Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song song đột phá

Phiên bản Dịch · 1458 chữ

- Linh Nhi, chúc mừng ngươi đã đột phá.

Nhạc Thành cất tiếng nói với Trầm Linh, thực lực tam tinh Đấu Tôn, Nhạc Thành cũng yên tâm một chút, loại thực lực này có thể chiếu cố chính mình rồi, nhị tinh Đấu tôn thì còn hơi thấp.

- Huynh cho muội dùng đan dược gì mà muội cảm nhận thấy tốc độ tu luyện tăng lên không ít.

Trầm Linh cất tiếng hỏi Nhạc Thành.

- Tốc độ nhanh là được, muội sắp đột phá tới Đấu thánh, khi đó chúng ta có thể động phòng.

Nhạc Thành cười cười, ánh mắt nhìn lên bộ ngực sữa mê người của Trầm Linh.

- Đấu Thánh, huynh cho rằng dễ đột phá như vậy sao, bao nhiêu người tu luyện tới thập tinh Đấu Tôn cũng không thể đột phá tới Đấu Thánh.

Trầm Linh cất tiếng nói.

- Muội phục thất biến linh đan, đột phá tới Đấu Thánh dễ hơn nhiều.

Nhạc Thành cất tiếng nói, mắt của hắn lại tiếp tục dao động.

- Huynh cũng nhìn đủ chưa?

Trầm Linh trừng mắt nhìn Nhạc Thành:

- Huynh mà xem nữa muội sẽ che con mắt huynh lại.

- Linh Nhi, chúng ta không thể động phòng, ta nhìn cũng không được sao

Nhạc Thành cười tà nói.

Một ngày sau, Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện còn một thời gian nữa hắn mới tới thung lũng tuyệt tình, cảm nhận linh hồn lực biến hóa, Nhạc Thành cũng biết mình sắp đột phá tới Nguyên Anh Hậu kỳ không xa.

Bây giờ ở một chỗ khác trên không trung, Mộ Dung Hiểu Hiểu và chúng thủ hạ đang phi hành.

- Nữ chủ nhân, còn nửa tháng nữa chúng ta sẽ đi ra khỏi Hồ Điệp Cốc.

Tử Điện Mãng nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu.

- Không biết chủ nhân có phải vừa rời khỏi Hồ Điệp Cốc hay không, một người trong chúng ta tới Cự Thạch Thành tìm chủ nhân trước.

Yêu Cơ cất tiếng nói.

- Không sao, chút ta biết tin tức của hắn nhất định sẽ tìm được hắn.

Mộ Dung Hiểu Hiểu nói.

Mọi người cao hứng không thôi chạy tới thành Cự Thạch và biết được Nhạc Thành đã đính hôn với Lê Tiêu Dao và nam Cung Lạc Nhan, Mộ Dung Hiểu Hiểu đi tới Vạn kim Môn tìm nhưng không thấy, sau đó biết được Nhạc Thành đã tới Hồ Điệp Cốc.

Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng đành cùng với Khiếu Thiên Hổ đi tới Hồ Điệp Cốc.

Đối với chuyện Nhạc Thành đi khắp nơi lưu tình Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng đã thành thói quen, cũng đành chịu mà không phản đối, đây chính là cách làm của nữ nhân thông minh.

Một thanh mang nồng đậm bao quanh Nhạc Thành, một khí tức cường hãn vô cùng hiện ra, hiện tại chân khí của Nhạc Thành không ngừng vận chuyển qua lại.

Ở trong đan điền, kim đan của Nhạc Thành xuất hiện một luồng sáng màu vàng, đây chính là do tiếp nhận linh khí của hỏa Linh châu.

- Xoẹt.

Chân khí của Nhạc Thành ngày cang tràn ngập, thần thức của hắn cũng cấp tốc mở rộng, khí tức trên người cũng tăng vọt.

- Đúng là đã muốn đột phá.

Cảm nhận được biến hóa ở trong cơ thể, Nhạc Thành cũng chăm chú tập trung đột phá, thời gian đến thung lũng Tuyệt Tình chỉ còn ba ngày, Nhạc Thành cũng phải tận dụng.

- Xoẹt.

Thanh mang ngày càng nồng đậm, khí tức của Nhạc Thành cũng đạt tới tình trạng cường hãn.

Ở giữa không trung tràn ngập một khí tức cường hãn, thanh mang lập lòe trong đó, toàn bộ tiến nhập vào trong đan điền của Nhạc Thành.

- Xoẹt.

Thần thức của Nhạc Thành cũng liên tục kéo lên, khí tức cường hãn khiên cho phương viên của Nhạc Thành mấy trăm dặm đều bị bao phủ.

Hồi lâu cuối cùng khí tức cũng lăng xuống mà thanh mang từ từ tiêu tán, khôi phục nguyên dạng.

- Hu.

Từ trong đan điền, Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí, đôi mắt trở nên sáng như sao, vô cùng thâm thúy thanh tịnh tựa như nước vậy.

- Nguyên Anh hậu kỳ, cuối cùng thì cũng đột phá.

Nhạc Thành thì thầm:

- Bây giờ cho dù không dùng pháp bảo thì cũng có thể chống lại tứ tinh Đấu Tôn, nếu dùng thêm pháp bảo thì có thể giết cả ngũ tinh Đấu tôn, lục tinh đấu tôn thì vẫn chưa đối phó được.

Thung lũng Tuyệt Tình bị một vách núi vây quanh, diện tích lên tới vài chục dặm vuông, so với Cự Thạch Thành thì lớn hơn không ít.

Thành Vân Trung chính là một tòa thành ở trong thung lũng tuyệt tình, nếu như muốn tiên vào trong thung lũng thì tuyệt đối phải tiến vào trong tòa thành này, đây chính là con đường duy nhất.

Lúc này hai nữ tử tuyệt đẹp cùng với một đám tùy tùng tiến vào trong thành Vân trung khiến cho rất nhiều nam tử phải bỏng cả đôi mắt.

Thành vân trung là một tòa thành lớn nhất ở trong thung lũng tuyệt tình vì vậy tôn tin nam nữ rất nghiêm, ở đây nữ nhân có địa vị cao hơn nam nhân rất nhiều.

Mặc dù không giống như thung lũng tuyệt tình nhưng nam tử tiến vào đây nếu như bất kính với nữ nhân thì sẽ bị thung lũng Tuyệt Tình bắt đi trọn đời làm nô lệ, đương nhiên còn phải chịu cực hình.

- Lạc Nhan, chúng ta đến thành Vân Trung, đi dọc theo con đường này khiến cho ta phải mệt chết.

Lê Tiêu Dao nói với Nam Cung Lạc Nhan.

- Cũng tại ngươi muốn tới, bây giờ đã biết mệt chưa?

Nam Cung Lạc Nhan chăm chú nhìn Lê Tiêu Dao mà nói.

- Thung lũng tuyệt tình bình thường rất khó đi vào, thừa cơ hội này chúng ta đi xem một chút.

Lê Tiêu Dao nói.

- Được rồi, chúng ta nên sớm tiến vào trong thung lũng Tuyệt Tình thôi.

Nam Cung Lạc Nhan nói.

- Hai vị mỹ nữ, xin cho hỏi muốn tiến vào thung lũng Tuyệt Tình thì phải làm thế nào?

Một nam tử tuấn lãng xuất hiện bên cạnh Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan.

Nam tử này tướng mạo không tệ, dáng người thon dài, ngũ quan như chạm ngọc vậy. Lê Tiêu Dao thấy vậy liền cất tiếng nói:

- Chúng ta không biết, ngươi tự tìm đi.

- Hóa ra hai vị cũng tới Thành Vân Trung như vậy thì ta cũng tới đây, ta chính là Dương Thiếu Phong, không biết phương danh của nhị vị là gì?

Nam tử áo trắng khẽ cười nói.

- Chúng ta muốn tới thành Vân Trung, ta tên là Lê Tiêu Dao, vi này chính là Nam Cung Lạc Nhan.

Lê Tiêu Dao do dự một chút rồi nói.

- Lê Tiêu Dao, Nam Cung Lạc Nhan.

Dương Thiếu Phong mỉm cười:

- Tên rất đẹp, rất đẹp!

- Người này thật phiền toái,chúng ta đi thôi.

Nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiếu Phong, Nam Cung Lạc Nhan và Lê Tiêu Dao đều không vui, lập tức muốn rời khỏi.

- Nhị vị tiểu thư, không bằng chúng ta cùng vào đi được không?

Thanh niên áo trắng mỉm cười một lần nữa chặn hai nữ nhân lại.

- Các hạ mau rời đi, nể mặt công hội Luyện dược sư, ta sẽ không động thủ.

Một thân ảnh hiện lên, chính là tứ trưởng lão của Cuồng Sư môn.

- Hừ, hóa ra là các ngươi biết chúng ta là người của Công hội Luyện Dược sư, vậy mà khẩu khí vẫn lớn.

Nam Tử áo trắng sững cả người, cảm nhận khí tức trên người đối phương thì thấy ba người đều là Đấu tôn.

- hừ, người của công hôi luyện dược sư thì sao, chẳng lẽ Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn không bằng các ngươi?

Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng nói.

- Chúng ta đi!

Lê Tiêu Dao cất tiếng nói, sau đó không vui nhìn Dương Thiếu Phong, trong chớp mắt đã tiến lên phía trước.

- Hóa ra là người của Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn.

Nhìn thấy Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan rời đi xa, Dương Thiếu Phong cũng không có cơ hội ngăn cản nữa.

-o0o-

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Tại Dị Thế của Vũ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 832

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.