Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại kết cục! (2)

Phiên bản Dịch · 1994 chữ

Ngay sau đó, Bàn Cổ, Hỏa thần cùng với Thiểm Điện Thần lập tức chuyển hướng

hấp linh chi chủ. Bởi vì hấp linh chi chủ cùng Nhiên Đăng Cổ Phật còn đang

giằng co, mọi người ngang nhau, cho nến hắn còn có chút rỗi rãi có thể chú ý

đến tình huống bốn phía, cho nên ba vị thượng cổ đại thần tới gần, hắn liền

lập tức phát hiện, vội vàng giận dữ hét :"Ta kháo, các ngươi muốn làm gì?"

"Ngươi nói thử xem?" Thiểm Điện Thần là người đầu tiên chạy tới, chỉ đáp một

câu như vậy rồi lập tức gia nhập chiến, mà Bàn Cổ và Hỏa thần sau khi đuổi

kịp, thì căn bản không nói lời nào, trực tiếp động thủ.

Hấp linh chi chủ trước tình hống này đương nhiên chống không nổi, vẻn vẹn hai

ba hiệp đã bị đánh cho thương tích đầy mình, hắn tức giận đến nỗi lớn tiếng

mắng :"Tất cả mọi người có uy tín danh dự của thần minh được không, như thế

nào có thể chơi bốn đánh một chứ?"

"Ha ha!" Thiểm Điện Thần đột nhiên cuồng tiếu nói :" Lúc trước khi sáu ngàn ức

quân của các ngươi vây công các hài tử của ta, có từng nói qua muốn cùng bọn

họ đớn chiến hay không? Lúc ấy chúng ta cho ngươi mặt mũi ngươi không thèm,

hiện tại ngươi muốn mặt mũi? Không có cửa đâu, trả mạng các hài tử cho ta!"

Vốn Nhiên Đăng Cổ Phật đối với chuyện vây công này còn có chút băn khoăn,

nhưng mà vừa nghe Thiểm Điện Thần nhắc tới bọn nhỏ bọn nhỏ nhất thời chính là

lửa giận công tâm, Phật Môn lần này chết trận hơn mười vạn đệ tử, thậm chí cả

cơ nghiệp trọng ý cũng bị ép phải bỏ, thật có thể nói là nguyên khí đại

thương. Tất cả chuyện này hết thảy đều là do hủy diệt quân đoàn gây ra. Cho

nên Cổ Phật lập tức thả lỏng tâm tình, dùng toàn lực vây công hấp linh chi

chủ. Kim cương mang theo lửa giận của hắn hung hăng đuổi đánh hấp linh chi

chủ.

Hấp linh chi chủ dưới sự vây công của bốn vị thượng cổ đại thần bị đánh cho

chật vật không chịu nổi, khổ không thể tả, chỉ có chống đỡ, mà không hề có lực

hoàn thủ, cứ như vậy một mặt trốn tránh rồi bất chợt bị thương, thật có thể

nói là tràn đầy nguy cơ, lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt, nếu không phải gia

hỏa này quả là có chút bản sự, e là đã sớm toi mạng. Bất quá hiện tại xem ra,

hắn cũng đã đến cực hạn, khẳng định không còn chống đỡ được bao lâu nữa.

Trong khi hấp linh chi chủ lâm vào tuyệt cảnh, bên kia ôn dịch chi chủ đối

chiến với thần thánh thiên sứ cũng gặp phải nguy cơ như vậy, đó là Tru Tiên

quân đoàn của bần đạo. Sau khi làm gỏi trùng hậu, Tru Tiên quân đoàn cũng

không có trực tiếp rút về, mà là dưới sự chỉ huy của bần đạo bay đến địa

phương cách ôn dịch chi chủ ngàn dặm, như vậy có thể tránh được phạm vi công

kích của ôn dịch chi chủ, sau đó bọn hắn có thể an toàn cùng nhau dùng thần

lôi ân cần thăm hỏi ôn dịch chi chủ.

Mệnh lệnh của bần đạo rất đơn giản, hiện tại đã là trận cuối cùng, không keo

kiệt thần lôi nữa, có bao nhiêu sử dụng bấy nhiêu, sau khi dùng hết còn sống,

thì dùng pháp thuật oanh cho ta, tóm lại, nhất định phải tăng tốc tiêu hao

thực lực của ôn dịch chi chủ, trợ giúp thần thánh thiên sứ sớm đánh bại hắn.

Mười vạn người cùng nhau ném thần lôi và thi triển pháp thuật, cảnh tượng đó

tuyệt đối đồ sộ, hơn nữa uy lực khẳng định cũng biến thái, dù sao đệ tử của

Tru Tiên quân đoàn ít nhất cũng là nhất cấp chủ thần. Bọn họ cùng đánh cho dù

thượng cổ đại thần cũng ăn không tiêu. Tuy rằng bản thể sương khối của ôn dịch

chi chủ, có thể triệt tiêu một bộ phần sóng xung kích sinh ra từ bạo tạc,

nhưng vẫn phải chống đỡ năng lượng phá hoại từ bạo tạc tỏa ra gây thương tổn.

Cho nên ôn dịch chi chủ phải nói là nguy hiểm trùng trùng, dù sao mỗi lần oanh

tạc mười vạn khỏa thần lôi, hắn cũng chịu không nổi bao nhiêu lần.

Cứ như vậy, trong thời gian ngắn, hủy diệt thất quân chủ bị giết ba người, mà

ôn dịch chi chủ cùng hấp linh chi chủ thì lâm vào nguy cơ, lúc nào cũng có thể

chết. Huyễn diệt chi củ cùng Miểu Miểu tuy rằng còn đang trong giai đoạn giằng

co, nhưng mà chỉ cần hai quân chủ còn lại bị giết, vậy huyễn diệt chi chủ cũng

nhất định sẽ rất nhanh bị vây công mà chết, cho nên đối với chúng ta mà nói,

tình thế là rất tốt.

Nhưng mà, chúng ta vẫn là đánh giá quá thấp sự điên cuồng của hủy diệt thất

quân chủ, sau khi nhìn thấy đại sự không ổn, hấp linh chi chủ không ngờ nổi

giận gầm lên một tiếng, nói :"Các ngươi nếu không cho ta sống, vậy mọi người

cùng nhau xong đời đi. Thôn phệ lão đại, báo thù cho chúng ta!" Nói xong, thân

thể hắn kịch liệt co rút lại, tiếp theo lập tức nổ tung, gia hỏa này, không

ngờ lúc sắp chết lại tự bạo.

Tự bạo của thượng cổ đại thần là không như bình thường, bốn vị đại thần vây

công hắn cũng chịu ảnh hưởng, mặc dù không có đương trường chết, nhưng mà bị

nổ cho cả người bị thương. Nhất là thuộc tính thương tổn linh hồn đặc hữu của

hấp linh chi chủ, thậm chí ngay cả nguyên thần của Bàn Cổ cũng chịu không nổi,

ba vị còn lại thì đương trường bị đánh cho nguyên thần trọng thương, Đối với

thần minh mà nói, nguyên thần bị thương so với thân thể bị thương phiền toái

hơn nhiều, thần minh cấp càng cao thì càng là như thế, ý theo thương thế hiện

tại mà xem, không có tu dưỡng mười vạn năm, nguyên thần của bọn hắn cũng rất

khó khôi phục. Hơn nữa thân thể bọn họ đã bị thương tổn, vả lại hấp linh chi

chủ bản thân mang theo một ít độc tố, khiến cho sức chiến đấu của bốn vị đại

thần trực tiếp giảm đi bốn thành, có thể nói là tổn thất lớn.

Không chỉ có như thế, ôn dịch chi chủ sao khi nhìn thấy hấp linh chi chủ tự

bạo, cũng cực kỳ dứt khoát tự bạo. Dù thế nào đi nữa, hắn đối mặt với nhiều

đại thần vây công như vậy sớm muộn gì cũng sẽ chết, hơn nữa tồn tại Thiểm Điện

Thần tốc độ biến thái, hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, cho nên

không bằng sắp chết lôi thêm vài người chôn cùng.

Vì thế thần thánh thiên sứ xui xẻo trở thành vật hy sinh của ôn dịch chi chủ.

Phải biết rằng, thần thánh thiên sứ chính là hoàn toàn bị ôn dịch chi chủ bao

bọc bên trong, cho nên uy lực tự bạo của ôn dịch chi chủ, cơ hồ toàn bộ tác

dụng lên trên người bọn họ. Thần thánh thiên sứ chỉ sợ nằm mơ cũng không nghĩ

tới, bọn hắn cũng có một ngày biến thành nhân côn, nếu khôn phải thần thiên sứ

vào thời khắc nguy cơ vận dụng lực lượng hỗ độn liều chết bảo vệ mình cùng

muội muội, bằng không hai người đã trực tiếp bị nổ chết.

Tình thế trên chiến trường quả thật có thể nói là thiên biến vạn hóa, chỉ

trong nháy mắt, bảy quân chủ lại tổn thất hai người, nhưng mà chúng ta cũng

trả giá thảm trọng, thần thánh thiên sứ tọng thương, hoàn toàn mất đi sức

chiến đấu, mà Thiểm Điện Thần, Bàn Cổ, Nhiên Đăng Cổ Phật cùng Hỏa thần Chúc

Dung cũng đều bị thương không nhẹ. Chỉ sợ đối với thôn phệ chi chủ đã không

còn tạo thành uy hiếp quá lớn, hiện tại duy nhất có thể trông cậy vào chính là

Miểu Miểu, cho nên mấy vị đại thần lập tức đi trợ giúp Miểu Miểu vây công

huyễn diệt chi chủ.

Huyễn diệt chi chủ hiện tại chính là hối hận muốn chết, kỳ thật hắn và Miểu

Miểu so đấu tinh thần lực, có bảy tám phần thắng, dù sao Miểu Miểu mới tu

luyện hơn một trăm vạn năm, mà huyễn diệt chi chủ đã tồn tại mấy trăm vạn năm,

nhưng vấn đề là, hiện tại Miểu Miểu được một đám người giúp đỡ, mà huyễn diệt

chi chủ lại chỉ có một mình, nếu như bị vây công, vậy hắn khẳng định chết

chắc. Kỳ thật huyễn diệt chi chủ cũng muốn vào lúc này tự bạo, nhưng mà linh

hồn cùng thân thể của hắn đang dây dưa gắt gao với Miểu Miểu, muốn tự bạo cũng

khó có khả năng, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác vây quang, mà không có

biện pháp.

Nhưng mà, vừa lúc đó, thôn phệ chi chủ luôn luôn không có cơ hội phát uy rốt

cục triệt để bị chọc giận. Chỉ thấy hắn trong giây lát đem thân thể của mình

khuếch trương đến cực hạn, trong không gian bỗng nhiều ra một đoàn khói đặc có

phạm vi mấy mươi vạn dặm. Rồi sau đó thôn phệ chi chủ trực tiếp bỏ qua Hồng

Quân đạo nhân, mạnh mẽ đánh về phía đám người đang chiến đấu kịch liệt, đem

các thượng cổ đại thần, bao gồm cả huyễn diệt chi chủ và Miểu Miểu, cùng với

thần thánh thiên sứ bị thương toàn bộ cắn nuốt.

Bởi vì tốc độ của hắn thật sự quá nhanh hơn nữa bản thể của hắn khói đen trong

không gian tối đen rất khó phân biệt, thuộc tính cắn nuốt hết thảy cũng ngăn

cản tinh thần dò xét của các đại thần, hơn nữa diện tích hắn mở ra lại lớn,

mấy vị thượng cổ đại thần dưới tình huống không hề phát hiện, liền tập thể bị

hắn ăn vào trong thân thể.

Tiếp theo, thôn phệ chi chủ cũng không buông tha Tru Tiên quân đoàn phía xa

xa, giương nanh múa vuốt đánh tới. Cũng may Tru Tiên quân đoàn tốc độ rất

nhanh, vội vàng dưới sự yểm hộ của sư tổ chạy trở về.

Thôn phệ chi chủ nhìn thấy đuổi không kịp Tru Tiên quân đoàn, một lần nữa đánh

nhau với sư tổ. Lúc này đây, hắn liên tiếp cắn nuốt nhiều thượng cổ đại thần

như vậy, thực lực bạo tăng, cũng dám cùng Hạo Thiên thần kiếm vô kiến bất tồi

đánh bừa.

Bần đạo vừa nhìn liền biết chuyện xấu, thiên toán vạn toán còn không có tính

đến thôn phệ chi chủ còn có chiêu thức ấy, thật sự là trí giả suy tính ngàn

điều nhưng mà tuyệt đối không ngờ vào thời khắc mấu chốt lại sai lầm, đây

không phải muốn mạng của ta sao? Chẳng lẽ đây là ngày tận thế của ngân hà?

---o0o---

Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)

Bạn đang đọc Trương Tam Phong Dị Giới Du của Tả Tự Bản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật xonevictory
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.