Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ

Tiểu thuyết gốc · 1619 chữ

(Chương trước có chút sai lầm, hình chiếu phân thân tiêu hao là 5000 ma lực chứ không phải 10.000, 10.000 liền không thể sử dụng, Cổ Tần chỉ có hơn 7000 ma lực mà thôi)

Trong lòng thu xếp tốt kế hoạch, Cổ Tần đưa mắt nhìn về phía Vũ Nhi Linh, lúc này nàng toàn thân bao phủ trong hắc khí.

Mắt thường có thể nhìn không ra bên trong có gì, nhưng thân là hắc ám chúa tể một trong, Cổ Tần tự nhiên không tốn chút sức nhìn thấy chân thân Vũ Nhi Linh.

Trên da thịt phủ đầy ma văn, đỉnh đầu mọc ra một đôi tiểu sừng, móng tay móng chân sắc nhọn như dao, áo giáp da biến dị thú vốn có màu lam nhạt nay đã chuyển sang màu tím đen.

Đôi mắt đóng chặt đột nhiên mở ra, đồng tử tử sắc lóe lên quang mang yêu dị, gia tăng mấy phần gợi cảm dã tính.

Bên ngoài hắc khí cũng lấy tốc độ cực nhanh rút nhỏ, mấy hô hấp về sau liền hoàn toàn biến mất, dung nhập vào Vũ Nhi Linh thể nội.

Vũ Nhi Linh hiện tại đã không còn là Vũ Nhi Linh trước kia, linh hồn thể xác của nàng đã bị ma hóa, mặc dù không tước đi vốn có cảm xúc, ký ức cũ, nhưng cũng thêm vào một bộ phận ký ức mới.

Ít nhất để nàng biết được hắc giáp kỵ sĩ khổng lồ trước mắt là ai, biết được lực lượng của hắn khủng bố đến mức nào, đồng thời cũng được biết, hắn... là chủ thượng, là Thần Linh mà nàng tôn sùng.

Vũ Nhi Linh không dám chậm trễ quỳ rạp xuống đất, đầu không dám ngẩng lên, nàng muốn dùng tư thế hèn mọn, cung kính nhất để thể hiện sự ăn năn hối lỗi của mình.

- Cầu xin bệ hạ trừng phạt, vừa rồi Nhi Linh phạm thượng tội đáng muôn chết, xin...

- Đủ rồi!

Cổ Tần chợt lên tiếng không cho Vũ Nhi Linh tiếp tục xám hối, thanh âm khàn đục đầy ma tính khó nghe như vậy, nhưng khi truyền vào tai Vũ Nhi Linh lại không khác gì Tiên âm.

Chỉ cần là Thâm Uyên ma vật, mặc kệ trước kia ngươi là cái gì, hiện tại Cổ Tần chính là Thần Linh, tín ngưỡng của ngươi, được giao tiếp đối thoại cùng hắn là vinh dự lớn lao trong cuộc đời mỗi tín đồ.

Vũ Nhi Linh cả người phấn chấn hẳn lên, trên mặt sùng kính càng thêm nồng nhiệt, giống như cùng Vũ Nhi Linh oán hận ngập trời trước đó là hai người hoàn toàn khác biệt.

Cổ Tần cực kỳ hài lòng thân phận Thâm Uyên Lĩnh Chủ mang đến chỗ tốt, không phải lo lắng thuộc hạ phản bội hoặc nảy sinh ý đồ không an phận, trừ phi kẻ đó không phải Thâm Uyên ma vật.

- Ngươi đứng lên trước đi, bản Vương không trách tội kẻ vô tri.

Nghe thấy Cổ Tần không trách phạt, Vũ Nhi Linh vui mừng dập đầu tạ ơn rồi mới cung kính đứng dậy.

Nhưng sau đó nàng nghĩ tới cái gì, một bộ khó xử muốn nói lại thôi.

Cổ Tần thấy vậy lạnh nhạt nói.

- Có chuyện gì cứ việc nói.

Biết không qua mắt được chủ thượng, Vũ Nhi Linh không dám giấu diếm, đem mong muốn trong lòng nói ra.

- Thưa bệ hạ, thần có một thỉnh cầu,... mong bệ hạ có thể sử dụng Thần Uy đem Tô Chính Dương và đồng bạn của thần cùng nhau trở thành con dân Thâm Uyên, thần dùng tánh mạng cam đoan, lòng trung thành của họ so với thần không hề thua kém.

Đối với yêu cầu này, Cổ Tần đã sớm biết Vũ Nhi Linh sẽ nói ra, vì vậy hắn trực tiếp gật đầu đáp ứng.

- Không thành vấn đề.

Vũ Nhi Linh mừng rỡ không thôi, liên tục nói tạ ơn.

Cổ Tần phất tay cất bước đi đến bên cạnh Tô Chính Dương.

Tên này ban nãy ăn một chỉ của Cổ Tần, mặc dù hắn dùng không tới 1% lực lượng, nhưng không gian chấn động cũng không phải loại bất nhập lưu như Tô Chính Dương có thể gánh chịu.

Nhìn hít vào thì ít, thở ra thì nhiều Tô Chính Dương, Cổ Tần lòng bàn tay bao phủ ma khí một chưởng vỗ xuống.

Ma khí tựa như một đầu quái vật, trong nháy mắt thôn phệ toàn bộ cơ thể Tô Chính Dương vào trong.

Làm xong hết thảy, Cổ Tần thân ảnh đột nhiên biến mất, lần nữa xuất hiện chính là thổ bích hình vòm bên trong.

Không đợi các tiến hóa giả có thời gian phản ứng, ma khí trong thể nội Cổ Tần tựa như sóng thần, điên cuồng khuếch tán ra ngoài.

Không để ý tiến hóa giả kêu gào thảm thiết, Cổ Tần lần thứ hai thi triển kỹ năng dịch chuyển tức thời, quay trở lại vị trí cũ bên cạnh Vũ Nhi Linh.

Im lặng tính toán một chút, lần hành động ma hóa tiến hóa giả này tiêu hao của Cổ Tần trọn vẹn hơn phân nửa ma lực.

Đây là do hắn chủ động phóng thích ma khí ma hóa sinh vật khác, nếu như đánh chiếm thành công thành phố X, dù có ma hóa mấy trăm vạn người hắn cũng không có nửa điểm tiêu hao.

Sau này vẫn là không nên tùy tiện sử dụng ma khí vào mấy việc như thế này... Cổ Tần thầm thở dài.

Năm phút sau, một đoàn mười ba người tiến hóa giả bao gồm Vũ Nhi Linh, cung kính quỳ một gối trước mặt Cổ Tần.

Nhìn lướt qua mười ba người này, Cổ Tần phát hiện cũng chỉ có Vũ Nhi Linh và Tô Chính Dương hai người biến thành Thâm Uyên ma vật sau là có tiến hóa rõ rệt nhất, đẳng cấp không có gì thay đổi nhưng thuộc tính tự thân lại từ F- tăng lên chân chính F cấp, đây có thể nói là một bước chân chính đột phá.

《Tính danh》 --- Tô Chính Dương

《Chủng tộc》 --- Thâm Uyên nhân loại (ẩn)

《Giai vị》 --- Tiến hóa giả bậc 2

《Đẳng cấp》 --- 9

《Sinh mệnh/ma lực》 --- 350/180

《Lực lượng》 --- 13 (F)

《Nhanh nhẹn》 --- 10 (F)

《Thể chất》 --- 12 (F)

《Tinh thần》 --- 8 (F-)

《Thiên phú》 --- Thâm Uyên biến thân

《Kỹ năng》 --- Liên kích, phá giáp, Bá Vương thương pháp

《Huyết mạch》 --- Không

...

《Tính danh》 --- Vũ Nhi Linh

《Chủng tộc》 --- Thâm Uyên nhân loại (ẩn)

《Giai vị》 --- Tiến hóa giả bậc 2

《Đẳng cấp》 --- 9

《Sinh mệnh/ma lực》 --- 350/210

《Lực lượng》 --- 11 (F)

《Nhanh nhẹn》 --- 12 (trang bị +3) (F)

《Thể chất》 --- 10 (trang bị +4) (F)

《Tinh thần》 --- 9 (trang bị +2) (F)

《Thiên phú》 --- Thâm Uyên biến thân

《Kỹ năng》 --- Trảm nguyệt, sắc bén, phá ma

《Huyết mạch》 --- Không

Trang bị của Tô Chính Dương bị Cổ Tần đánh nát nên tổng thuộc tính có chút so không lên Vũ Nhi Linh.

Trầm ngâm giây lát, Cổ Tần triệu tập Cổ Ma.

Thân hình khổng lồ di động khiến đại địa rung lên từng đợt.

Đi đến bên Cổ Tần, Cổ Ma cúi người xuống, giọng nói như sấm nổ vang lên.

- Bệ hạ có gì phân phó ạ?

Cổ Tần ra lệnh.

- Ngươi bẻ xuống hai cái móng vuốt đưa cho hai người họ.

- Vâng!

Không hỏi lý do, Cổ Ma y lệnh không chút do dự đem hai đầu móng vuốt tháo xuống, mày cũng không nhíu một cái.

Tiếp nhận hai khỏa móng vuốt nặng nề dài hơn mét, Vũ Nhi Linh và Tô Chính Dương mộng bức.

Cổ Tần lúc này mới giải thích.

- Cầm lấy chế tạo vũ khí đi, gia tăng thực lực của mình, kế hoạch của ta cần có các ngươi mới thực hiện được.

Vũ Nhi Linh hai người hiểu ra vấn đề, vội vàng tạ ơn nói.

- Thần tạ ơn bệ hạ ban thưởng, tạ ơn Cổ Ma đại nhân.

Cổ Tần phất tay.

- Được rồi, các ngươi đứng lên đi.

Nhìn mọi người đứng lên xong, Cổ Tần mới nói tiếp.

- Bản Vương hạn cho các ngươi ba ngày, tận lực đem người trong căn cứ gia nhập Thâm Uyên lĩnh vực, càng nhiều càng tốt, nếu đạt đến mức độ bản Vương yêu cầu, sẽ có phần thưởng dành cho các ngươi.

Dứt lời, trong tay Cổ Tần ngưng tụ ma khí, chốc lát sau liền ngưng tụ thành một viên ma hạch to bằng nắm đấm, hắn đưa tới trước mặt Tô Chính Dương nói.

- Cầm lấy, những ai chịu thuyết phục gia nhập Thâm Uyên lĩnh vực, ngươi sử dụng viên ma hạch này đem hắn ma hóa, nhớ kỹ, chỉ có ba ngày thời gian, ba ngày sau người nào không chịu gia nhập sẽ trở thành điểm kinh nghiệm cường hóa cho đại quân ma vật. Một công dụng khác của ma hạch chính là liên lạc, thông qua ma hạch ngươi có thể tiêu hao một ít ma lực câu thông với ta, gặp phiền phức không thể giải quyết ta sẽ để hình chiếu phân thân phủ xuống trợ giúp.

Tô Chính Dương trịnh trọng tiếp lấy ma hạch, trong lòng âm thầm ghi nhớ lời Cổ Tần nói, đồng thời một số danh ngạch đã hiện ra trong đầu hắn.

Gia quyến những người có mặt ở đây sẽ được ưu tiên trước nhất, kế đến mới là thân bằng hão hữu.

Bạn đang đọc Từ Con Khỉ Đến Chung Cực Đại Ma Thần sáng tác bởi sieutienhoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sieutienhoa
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.