Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai cũng không cứu được ngươi

Phiên bản Dịch · 1890 chữ

- Thịch.

Một tiếng bạo liệt vang lên, lập tức hai cỗ lực lượng trực tiếp va vào nhau, Nhạc Thành bị Nhạc Liệt công kích, luồng khí cuồng bạo xen lẫn ở trong đó, trên mặt đất nhanh chóng rạn nứt một cái khe mấy chục thước, sau đó lan ra như mạng nhện.

- Ngũ tinh Đấu Thánh.

Nhạc Thành khẽ cau mày, không nghĩ tới xuất hiện một tên ngũ tinh Đấu Thánh, Nhạc Thành lập tức đánh giá chung quanh, lúc này hắn phát hiện ra Nhạc Phách cùng Nhạc Dao, Nhạc Trang và nhóm người Nhạc Duy.

- Hai ngũ tinh Đấu Thánh.

Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, không nghĩ tới Nhạc gia còn có hai ngũ tinh Đấu Thánh, không biết Nhạc gia rốt cuộc có bao nhiêu cường giả Đấu Thánh đây.

Ngươi chính là Nhạc Thành, đủ rồi, không nên động thủ nữa, hai vị này cũng là Thái thượng trưởng lão, ngươi suy nghỉ dừng tay đi.

Nhạc Phách đã đến hiện trường, hắn nhìn thấy Nhạc Giác nằm xuống, lúc này Nhạc Phách kinh thán thực lực Nhạc Thành, nhưng đối với Nhạc Thành cũng rất là bất mãn, không nghĩ tới Nhạc Thành nặng tay như vậy.

Mà lúc này Nhạc Trang cùng Nhạc Duy, Nhạc Dao nhìn thấy Nhạc Giác trên mặt đất, cả người nằm trong vũng máu, nhưng tựa hồ chưa chết, Nhạc Trang lấy ra một khoả đan dược nhét vào trong miệng Nhạc Giác.

- Hừ, ta quá phận sao, nhưng mà bọn hắn muốn đưa ta vào chỗ chết, ngươi còn nói ta quá phận, trên đời này còn có đạo lý này hay sao, Nhạc gia thật đúng là không giảng đạo lý, ta họ Nhạc cũng cảm thấy thẹn.

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Nhạc Phách nói.

- Đại nhân.

- Đại nhân.

Lúc này thấy Nhạc Phách cùng Nhạc Liệt, lão ma Bàn Thiên cùng Kim lão quái, Nam Tương Tử đến sau lưng Nhạc Thành, mọi người có Nhạc Thành phía trước, chẳng sợ hai tên ngũ tinh Đấu Thánh này.

Nhìn nhóm người lão ma Bàn Thiên sau lưng Nhạc Thành, Nhạc Phách cùng Nhạc Liệt sắc mặt biến đổi.

Nhạc Thành, ngươi cũng là người của Nhạc gia, cũng quá mức rồi.

Nhạc Phách sắc mặt hơi run rẩy một chút, lập tức nhìn Nhạc Thành nói, Nhạc Thành vừa mới quở trách cả Nhạc gia một lần, trên mặt của hắn tự nhiên là lúng túng.

- Là người Nhạc gia để cho ta làm Nhạc gia tộc trưởng ta nhất định phải làm, bây giờ không cần đuổi ta đi, Nhạc gia khá lắm, đối với Nhạc gia ta vô phúc tiêu thụ, là ta trèo cao rồi.

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Nhạc Phách nói.

Nghe Nhạc Thành nói, Nhạc Phách sắc mặt run rẩy, trong lòng cũng đoán Nhạc Thái cùng Nhạc Giác nói cái gì đó chọc giận Nhạc Thành, trong lòng cũng thầm mắng to Nhạc Thái cùng Nhạc Giác, hắn vốn cho rằng Nhạc Giác cùng Nhạc Thái muốn tới tìm Nhạc Thành một chút, không ngờ hai người này làm quá rồi.

- Nhạc Thành, bất kể như thế nào, ngươi xuống tay cũng là hung ác, mọi người cũng là người Nhạc gia.

Nhạc Phách nhìn Nhạc Thành nói, mặc dù nghĩ rằng Nhạc Thái cùng Nhạc Giác quá liều lĩnh, nhưng trong lòng Nhạc Phách, Nhạc Thành đánh Nhạc Giác bị thương không biết chết sống, đã là tâm ngoan thủ lạt rồi.

- Nhạc Phách trưởng lão, Nhạc Liệt trưởng lão, các ngươi nhanh báo thù cho Nhạc Giác, tiểu tử này trái tim hung ác thủ lạt.

Nhìn thấy Nhạc Liệt cùng Nhạc Phách, Nhạc Thái gầm thét nói, hai mắt hung hăng nhìn về phía Nhạc Thành.

- Ha ha ha ha ha.

Nhạc Thành cười ha hả, trong lúc cười to lãnh ý biến thành la hét, mà lúc này hai mắt Nhạc Thành đỏ thẫm.

- Nhạc Thái sao, ta đoạn cánh tay trái Nhạc Giác, ta thề hôm nay đoạn ngươi cánh tay phải, trên người của ta giữ lại Nhạc gia tiên tổ máu huyết, cho nên ta lưu ngươi cùng Nhạc Giác một mạng, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi.

Nhạc Thành hai mắt đỏ thẫm nhìn Nhạc Thái lạnh nhạt nói, lập tức xoay chuyển ánh mắt, lạnh lùng nhìn Nhạc Liệt cùng Nhạc Phách, sau đó nói:

- Hai người các ngươi tốt nhất tránh ra, nếu không ta nhất định làm cho các ngươi hối hận.

- Nhạc Thành, ngươi nghe ta một câu, có chuyện gì mọi người đều là người của Nhạc gia, xem như nể mặt ta đi.

Nhạc Duy bây giờ đến bên người Nhạc Thành nói, nhìn sắc mặt Nhạc Thành cùng Nhạc Liệt, Nhạc Phách, Nhạc Thái, Nhạc Duy có chút sợ hãi, lúc này Nhạc gia loạn trong giặc ngoài, Nhạc Duy ngẫm lại bất đắc dĩ không thôi.

- Nhạc Duy lão tộc trưởng, ở trước mặt ta ngươi còn có ba phần thể diện, nếu không có mặt ngươi, ta cũng không đến Thuý Phong Cổ Nham, nếu không vì ta đối với Nhạc gia có kỳ vọng, ta sẽ không để lại phương thuốc luyện đan cho Nhạc gia, hôm nay Nhạc gia có bị thua, tất cả mặt mũi của ngươi cũng không có tác dụng, nếu ngươi ngăn đón ta lại, ta cũng không khách khí.

Nhạc Thành nhìn Nhạc Duy nói.

Nhạc Duy nghe Nhạc Thành nói, thật lâu không nói ra lời, chỉ có thể thần sắc bất đắc dĩ cười khổ một cái.

- Nhạc Thành, ngươi cũng không đem chúng ta ở trong mắt, không đem Nhạc gia để ở trong mắt.

Nhạc Phách nhìn Nhạc Thành, cũng tức giận lên, bên trong Nhạc gia cũng chưa có người nào dám nói với hắn như vậy.

- Đại nhân, ngươi hạ lệnh, chỉ cần ngươi hạ lệnh, chúng ta đem Nhạc gia lật đổ, để cho bọn họ hối hận, Nhạc gia rất giỏi sao, nếu không có Nhạc Thiên đại nhân, Nhạc gia bây giờ tính là cái đếch gì, chuyện tình Nhạc gia, lão ma Bàn Thiên cũng biết rõ mà.

Lão ma Bàn Thiên nhìn Nhạc Liệt, Nhạc Phách cùng Nhạc Thái nói.

Nghe lão ma Bàn Thiên nói, sắc mặt Nhạc Phách khó nhìn lên, chỉ là không mói mà thôi.

- Lão ma Bàn Thiên, các ngươi toàn bộ lui ra, không có mệnh lệnh của ta không cho phép ra tay.

Nhạc Thành nhìn lão ma Bàn Thiên nói.

- Vâng, đại nhân.

Lão ma Bàn Thiên bất đắc dĩ mang theo cả đám lui xuống, mệnh lệnh của Nhạc Thành hắn không dám vi phạm.

- Các ngươi không có ý định tránh ra, ta không khách khí.

Nhạc Thành nhìn Nhạc Phách cùng Nhạc Liệt, hàn ý tràn ngập, lập tức quanh thân kim mang đại thịnh, mười thành đấu đế long mạch trên thân phóng thích ra uy áp, tại cổ uy áp này tất cả người Nhạc gia chung quanh đột nhiên chịu ảnh hưởng, những người của Thanh Long hộ vệ đội, Hoàng Long hộ vệ đội, nhanh chóng vận khởi Đấu khí chống lại, có một số đội viên của Hoàng Long hộ vệ đội hơn sáu thành huyết mạch, cũng không tự chủ được bố trí Hoàng Long chi thể, còn một đám trưởng lão chung quanh cũng nhanh chóng bố trí Hoàng Long chi thể, có một số trưởng lão có tám phần huyết mạch.

Bây giờ trên thân Nhạc Thành uy áp vô hình cố ý phóng thích, uy áp đến từ linh hồn cùng huyết dịch, chỉ cần là người của Nhạc gia cũng không thể chống lại, ở đây có thể miễn cưỡng chống lại cũng chỉ có Nhạc Duy, bởi vì Nhạc Duy phục dụng đan dược Nhạc Thành lúc trước lưu lại, bây giờ cũng là mười thành đấu đế long mạch, cho nên chịu được uy thế đè ép.

Đồng thời, Nhạc Phách, Nhạc Liệt, cùng Nhạc Thái sắc mặt biến đổi, mồ hôi chảy ra như mưa, Nhạc Thành uy áp vô hình, chủ yếu là tác dụng khi trên thân ba người, bây giờ ba người cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại, dù sao thực lực ba người không kém, nếu Nhạc Thành không có phóng thích huyết mạch uy áp, sợ là đám Long hộ vệ đội, Hoàng Long hộ vệ đội, thậm chí một số trưởng lão thực lực hơi thấp cũng vô pháp chống lại huyết mạch uy áp.

- Nhạc Thành, chúng ta trước bắt ngươi lại, ngươi yên tâm, chúng ta không có làm tổn thương ngươi.

Nhạc Liệt cùng Nhạc Phách nhìn nhau, lập tức tâm ý liên thông, cũng nhanh bố trí chín thành đấu đế long mạch Kim Long chi thể đánh về phía Nhạc Thành.

- Hừ, nhớ kỹ, đây là các tự tìm, Nhạc gia cậy già lên mặt không nói, còn phải hai đối với một, thật là làm cho ta đại khai nhãn giới.

Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, lập tức cười lạnh nói, cùng lúc đó trong mắt Nhạc Thành hàn ý càng rét lạnh, càng dọa người hơn.

- Hai ngũ tinh Đấu Thánh mà thôi, chẳng lẽ nghĩ đủ rồi sao, hôm nay ta cho các ngươi biết, nếu Nhạc gia chỉ dựa vào các ngươi, Nhạc gia diệt tộc chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Nhạc Thành cười lạnh, sau đó ở trên không tùy ý truyền ra tiếng cười lạnh, Nhạc Thành ở trên không trung tràn ra khí tức ngập trời.

Cảm giác được Nhạc Thành đang tăng cường khí tức, mọi người không khỏi nhìn nhau, mà ngay cả lão ma Bàn Thiên, nhóm người Kim lão quái cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Phong Lôi Sí.

Nhạc Thành hét lớn, trên thân tam sắc quang mang tràn ngập, một cổ khí tức cường hãn quỷ dị tràn ngập, một đôi Phong Lôi Sí sau lưng tràn ngập điện mang cùng phong lôi, đồng thời thân ảnh Nhạc Thành cũng biến mất ngay tại chỗ.

Nhạc Liệt cùng Nhạc Phách đánh về phía Nhạc Thành, nhìn thấy thân ảnh Nhạc Thành biến mất, hai người cảm thấy nghi hoặc.

- Long Khiếu Cửu Thiên.

Một tiếng quát vang lên bên tai Nhạc Phách, đồng thời Nhạc Phách nhìn thấy thân ảnh Nhạc Thành xuất hiện trước thân hắn không quá 100m.

- Ngao.

Thân ảnh Nhạc Thành xuất hiện lần nữa, lúc đó một cỗ rồng ngâm biến thành sóng âm từ trong miệng Nhạc Thành vang ra, Âm Ba Công đánh vượt không gian đem Nhạc Phách bao bọc ở trong, cùng lúc đó, tam sắc long lân trên thân Nhạc Thành hư ảnh bốc lên, mà bị Âm Ba Công Nhạc Thành đánh trúng, có vài cự long bốc lên trên, lập tức bao bọc Nhạc Phách tại trong đó, có chút cự long hư ảnh bao bọc, Nhạc Phách thần sắc vô cùng kinh ngạc, từ sâu trong linh hồn luôn có một cổ kiêng kị.

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Tại Dị Thế của Vũ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 739

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.