Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

16 : Ta Muốn Đi Theo Ngươi

2075 chữ

“Không thể. . .chuyện này không thể là thật.” Jae Gu jai mắt trừng lớn, hắn giận dữ. Khí tràng khủng khiếp từ hắn ép hai người Dal Dal cùng Moon Young trực tiếp ngất xỉu, hắn gầm lên: “Địa Ngục Ma Thủ.”

In Gyi nghe đến hai từ Địa Ngục liền hốt hoảng nhắm mắt lại, nỗi khiếp sợ buổi chiều ngày hôm đó đến nay vẫn còn ám ảnh.

Rắc!. . .

Đợi một lúc không có gì xảy ra, chung quanh chỉ thấy rơi xuống lả tả những mảnh vỡ đen nhánh li ti xuống đất. Cô trông thấy sự sửng sốt, thất kinh của tên ác ma, một luồng khoái cảm không tên bổng nỗi lên trong lòng In Gyi.

Bàn tay hắc ám chứa đựng ma lực đen tối khi chạm vào người In Gyi liền vỡ tan thành từng mảnh, In Gyi hoàn toàn vô sự, một chút tác dụng cũng không có.

“Thế quái nào. . .” Jae Gu giật thót, lần đầu tiên hắn cảm thấy bối rối. In Gyi tự tin tăng vọt, cô lao tới tung cú tạt chân thẳng vào mặt Jae Gu, kẻ đã ám ảnh cô mấy ngày nay.

“Vừa rồi chắc chắn là may mắn. . .đúng vậy. . .chắc chắn là may mắn. . .cơ thể ta được bao phủ bởi ma lực bóng tối dày đặc, một thường nhân như cô ta không thể gây tổn thương cho ta được.” Jae Gu tự tìm một lý do để bào chữa cho vết thương của mình nhưng sự thật luôn tàn khốc. hắn lần thứ hai nhận lấy cú đá trời giáng từ In Gyi.

Bịch!. . .

Hắn bị đá bay vào góc võ đài. Vết thương rĩ máu chảy xuống từ khóe mắt chứng tỏ đó là sự thật. In Gyi quăng đôi găng tay cho Jae Gu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười kiêu hãnh: “đứng dậy, để tôi cho cậu biết Queen có nghĩa là gì?”

“Khốn kiếp. . .con nhãi chết tiệt. . .” Jae Gu gầm lớn, hắn bất người dậy tung đấm thẳng vào mặt của In Gyi, lực lượng hắc ám khủng bố mang theo sức ăn mòn khủng khiếp gào rú phóng tới. Đã có kinh nghiệm một lần, In Gyi đè nén nội tâm sợ hãi, cô chụp lấy bàn tay hắn sau đó bẽ khóa và đè ngược hắn xuống đất, học theo Jae Gu, cô sát lại gần tai hắn thì thầm: “không cần biết ngươi có là Tử Thần hay Song Jea Gu nhưng chúng ta cần phải có một trận đấu nghiêm túc.”

“Ha. . .ha. . .thật không ngờ ta có ngày bị con kiến hôi cắn ngược.” In Gyi đứng dậy thả tay hắn ra thì bất chợt Jae Gu kéo tay cô lại, khoảng cách gần đến nổi hắn ngửi hơi thở nóng hổi dồn dập của người con gái.

“Ta là kẻ giữ lời vì vậy sẽ thực hiện điều ta nói.” Trong lúc In Gyi còn bàng hoàng, Jae Gu kịp thời áp chặt lấy cô nàng, sau đó tặng một nụ hôn thật sâu. In Gyi thấy đầu óc trống rỗng, thứ cảm giác lạ lẫm lần đầu nảy sinh trong tâm trí.

Cảm thấy có thứ gì đó ngọ nguậy trong miệng, In Gyi theo bản năng cắn lại. Ngay lập tức, một lực hút cực mạnh kéo cô bay ra ngoài, In Gyi bàng hoàng khi chứng kiến thân thể của mình đang dán sát vào người thanh niên kia trong tình trạng môi kề môi, thậm chí còn có từng giọt nước bọt nhỏ chảy dài trên mép.

“Lạ lắm đúng không?” Một giọng nói lạnh lẽo, âm u vang lên bên cạnh. In Gyi vô thức lùi ra sau, nàng run rẩy nói: “là ngươi? Ngươi là Tử Thần sao?”

“Đúng vậy, đây chính là thực thể của ta còn khối thân xác kia chỉ là mượn tạm. Chỉ có cách giải thích duy nhất là tên nhóc đó có thể đã thích cô nên nó khiến ta không thể gây tổn thương cho cô được. . .còn ở dạng Linh thể này thì. . .fu fu.”

In Gyi hơi lui ra sau, hai tay chắn trước ngực thủ thế.

“Đừng tỏ ra nghiêm trọng thế, ta đã hứa dĩ nhiên sẽ giữ lời. Nói đi, cô muốn thứ gì? Chỉ cần trong khả năng ta có thể làm được, ta sẽ đáp ứng.”

In Gyi vốn tưởng hắn chỉ nói chơi ai ngờ là thật, nàng băn khoăn một hồi suy nghĩ. Được một tồn tại siêu nhiên như trong truyền thuyết này ban tặng là một điều không tưởng nhưng nó đang hiện diện ngay trước mặt cô.

In Gyi tin tin lời hắn nói là thực, trực giác mách bảo cô như thế. Sau một hồi đắn đo, In Gyi dè chừng lên tiếng: “ta muốn được đi theo ngươi. . .” Thân ảnh Tử Thần hơi rung lên, hắn trầm ngâm một lúc: “tại sao cô muốn theo ta? Cô nên biết rằng nếu trong cuộc chiến giành đệ nhất sắp tới cô thất bại thì không những cô mà cả hành tinh này biến mất, cô hiểu chứ?”

“Tôi là Queen và tôi sẽ chiến thắng.” In Gyi mỉm cười đầy tự tin. Jae Gu khá bất ngờ trước câu trả lời này, phải mất một lúc rất lâu sau hắn mới thở dài: “đừng làm ta thất vọng.” Trời đất bổng nhiên xoay vòng, khi In Gyi tỉnh lại thì thấy thiếu niên mỉm cười đứng đối diện mình, nàng cười rất tươi lao vào đối thủ.

Đêm đó Jea Gu trở về nha với một đống vết bầm tím trên người, hắn ngồi trong phòng, thân ảnh có mấy phần mê mang.

“Thật là một cô gái thú vị. . .ta sẽ dõi theo từng bước chân của cô. . .kẻ đã cướp đi lần đầu tiên của ta.” Hắn đặt tay lên môi mình và cười nhẹ.

. . .

In Gyi nằm lên giường, nhớ lại buổi luyện tập với Jae Gu khiến cô thoải mái không nói lên lời, nỗi ám ảnh kia dường như đã biến mất. In Gyi mờ nhạt nhận thấy quanh mình xuất hiện những dao động cực nhẹ, cảm giác này nảy nở sau lần tiếp xúc thân mật với tên kia, In Gyi giơ tay chạm nhẹ lên môi mình, mặt cô nàng càng lúc càng đỏ.

Tâm hồn thiếu nữ bay bổng lên chín tầng mây, trong lúc vô tình, In Gyi nhìn thấy một số hạt tinh điểm mù mờ vây quanh mình, số lượng mỗi lúc một đông.

“Đúng rồi, chính là nó.” Cô thử đưa tay chạm lấy nhưng không thể, hết cách In Gyi thử dùng ý nghĩ của mình tiếp cận lấy chúng, ban đầu đôi chút khó khăn bất quá qua một thời gian sau thì có vẻ dễ hơn nhiều.

Những hạt tinh điểm này gồm nhiều màu sắc khác nhau, chúng thẩm thấu qua da gây ra cảm giác vừa ngứa lại vừa nhột. Trong lần tiếp cận đầu tiên, In Gyi nhịn không được phải bật cười khúc khích, sau đó cô cắn răng thử lại một lần nữa, cứ thế cho đến khi ngủ thiếp đi.

Đến sáng khi In Gyi thức dậy, cứ nghĩ rằng tinh thần sẽ mệt mỏi tuy nhiên cô nhanh chóng nhận ra sự khác biệt, tinh thần cô trở nên minh mẫn, sảng khoái lạ thường.

Hôm đó sau khi kết thúc tiết học, In Gyi có đếm tìm Jae Gu nhưng không gặp, kể cả hỏi Dal Dal cũng không biết cậu ta đi đâu, có quá nhiều thứ cô cần hỏi hắn.

Jea Gu bây giờ thì đang dính vào một vụ rắc rối khác, sau khi kết thúc tiết học hắn theo thường lệ đi về, giữa đường xui xẻo đụng phải đám du côn. Trong một con hẻm nhỏ, ba tên du côn chia nhau ra chặn đường lui của hắn, một tên nam sinh tóc đỏ xô Jae Gu vào tường chửi bới:

“Nhìn mày bây giờ này, mới có mấy tháng không gặp mà mày đã có thái độ đó sao hả?”

“Nói đi thằng công nhân! Bọn tao bẩn thỉu thế à? Tao chỉ định chào hỏi mày một câu thôi mà sao cái mặt mày như dẫm vào shit thế kia?”

“Mày nghĩ mày bây giờ khác với hồi trước sao? đúng chứ? Mày nhìn như muốn đánh bọn tao vậy? đánh đi. . .đánh thử xem! Này. . đánh đi.”

Nếu đó là Jae Gu lúc trước hẳn là nhịn nhục chịu đựng nhưng đó là nếu. Tử Thần mơ hồ nhớ lại khung cảnh trong truyện, khi nhân vật Jae Gu bị bọn chúng bắt tụt quần quì xuống, hạ nhục trước mặt hai đứa em mình, đến cả hai đứa trẻ nhỏ lao vào can ngăn cũng bị đánh, cơn giận của hắn cùng với chủ nhân thân thể này không hẹn mà hợp nhau một cách kỳ lạ.

Hắn chưa bao giờ là người tốt, Tử Thần tự cho là vậy. Lần trước mang theo tâm trạng tiêu khiển thì lần này lại khác, hắn thật sự bạo nộ. Điều này làm hắn nhớ tới câu chuyện không hay ho mấy hồi học cấp II, hắn đã từng bị như vầy.

Giết người hắn đã từng, thậm chí con số chết trên tay hắn không phải ít. Jae Gu nhếch môi lên cười ngạp nghễ: “lũ hạ đẳng, tao vui vì chúng mày đã làm thế? Để tao một lần nữa được trải nghiệm cảm giác đặc biệt này. . .rất tuyệt.”

“Ơ thằng hèn này mày bị điên à?”

“Lột sạch đồ nó ra. . .thứ ti tiện hèn kém.”

Hai tên đứng bên cạnh xông vào giữ chặt hai tay Jae Gu lại, tên tóc đỏ nhìn vào mặt hắn cười gằn: “thằng đần, để xem lát nữa mày còn cười được hay không?”

“Vậy sao?” Jae Gu dễ dàng chụp tay một tên trong số đó, hắn giựt đứt cánh tay của tên đó một cách nhẹ nhàng.

Á. . .Á. . .Á

“Cảm giác thật tuyệt đúng không? yên tâm hai chúng mày cũng sẽ có phần. . .đây vẫn chưa phải là món khai vị.”

Tên đồng bọn còn lại run rẩy dịch lùi ra xa, hắn lắp bắp: “Seung Pyo. . .thằng đó nó bị điên rồi, . .chạy mau.” Rồi không đợi tên tóc đỏ phản ứng, hắn nhanh chóng dọt lẹ.

“Chúng ta có tới ba người, việc gì phải sợ nó?” Tên tóc đỏ đấm thẳng vào mặt Jae Gu, hắn hét lên với tên đồng bọn. Còn tên bị đứt tay đang gào thét ôm cánh tay rơi lủng lẳng của mình, hắn nhìn Jae Gu như nhìn một con quỷ.

“Tao cho mày đi sao?” Jae Gu lạnh lẽo nói.

“Ra đây nào các con. . .hãy chào đón các vị khách của chúng ta bằng vũ điệu nồng cháy nhất của Địa Ngục.” Bộ đồng phục nam sinh tức khắc biến thành một bộ vest đen quí tộc lịch lãm, Jae Gu đội một cái mũ rộng vành, hắn đẩy tên tóc đỏ ra ngoài và vỗ tay.

Nếu In Gyi có mặt ở đây chắc chắn sẽ nhận biết cánh cổng Địa Ngục này. Ba tên du côn như không thể làm chủ hành động của mình, từ dưới đũng quần tên cụt tay, một dòng nước chảy lách tách xuống dưới.

Từ trong cánh cổng vươn ra một đôi Cốt Trảo to lớn chộp lấy ba tên nam sinh và kéo chúng vào trong đó. . .bọn chúng ngay cả tiếng hét cũng không kịp phát ra. Làm xong tất cả, từ đầu con hẻm, hai đứa em Jae Gu vừa chạy tới.

“Anh hai. . .giờ này anh còn đứng đây làm gì vậy? chị Dal Dal kêu tối nay đến nhà mình chơi kìa. . .còn chị Queen thì tìm anh nãy giờ đó.”

“Biết rồi. . về nhà thôi.”

Đứa em trai nghi hoặc ngó sâu vào con hẻm, không có một chút dấu vết nào trong đó, ngay cà mùi máu và mùi nước tiểu cũng tan biến không chút dấu vết.

Bạn đang đọc Tử Thần - Hành Trình Vô Tận của ChiPheo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.