Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8 : Quyết Chiến Tại Công Viên (3)

Tiểu thuyết gốc · 2249 chữ

Kiếm Lũy không phải chỉ để phòng ngự, nếu tiến vào phạm vi của nó thì lực sát thương của nó rất lớn. Dưới sự khống chế của Hàn Thiên, Kiếm Lũy chỉ va chạm với Sát Tiễn một chút, Hàn Thiên rất hứng thú với cấu tạo cơ thể của Sát Tiễn, chưa muốn nhất kích tất sát.

Lại qua thêm ba giây, Sát Tiễn nhảy ra khỏi phạm vi của phong bạo kiếm khí, độc đã tích lũy đủ, hắn không cần lại cứng đối cứng với Hàn Thiên. Hơn một phút va chạm với kiếm khí, Sát Tiễn cũng nhận lấy thương thế rất nghiêm trọng, chỉ vì hắn không biết đau, bất chấp thương thế, đổi lấy một cơ hội.

Hàn Thiên nhận ra sự biến hóa của kiếm khí, cách không điểm vào vài huyệt đạo của Hàn Nhược Nhược, giúp nàng bế khí trong một thời gian ngắn. Vốn dĩ còn muốn quan sát thêm võ công của Sát Tiễn nhưng độc khí đã quá dày đặc, Hàn Thiên bắt buộc phải động thủ.

Đồng thời, ba kẻ đứng ngoài dưới sự chỉ huy của Sát Tiễn, ném vào ba quả bộc phá lưu quang pháo (boom). Ý đồ của Sát Tiễn rất tốt, boom sẽ khuếch tán độc khí, mặc dù sẽ gây ra chú ý cùng thương vong ngoài ý muốn nhưng bây giờ không phải lúc để ý tới chuyện đó, mạng sống của chính mình mới là quan trọng nhất.

Ba quả boom hướng tới Hàn Thiên, Hàn Thiên nhíu mày, hắn không biết đây là cái gì nhưng trực giác nói cho hắn biết thứ này vô cùng khủng bố, một khi bị kích hoạt có thể sẽ khiến cả mảnh địa phương này nổ tung. Quy tắc của Hàn Thiên là tranh đấu nhưng không gây thương vong cho người vô tội, xung quanh đây có rất nhiều sinh mệnh, hắn không thể làm ngơ được.

Nhóm người Sát Tiễn bấm một cái nút điều khiển trên tay, mỗi người đều được một cái lồng ánh sáng bao phủ lấy, bọn chúng không muốn bị dính vào Bộc phá lưu quang pháo.

Về phần Hàn Thiên, tay trái nhấc lên, vẽ một vòng tròn trên không trung, niệm lên khẩu quyết của kiếm quyết:

-Vạn Kiếm Quy Tông, thức thứ hai, Vũ Tán.

Vô số kiếm khí quay cuồng xung quanh Hàn Thiên đột ngột dừng lại, kiếm khí rải rác bỗng nhiên ngưng tụ, hóa thành thực chất, 400 “thanh kiếm” xuất hiện giữa không trung, kiếm dài một mét, thân kiếm đen kịt, mang theo độc khí của Sát Tiễn, mũi kiếm… lại hướng về Sát Tiễn và ba người đồng bọn.

Vạn Kiếm Quy Tông, đúng như tên gọi, nếu Hàn Thiên ra tay hết sức có thẻ ngưng tụ một vạn thanh kiếm, nhưng rất hao tốn nội lực, đối phó với những kẻ này chỉ cần 400 thanh kiếm là được rồi.

Sát Tiễn khóe mắt co rụt lại, bốn trăm thanh kiếm, hắn lấy từ đâu ra, nhìn qua giống như từ hư không ngưng tụ thanh vật chất, không lẽ dị năng của hắn là “Sáng Thế”. Nhưng mà Sát Tiễn không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ có thể không ngừng thôi động nguồn năng lượng tạo thành màn sáng, bởi vì thanh âm “Tán” vừa dứt, 400 thanh kiếm, đằng không mà đi, lấy tốc độ siêu việt âm thanh, không ngừng phóng tới bốn người Sát Tiễn.

Chỉ chưa tới một cái chớp mắt, bốn trăm thanh kiếm mang theo khí thế sắc bén đã xuyên qua vòng bảo hộ của bốn người. Đối đầu với “kiếm” của Hàn Thiên, vòng bảo hộ kia chỉ mỏng manh như một tờ giấy, không cản trở “kiếm” được một chút nào, đã bị đâm thành vô số mảnh nhỏ.

Không có âm thanh va chạm, cũng không có tiếng la thảm thiết nào vang lên, ngoại trừ Sát Tiễn thì ba người còn lại đều triệt để bốc hơi, không còn tồn tại trên thế giới này. Vũ Tán của Hàn Thiên vốn đã mạnh mẽ, lại tăng thêm độc công từ Sát Tiễn phụ trợ, thân thể của ba người kia bị gần một trăm “độc kiếm” đâm vào liền bị ăn mòn đến thịt vụn cũng không còn.

Đồng thời ba qủa bộc phá lưu quang pháo cũng bị “độc kiếm” ăn mòn, để phòng ngừa chúng nó bộc phát Hàn Thiên còn cố ý để “kiếm khí” đưa boom lên cao mấy chục mét rồi mới tiêu diệt. Phải nói rằng độc của Sát Tiễn quá lợi hại, bộc phá lưu quang pháo thân là kim loại cũng bị ăn mòn đến nỗi không thể phát nổ.

Bản thân Sát Tiễn không biết đau đớn, độc từ kiếm của Hàn Thiên là của hắn nên hắn không bị ăn mòn, chỉ bị đục thành nhiều lỗ nhưng hắn vẫn chưa chết. Sát Tiễn cúi nhìn cơ thể mình, không còn máu huyết, nội tạng chỉ còn lại vài mảnh vụn, bất quá trái tim của hắn được một tầng xương cốt phủ lên nên không bị vỡ nát, hắn điên cuồng hét lên:

-Aaaaaa, đây là mày ép tao phải trở thành quái vật, chịu chết đi.

Sát Tiễn vươn tay, đâm xuyên qua trái tim được bao phủ bởi xương, móc ra một viên thuốc màu đen. Sau đó hắn bóp nát viên thuốc, một tầng hắc khí bao phủ lấy cơ thể Sát Tiễn, cả người hắn điên cuồng sinh trưởng ra xương cốt, dần dần không còn hình dáng của con người, mà hóa thành một đầu khủng long bạo chúa bằng xương, chỉ là đám xương này lại có màu đen.

Hàn Thiên không bị dọa sợ mà còn chăm chú nhìn vào Sát Tiễn, trong mắt Hàn Thiên thì mức độ nội lực của Sát Tiễn lúc này đã có thể so sánh với các cao thủ trong võ lâm Thiên Minh đại lục rồi.

-Có chút ý tứ.

Đầu khủng long bạo chúa gầm lên:

-Graoooooooooo… Âm thanh này vô cùng khủng khiếp, mang theo một loại chấn nhiếp tinh thần, rất nhiều người đang chìm trong giấc ngủ liền bị tiếng gầm này đánh thức, vội vàng chạy ra ngoài xem xét. Ngay cả Hàn Nhược Nhược cũng bị giật mình không thể duy trì tư thế nhắm mắt, tai có chút ù ù, không thể tin nổi cảnh tượng mà mình đang thấy lúc này. Vô số tiếng nghị luận vang lên:

-Mẹ nó, nửa đêm thằng khốn kiếp nào lại gầm rú như vậy.

-Âm thanh này giống như của quái thú gầm lên, không giống của con người.

-Ôi mẹ ơi, mau nhìn xem, có cái gì đó ở công viên kìa.

-Tao thấy rồi, là một đầu T-rex bằng xương, mau nhìn xem, phía đó còn có người kìa.

Có người tinh mắt nhìn thấy một đầu khủng long cực lớn xuất hiện tại công viên, không ngừng thông báo cho người khác. Có người gan dạ muốn lại gần để quan sát:

-Mẹ nó, mau lấy điện thoại ra quay mau, trời tối quá nhìn không rõ, có muốn hay không lại gần chút.

-Mày điên à, ở đó rõ ràng đang có dị năng giả chiến đấu, mày muốn chết thì cứ tới đó.

Một đêm này, khu vực gần trường học Ngưng Thiên Dị đều xôn xao, người thì sợ hãi, kẻ thì hưng phấn muốn tìm hiểu sự thật, bởi vì ở đây rất nhiều học sinh có dị năng mạnh mẽ, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như thế này, liền muốn lao ra xem thử, rốt cuộc thần thánh phương nào đang giao chiến.

Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo liền đè bẹp nội tâm tất cả những kẻ tò mò, một quả cầu bằng độc khí đường kính ba mét được khủng long bạo chúa ngưng tụ, trong phương viên 1 km đều ngửi thấy mùi hôi thối, thậm chí chỉ cần hít vào một chút cả người giống như bị trúng độc, thân thể hư nhược ngã xuống.

-Cứu… cứu… Mấy nghìn người bị trúng độc suy yếu, trong miệng không ngừng kêu cứu, may mắn là họ chỉ trúng một chút độc khí nên không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ khó thở cùng không còn sức lực mà thôi, nhưng nếu không được chữa trị rất có thể sẽ để lại di chứng.

Chỉ bị ảnh hưởng một chút độc khí mà đã như vậy thì khi đối mặt trực tiếp với độc cầu kia lại còn kinh khủng như thế nào, nghĩ như vậy những người có dị năng mạnh mẽ không bị dính độc cũng không dám bén mảng lại gần, vì tò mò mà bỏ mạng quả thực không đáng.

Độc khí quá mạnh, thính lực của Hàn Thiên vô cùng lợi hại nghe được rất nhiều tiếng kêu cứu, hắn không muốn chỉ vì hắn mà mấy nghìn người vô tội bị vạ lây, ánh mắt lóe lên vẻ sắc bén, hắn muốn một chiêu phân định thắng bại.

Vô Tướng Công vận chuyển, Hàn Thiên giống như trở thành chúa tế của mảnh không gian này, bất kể là kim mộc thủy hỏa thổ hay phong lôi quang ám, tất cả nguyên tố trong thiên địa giờ phút này đều nằm dưới Hàn Thiên, chịu sự khống chế của Hàn Thiên. Nội lực tuôn trào, Hàn Thiên không hề giữ lại một chút gì nữa, mở miệng nói ra:

-Vô Tướng… Đoạt Thiên, Phong.

Nội lực của Hàn Thiên bao phủ khắp công viên, biến công viên này thành thế giới của hắn, cách biệt với thế giới bên ngoài, thế giới Vô Tướng. Nội lực đồng hóa tất cả nguyên tố trở thành lực lượng của Hàn Thiên, phong ấn mảnh không gian này, không để cho độc khí tiếp tục hoành hành.

Độc cầu của Sát Tiễn cũng không cách nào phóng ra, giống như bị ghim lại trong không gian, đầu khủng long kia không còn thần trí nhưng vẫn điên cuồng giãy dụa, tiếc rằng nỗ lực của nó giống như muối thả vào nước, không gây nên chút hư tổn nào cho thế giới Vô Tướng.

Trong thế giới Vô Tướng, không gì có thể qua mắt được Hàn Thiên, hắn biết Hắc Dạ đang trốn trong bóng của chính mình, giơ tay trảm xuống, bóng của Hàn Thiên vậy mà lại bị chém đứt, biến mất.

Không còn bóng, Hắc Dạ bị cưỡng ép hiện thân, phun ra một ngụm máu tươi, một trảm kia cũng khiến hắn bị thương, trên ngực có một đạo vết thương rất sâu. Hắn vô cùng hoảng sợ, không thể tin nổi lại có người có thể chém được bóng, hơn nữa khi vừa hiện thân hắn liền phải chịu một áp lực khủng bố từ Hàn Thiên.

Sát Tiễn đã là quái vật… mà Hàn Thiên… còn kinh khủng hơn quái vật.

Trái ngược với Hắc Dạ, Hàn Nhược Nhược ở trong Vô Tướng thế giới lại không chịu bất cứ áp lực nào, độc khí của Sát Tiễn cũng không còn ảnh hưởng tới nàng, vô cùng thoải mái. Hàn Thiên lại lần nữa mở miệng:

-Vô Tướng… Trảm Thiên, Trảm.

Lần này không có thanh kiếm nào xuất hiện, cũng không có bất kì kiếm khí gì xuất hiện trong tay Hàn Thiên, chỉ thấy Vô Tướng thế giới đột nhiên bị xé ra làm hai, giống như bị một thanh thần kiếm xé nát, Hắc Dạ cùng đầu khủng long kia cũng thuận theo Vô Tướng thế giới… sinh sinh bị xé ra làm hai.

Tất cả vẫn chưa kết thúc, Vô Tướng thế giới liên tục chia năm xẻ bảy, cuối cùng biến mất. Hắc Dạ cùng Sát Tiễn cũng bồi táng theo nó, triệt để hóa thành hư không. Hàn Thiên thở dốc, một chiêu này đối với hắn cũng tạo thành tiêu hao không nhỏ, nội lực bị rút cạn tám thành, phải bồi dưỡng mấy ngày mới có thể khôi phục lại.

Hàn Nhược Nhược chứng kiến tất cả, đây là lần đầu tiên nàng thấy cảnh giết người, nhưng không hiểu sao nàng lại không sợ hãi Hàn Thiên một chút nào, nằm trên lưng của hắn chỉ có một cỗ an tâm mà thôi. Bất quá nàng vẫn còn rất tỉnh táo, liền thúc giục Hàn Thiên:

-Anh mau rời khỏi chỗ này, nếu không sẽ phiền toái lớn.

Hàn Thiên gật đầu, đạp Vô Ảnh bộ trở về phòng của Hàn Nhược Nhược.

Căn cứ dưới lòng đất của Cao Minh.

Cao Minh nhìn gắt gao vào màn hình máy tính, sức mạnh của Hàn Thiên quá mạnh mẽ, vượt xa tính toán của hắn, bây giờ Cao Minh không chắc Nguyệt có thể giết được Hàn Thiên hay không hay không, hơn nữa động tĩnh lần này quá lớn, chỉ vì Sát Tiễn mà ai ai cũng biết ở đây vừa xảy ra chiến đấu giữa hai dị năng giả, kế hoạch đành phải hoãn lại.

Cao Minh nhấc lên bộ đàm:

-Nguyệt, mau trở về.

Nguyệt mai phục tại một cao ốc gần đó nhận được mệnh lệnh liền trở về, đối với Nguyệt thì mệnh lệnh của Cao Minh là tuyệt đối.

Bạn đang đọc Truyện Về Một Cái Luyện Công Cuồng sáng tác bởi TiểuBảoTrùngSinh

Truyện Truyện Về Một Cái Luyện Công Cuồng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBảoTrùngSinh
Thời gian
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.