Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21

Phiên bản Dịch · 1459 chữ

Ngày xưa có một ngọn núi,

Trên núi có một ngôi miếu,

Trong miếu có một lão hòa thượng,

Hòa thượng kể chuyện cho tiểu hòa thượng nghe,

Đó là cậu chuyện như thế nào?

Ngày xưa có một ngọn núi,

Trên núi có một ngôi miếu,

Trong miếu có một cái lu,

Trong lu có một cái thau,

Trong thau có một cái dĩa,

Trong dĩa có một cái tô,

Trong tô có một cái chén,

Trong chén có một cái muỗng,

Trong muỗng có một miếng thịt,

Tôi ăn rồi,

Và bạn thèm rồi,

Câu chuyện này đến đây đã hết!

Chào các bạn, tan họp!

=================================================

Những lời của tác giả:

Truyện này được viết hết vào ngày 29.8.2007, lúc ấy tác giả có một đoạn phát biểu thế này:

He he, kết cục như vậy chắc sẽ có người mắng tôi. Nhưng, tôi vẫn cảm thấy dừng ở đây là được. Bởi vì, sự thật đích thực là như vậy. Tôi không muốn bịa ra cái gọi là đại đoàn viên, đương nhiên cũng sẽ không thần kinh đến mức tưởng tượng người ta đã chia tay. Cái tên Lạc Dịch này rốt cuộc có thể kiên trì đến cùng hay không, có thể yêu suốt đời như đã hy vọng hay không, chính tôi cũng giống như các bạn vậy, vô cùng trông chờ.

Cha mẹ như trong “Tuyền thành” dẫu sao cũng khó gặp, nếu như ba mẹ của mỗi một cặp les đều có thể thông thoáng như vậy, thì những con người trong quần thể này sẽ không cần phải giằng vặt như thế nữa. Thời đại bây giờ, ánh mắt của người đời đã không còn quan trọng, áp lực chủ yếu vẫn là đến từ chính ba mẹ của mình. Bách thiện lấy hiếu đi đầu, bất kể thế nào, người làm con cũng không thể quá ích kỷ.

Tuy nói đây là một câu chuyện, và đích thực cũng là một tác phẩm sáng tác, nhưng, đây là câu chuyện kể thật duy nhất của tôi. Bởi vì thiếu sự kịch tính, tôi đã lược qua rất nhiều quá trình và nội dung, thật ra trong khoảng thời gian học phổ thông, và sau khi Lạc Dịch gặp chuyện, đã có một vài chuyện xảy ra. Như một bạn độc giả đã hỏi, vì sao tôi phải chỉ đích danh anh chàng tài xế Lý Hiểu Lượng chỉ xuất hiện một lần trong truyện? Bởi vì, chỉ một chút xíu nữa thôi thì Ninh Hải đã là vợ của anh ta rồi. Quá trình đó rất phức tạp, Lạc Dịch không có tham gia, Ninh Hải lại không chịu nói, vì vậy cho dù có muốn viết cũng không thể viết.

Cuối cùng, tên sử dụng trong truyện đều là tên giả.

Vậy nhé, kết thúc tại đây.

Bye!

Khoảng 1-2 năm sau (tác giả viết xong truyện này năm 2007, suy ra 1-2 năm sau là khoảng 2008-2009), vì độc giả năn nỉ dữ quá và có một sự hiểu lầm rất lớn là ai cũng tưởng Dịch Bạch Thủ chính là Lạc Dịch, vì vậy tác giả đã đưa ra lời trần bày cuối cùng, và đây cũng là thông tin sau cùng nhất mà độc giả có thể biết được về Lạc Dịch và Ninh Hải ở ngoài đời:

Đây sẽ là phản hồi cuối cùng của tôi về câu chuyện này, đừng hỏi tôi thêm nữa. Không phải tôi không chịu thấu hiểu cho các bạn, mà vì có những việc, nói sao cũng thuộc về chuyện riêng tư, tôi không thể tiết lộ. Khả năng truyền tải thông tin trong xã hội bây giờ quá “thần kỳ”, khó tránh khỏi việc suy đoán và gán ép. Tôi biết các bạn quan tâm đến hai nhân vật chính trong truyện đều do xuất phát từ lòng lương thiện, vì vậy vô cùng cảm ơn. Dạo trước sàn chứng khoán hơi xôn xao, tôi có gọi điện cho Ninh Hải vài lần để thỉnh giáo về việc chọn loại cổ phiếu nào, qua điện thoại, có thể nghe ra trạng hái của Ninh Hải khá tốt, nghĩ chắc đã không có vấn đề gì lớn. Còn về Lạc Dịch, con người này lâu nay luôn lạc quan và nghe theo ý trời, tin rằng ắt có thể biến cuộc sống thú vị hơn. Cũng đã rất lâu rồi tôi không gặp mặt họ, nhưng, không có tin tức chính là tin tức tốt lành nhất rồi, đúng không? Có người hỏi quan hệ của tôi với họ là gì, hehe, rất tiếc, tôi đích thực không phải là Lạc Dịch mà có người đã suy đoán. Câu chuyện của họ tôi có tham gia một chút xíu, một chút xíu thôi. Mùa xuân năm nay, Trần Đam trong câu chuyện đã kết hôn, tôi và họ ngồi chung một bàn, Lạc Dịch đã nói với tôi vài chuyện mà tôi chưa được biết, vô cùng cảm động, nên đã nhất thời nông nỗi quyết định viết lại (đúng là tự tìm cái khổ!) Cũng không phải muốn viết cho ai đọc, chỉ là cảm thấy, tình cảm làm rung động lòng người không phải là không tồn tại trong thế gian này, chỉ là, muốn giữ được nó không chỉ cần có vận may, mà còn phải có dũng khí. Có lẽ tôi là một nửa của Khắc Khắc, không hoàn toàn phù hợp đâu. Tôi và họ không bằng tuổi, họ lớn hơn tôi hai khóa, chúng tôi học cùng một trường phổ thông, lúc ấy tôi và Lạc Dịch có cùng một huấn luyện viên. Lạc Dịch là một người nóng tính và nhỏ mọn điển hình, nhưng tính tình rất tốt, cũng rất thông minh, viết viết vẽ vẽ, tổ chức sự kiện gì đó đều vô cùng có nghề. Còn về Ninh Hải, tôi cảm thấy bạn ấy rất xinh đẹp, còn là loại xinh đẹp rất thời trang, nếu không quen sẽ cảm thấy Ninh Hải rất lạnh lùng, quen thân rồi thì đỡ hơn, rất là hiền nhé. Chỉ vậy thôi, không nói thêm nữa, thay mặt họ cảm ơn sự quan tâm của các bạn. Hmm, các bạn đã tò mò như vậy rồi thôi thì tôi cũng 8 một chút vậy. Lúc học phổ thông, một ngày trước khi niên khóa của họ thi tốt nghiệp, họ đều phải đến trường để xem hội đồng thi, tôi thân là một sư muội đến để quét dọn vệ sinh (Ặc! Tại sao lúc nào cũng phải xuất hiện trong hình tượng xấu xí như vậy), Lạc Dịch – người lâu nay luôn giỏi ức hiếp kẻ yếu đã “bóp cổ” tôi bảo tôi hôm sau khi đến quét dọn hãy giữ banh bóng chuyền dùm, chờ bạn ấy thi xong thì tôi phải dâng lên ngay. Chính trong lúc này, Ninh Hải mặc quần đùi đi ngang qua chúng tôi, tôi còn kêu Lạc Dịch xem người đẹp kìa, lúc ấy Lạc Dịch nói có gì hay đâu mà coi! Đấy, vậy mới biết chuyện duyên phận là rất kỳ diệu, nếu lúc ấy Lạc Dịch sớm biết trước những việc sẽ xảy ra, e là sẽ cầm khăn trải bàn quấn chân của Ninh Hải lại rồi chăng? Ha ha, tôi cũng 8 thiệt ha.

Đừng quá kích động

~ Như tôi đã nói, đây là câu chuyện có thật, vì vậy chỉ có thể viết theo sự thật. Thật ra, chính tôi cũng rất hy vọng có một đại đoàn viên, nhưng hiện thực dẫu sao cũng là hiện thực. Điều duy nhất có thể an ủi là: Lạc Dịch đến nay vẫn chưa kết hôn. Dường như các bạn đều cảm thấy Ninh Hải chịu khổ nhiều hơn Lạc Dịch, nhưng thật ra Dịch cũng không tốt hơn bao nhiêu đâu. Đặc biệt là về sức khỏe, cơ thể của Lạc Dịch chịu tổn thương rất lớn, nó đã gây ảnh hưởng đến cả đời của Lạc Dịch. Tóm lại, đây là một tình yêu cảm động, song cái giá quá lớn, đấy cũng là nguyên nhân tôi muốn viết lại. Bất kể kết quả thế nào, tôi nghĩ, đều có thể hiểu nhau chăng? Cả đời này từng có một tình yêu như thế, cũng không còn gì hối tiếc nữa. Nếu phải hư cấu ra một kết cục hoàn mỹ, chi bằng cứ như thế vậy, chúng ta sống trên thế giới này đã là rất gian nan, vậy thì hãy nghĩ thoáng một chút, tạo một chút niềm vui cho cuộc sống không mấy vui vẻ này vậy.

—- Dịch Bạch Thủ.

Bạn đang đọc Truyện Kể Trong Câu Chuyện của Dịch Bạch Thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.