứ ai cũng sẽ có nhận định như vậy. Đồng Nhạc liếm bờ môi khô khốc, hắn tham lam nhìn về Tử Thần mà nói:

“Nếu như ta có thể hấp thu được ngươi sau đó mặc bộ chiến giáp này vào thì không tới triệu năm ta sẽ đột phá được Hoàng giả.”

“Để xem ngươi có khả năng đó hay không? ta chỉ lấy làm tò mò tại sao ngươi lại thoát khỏi đòn tấn công của ta? Thứ ánh sáng bao bọc lấy ngươi lúc chân nguyên phản phệ đó là gì?” Tử Thần liếc qua Đồng Nhạc một lượt, hắn trầm ngâm một lúc: “thôi kệ, giết xong sưu hồn thì biết.”

“Xiềng xích Địa Ngục không phải là thứ dễ phá vỡ như thế, nó không quấn vào thân xác mà là linh hồn chính ngươi đó thằng ngu.” Tử Thần quát lớn, toàn thân hắn bọc trong hắc khí, quyền kình mãnh liệt đánh thẳng vị trí Đồng Nhạc đang đứng.

Đồng Nhạc xì mũi coi thường, hắn bẻ nát một phần cây thập tự. Trên mu bàn tay còn lại nổi lên một khối đá màu tử sắc, từ trong đó vô số thân ảnh điên cuồng lao ra. “Nuôi quân ba năm dùng trong một giờ huống chi ta đã nuôi lũ chó này cả triệu năm, giờ là lúc bọn mi chứng tỏ tác dụng của mình rồi.”

“Thông minh phết, thì ra động tác bẻ xích chỉ là hư chiêu. Ngươi đã biết ngay từ đầu rồi đúng không? dùng lũ thuộc hạ kéo dài thời gian. . .mà chỉ ngươi mới có sao?” Tử Thần cười mỉa, hắn hô lớn: “các con ra đây. . .cùng ta chiêu đãi các vị khách nào.”

Grào!. . .

Gréc!. . .

Hống!. . .

Đáp lại lời kêu gọi của Tử Thần, vô vàn chấm đen li ti bắt đầu di chuyển về ngọn thi sơn, số lượng mỗi lúc một nhiều. Xuất hiện bên cạnh hắn là hai ma nữ cánh dơi vũ mị, trên mình mặc bộ bikini trong suốt, hai nàng cùng khiên ra một vương tọa khô lâu đặt xuống.

Tử Thần khoan thai ngồi xuống, hai nữ bên cạnh cúi người xuống đấm bóp cho hắn. “Nếu có thêm hộp bắp rang thì tuyệt.” Tử Thần thầm nghĩ, khung cảnh này làm hắn nhớ tới rạp chiếu phim khi xưa.

“Ta sẽ chờ, yên tâm mà hồi khí. . .ta thật sự rất có hứng thú với ngươi, đừng làm ta thất vọng.” Đồng Nhạc thoáng đổ mồ hôi hột, trong tập đoàn Quan Liêu không thiếu mấy tên biến thái chỉ thích đàn ông, hắn may mắn nhờ dung mạo xấu xí cộng thêm thân thể đen đủi, gầy còm như que củi mới yên ổn tới ngày nay, danh hoa ở tập đoàn Quan Liêu không phải chỉ có mỗi nữ mà nam cũng không ít.

“Cứ kiêu ngạo đi, bổn tọa sẽ phế nát ngươi, tên Khí Linh hỗn xược.” Đồng Nhạc lấy từ hư không ra hàng chục lọ đan được huyết sắc, hắn điên cuồng cắn nuốt một cách nhanh nhất.

“Hệ thống. . .không biết bên trong có những gì? Thật chờ mong. . .nhanh lên tên khốn. . ,ngươi làm ta kích thích rồi đấy.” Đồng Nhạc giận đến tím mặt, cúc hoa hắn không tự chủ co rúm lại.

“Ấy ấy. . .ngươi không cần phải căng cơ mông gồng cơ đết lên dọa ta, thời gian của ta có hạn.” Hắn quay sang nói với hai ma nữ bên cạnh: “xử hết đám loi choi kia đi, làm nhanh vào.”

Hai ma nữ gật đầu rồi mau chóng biến dạng, chiến trường ngoài một màu huyết hồng khô lâu ra họa chăng là tiếng la hét, gào rú hỗn loạn, tô điểm thêm vẻ điên cuồng của Địa Ngục.

Bạn đang đọc Tử Thần - Hành Trình Vô Tận của ChiPheo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.