Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về Nhạc gia (1)

Phiên bản Dịch · 3418 chữ

- Bạch đạo nhân, đây là năm viên cửu phẩm sơ giai đan dược, thân là Nhạc gia tộc ngoại trường lão, các ngươi hàng năm có được năm viên cửu phẩm sơ giai đan dược.

Lúc này Nhạc Thành lấy ra năm viên cửu phẩm sơ giai đan dược giao cho Bạch đạo nhân.

Lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái, Nam Tương Tử, cũng như tộc ngoại trường lão vậy, cũng đều được năm viên cửu phẩm sơ giai đan dược, bây giờ bổ sung Nhạc Thành lấy ra chín viên cửu phẩm sơ giai đan dược giao cho lão ma Bàn Thiên, Nam Tương Tử cùng Kim lão quái. Lần trước Nhạc Thành đã đưa cho đám người lão ma Bàn Thiên làm Nhạc gia hộ pháp, hàng năm hai khỏa cửu phẩm đan dược rồi, nhưng bây giờ người bên ngoài tộc càng ngày càng nhiều, đám người lão ma Bàn Thiên đều là tứ tinh tam tinh Đấu Thánh, tự nhiên không thể cùng những nhất tinh nhị tinh Đấu tôn kia đãi ngộ như nhau được. Nếu đãi ngộ như nhau, nhóm người lão ma Bàn Thiên tự nhiên trong lòng cũng cảm thấy không công bằng.

- Đa tạ tộc trưởng, đa tạ tộc trưởng.

Bốn người Bạch đạo nhân, lão ma Bàn Thiên tiếp nhận đan dược trong tay Nhạc Thành, trên mặt đều kích động lên, thân là cường giả Đấu Thánh, nhưng bọn họ cũng không giầu có gì, cửu phẩm sơ giai đan dược, bọn họ đều chưa có dùng qua. Lúc này thấy Nhạc Thành đưa cho mỗi người năm viên cửu phẩm sơ giai đan dược, vậy hàng năm cũng có thể có được năm viên cửu phẩm sơ giai đan dược, đối với bọn họ mà nói, đây là một hấp dẫn cực lớn.

- Còn đây là trữ vật giới chỉ, bên trong có chừng tám tỷ kim tệ, cũng không có thiếu đấu kỹ, mặt khác cũng không thiếu vật phẩm, bốn người các ngươi tự mình phân chia.

Nhạc Thành lấy ra mười mấy trữ vật giới chỉ giao cho bốn người, mấy trữ vật giới chỉ này là do Nhạc Thành ở bên trong Cực Viêm lấy được, Nhạc Thành cũng không có dùng, cũng giao cho bốn dùng.

Lão ma Bàn Thiên tiếp nhận mười cái trữ vật giới chỉ trong tay Nhạc Thành, cảm động đến rơi nước mắt, trong này có đấu kỹ cùng mấy tỷ kim tệ, với số tiền này bọn họ cũng chưa từng có.

Bốn người hiện tại không hối hận đi theo người trẻ tuổi trước mắt này, trong lòng bốn người cũng thầm than, Nhạc gia thân là tứ đại nhân tộc, ra tay thật là không giống ai, bốn người không khỏi thầm thề, bây giờ đánh chết cũng không rời khỏi Nhạc gia.

- Bốn người các ngươi nghe cho kỹ, những người không môn không phái giao cho bốn người các ngươi, có phản bội Nhạc gia, hoặc không nghe mệnh lệnh Nhạc gia, là trách nhiệm của bốn người các ngươi, đặc biệt là lão ma Bàn Thiên, ngươi bây giờ là Nhạc gia đại trưởng lão rồi.

Nhạc Thành nhìn bốn người lão ma Bàn Thiên nói, những người không môn không phái kia bây giờ có năm mươi người, Nhạc Thành cũng lười đi bố trí linh hồn phong ấn, dĩ nhiên là phải để ý tới, chuyện này giao cho lão ma Bàn Thiên là tốt nhất. Nhạc Thành cũng nhìn ra, lão ma Bàn Thiên tuy tâm ngoan thủ lạt, tất nhiên Kim lão quái, Nam Tương Tử, Bạch đạo nhân cũng không phải thiện nam tín nữ cái gì, có bốn người này, cũng trấn trụ những người kia rồi.

- Vâng, tộc trưởng.

Bốn người kính sợ trả lời, trong lòng cũng không khỏi chú ý lên, xem ra về sau cần phải hảo hảo lo lắng công việc, nếu như xảy ra sự tình gì đó thì sẽ phải chịu trách phạt.

- Trong này có mười bốn khỏa cửu phẩm sơ giai đan dược, các ngươi phân cho hộ pháp Nhạc gia, còn có một trăm khỏa bát phẩm cao cấp đan dược, các ngươi phân cho những chấp sự kia. Người ta đã giao cho các ngươi, có vấn đề gì ta tìm các ngươi, các ngươi xuống dưới đi.

Nhạc Thành giao cho lão ma Bàn Thiên một trữ vật giới chỉ, những người không môn không phái này gia nhập Nhạc gia còn có bảy nhất tinh Đấu Thánh, và năm mươi Đấu tôn, Nhạc Thành đương nhiên cấp cho bọn họ đan dược rồi, nếu muốn những người này đối với Nhạc gia trung thành, chỉ làm cho bọn họ kinh sợ là không đủ.

- Vâng, tộc trưởng.

Bốn người trả lời, sau đó rời khỏi gian phòng của Nhạc Thành.

- Ta lúc này cũng nên đi đến chào tạm biệt Hoàng Tôn lão tổ một tiếng.

Lúc này đã vào đêm, Nhạc Thành lẩm bẩm nói, rời khỏi phòng, Nhạc Thành biến mất tại giữa không trung.

Đến bên ngoài gian phòng của Hoàng Tôn lão tổ, thân ảnh Nhạc Thành đi đến trước gian phòng Hoàng Tôn lão tổ.

- Nhạc Thành, đi vào.

Lúc này thanh âm Hoàng Tôn lão tổ từ trong phòng vang ra.

- Ra mắt lão tổ.

Nhạc Thành đi vào gian phòng, sau đó lập tức mỉm cười thi lễ nói.

- Xem ra thực lực của ngươi tiến triển không ít, ngay cả ta cũng khó có thể phát giác được ngươi đến rồi.

Hoàng Tôn lão tổ nhìn Nhạc Thành nói:

- Ta nghe Hoàng Vũ nói ngươi luyện hóa được cực viêm Thiên Hoả, xem ra cơ duyên của ngươi cũng không nhỏ.

- Đây cũng là vận khí mà thôi.

Nhạc Thành trả lời, nếu hắn không thể luyệ hóa được Thái Dương Chân Hỏa, thì cũng không thể cứu được mọi người.

- Huyền Huyết Linh nhận được rồi sao?

Hoàng Tôn do dự một chút, lập tức hỏi, trong ánh mắt nhìn Nhạc Thành, chuyện Huyền Huyết Linh quan hệ với hắn, Hoàng Tôn vẫn muốn hỏi, nhưng lúc này không phải là thời cơ tốt.

Nhìn thần sắc Hoàng Tôn lão khẩn trương, Nhạc Thành nhẹ nhàng gật đầu.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Hoàng Tôn lão tổ thở dài một hơi, sau đó mới buông xuống nhìn Nhạc Thành nói:

- Vậy ngươi bây giờ có bao nhiêu nắm chắc, nếu không phải bởi vì tọa trấn Thần hoàng tộc, ta cũng muốn đi Nhạc gia một chuyến, cũng đã hơn hai trăm năm rồi.

- Có tám phần nắm chắc, ta sáng mai trở về Nhạc gia, cũng muốn đi sắp xếp một chút.

Nhạc Thành nhìn Hoàng Tôn trả lời.

- Ngươi lên chú ý, sau đó ngươi nói với Nhạc Thiên lão tổ một tiếng, nói ta không hối hận, hắn cũng không cần trốn tránh ta.

Hoàng Tôn thở dài, tựa hồ nhớ tới sự tình năm đó.

- Vâng, lão tổ.

Nhạc Thành gật đầu đáp, Nhạc Thành cũng không hỏi nhiều, đoán chừng là tình hình hai vị lão tổ năm đó.

- Lão tổ, nếu Lạc Nhan luyện hóa cực viêm Thiên Hoả sẽ khiến thiên phú bản thể đột phá đến thần thú tầng không.

Nhạc Thành nhìn Hoàng Tôn hỏi.

- Chắc là không sai, nhưng cực viêm Thiên Hoả quá mạnh mẽ, Lạc Nhan không thể thôn phệ.

Hoàng Tôn nhìn Nhạc Thành nói.

- Lão tổ, sáng mai ta trở về, người hãy bảo trọng nhé.

Nhạc Thành nói xong, lập tức cáo từ rời khỏi gian phòng của Hoàng Tôn lão tổ.

- Ở đây rồi.

Sau khi rời khỏi gia phòng của Hoàng Tôn lão tổ, thần thức Nhạc Thành tỏa ra đi tìm gian phòng của Đông Phương Lạc Nhan, sau đó thân ảnh Nhạc Thành đi đến, ở bên trong Thần hoàng tộc cũng không có người nào có thể phát hiện ra thân ảnh Nhạc Thành.

- Lạc Nhan, ta có thể đi vào không.

Do dự một chút, sau đó, Nhạc Thành đi đến gian phòng của Đông Phương Lạc Nhan nói.

- Ca, là người sao.

Sau đó Đông Phương Lạc Nhan mở cửa phòng, nhìn thấy Nhạc Thành, nàng cảm thấy kinh ngạc.

- Ta ngày mai trở về Nhạc gia, cho nên sang đây tạm biệt ngươi.

Nhạc Thành nhìn cô gái trước mắt, thật là ý trời trêu người, cô nàng này lại là muội muội của mình.

- Sáng ngày mai, nhanh như vậy sao.

Đông Phương Lạc Nhan nhìn Nhạc Thành thở dài một cái, lập tức trên mặt có chút không muốn, nói:

- Không thể ngây ngốc mấy ngày, ta còn dự định muốn cùng ngươi đến Thần Hoàng tộc dạo chơi đây.

- Nhạc gia còn có chuyện phải xử lý, ta phải mau chóng quay trở về mới được.

Nhạc Thành nói, lập tức trong tay thủ ấn đánh ra, quanh thân xuất hiện một cỗ hơi thở nóng bỏng tràn ngập ra, đồng thời nhìn Đông Phương Lạc Nhan nói:

- Nhanh khoanh chân ngồi xuống, ta lưu ở trên người nàng một ít cực viêm Thiên Hoả, thực lực của nàng bây giờ đủ để luyện hóa. Đến lúc đó thiên phú bản thể có thể đột phá hay không, cũng phải nhìn vào tạo hóa của nàng.

Một ánh sánh nóng bỏng bao phủ tại trên thân Đông Phương Lạc Nhan, lập tức thủ ấn trong tay Nhạc Thành có chút biến hóa, trên ngón xuất hiện một ngọn lửa tràn ngập ra, lập tức thủ ấn quỷ dị kết xuất, ngọn lửa liền từ thủ ấn Nhạc Thành đánh vào bên trong mi tâm Đông Phương Lạc Nhan, ngọn lửa này chính là Thái Dương Chân Hỏa, bây giờ Thái Dương Chân Hỏa đã bị Nhạc Thành toàn bộ luyện hóa hóa thành bổn nguyên hỏa, tự nhiên một tia Thái Dương Chân Hỏa kỳ thật từ trên người Nhạc Thành tách ra.

- Ta ở bên trong cực viêm Thiên Hoả bố trí phong ấn, có thể phong ấn ba ngày, trong ba ngày ngươi muốn tìm chỗ bế quan luyện hóa.

Lúc này thu hồi thủ ấn, Nhạc Thành nhìn Đông Phương Lạc Nhan nói, hắn tách ra một tia Thái Dương Chân Hỏa cũng tiêu hao không ít, nếu người khác, Nhạc Thành cũng không làm như vậy.

Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành cùng đám người Hoàng Vũ trưởng lão rời đi, Hoàng Thanh tộc trưởng, Đông Phương Lạc Nhan mở ra thần hoàng tộc kết giới đưa tiễn, lúc này có một bóng hình xinh đẹp nhìn theo đám người Nhạc Thành ra ngoài kết giới, trong mắt thần sắc phức tạp vô cùng.

- Nhạc Thành, đây là lần cuối chúng ta gặp lại, ngươi vốn là của ta, nhưng mà bị chính tay ta đẩy ra......

Một bóng hình xinh đẹp nhìn nhóm người Nhạc Thành rời đi lẩm bẩm nói.

- Hoả Lão, ngươi nếu muốn đi thung lũng Tuyệt Tình, ta cũng không lưu ngươi lại, xử lý xong sự tình, sau đó tới Nhạc gia tìm ta.

Nhạc Thành nhìn Hoả Lão nói.

Hoả Lão gặp Nhạc Thành nói là muốn cùng Liễu Thanh Thanh đi thung lũng Tuyệt Tình một chuyến, Nhạc Thành tự nhiên là chấp nhận, Hoả Lão có sự tình muốn đi xử lý, lúc này có Hoả Lão cùng Liễu Thanh Thanh cùng đi, Nhạc Thành cũng yên tâm hơn.

- Hảo, chờ ta xử lý xong chuyện tình, sau đó đi tìm ngươi.

Hoả Lão nói.

- Hỏa lão hãy bảo trọng, đan dược này lão cầm lấy, đây là ở bên trong Cực Viêm có được đan dược thần dị, có thể trợ giúp Hoả Lão đột phá đến nhị tinh Đấu Thánh.

Nhạc Thành đưa cho Hoả Lão một khoả Phá Ách đan.

- Dan dược này tộc trưởng giữ lại, người không chỉ có được một khoả sao, chính người dùng đi.

Hoả Lão vội vàng chối từ, phần lễ vật này quá nặng rồi.

- Hoả Lão cũng không nên từ chối, khỏa đan dược này cũng không quá quý trọng, thứ hai ta cũng không cho rằng Hoả Lão là người ngoài.

Nhạc Thành nhìn Hoả Lão nói, Phá Ách đan Nhạc Thành có ba mươi bốn khỏa, dù sao Nhạc Thành cũng không dự định dùng Phá Ách đan.

- Đa tạ, có thể quen biết tiểu tử này là cơ duyên lớn nhất của cả đời Hoả Vô Thiên ta.

Hoả Lão nhìn Nhạc Thành, mặc dù không nói nhiều lời, nhưng mà trong ánh mắt tràn đầy cảm kích.

- Hoả Lão, giữa chúng ta không cần phải như thế, ngươi đi đường chú ý, có chuyện gì, cũng có thể tìm tới ta.

Nhạc Thành nhìn Hoả Lão nói.

- Nhạc Thành, ta đi trước, đa tạ ngươi đã chiếu cố.

Liễu Thanh Thanh từ từ đi tới bên người Nhạc Thành, nhìn Nhạc Thành, trong ánh mắt vô cùng phức tạp.

- Trên đường chú ý nhé.

Nhạc Thành nhìn cô gái tuyệt đẹp trước mắt, cũng không biết nói cái gì cho tốt, hai người giống như có cái gì, nhưng lại không có cái gì, cảm giác này nhưng tuyệt vời vô cùng.

- Nhạc Thành, chúng ta đi đây, ngươi cũng chú ý an toàn cùngmột chút, mặc dù ta biết rõ thực lực của ta bây giờ cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng có một ngày ngươi có chuyện cần ta hỗ trợ, ta nhất định sẽ tới.

Hoả Lão nói xong, tung người bay lên không trung.

- Yên tâm Hoả Lão, nếu ta có sự tình phiền toái, nhất định sẽ không khách khí.

Nhạc Thành nhìn Hoả Lão nói.

Liễu Thanh Thanh cũng bay người lên giữa không trung, không gian chung quanh là một mảnh nóng bỏng, sau đó, Hoả Sư thú đột ngột xuất hiện ở giữa không trung, Liễu Thanh Thanh nhảy lên lưng Hoả Sư thú, ánh mắt lưu luyến không rời nhìn Nhạc Thành một cái, cùng Hoả Lão biến mất ở giữa không trung.

- Nhạc Thành, xem ra Thanh Thanh cô nương đối với chàng động tâm rồi, nàng đúng là lưu luyến không muốn rời đi.

Tôn Thi Thi đi đến bên người Nhạc Thành, nhìn thấy Nhạc Thành đang chăm chú nhìn bóng lưng uyển chuyển giữa không trung, không khỏi trêu ghẹo nói.

- Nàng nói cái gì, chúng ta đến lúc trở về Nhạc gia rồi.

Nhạc Thành mỉm cười, những lời này không nên tùy tiện nói nhiều mới tốt.

Thần hoàng tộc kết giới ở trên không trung, Nhạc Thành lấy trong tay một ngọc giản màu vàng bóp nát, sau đó, trên không trung xuất hiện không gian thông đạo trống rỗng, lúc này có hơn mười người, không gian thông đạo căn bản chứa không nổi, Nhạc Thành nghĩ một chút, lập tức nói:

- Tất cả mọi người đều ở trong tháp Hạo Thiên, bên trong không gian thông đạo cũng không đủ cho mọi người cùng đi vào.

Lập tức thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra tháp, Hạo Thiên hiện ra, không gian trong thông đạo nhiều nhất có thể dung nạp hai mươi người, bây giờ nhưng có bảy tám chục người, nhất định là không thể đi vào, chỉ có dùng tháp Hạo Thiên mà thôi.

Tất cả mọi người lúc này đều nhìn thấy bảo vật thần dị, tất cả mọi người đều tiến vào trong tháp Hạo Thiên, sau đó Nhạc Thành thu hồi tháp Hạo Thiên lại, tiến nhập vào không gian thông đạo. Từ Thần hoàng tộc quay lại Nhạc gia, Nhạc Thành đi cũng phải cần thời gian gần một tháng, Nhạc Thành cũng hy vọng mọi người có thể ở bên trong tháp Hạo Thiên hảo hảo tu luyện, sau này cùng tam đại Thú tộc và Hắc Ám Thần điện giao chiến, lúc đó, thực lực mới quyết định hết thảy.

Sau khi Nhạc Thành tiến vào không gian thông đạo, bên trong không gian thông đạo đóng cửa, tại trong thông Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống, lập tức trong tay Nhạc Thành xuất hiện hai cái trận bàn mầu đen, chính là trận bàn mà Nhạc Thành tại thành Đan Lôi đấu giá hội cùng bên trong Cực Viêm có được.

- Lúc này đã có hai cái trận bàn, xem ra có được ba cái trận bàn mà nói, mới có khả năng biết được bí mật.

Nhạc Thành nhìn hai cái trận bàn trong tay giống nhau như đúc, lẩm bẩm nói.

Hoả Lão, Lưu Ngạn, Đỗ Khải Tuyền, La khai đều nói phải tìm được ba cái trận bàn màu đen mới có thể có khả năng đột phá đến Đấu đế hoặc là đạo Thánh, những người này nói có lẽ có chút khuyếch đại, nhưng tại trong tưởng tượng của Nhạc Thành, thì đấu đế cùng đạo thánh có một số bí mật. Nhạc Duy cũng đã nói, vài ngàn năm trước, trên đại lục Huyền Thiên có ngoại tộc đến, nhưng sau đó tất cả đấu đế cùng đạo thánh cường giả chết toàn bộ, có lẽ ba cái trận bàn này cùng ngoại tộc có liên quan.

Nhìn hai trận bàn màu đen này, mặt trên của nó tràn ngập pháp lực, trong lòng Nhạc Thành như tia chớp lóe lên, điều này có lẽ người của Hoa hạ giới Tu chân đã từng tới Huyền Thiên nội lục, bằng không trận bàn ở bên trong Cực Viêm rồi còn có đan dược, Thái Dương Chân Hỏa. Bên trong Thuý Phong Cổ Nham có Yêu thú, trận pháp, hết thảy tựa hồ đến từ Tu chân giới vậy, Nhạc Thành căn bản không thể tưởng được.

- Nếu hắn có thể tìm được ba cái trận bàn, hoặc là lần sau đi Thuý Phong Cổ Nham hảo hảo điều tra một phen, nói không chừng có thể tìm được đáp án.

Trong lòng Nhạc Thành thì thầm nói.

Thu hồi hai khối trận bàn màu đen, Nhạc Thành lập tức nói:

- Cũng nên đi xem Huyền Huyết Linh chi.

Nhạc Thiên lão tổ chỉ còn hơn một năm thời gian, nhất định phải mau chóng luyện chế thân thể cho Nhạc Thiên lão tổ mới được, nhưng còn Huyền Huyết Linh chi chũng chưa có được, nếu không phải có biện pháp trợ giúp Nhạc Thiên lão tổ luyện chế thân thể.

Thủ ấn trong tay đánh ra, Nhạc Thành cũng tiến nhập bên trong tháp Hạo Thiên, ở bên trong tháp Hạo Thiên, mọi người biết rõ muốn tới Nhạc gia cần mất một tháng, bọn họ lúc này cũng bắt đầu tu luyện, trong này linh khí nồng đậm, đối với bất kỳ người nào tu luyện cũng đều rất tốt.

- Cha, người đã đến rồi sao.

Thanh Đồng cảm giác được Nhạc Thành, lập tức đình chỉ tu luyện đến bên người Nhạc Thành.

- Thanh Đồng, ngươi nên hảo hảo tu luyện, tu vi của ngươi tiến bộ nhưng rất chậm.

Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng cười nói:

- Nhìn ngươi, nếu không hảo hảo tu luyện, ngươi rất khó đuổi kịp bản thể Huyền Huyết Linh chi.

- Nàng tu luyện ba ngàn năm, ta mới mười năm, tự nhiên là ta lợi hại hơn rồi, ta mới không sợ nàng, đúng không cha, người đem nàng ở đâu rồi, ta tại sao không có nhìn thấy nàng.

Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành hỏi.

- Xin chào tộc trưởng.

Bây giờ đám người lão ma Bàn Thiên Kim lão quái toàn bộ đứng dậy đến bên người Nhạc Thành, chào hỏi.

- Làm sao, ngươi muốn gặp nàng sao.

Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng hơi chút mỉm cười nói.

- A, cha, người không đem nàng luyện hóa, nàng tu luyện ba ngàn năm không phải dễ dàng, người cũng nên buôn tha nàng.

Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành nói, đúng là khó có được lúc Thanh Đồng mềm lòng như vậy.

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Tại Dị Thế của Vũ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 705

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.