Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yata no Mori (1)

Phiên bản Dịch · 2141 chữ

Khi cậu nhìn lên, đôi mắt của Minato phản chiếu màu sắc bầu trời xanh mờ ảo.

Cơ thể thon thả của cậu vừa vặn với một đứa trẻ mười lăm tuổi, mặc trên mình bộ đồ thể thao tiến thẳng lên núi khi tuyết vẫn còn đọng. Khi cậu đi vượt qua phía dưới những tán cây, cậu có thể nhìn thấy chiếc xe lửa ba toa đang di chuyển chầm chậm ở đằng xa. Khắp nơi trên ngọn núi được phủ bởi màu vàng xanh, hoa anh đào nở rộ khắp nơi, cả ở đây và bên kia.

Đây là ngọn núi khi vào xuân, những cây non chớm nở thật rực rỡ.

Điểm cuối cùng của chuyến chạy bộ hàng ngày này chính là công viên khu phố, cậu rửa mặt bằng vòi nước trong góc rồi kéo chiếc áo phông lên lau mặt. Một vết sẹo thật dài màu trắng lộ ra bên phía hông trái của cậu.

Bởi vì cậu không lau mặt đúng cách nên vài giọt nước nhỏ xuống từ phần tóc mái, nếu là cậu của lúc trước có lẽ cậu đã không làm một điều lười biếng như vậy, nhưng vì cậu nhận ra bản thân đã quên mang theo khăn, cùng với lý do mà cậu buộc phải rời khỏi sắp tới.

Một cậu trai trong bộ trang phục bình thường, giống như đang đi dạo trong khu phố đứng cạnh Minato. Gọng kính nhựa, đầy của cậu rất thân thuộc, và cũng là tượng trưng cho sự thông minh và điềm đạm của mình. Người ta sẽ có cảm tưởng rằng cậu trưởng thành hơn Minato, không chỉ vì cậu đã tổ chức sinh nhật lần thứ mười sáu của mình thôi đâu.

Nở nụ cười trên mặt, giống như đang chọc vui người bạn của mình.

“Chào buổi sáng, Minato, dù bây giờ là mùa xuân nhưng thời tiết vẫn lạnh vào buổi sáng nhỉ?”

“…Seiya, chào buổi sáng.”

Không phải là Minato không muốn gặp Seiya, thực ra thì cậu ấy là người duy nhất mà cậu có thể coi là bạn thân cũng như quen biết lâu nhất. Tuy nhiên cậu không muốn gặp cậu ấy trong những buổi luyện tập của mình.

Seiya khi nhận ra điều đấy, nói với một biểu cảm ngây thơ. “Đây thường là việc của bố mình, nhưng hôm nay ông ấy bận buổi sáng nên tớ làm thay”

“Oh, cậu dắt Kuma đi dạo sao?”

Nếu một ai đó nghe thấy lời này họ có thể sẽ sợ, Kuma là tên của một chú chó. Nó là giống chó núi Bernese có nguồn gốc từ Thụy sĩ. Chúng chịu nhiệt rất kém nên ở nơi này, một khu vực có độ cao lớn và tương đối mát mẻ kể cả ở Nhật Bản hoàn toàn thích hợp cho nó.

Mặc dù một số người sẽ dùng âm “Bernie” của tên nó và đặt cho chúng cái tên “Bunny”, giống như một chú thỏ vậy, hầu như không ai lại đặt cho nó cái tên như “Kuma” cho chúng. Khả năng đặt tên của Seiya thật đáng nghi ngờ, bất quá một gia đình cho phép cậu ấy đặt cái tên này cũng đáng để tôn trọng.

Minato cũng chào Kuma, nó lập tức vẫy đuôi vui mừng. Kuma có bộ lông dài với ba màu trắng, đen cùng ánh nâu, và trên mặt nó có những chùm lông màu nâu nhạt dài giống lông mày vậy. Khi nó được ôm, nhiệt độ tỏa ra từ cơ thể nó thật thoải mái. Kuma liếm mặt Minato, sau đó nó đưa mũi tới bên hông trái ngửi ngửi, ra hiệu cho cậu kéo áo ra.

“Này, Kuma, mày đang làm cậu ấy nhột đấy, chỗ đó đã sớm khỏi rồi”

Bị khiển trách, Kuma lập tức dừng lại và ngồi bên cạnh Minato. Bốn năm trước nó là một chú chó tinh nghịch, nhưng giờ nó đã trưởng thành thật nhiều và thông minh, hệt như chủ nhân của nó vậy.

Hai người cùng một chú chó đi ra phía sau công viên, tiến vào khu rừng. Kuma là một chú chó thích được mọi người dựa dẫm, nó đi thẳng phía trước như muốn nói mọi người theo sau nó. Có một con đường nhựa rộng mà xe ô tô có thể đi, nhưng đây lại là một con đường tắt, trên đường đi có một khoảng hẹp vừa vặn cho một người lách qua, nó được tạo ra bởi những người dân nơi này đến và đi lâu ngày – một đường mòn cho động vật, có thể nói vậy đấy.

Seiya nắm lấy tay Minato, người dường như sắp ngất xỉu đi vì thời tiết buổi sáng khác xa so với bình thường.

“Cậu ổn chứ? Nếu cậu mà đổ bệnh và lỡ buổi lễ khai giảng vào buổi sáng, đó sẽ là một sự ra mắt tuyệt vời cho cuộc sống cao trung đấy!”

“Cậu im đi”

“Chà, vào lúc đó, tớ sẽ chăm sóc tận tình cho cậu trong phòng y tế đặc biệt của chúng ta”

“Và tớ sẽ lịch sự từ chối cậu, chả ai biết cậu sẽ làm gì đâu.”

“Tớ sẽ chẳng làm gì hết, phải không, Kuma?”

Kuma sủa một tiếng trả lời, thật sự thì cũng không rõ liệu nó thiên về đồng ý hay không đồng ý cả.

Nhà Seiya là một phòng khám chỉnh hình nằm ngay sau nhà của Minato. Đối với Narumiya Minato và Takehaya Seiya, hôm nay là buổi lễ khai giảng cùng một trường cao trung của họ. Vì đây là một thị trấn nhỏ trên núi, không có gì lạ khi hai người học cùng trường, nhưng Minato chỉ mới biết điều này vài ngày trước. Không giống Minato người đã chọn trường trung học công lập gần nhà vì lý do tài chính, Seiya đã có thể vào một trường đứng đầu tỉnh hoặc thách thức một trường tư thục.

Trong khi cảm thấy vài thứ lộn xộn, Minato suy nghĩ về cuộc sống mới sẽ bắt đầu từ bây giờ.

-----------------------------------------------------------------------------

Lễ khai giảng cao trung Kazemai.

Hoa anh đào nơi này chưa kịp nở để chào đón Minato và những người khác.

Không chỉ những cái cây đang vui vẻ khi mùa xuân tới. Thứ chờ đợi các học sinh sau buổi khai giảng liền là công tác tuyển dụng thành viên cho câu lạc bộ. Tất cả các nhóm đang la hét, bao gồm những cô gái trong đội cỗ vũ đang cầm những chùm bông màu đỏ màu cam, và cả các chàng trai khỏe mạnh đang giơ cao biểu ngữ cỗ vũ “Passing is love”

Ngay lập tức, có một cậu học sinh năm nhất bị câu lạc bộ bóng đá bắt được, ánh sáng trong đôi mắt cậu là thứ duy nhất nổi bật trên làn da ngăm đen, bên cạnh đấy có một cậu trai như thần tượng rất thu hút ánh nhìn thường xuyên vẫy tay với các nữ quản lý.

Liếc mắt nhìn Seiya, người đang hứng thú quan sát xung quanh, Minato nhanh chóng rời đi. Tuy nhiên, một cậu trai đột ngột khoác cánh tay mình lên vai họ từ sau lưng, cả hai không thể di chuyển.

Thật là một buổi tuyển dụng thành viên đáng ghét, Minato phẫn nộ nhìn người tấn công từ đằng sau. Và ngay trước mắt anh liền là một nụ cười thân thiện. Minato cảm thấy một điều gì đó quen thuộc đến deja-vu.

“Cậu có phải Minato không? Còn đây là Seiya đi! Lâu rồi không gặp, tớ không nghĩ rằng sẽ được gặp các cậu ở cao trung đấy. Điều này tuyệt thật!”

“Chờ chút, đừng nói rằng cậu là Ryouhei chứ? Không phải cậu lớn lên quá nhiều rồi sao? Tớ hoàn toàn không nhận ra cậu đấy” Seiya nói, sau đó tiếp tục “Minato không để ý chứ tớ đã tìm thấy tên cậu trong danh sách lớp”

“Nãy tớ nhìn thấy cậu đọc lời tuyên thệ đại diện cho học sinh năm nhất đấy, cậu vẫn thông minh như thường nhỉ, quả như mong đợi. Tuyệt thật đấy, còn Minato, cậu trở nên ngày càng ngầu kể từ lần cuối tớ nhìn thấy cậu”

“Dừng ngay cách nói như kiểu ông chú già đang tâng bốc mấy đứa cháu nhà mình ngay” Minato nói, Ryouhei có một biểu cảm rất lạ lùng trên khuôn mặt cậu ta khi căng thẳng.

“Tớ có vậy sao? Nhưng mà tớ nói chân thành mà”

Yamanouchi Ryouhei là bạn thời thơ ấu của họ, người đã chuyển trường khi lên lớp năm. Cơ thể cậu ta trở nên lớn hơn, nhưng bên trong đó vẫn là một đứa trẻ đơn giản. Khi người khác nói những lời mỉa mai, Ryouhei đáp trả họ với một nụ cười. Có rất ít người có thể thật sự tức giận với một thiếu niên khờ dại đã từng gắn bó với họ.

Khuôn mặt quen thuộc này khiến Minato đang cẳng thẳng nở nụ cười, họ không thể ngừng kể về thời thơ ấu của mình, như là khi họ làm mất giày bơi dưới sông sau giờ học, hoặc khi họ bị mắng vì lén lút lẻn vào bệnh viện nhà Seiya khi nó đóng cửa và chơi với băng dán chấn thương, họ dành thời gian trôi qua với nhau như anh em, thật là một tinh thần đoàn kết kỳ lạ.

Mặc cho ba người đang phấn khích trò chuyện, một người đàn ông nhỏ bé tới gần và làm gián đoạn cuộc nói chuyện, ông ấy là người quen của Ryouhei.

“Có chuyện gì sao Tomi-sensei?”

“Tomi-sensei?” Minato hỏi.

“Ừm, thầy ấy là giáo viên tại nhà của tớ, Morioka Tomio-sensei!”

Tomi-sensei là một giáo viên lớn tuổi, ông ấy nhón chân và nỗ lực đưa mặt lại gần để quan sát kỹ bọn họ.

“Thầy nhận được một yêu cầu ẩn danh. Mong rằng các bạn sẽ thân thiết với nhau, tôi đại diện cho những mũi tên lông trắng, yêu cầu ẩn danh này là một sứ mệnh”

“Sứ mênh!? Cái gì vậy, cái gì vậy?”

Trong khi Minato suy nghĩ về sự đáng nghi của chuyện này thì hai mắt Ryouhei lại ánh lên sự tò mò.

“Ah, thật ra là, trường học này có một CLB kyudo, nhưng giờ đây nó hầu như không hoạt động mấy. Nó được yêu cầu phải tái xây dựng theo lời hiệu trưởng. Người ta nghĩ rằng Kyudo là một bộ môn thể thao cá nhân, nhưng khi hơi thở của mọi người không gắn kết với nhau hoàn hảo, mọi thứ sẽ tồi tệ”

Trái tim Minato đập nhanh hơn khi nghe thấy chữ “kyudo”

“Và rồi? Và rồi?” Ryouhei hỏi, hoàn toàn bị cuốn vào câu chuyện. “Hồi em học cấp hai, em lựa chọn Kyudo như một môn thể thao bắt buộc, thầy dạy Kyudo của em tán dương và khen em có cơ bắp khỏe. Em nghĩ rằng em sẽ chuyên tâm với nó khi lên cấp ba. Phải rồi, có lẽ là em bị ảnh hưởng bởi Minato và Seiya đó.”

“Hai người họ cũng có kinh nghiệm về kyudo sao?”

“Vâng ạ, Narumiya và Takehaya tham gia câu lạc bộ kyudo hồi cấp hai. Narumiya cực kỳ yêu thích kyudo, con nghe nói rằng họ tham gia một trường tư thục cấp hai có CLB kyudo, cậu ấy đã nói miết về nó từ hồi đấy”

Tomi-sensei mỉm cười rạng rỡ.

“Có rất ít trường sơ trung có CLB kyudo vậy nên những người có kinh nghiệm về kyudo thật rất hiếm. Tuy nhiên có vẻ thầy đã tìm được một lúc cả ba người. Đôi mắt già này đúng là không nhìn nhầm mà, sứ mệnh này quá thành công. Vậy thì, mọi người có muốn đi tham quan kyudojo chứ? (Nơi mọi người thực hiện kyudo)

Minato hốt hoảng, cậu bối rối khi cuộc trò chuyện tiếp tục mà không có bản thân.

“Chờ chút, tớ không muốn tham gia bất cứ CLB nào cả. Mẹ tớ đã qua đời, vậy nên tớ phải làm hầu hết công việc nhà, và tớ cũng phải nấu bữa tối cho cha,… xin lỗi”

Vết sẹo trắng bên hông trái là vết thương cậu phải chịu khi gặp tai nạn giao thông với mẹ mình, nó xảy ra một tháng sau khi Seiya nhận nuôi Kuma. Tuy nhiên, đã bốn năm trôi qua, chú chó Kuma hồn nhiên, thời gian, cùng với đam mê họ cống hiến đã chữa lành vết thương cho cậu và những người khác. Vết sẹo màu trắng chính là minh chứng cho điều đó.

Bạn đang đọc Tsurune Câu Lạc Bộ Kyudo Trường Kazemai của Kotoko Ayano
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 208

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.