Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ động (1)

Phiên bản Dịch · 4148 chữ

Sau khi hàn băng biến thành thanh mang tiến nhập trong bụng Hóa Xà, Đoan Mộc Nguyên bên trong hàn băng hai mắt sợ hãi, cũng không thể nhúc nhích nửa phần, lập tức cũng bị Thanh Đồng nuốt vào trong bụng.

- Xoẹt.

Thanh Đồng thu hồi bản thể, lần nữa hóa thành một tên tiểu đồng, từ giữa không trung rơi xuống bên người Nhạc Thành.

- Đan dược của ta đâu?

Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành hỏi.

- Cho ngươi.

Nhạc Thành bất đắc dĩ nhìn Thanh Đồng, lập tức cười khổ một tiếng, sau đó lấy ra mười khỏa thất phẩm đan dược đưa cho Thanh Đồng. Thanh Đồng gần đây cũng ăn thất phẩm đan dược, Nhạc Thành cũng cố gắng chèo chống. Cũng may lần này tại trữ vật giới chỉ của đám Phượng Lâm cùng Long Huy, Nhạc Thành cũng kiếm được không ít đan dược.

- Thanh Đồng, ngươi vừa mới đã ăn hắn ta rồi sao, vậy trữ vật giới chỉ của hắn đâu.

Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng hỏi.

- Đang ở trong tay của ta, đưa cho ngươi nhé.

Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành, lập tức lấy trữ vật giới chỉ đưa cho Nhạc Thành, chính là trữ vật giới chỉ của Đoan Mộc Nguyên.

Nhạc Thành tiếp nhận trữ vật giới chỉ trên tay Thanh Đồng, thần thức đảo qua một cái, lập tức thu vào bên trong trữ vật của mình.

Bây giờ Đoan Mộc Nguyên cũng đã bị giết, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Thanh Đồng, đặc biệt là đám người Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan, các nàng dù sao cũng không nghĩ đến, tiểu bất điểm Thanh Đồng ngày thường ngây thơ đáng yêu như vậy lại có thực lực giết chết cửu tinh Đấu tôn cường giả.

Minh Yêu cùng Huyễn Yêu sắc mặt biến hóa, hai nàng không ngờ Đoan Mộc Xuyên cùng Đoan Mộc Nguyên cửu tinh Đấu tôn cường giả cũng bị giết nhanh đến như vậy.

- Minh Yêu, ngươi dự định khi nào động thủ đây?

Nhạc Thành nhìn chăm chú chung quanh, sau đó nhìn Minh Yêu nói, trong ánh mắt Nhạc Thành lộ ra một tia lãnh ý.

- Nhạc Thành, ngươi có ý gì.

Minh Yêu nghe thấy Nhạc Thành nói, sắc mặt đột nhiên có chút biến đổi.

- Ngươi còn muốn chết, ngươi cho rằng có thể lừa gạt ta sao?

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Minh Yêu nói.

- Ta không có lừa ngươi cái gì, trên người của ta có ngươi bố trí linh hồn phong ấn, ta làm sao dám lừa ngươi?

Minh Yêu thân hình lui ra phía sau, tựa hồ sợ hãi Nhạc Thành.

- Vậy hãy để cho ngươi thử xem.

Nhạc Thành trên mặt lãnh ý, lập tức trong tay thủ ấn đánh tới, trong ánh mắt lãnh ý quét tại trên thân Minh Yêu.

- A.

Tiếng kêu rên tại trong miệng Minh Yêu thở ra, trên khuôn mặt Minh Yêu cũng biến sắc, khuôn mặt tinh mỹ kia nổi gân xanh, thần sắc thống khổ không chịu nổi, hai tay ôm đầu trời đất quay cuồng lên.

- Nhạc Thành, ngươi làm gì tỷ tỷ ta vậy, ngươi mau dừng tay.

Huyễn Yêu sắc mặt thay đổi, đột nhiên đánh về phía Nhạc Thành.

- Huyễn Yêu, ngươi tiến lên một bước nữa nàng ta phải chết đấy.

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Huyễn Yêu la lên.

Huyễn Yêu nhìn Nhạc Thành, trên mặt run rẩy, nàng rõ ràng thực lực của nàng không phải là đối thủ của hắn.

- Nhạc Thành, ta van ngươi, yêu cầu ngươi thả tỷ tỷ ta ra, chúng ta không đến cổ động tiếp nhận từ đường tẩy lễ nữa.

Huyễn Yêu nhìn Nhạc Thành nói.

- Chẳng lẽ các ngươi thật sự không muốn tiếp nhận từ đường tẩy lễ sao?

Nhạc Thành cười lạnh, lập tức thủ ấn trong tay thu lại.

- Minh Yêu, ngươi cảm thấy ngoài ý muốn sao, ngươi thật là bị ta bày ra linh hồn phong ấn rồi.

Nhạc Thành đi tới bên người Minh Yêu lạnh nhạt nói.

- Ngươi đã sớm phát hiện sao, sao ngươi không động thủ sớm.

Minh Yêu sau khi chịu cảnh đau đớn khó chịu sống không bằng chết, lập tức sợ hãi nhìn Nhạc Thành hỏi.

- Ta không cần sớm động thủ, ngươi cho rằng thủ đoạn của ngươi có thể dấu ta sao.

Nhạc Thành cười lạnh nói.

- Không có khả năng, ngươi làm sao có thể đủ phá được viễn cổ Minh Xà tộc linh hồn phân thân, điều này không có khả năng.

Minh Yêu sợ hãi nói.

- Không có gì là không có khả năng cả, thiên phú mạnh nhất của viễn cổ Minh Xà tộc của ngươi không phải là hóa thân, đồng thời ngươi cũng có thể biến thành hai cái linh hồn, ngươi cam nguyện để cho ta bố trí linh hồn phong ấn chẳng qua là đã vụng trộm ngưng tụ ra phó linh hồn mà thôi, đối với ngươi cũng không có tác dụng. Ngươi nghĩ mượn cơ hội ở lại bên cạnh ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, để cho ta tín nhiệm ngươi, sau đó xuất kỳ bất ý đối phó ta, ngươi không phải dự định để cho ta cùng Hắc Ám Thần điện lưỡng bại câu thương sao, cuối cùng, ngươi ngồi ngư ông thủ lợi.

Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Minh Yêu nói.

- Nhưng linh hồn phong ấn với ta mà nói chỉ là việc nhỏ mà thôi, linh hồn phân thân của ngươi đối với ta một chút dùng đều không có, ngươi có lẽ không ngờ, ta chính thức bày được linh hồn phong ấn trên linh hồn của ngươi.

Nhạc Thành lạnh nhạt nói.

- Ngươi, ngươi...

Minh Yêu sợ hãi nhìn Nhạc Thành, linh hồn phong ấn đại biểu mạng của nàng đã bị nắm giữ ở trong tay đối phương, một cái ý niệm trong đầu đối phương cũng đủ để cho mình chết rồi.

- Nhạc Thành, ngươi thả ta ra, ta thừa nhận ta sai rồi, ta muốn âm thầm đối phó ngươi, nhưng ta có rất nhiều cơ hội xuống tay, ta đều không có xuống tay, ta chỉ là muốn đi vào cổ động tiếp nhận từ đường tẩy lễ mà thôi. Ta cũng không có tâm ý đánh giết ngươi.

Minh Yêu nhìn Nhạc Thành nói, trong thần sắc sợ hãi vô cùng, nàng tuyệt đối tin tưởng Nhạc Thành sẽ không chút lưu tình lấy mạng của nàng, Nhạc Thành không phải loại người không hạ thủ được.

- Thật không, là ngươi vốn không có cơ hội xuống tay với ta, ngươi nếu muốn xuống tay, ngươi đã sớm chết rồi, ngươi cho rằng ngươi còn có thể đứng ở chỗ này sao?

Nhạc Thành lạnh lùng la lớn.

- Yêu Huyên, hai người này giao cho nàng, tùy nàng xử trí.

Nhạc Thành đi ra bên người Yêu Huyên nói.

- Nhạc Thành, ngươi buông tha hai người chúng ta a, chúng ta nguyện ý làm nô tài của ngươi, ngươi cũng có thể tại trên người của ta bố trí linh hồn phong ấn, ta yêu cầu ngươi thả chúng ta ra.

Huyễn Yêu sắc mặt trắng bệch khẩn cầu Nhạc Thành. Ngoại trừ khẩn cầu, nàng cũng không biết có hữu dụng không, thực lực của nàng không thể chống lại đối phương, cộng thêm tỷ tỷ Minh Yêu đã bị linh hồn phong ấn, nàng không thể phản kháng.

- Nhạc Thành, ngươi thả Huyễn Yêu ra, ta nguyện ý chết, ở đây không liên quan đến nàng.

Vẻ mặt Minh Yêu trắng bệch nhìn Nhạc Thành khẩn cầu.

Yêu Huyên đi đến bên cạnh hai người Minh Yêu cùng Huyễn Yêu, nhìn hai nữ tử này, lập tức nói nhỏ:

- Hai người các ngươi đều không cần chết, về sau làm người hầu của Nhạc Thành.

Yêu Huyên nói xong, lập tức đi tới bên người Nhạc Thành, mỉm cười nói.

-o0o-

- Hai người này ngươi hãy thu tại bên người, sau đó đưa về viễn cổ Minh Xà tộc, đối với chúng ta không chừng có hữu dụng, giết hai nàng, cũng vô pháp báo thù cho tám cánh linh mãng nhất tộc của ta, ta có cừu oán đúng là tam đại Thú tộc, không phải là hai người kia.

Nhạc Thành sắc mặt khẽ biến hóa một chút, Yêu Huyên nói rất có lý, cùng tám cánh linh mãng nhất tộc có cừu oán đúng là viễn cổ Minh Xà tộc, viễn cổ Hổ tộc, Toan Nghê tộc, không phải giết Minh Yêu cùng Huyễn Yêu có thể báo được thù.

- Bây giờ ta cho các ngươi hai con đường, thứ nhất là đi theo ta, trở thành nô tài của ta, thứ hai là chết, chính các ngươi chọn đi.

Nhạc Thành nhìn Minh Yêu cùng Huyễn Yêu lạnh nhạt nói.

Minh Yêu cùng Huyễn Yêu nhìn nhau, hai người cũng không có nhiều do dự, lập tức quỳ gối trước thân Nhạc Thành nói:

- Chúng ta nguyện ý trở thành nô tài của chủ nhân, xin chủ nhân tha mạng.

- Tốt lắm, về sau nếu ai phản bội ta, ta nhất định sẽ làm cho nàng đó so với chết rồi còn thống khổ gấp trăm ngàn lần.

Nhạc Thành trong mắt hàn ý đảo qua.

Cảm giác được trong mắt Nhạc Thành hàn ý dày đặc, hai nàng không khỏi thân hình lạnh run đến.

Nhạc Thành lập tức bày ra một đường linh hồn phong ấn tại trên người Huyễn Yêu, có như vậy Nhạc Thành mới có thể yên tâm, đây cũng là dưỡng thành tính cách rồi, chú ý nhiều hơn một chút tốt hơn.

- Trên thân các ngươi có cốt cách viễn cổ Minh Xà tộc tiên tổ, đem nó cho ta.

Nhạc Thành nhìn Minh Yêu cùng Huyễn Yêu nói.

- Vâng, chủ nhân.

Minh Yêu cùng Huyễn Yêu thật vất vả nhặt về một mạng, hai người không thể đi vào cổ động, thì cốt cách tiên tổ cũng không có dùng được, bây giờ nghe Nhạc Thành muốn tiên tổ cốt cách, các nàng cũng lấy ra.

- Chủ nhân.

Minh Yêu, Huyễn Yêu đều tự giao cho Nhạc Thành một hộp gấm lớn cỡ bằng ba nắm tay.

Nhạc Thành tiếp nhận hộp gấm, sau đó mở ra, đột nhiên trong hộp gấm có một cỗ lực lượng nồng đậm tràn ngập ra, trong hai hộp gấm đều có Bạch Cốt lớn bằng hai ngón tay.

Tiếp theo Nhạc Thành thu hồi hộp gấm lại, thoả mãn cho hộp gấm vào trong trữ vật giới chỉ.

Bây giờ Nhạc Thành mới nhìn đỉnh núi, sau đó hắn khẽ chau mày, trong cổ động chỉ có thể đủ năm người đi vào, Yêu Huyên cùng Thanh Đồng, Minh Yêu, Huyễn Yêu Nhạc Thành cũng không biết làm như thế nào để an bài.

Nhạc Thành nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể để bốn người bọn họ vào trong tháp Hạo Thiên. Nhưng Nhạc Thành còn có chút lo lắng Thanh Đồng sẽ nhận ra tháp Hạo Thiên.

- Quên nó đi, cũng chỉ thể cho các nàng tiến vào tháp Hạo Thiên.

Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, coi như là Thanh Đồng có thể biết về tháp Hạo Thiên, cũng không nhất định sẽ cướp đoạt, sự tình lần này sau đó tụ tập toàn bộ Linh châu Thượng cổ, thì cũng không sợ Thanh Đồng có dị tâm.

- Yêu Huyên, đây là Thanh Đồng muốn ăn đan dược, ngươi mỗi ngày cho hắn năm viên nhé, các ngươi ở nơi này nghỉ ngơi một thời gian.

Nhạc Thành nhìn Yêu Huyên nói, lập tức đưa cho Yêu Huyên một trữ vật giới chỉ.

- Thanh Đồng, ta muốn vào trong cổ động, ngươi ở bên trong pháp bảo của ta nghỉ ngơi, Yêu Huyên tỷ tỷ mỗi ngày cho ngươi ăn đan dược, ngươi tính thế nào.

Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng hỏi.

- Cứ có đan dược ăn là được, cái khác với ta không quan trọng.

Thanh Đồng trả lời.

Thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, lập tức bên trong mi tâm ánh sánh lóe lên, tháp Hạo Thiên xuất hiện ở trước người, thủ ấn lần nữa biến hóa, tháp Hạo Thiên hóa thành mấy chục thước lơ lửng tại giữa không trung.

- Vèo.

Thân ảnh Yêu Huyên bay lên, lập tức tiến nhập vào bên trong tháp Hạo Thiên.

- Minh Yêu, Huyễn Yêu các ngươi đi vào thôi.

Nhạc Thành nói.

Hai người Minh Yêu cùng Huyễn Yêu nhìn lại, lập tức cũng đi theo Yêu Huyên tiến nhập vào bên trong tháp Hạo Thiên.

Thanh Đồng nhìn chăm chú tháp Hạo Thiên của Nhạc Thành, thần sắc tựa hồ nghĩ đến cái gì, vẻ mặt nghi hoặc, lập tức thân ảnh cũng tiến nhập vào bên trong tháp Hạo Thiên.

- Thu.

Nhạc Thành mỉm cười la lớn, lập tức thủ ấn trong tay đánh ra, tháp Hạo Thiên biến ảo thành một mảnh ánh sánh tiến nhập bên trong mi tâm Nhạc Thành.

- Kim Tiên Khôi lỗi, thu.

Thủ ấn trong tay Nhạc Thành lần nữa biến đổi, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi ở giữa không trung cũng bị Nhạc Thành thu vào bên trong trữ vật giới chỉ của mình.

- Hiểu Kỳ, chúng ta đi thôi.

Nhạc Thành nhìn đám người Yến Hiểu Kỳ nói, lập tức mọi người hướng ngọn núi đi đến.

- Cổ động, Linh châu Thượng cổ, ta tới.

Nhạc Thành thì thầm trong lòng, cũng nhịn không được kích động lên, có lẽ tất cả Linh châu Thượng cổ đã xuất hiện.

Nghĩ đến tháp Hạo Thiên có thể chữa trị, Nhạc Thành sao không hưng phấn đây, tháp Hạo Thiên, đây chính là thượng cổ thần khí, có nó thực lực của Nhạc Thành tăng lên rất nhiều, cùng có thể có cơ hội Phi thăng Tiên Ma giới.

Ngọn đỉnh núi tọa lạc tại trong thung lũng, đỉnh núi này cao vút trong mây, diện tích có phạm vi mấy vạn mét vuông.

Hai ngày sau, đoàn người Nhạc Thành xuất hiện ở dưới chân dãy núi này, bây giờ đi đến Cổ nham đã hai tháng thời gian, nếu thêm một ít thời gian nữa mà không thể tiến vào cổ động, sau đó có tiến vào cổ động, cũng không có tác dụng.

Bây giờ, ở chỗ này, tựa hồ có sơn động rộng và trăm mét, mười người đều khoanh chân ngồi xuống, đó là Nhạc Dao, Hoàng Vũ, Tôn Lạc, Vũ Văn Nam, Trần Xuân,Tứ đại thú tộc Hổ Du, Long Nhất, Minh Vương, Hắc Ám Thần điện Thanh Ma cùng Hoàng Ma cũng ở trong đó.

- Ha ha, lần này là năm người tứ đại nhân tộc, không sai, không sai.

Trong sơn động, Vũ Văn Nam nói.

- Ừ, năm người vừa rồi là người của tứ đại nhân tộc, nhưng còn có người của Thần hoàng tộc, lần này từ đường tẩy lễ đúng là có năm người, còn có một số ngoài ý muốn.

Tôn Lạc nói.

- Than ôi, chỉ tiếc năm người không có người của Trần gia ta.

Trần Xuân có chút thở dài, tựa hồ bất đắc dĩ.

- Lần này Nhạc gia có hai người, thật là không đơn giản, ta xem tất cả đều nhờ công lao Nhạc Thành.

Vũ Văn Nam cười nói.

- Nhạc gia cũng là nhờ có vận khí, nhờ có vận khí mà thôi.

Nhạc Dao cười nói, thần sắc mừng rỡ, dưới núi mọi người đã đến, tự nhiên không thoát khỏi tai mắt của bọn họ rồi.

- Vũ Văn Nam, Tôn Lạc, các ngươi thật là cao hứng, nói không chừng người của Tứ đại thú tộc chúng ta lập tức tới ngay.

Viễn cổ Minh Xà tộc Minh Vương lạnh lùng nhìn đám người Vũ Văn Nam nói, thần sắc cũng không dễ nhìn.

- Minh Vương, chẳng lẽ ngươi là không biết quy củ sao, chỉ cần bọn hắn tiến nhập cổ động, cổ động sẽ tự động phong bế, cho dù người của Tứ đại thú tộc đến đây, cũng không có tác dụng đâu.

Tôn Lạc trừng mắt nhìn Minh Vương nói.

- Hừ.

Minh Vương lạnh lùng quát, sắc mặt khó nhìn vô cùng, Cổ động đương nhiên hắn biết rồi, chỉ cần năm người tiến nhập Cổ động, sau đó Cổ động sẽ tự động phong bế, đến lúc đó Đấu Thánh cường giả cũng vô pháp mở ra.

-o0o-

Ở dưới chân núi, Nhạc Thành chăm chú nhìn lên đỉnh núi trước mắt, chỉ thấy đỉnh núi này có một số điều kỳ lạ, lúc trước Nhạc Thành nhìn từ xa cũng không có nhìn ra, chỉ có bây giờ mới nhìn rõ được.

Dưới chân mặc đỉnh núi này dù rộng mấy vạn mét, nhưng trên sườn núi lại lồi ra một vòng, trên ngọn núi xa xa về phía trên, giống như là một cái nắp vậy, nhìn đỉnh núi này, Nhạc Thành có cảm giác có vẻ giống như là lò luyện đan vậy.

Nhưng ngọn núi này tự nhiên không phải là một lò luyện đan, Nhạc Thành có chút đánh giá, trên sườn núi tựa hồ có một sơn động rất lớn, có một cỗ linh khí nhẹ nhàng như có như không tràn ngập ra.

- Đó là cổ động.

Nhạc Thành thầm nói.

- Đều ở đây trên núi sao?

Nhạc Thành khẽ chau mày, bây giờ thần thức Nhạc Thành cảm giác được bên trong có chục luồng khí tức khác nữa, chắc là của mười Đấu Thánh cường giả của tứ đại nhân tộc, Tứ đại Thú tộc, Hắc Ám Thần điện rồi.

- Kim linh châu, là của khí tức Kim linh châu.

Thần thức Nhạc Thành phát hiện khí tức Kim linh châu, Kim linh châu tại trên người Nhạc Dao, Nhạc Dao ở chỗ gần đây, dĩ nhiên là Kim linh châu cũng có mặt, Kim linh châu bây giờ đã được Nhạc Thành luyện hóa, cho nên muốn cảm ứng được địa điểm Kim linh châu rất dễ dàng.

Thần thức Nhạc Thành không cảm giác được địa điểm những Linh châu Thượng cổ khác tồn tại, chắc là do thủ đoạn phong ấn linh khí gì đó, cho nên rất khó cảm nhận được.

Nhạc Thành cũng không kỳ quái, nếu không phải hắn đã luyện hóa Kim linh châu, bây giờ cũng không cảm ứng được.

- Nhạc Thành, nơi này là cổ động sao?

Bốn người Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi, Nhạc Siêu cũng đều kích động lên, nếu được tiếp nhận từ đường tẩy lễ, sau này thăng cấp Đấu Thánh cường giả, thì ai cũng hưng phấn vô cùng.

- Đúng rồi, chúng ta nhanh lên thôi.

Nhạc Thành mỉm cười nói, lập tức dẫn đầu hướng sườn núi đi đến.

Nhóm người Yến Hiểu Kỳ cùng Đông Phương Lạc Nhan lập tức đi theo bên cạnh Nhạc Thành.

Mấy giờ sau đó, xuất hiện một cái sơn động cao chừng năm sáu thước, rộng hơn mười mét xuất hiện ở trong mắt Nhạc Thành, hắn đánh giá cẩn thận sơn động này, mơ hồ thấy được chữ viết lờ mờ.

Thần thức Nhạc Thành tỏa ra, hắn phát hiện chữ viết mơ hồ đúng là ngay cả thần thức cũng không có cách nào điều tra rõ ràng, chỉ là trong đó mơ hồ, Nhạc Thành nhìn thấy trên đó viết hai chữ tựa hồ là Thần Nông.

Nhạc Thành nhướng mày, đối với hai chữ này hắn có chút hiểu được, lập tức trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không nhớ được.

- Nơi này là cổ động sao.

Nhạc Thành quan sát hết thảy chung quanh, trước động bị cửa đá đóng chặt, Nhạc Thành khẽ dùng tay chạm đến, hắn phát hiện cửa đá cũng không phải cửa đá, tựa hồ là một loại vật liệu từ trước hắn cũng không có nhìn thấy qua.

- Làm sao cửa đá còn chưa có mở ra, chúng ta đi vào làm sao.

Tôn Thi Thi nhìn nhìn chung quanh, nói.

Nhạc Thành cũng có chút kỳ quái, cửa đá đóng chặt, cũng không vào được.

Mà lúc này ở một chỗ sơn động, không khí cũng có chút khẩn trương lên.

- Minh Vương, Long Nhất, Hổ Du, Thanh Ma, các ngươi còn không xuất linh châu ra, các ngươi không muốn mở ra cổ động sao, chẳng lẽ Tứ đại Thú tộc cùng Hắc Ám Thần điện định chơi xấu sao?

Vũ Văn Nam nói.

- Không sai, nhanh mở ra cổ động đi, bên trong phạm vi mấy trăm dặm đều không có bất luận kẻ nào tồn tại, cho dù các ngươi muốn kéo dài thời gian, cũng vô dụng thôi, người của Tứ đại Thú tộc cùng người của Hắc Ám Thần điện cũng không kịp đến đây, dựa theo quy củ, năm người bọn họ đã đến, chúng ta phải mở ra cổ động.

Tôn Lạc nói.

- Thời gian tựa hồ cũng không xê xích gì nhiều, nếu không mở ra thạch động, bọn họ tiến vào, cuối cùng không thể thuận lợi ra ngoài cổ nham.

Nhạc Dao nói.

- Hừ, biết thế nào, nói không chừng người Toan Nghê tộc đang trên đường.

Long Nhất hung hăng nói.

- Long Nhất, nếu như người Toan Nghê tộc đến, dựa theo quy củ cũng là thua, ngươi suy nghĩ thế nào?

Nhạc Dao tức giận nói.

- Thế nào, ta không nói không mở ra cổ động, chỉ là … mà thôi.

Long Nhất hung hăng nói.

- Tốt lắm, lần sau đi vào cổ động, nếu không có người Nhạc gia, Nhạc gia ta tuyệt đối không xuất ra linh châu.

Nhạc Dao lạnh lùng trả lời.

- Được rồi, chúng ta đã xuất ra linh châu mở ra cổ động, dựa theo quy tắc, chúng ta cũng nên mở ra cổ động để cho mấy người trẻ tuổi kia tiến vào.

Một bên Thanh Ma nhìn mọi người nói.

Chỉ là Thanh Ma bây giờ sắc mặt cũng dị thường khó xem, Hắc Ám Thần điện có hai người chưa tới, hai người này là Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên thực lực như thế nào Thanh Ma biết rõ, hai người đều có thực lực cửu tinh Đấu tôn. Rêng Đoan Mộc Xuyên là cửu tinh Đấu tôn đỉnh cao, loại thực lực này ở Cổ nham không có gì nguy hiểm mới đúng, làm sao đến bây giờ còn chưa có đến đây.

- Mở ra cổ động đi, lần sau, Tứ đại Thú tộc chúng ta có thể có người đi vào tiếp nhận từ đường tẩy lễ.

Hổ Du nói.

- Xuy xuy.

Một mảnh quang mang nồng đậm từ trong tay Nhạc Dao tràn ngập ra, cả sơn động đột nhiên tràn ngập linh khí nồng đậm.

Bây giờ Nhạc Dao trưởng lão lấy ra một hộp gấm, sau đó mở ra hộp gấm, linh khí từ bên trong hộp gấm tràn ngập ra, nơi linh khí phát ra chính là khoả linh châu màu vàng tỏa sáng.

Nhìn một khoả linh châu, tất cả mọi người đều có thần sắc tham lam, bảo vật này mọi người đều biết rõ, đây chính là trấn bảo của tứ đại nhân tộc cùng Tứ đại Thú tộc.

- Xuy xuy.

Mọi người tham lam nhìn hộp gấm trong tay Nhạc Dao, sau đó, lập tức cũng đều tự móc ra một hộp gấm, mọi người đều chăm chú nhìn hộp gấm, thần sắc ngưng trọng từ từ mở ra, trong hộp gấm đều có quang mang tràn ngập.

Trong sơn động tất cả trở nên bất động, mỗi một người hô hấp cũng đều rõ ràng, trên khuôn mặt mọi người cũng ngưng trọng, chín viên linh châu xuất hiện ở trong một sơn động, nếu Nhạc Thành ở đây, nhất định sẽ kích động vô cùng, bởi vì lúc này, bên trong sơn động hắn tìm kiếm tất cả Linh châu Thượng cổ.

Đây không chỉ là bảo vật, mà là Linh châu Thượng cổ, chỉ có Nhạc Thành mới biết rõ giá trị cùng uy lực của Linh châu Thượng cổ.

-o0o-

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Tại Dị Thế của Vũ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 694

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.