Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ảo ảnh vô ngân(1)

Phiên bản Dịch · 3292 chữ

Sắc mặt của Trần Tân lại biến đổi lớn, thân hình của hắn như tai chớp biến mất ngay tại chỗ, trong tay hắn là một ngọn lửa nóng bỏng quét về phía Nhạc Thành.

- Âm Dương Kiếm, đi.

Nhạc Thành đã sớm có chuẩn bị, thủ ấn của hắn đánh ra, quang mang của Âm Dương Kiếm tràn ngập, ngay lập tức bảy luồng kiếm quang bắn về phía Trần Tân.

- Xoẹt xoẹt.

Trần Tân phát ra ngọn lửa xong liền thu hồi Sát Yêu Diễm, đồng thời thân hình của hắn nhanh chóng lui lại, sắc mặt của Trần Tân trở nên tái nhợt, thân hình cũng trở nên chật vật.

- Xoẹt xoẹt.

Âm Dương Kiếm phát ra một luồng sáng đánh về phía ngọn lửa, sau đó liền quay lại sau lưng của Nhạc Thành.

- Không ngờ Nhạc gia cũng có dị hỏa, thật khiến cho ta mở rộng tầm mắt.

Trần Xuân chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói, trên khuôn mặt của hắn cũng xuất hiện vẻ nghi hoặc và kinh ngạc, hắn nhìn thấy Nhạc Thành có chút gì đặc biệt, ngay cả hắn cũng không cảm nhận được thực lực của Nhạc Thành.

Trong lòng Nhạc Xuân, Nhạc Thành có lẽ chỉ là một thanh niên mới ngồi lên ghế tộc trưởng, tất cả đều không để vào mắt, cho nên mới nghĩ đến chuyện giáo huấn hắn. Đánh cước ba mươi viên đan dược cửu phẩm trung giai là một số lượng rất lớn, đối với Nhạc gia chắc chắn sẽ bị chảy máu nhưng cũng thuộc phạm vi chịu được của bọn họ, nếu cao quá có thể khiến Nhạc gia tức giận, đến lúc đó thì không tốt. s

Nhưng mà hiện tại xem ra thực lực của Nhạc Thành không tệ, cộng thêm thủ đoạn quỷ dị kia, đúng là có bổn sự.

-Nhạc tộc trưởng, không biết đây là dị hỏa gì?

Trần Tân cất tiếng hỏi Nhạc Thành, ngọn lửa này hắn vô cùng hiếu kỳ, ngay cả Sát Yêu Diễm cũng không địch lại, thật là khó tưởng tượng.

- Đây không phải là dị hỏa, nói ra ông cũng không hiểu.

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Nhạc tộc trưởng đã không muốn nói thì ta cũng không miễn cưỡng.

Trần Tân biến đổi sắc mặt, sau đó lời nói trở nên giận dữ, hắn còn tưởng Nhạc Thành cố ý không nói.

Nhạc Thành cũng không giải thích, đồng thời sắc mặt của hắn trầm xuống, thân hình nhanh chóng lui lại, bởi vì lúc này Trần Tân đã thừa cơ công kích, trong tay của Trần Tân không biết từ khi nào đã có một trường côn màu đen, điên cuồng gào thét mà tấn công.

Tốc độ của Trần Tân cực nhanh trong chớp mắt đã xuất hiện ở bên cạnh Nhạc Thành khiến cho không gian cũng trở nên chấn động.

Tốc độ của Trần Tân vẫn là thứ khiến cho Nhạc Thành cảm thấy đau đầu nhất, thiên phú của từng tộc cũng thật cường hãn.

- Âm Dương Kiếm trận.

Nhạc Thành lui thân ảnh lại, Âm Dương Kiếm như tia chớp bạo lướt, ngay lập tức một võng kiếm hướng về phía côn của Trần Tân mà phóng tới.

Đúng lúc này Trần Tân nở ra một nụ cười quỷ dị, côn mang của hắn phóng ra, toàn thân hắn bao trùm một mảng đấu khí điên dại.

Một côn mang bao trùm không gian mấy nghìn thước, thân ảnh của Nhạc Thành sau đó nhanh chóng lui lại.

- Thiên giai đỉnh cấp đấu kỹ.

Nhạc Thành biên đổi sắc mặt, đây tuyệt đối là Thiên giai đỉnh cấp đấu kỹ mới có được uy lực như vậy.

Côn mang tràn ngập khắp bầu trời, Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành cũng bị côn mang kích tán, khí tức cường hãn tràn ngập xung quanh.

- Xoẹt xoẹt.

Ánh sáng của Âm Dương Kiếm trở nên ảm đạm, bảy thanh Âm Dương Kiếm bị côn mang bao phủ như sắp đổ.

Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi lớn, thủ ấn của hắn cáp tốc biến đổi, hắn tựa hồ như biết rằng Âm Dương Kiếm với mình liên thủ cũng không đánh lại, thần thức của hắn cản tại bên ngoài côn mang.

- Thu.

Thủ ấn của Nhạc Thành biên đổi, Âm Dương Kiếm va chạm vào côn mang tạo ra tiếng ông ông, không thể thoát khỏi sự trói buộc của côn mang.

- Xoẹt xoẹt.

Côn mang trở nên cuồn cuộn, ngay lập tức bao phủ quanh thân hình của Nhạc Thành.

- Ầm ầm.

Dưới sự bao phủ của côn mang, Nhạc Thành cảm nhận được một luồng uy lực vô cùng lớn thôn phệ, thân hình của hắn cũng không thể nhúc nhích.

- Tiểu tử này hình như hơi phiền phức.

Hỏa Lão hơi biên sắc mặt, trong đó có một vẻ bận tâm.

- Xoẹt.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hắn hơi do dự rồi đánh thủ ấn ra, một ngụm tinh huyết từ trong miệng hắn phun ra, thủ ấn biến hóa, tinh huyết quỷ dị biến mất trước người nhưng sắc mặt của Nhạc Thành cũng tái nhợt đi vài phần.

- U u.

Một mảng bạch mang đại tác, Âm Dương Kiếm như gặp kích thích vậy, kiếm quang lập tức tràn ngập, vượt không gian mà tạo thành một khe hở.

- Ầm ầm.

Sau một mảng lực lượng phá hủy, Nhạc Thành từ trong côn mang thoát ra ngoài.

- Nhạc tộc trưởng, thực lực của ngươi vẫn chưa đủ đâu.

Một thanh âm vang lên, Nhạc Thành vừa mới thoát khỏi côn mang thi lại bị một mảng quyền mang của Trần Tân oanh kích.

- Thân thể Kim Long, Phần Tiên Liệt Diễm cầu.

Thân thể Kim Long được Nhạc Thành dùng đến cực hạn, đồng thời quanh thân thể của hắn lúc này cũng tràn ngập một khí tức cường hãn.

- Ầm ầm.

Một lực lượng phá hủy vang lên, Phần Tiên Liệt Diễm cầu mà Nhạc Thành ngưng tụ cũng bị oanh kích chia năm xẻ bảy, vô số ngọn lửa từ trên không trung rơi xuống.

- Xoẹt xoẹt.]

Sắc mặt của Nhạc Thành cũng trở nên trắng bệch, thân hình của hắn nhanh chóng lui lại, chỉ bằng bản thể thực lực không có Âm Dương Kiếm và Ám Ảnh Kiếm, Nhạc Thành cũng không chống nổi bát tinh Đấu Tôn.

- Ầm.

Ở trên không trung Trần Tân hiện ra một nụ cười vui vẻ, công kích của hắn có sức đánh tan oanh kích của Nhạc Thành, đồng thời liên tiếp đánh vào trên thân của hắn.

- Ngươi cũng không sống tốt được đâu.

Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười quỷ dị, pháp lực của hắn vận chuyển, cố gắng ổn định thân hình, tuy nhiên huyết khí vẫn cuồn cuộn, vết máu vẫn ứa ra từ khóe miệng.

- Ám Ảnh Kiếm.

Ba luồng ánh sáng vượt không gian xuất hiện ở sau lưng của Trần Tân, ba luồng ánh sáng này như là thiểm điện, cùng lúc đó xuất hiện một Nhạc Thành áo xanh phân thân.

- Đáng chết, tại sao lại thêm một người nữa?

Trần Tân cảm nhận được một thân hình sau lưng giống như là Nhạc Thành, chỉ là không có thân thể Kim Long thôi thì trở nên kinh ngạc.

Tuy nhiên kinh ngạc thì kinh ngạc, Trần Tân vội vàng phản kích, thân hình nhanh chóng lui lại.

- Ảo Ảnh Vô Ngân.

Trần Tân quát nhẹ, ngay lập tức mấy trăm đạo ảo ảnh đánh tới.

- Ảo Ảnh Vô Ngân, đây chính là thiên phú mạnh nhất của Trần gia, nghe nói đến chín thành huyết mạch có thể tạo ra cả nghìn ảo ảnh.

Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói, sắc mặt cũng trở nên kinh ngạc.

- Tốc độ của Trần gia cũng thật nhanh.

Hắc Sơn lẩm bẩm nói, trong mắt cũng hiện ra vẻ kinh ngạc.

- Xoẹt xoẹt xoẹt.

Ba luồng ánh sáng phân biệt đánh lên trên thân thể của Trần Tân, thân ảnh của Trần Tân cũng bị Âm Dương Kiếm xuyên qua bả vai một mảng huyết dịch chảy ra.

- Thu.

Thủ ấn của Nhạc Thành áo xanh đánh ra, đồng thời thân hình cũng nhanh chóng lui xuống.

Chủ thể của Nhạc Thành lúc này thừa cơ nuốt mấy viên đan dược, sau đso thân hình cũng nhanh chóng lao tới bao quanh Trần Tân.

Trần Tân nhìn lỗ mau ở trên vai mình rồi nhìn Nhạc Thành, sắc mặt trở nên âm dương bất định.

Ở giữa không trung, sắc mặt của Trần Xuân cũng biến đổi, thủ đoạn của Nhạc Thành khiến cho Trần Xuân kinh ngạc không thôi.

- Thủ đoạn của Nhạc Tộc trưởng thật là ghê gớm, khiến cho ta được mở rộng tầm mắt.

Trần Tân cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Khách khí rồi.

Nhạc Thành thản nhiên nói sau đó thủ ấn lại biến đổi, đến lúc này Nhạc Thành chỉ có thể dựa vào thủ đoạn quỷ dị kia.

Đấu khí quanh thân của Trần Tân điên dại chuyển động một mảng quang mang tràn ngập quanh thân của hắn.

- Hạn cổ quyền.

Trần Tân mỉm cười quát nhẹ, đấu khí của hắn ngưng tụ thành một nắm đấm.

- Ẩn Thân phù.

Thủ ấn của Nhạc Thành cũng đánh ra, một hoàng mang xuất hiện, ngay lập tức sau đó thân hình của hắn cũng biến mất ngay tại chỗ.

- Ám Ảnh Kiếm.

- Tru ma chưởng.

Từng luồng lực công kích vang lên ở trên không trung, mọi người thật không ngờ tới thân ảnh của Nhạc Thành, tốc độ của Trần Tân cũng thật nhanh, Nhạc Thành muốn công kích được Trần Tân cũng thật là khó.

Tứ Đại Thú Tộc vây quanh cùng với Vũ Văn gia, Tôn gia cũng trợn mắt há miệng.

Long Tam cùng với Hổ Sát cẩn thận nhìn lên trên không trung, nhìn thấy thực lực của Nhạc Thành, Long Tam không khỏi biến đổi sắc mặt, nếu là hắn thì hắn không có bất kỳ hi vọng nào thắng nổi Nhạc Thành.

- Ầm ầm.

Ở giữa không trung truyền tới từng thanh âm phá hủy, một lực lượng khổng lồ tản kích ở trên không trung.

-o0o-

- Âm Dương Kiếm, Ám Ảnh Kiếm.

- Thâm sâu chưởng.

Ở giữa không trung một mảng ánh sáng vô cùng lớn kích tán, bảy thanh Âm Dương Kiếm hợp thành một kiếm trận thật lớn.

Hai mảng lực lượng chạm vào nhau, phân thân áo xanh của Nhạc Thành cũng hiện ra trước không trung, bây giờ trên chủ thể của Nhạc Thành quang mang của thân thể Kim Long cũng trở nên âm u, chỉ là sắc mặt hiện tại không tốt lắm.

Tuy nhiên khuôn mặt của Trần Tân cũng không quá tốt, sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt, dưới sự công kích của Nhạc Thành, Trần Tân đã nếm không ít đau khổ.

- Nhạc tộc trưởng thật khiến cho ta phải thay đổi cái nhìn.

Trần Tân nhìn Nhạc Thành, ánh mắt trở nên phức tạp không biết là đang nghĩ đến chuyện gì.

- Tiểu tử này càng ngày thực lực càng mạnh.

Vũ Văn Minh Quang nhìn Nhạc Thành trên không trung, trong ánh mắt hiện ra một vẻ mỉm cười.

- Đến đây.

Sắc mặt của Trần Tân trầm xuống, một mảng lực lượng vô cùng mạnh của hắn một lần nữa lại bổ về phía Nhạc Thành.

- Hừ, theo ta sao?

Nhạc Thành mỉm cười quát lạnh, sau đó thân ảnh nhanh chóng lui lại.

Sau khi thần thức của Nhạc Thành phát giác, một mảng công kích của Trần Tân lại xuất hiện, bao vây một linh hồn lực rất lớn, linh hồn lực công kích của Luyện Dược sư rất mạnh, hiện tại Trần Tân đã là bát phẩm trung giai Luyện Dược sư linh hồn công kích cho dù là bát tinh Đấu Tôn cũng khó có thể ngăn cản được.

Trên khuôn mặt của Nhạc Thành hiện ra một lãnh ý, linh hồn lực công kích hắn không hề e ngại, cho dù lát bát phẩm cao cấp Luyện dược sư công kích Nhạc Thành cũng không lo lắng.

- Vậy ta cùng ngươi là được.

Nhạc Thành mỉm cười hét lớn, thủ ấn của hắn nhanh chóng biên hóa, từ trong mi tâm một thanh mang bắn ra công kích về phía Trần Tân.

Linh hồn lực của Nhạc Thành xuyên thấu qua vòng công kích, cuối cùng chạm vào bọc linh hồn lực của Trần Tân.

- Ầm.

Mà lúc này lực công kích của Trần Tân cũng bắn về phía Nhạc Thành, thân thể Kim Long của Nhạc Thành bị bắn ra, thân hình của hắn cũng như diều bị đứt đây vậy, khóe miệng hiện ra một ngụm máu tươi, thân thể Kim Long cũng trở nên âm u không ít.

- Xoẹt xoẹt.

Đầu óc của Trần Tân đột nhiên trở nên trống rỗng, vô cùng đau nhức, bị linh hồn lực của Nhạc Thành đánh vào, hắn tuyệt đối bị thương tổn nghiêm trọng.

Trần Tân từ trên không trung ngã xuống, đầu óc trở nên trống rỗng.

- Tru ma chưởng.

Cùng lúc đó Nhạc Thành áo xanh từ trên không trung mà đánh xuống, hung hăng chạm vào người Trần Tân.

- Ầm ầm.

Cộng thêm với công kích của Nhạc Thành áo xanh, khóe miệng của Trần Tân cũng phun ra máu tươi, thân hình trọng thương rơi xuống mặt đất.

- Xoẹt xoẹt.

Nhạc Thành phun ra một ngụm máu tươi, thân hình cũng trở nên chập chờn, sắc mặt trở nên trắng bệch.

- Thắng.

Khóe miệng của Nhạc Thành hiện ra một nụ cười khổ, hắn mượn linh hồn lực công kích của đối phương mới đắc thủ, nếu như hắn không có thân thể Kim Long cũng không dánh ngạnh kháng chống lại một đòn.

- Trần Tân.

Thân ảnh của Trần Xuân nhảy xuống từ trên không trung, trong chốc lát hắn đã lách mình tới, lấy từ trong tay một viên đan dược nhét vào trong miệng Trần Tân, sắc mặt trở nên khó coi.

- Tiểu tử này đúng là đã thắng.

Hỏa Lão mỉm cười, mặc dù lão biết rõ Nhạc Thành sẽ không thua nhưng Nhạc Thành chiến thắng cũng khiến lão kinh ngạc.

- Thủ đoạn của Nhạc tộc trưởng thật là ghê gớm, ta bội phục.

Thân hình của Trần Xuân nhảy lên trên không trung mà nói với Nhạc Thành, vừa rồi lão đã kiểm tra thì biết được thương thế của Trần Xuân không hề yếu, đặc biệt là một chưởng cuối của Nhạc Thành áo xanh đã đánh nát lục phủ ngũ tạng của Trần Tân.

- Trần tộc trưởng quá khen, ta may mắn mà thôi.

Nhạc Thành thu hồi phân thân và Âm Dương Kiếm, sau đó lập tức nhét mấy viên đan dược vào miệng.

Nhạc Thành cảm thấy trong lòng không vui, tuy nhiên hắn ra tay mạnh với Trần Tân cũng là để Trần Bưu ngồi lên vị trí tộc trưởng.

Đắc tội với Trần Xuân, Nhạc Thành không hề e ngại Trần Xuân ra tay với mình, dù sao hiện tại mình cũng là tộc trưởng của Nhạc gia, Trần Xuân cũng phải cho Nhạc gia thể diện.

- Anh hùng xuất thiếu niên, xem ra ta đã xem thường Nhạc gia.

Trần Xuân cất tiếng nói, sắc mặt hiện ra một vẻ tức giận.

- Luận bàn khó tránh khỏi thắng phụ vừa rồi Trần trưởng lão đã chịu thua liệu có nguyện ý giao ra đồ cược không?

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Khá lắm, hôm nay Trần Xuân ta xem như nhìn nhầm, chịu thua một canh bạc.

Trần Xuân cười khổ sau đó lấy ba bình ngọc ném về phía Nhạc Thành:

- Đây là ba mươi viên cửu phẩm trung giai đan dược, Trần gia ta nguyện ý chịu thua.

- Trần trưởng lão cho đan dược vậy thì tại hạ cũng không khách khí.

Nhạc Thành không khách khí thu hồi đan dược mà Trần Xuân ném tới và khẽ mỉm cười:

- Vậy mời Trần tộc trưởng chủ trì lễ chúng ta sẽ tới xem lễ.

Trần Xuân chăm chú nhìn Trần Bưu mà nói:

- Trần Bưu chuyện của ngươi mấy lão gia chúng ta cũng bất đắc dĩ, vôn chúng ta dự định cho ngươi sau khi về tộc im lặng làm trưởng lão là được, có một số việc không phải chúng ta mặc kệ, cũng không phải mấy lão già chúng ta bất công chỉ là vì dự định sau này của Trần gia cho nên không thể không làm vậy, lần này mấy lão gia chúng ta sai rồi, từ nay về sau tộc trưởng Trần gia giao cho ngươi.

- Đa tạ thái thượng trưởng lão.

Trần Bưu mỉm cười thi lễ.

- Ha ha.

Trần Xuân đột nhiên cười ha hả mà nói:

- Xem ra mấy lão già chúng ta đã nghĩ nhiều, nếu như sớm biết vậy thì đã không phiền toái như vậy.

- Các trưởng lão nghe cho ta, Trần Bưu hiện tại là tộc trưởng của Trần gia, tất cả mọi người không được có dị nghị nếu không nghe thì xử lý theo quy định trong tộc.

Trần Xuân chăm chú nhìn đám trưởng lão mà nói.

- Đa tạ thái thượng trưởng lão tha mạng.

Một đám trưởng lão lập tức đáp.

- Được rồi, các ngươi muốn làm gì thì làm đi.

Trần Xuân nói xong nhìn Nhạc Thành mà nói:

- Nhạc tộc trưởng chuyển lời vấn an của ta tới mấy lão gia ở Nhạc gia.

- Vãn bối sẽ làm, chỉ là cái này cũng mong Trần trưởng lão chấp nhận, đây là tạ lễ cho ba mươi viên cửu phẩm đan dược.

Nhạc Thành nói xong liền phóng ra một luồng ánh sáng màu xanh tới Trần Xuân.

Sắc mặt của Trần Xuân nghi hoặc sau đó nhận lấy luồng sáng đó.

Bỗng dưng sắc mặt của Trần Xuân biến đổi lớn rồi nói với Nhạc Thành:

- Hậu lễ này của Nhạc tộc trưởng ta không thể cự tuyệt coi như Trần gia thiếu một nhân tình về sau cần gì thì cứ đến Trần gia thu xếp, Trần gia tuyệt đối không cự tuyệt.

Nói xong Trần Xuân biến mất trên không trung, vẻ mặt hưng phấn khó giải thích được.

Không phải chỉ là mấy đan phương luyện đan đỉnh cấp hay sao, tại sao lại kích động như vậy?

Nhạc Thành nhìn theo bong lưng của Trần Xuân mà thầm nói.

- Xoẹt.

Nhạc Thành từ từ rơi xuống bên cạnh Hỏa Lão và Vũ Văn Minh Quang, sắc mặt của hắn trắng bệch khiến cho đám người Nhạc Thuần lo lắng không thôi.

- Nhạc Thành, ngươi làm sao vậy, nghỉ ngơi một chút đi.

Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.

- Không cần.

Nhạc Thành nói xong liền đưa cho Vũ Văn Minh Quang và Hắc Sơn mỗi người một bình ngọc:

- Cữu cữu, Hắc Sơn trưởng lão trong này có mười viên đan dược cửu phẩm trung giai, mọi người nhận đi.

-o0o-

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Tại Dị Thế của Vũ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 672

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.