Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ Nhị Thân

Tiểu thuyết gốc · 1343 chữ

- Thiên Địa cũng có số vạn vật không thoát khỏi một chữ thọ, có ai sinh ra mà không chết thế nên con người mới ước mơ được trường sanh thoát khỏi số phận tiêu tán. Cơ hội trường sinh đã mở ra ta ngại gì không thử dù có khả năng sẽ chết nhưng tại sao lại không làm mở ra truyền kỳ của mình. Linh Trận khai!

Huyền Thọ ngồi xếp bằng trên đạo đài nói lớn bốn trưởng lão khai thế quán thâu chân đỉnh dùng chân khí bóc tách dòng chảy không thời trên linh hồn hắn, áp lực không gian khiến áo bào vặn vẹo run phần phật, chấn động từ linh hồn kiến thần trí hắn mê mẩn. Linh hồn bị bóc tách dần mất đi sự tồn tại cuả mình, không giang vặn vẹo trời đất ảnh hưởng thương khung chuyển màu máu thiên phạt giáng xuống như nước lũ bị đại trận ngũ sắc chặn lại. Xung quanh bốn ức đệ tử dồn lực truyền vào đạo đạì tạo ra chùm tia sáng hội tụ truyền vào thân thể hắn, số lượng đầy đủ là hơn 8 ức nhưng những đệ tử tu vi yếu kém đã bị dư chấn của thiên phạt ảnh hưởng. Dần dần cơ thể Huyền Thọ bắt đầu tan ra chuyển biến thành ánh sáng thánh khiết bao bọc vạn giới, thiên phạt ngừng lại đất trời bị đồng hóa tất cả bị biến thành một mảnh trắng xóa biến mất khỏi tồn tại. Vượt khỏi thiên là thành tiên nhưng không ai nói thành tiên là như thế nào.

Ba mươi vạn năm trước Mã thôn, Mộng Lâm, Việt quốc

  • Sinh sinh sinh thọ thọ thọ

    Thây lâu cốt biển vạn năm tồn

    Ngủ một giấc người đã già

    Tốn bao công sức thành cát vàng.

    Mấy tiểu hài nắm tay nhau hát đồng dao, nội dung bài đồng dao kỳ dị không biết từ ai mà ra nhưng được phổ biến trên khắp ngũ vực trở thành bài hát mà người ta hay hát. Dân trong thôn cũng không ai quan tâm tiếp tục làm việc của mình, chỉ có điều nếu để ý kỹ sẽ thấy thôn dân nào ở đây cũng dùng được thần thông. Có người điều khiển lửa để nấu canh có người tạo gạch từ đất để xây nhà, chúng là thuật ngũ hành cơ bản của thế giới này người phàm cũng dùng được. Cấp bậc cao hơn thì là võ giả không được tính vào phàm nhân, ngẫu nhiên trong thôn sẽ có một hai võ giả bậc thấp tồn tại nhưng không có võ giả bậc cao nào vì không ai nguyện ý ở lại một nơi hẻo lánh nghèo nàn như vậy.

    Bỗng có một thiếu niên mặc vải bố đen vác quang tài khóa đầy xích trên lưng bước đi nặng nề vào trong thôn tà khí đầy mình ám đen cả không khí, có lẽ là một võ giả kiếm chỗ để nghỉ ngơi. Mọi người cũng không lấy làm lạ liền mất hứng thú, võ giả vốn thiên kỳ bách quái vác một cái quan tài cũng là chuyện bình thường.

    Hắn đi vào một quán rượu nhỏ kêu vài đĩa thức ăn rồi chậm rãi ngồi xuống, chiêc quan tài trên lưng nặng nề vướng víu đã biết mất lúc nào mà không hay. Chờ đợi một lúc sau tên tiểu nhị liền ngồi xuống ăn cùng lúc đó hai người mới bắt đầu gắp đũa hai người gắp đồ ăn cho nhau theo một quy luật nào đó sau đó tiểu đứng lên lấy một cái túi bự đưa cho người thanh niên rồi đi ra phục vụ cho khách. Hành động nãy giờ dường như không được ai để ý đến, có thể là một loại năng lực che giấu nào đó.

    Người thanh niên tiếp tục ăn uống bình thường, hắn là Ngô Vân một sát thủ tiểu nhị lúc nãy là khách hàng của hắn đây không phải một tửu lầu bình thường mà là chi nhánh của một môn phái lớn trong ma đạo nhiệm vụ của hắn là thủ tiêu môn phái đối địch, việc đã hoàn thành cũng tới lúc rời khỏi.

    Khi hắn đứng dậy quan tài lại một lần nữa hiện ra gõ cọc cọc ba cái muốn hướng hắn đến nơi nào đó, bật chợt giác quan Ngô Văn trở nên nhạy cảm khủng khiếp nhận thức được một bóng sáng tinh thuần đó là một tia linh khí mỏng manh nhưng cô đọng đến cực điểm như mặt trời giữa trưa kéo sâu vào trong Mộng lâm.

    Khoảng một canh giờ phi hành thì đến nơi, Mộng lâm rất rộng lớn tốc độ phi hành của hắn đã không bình thường vẫn mất tận một canh giờ mới tới cũng có thể một phần là do yêu thú trên đường nán chân nhưng ngay lập tức bị Ngô Vân chém giết không còn một mống nên yêu thú đều tránh né hắn ra.

    Đẩy vài bụi cây cháy rụi ra rìa trước mắt hắn khung cảnh lộ ra, một đạo đài uy nghi lớn ngang một tòa lâu đài trải dài trên phiến rừng bốn cái trụ cao lớn chọc thủng trời mang khí thế đủ để chống đỡ một thế giới sừng sững không đổ. Linh khí từ trên đó tỏa ra nồng đậm như nước ánh sáng hồi nãy có lẽ là linh khí bị rò ra, chất liệu đạo đài toàn bộ đều làm từ quặng linh mạch xung quanh đặt tượng tứ linh khắc bát quái đồ hư ảnh lượn lờ uy quang bá đạo trải dài bốn phương tám hướng áp chế vạn vật xung quanh. Ở ngay bục thang có xác của mấy võ giả khác toàn thân đều đã nổ tung, dựa trên quần áo hỗn tạp thì đây là một nhóm tán tu thiếu may mắn. Ăn no quá sẽ bội thực cũng là đạo lý này linh khí dày đặt như vậy mà hấp thụ vào người quá sức chịu đựng thì chỉ có chết. Nơi đây là vậy không sống mống chết là chuyện bình thường, ý chí thiếu kiên định để cho bị uy quang ép cho thành ngu ngốc chết cũng không đáng tiếc chứ bình thường kẻ nào lại ngu đến vậy.

    Lúc này sắc mặt Ngô Vân mừng như điên muốn hát thành lời nhảy nhot lung tung đạo tâm sát thủ cực kỳ kiên định mà không thể kiềm chế thì biết rõ rằng ý nghĩa của thứ này lớn lao thế nào, không kiềm chế được mà phấn khích một tiếng.

    • Đệ nhị thân, sớm hơn ta dự định đã không còn phải chờ đợi nữa rồi kế hoạch đã có thể tiến triển.

    Quan tài đằng sau hắn run lên một cỗ hồn lực được phóng thích ra dung nhập vào đạo đài. Được khoảng một khoảnh khắc thì toàn bộ đạo đại áp súc lại rung lắc giữ dội, năng lượng trong linh khí muốn bùng nổ nhưng bị phong ấn thành mạch máu, sàn thì biến thành da thịt đế thì biến thành cốt kỳ làm da tứ tượng làm đầu bốn cái trụ trọc trời biến thành tứ chi. Cả một đạo đài khổng lồ biến mất trở thành một đứa trẻ đang ngủ, ngay lập tức hắn phi đến đón lấy đứa bé đưa nó vào một cái nôi nhỏ rồi biến đi mất để lại một mảng rừng trống cây cỏ đều bị chấn thành bụi.

Vài ngày sau tại phủ thừa tướng có tiếng khóc của trẻ con phu nhân đã sinh hạ một bé trai tuấn tú sau bao năm hiếm muôn, cả phủ mở tiệc ăn mừng thì có một bóng đen hiện ra tráo đổi đứa bé, thủ pháp vi diệu thay đổi hình dáng đến mức thần không biết mà quỷ cũng chẳng hay rồi chạy mất.

Bạn đang đọc Trường Thọ Kinh sáng tác bởi UwUsKing
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UwUsKing
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.