Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 35 End

Phiên bản Dịch · 2266 chữ

Thời gian sau, khi kenny xuát6 viện và tụi nó lại phãi trỡ vèci1i mái trường thần yêu.....

..........................

Kenny; em quay vè vs anh đc chứ?

Nó im lặng: nhưng còn Ruy?

Kenny; Ừhm, làm thế thì không cộng = cho lắm!

Nó gật: Em thích Ruy, nhưng em lại yêu anh? Đó mới là cái vấn đề em cần giải quyết...

Kenny: anh hiểu là ruy rất yêu em, nhưng...

Nó đứng lên và bước về lớp... Vui đc 1 phần kenny đã hồi phục nhưng RUy thì... Nó muốn có cả 2 người... Nó không muốn mất 1 ai cả... Có lẽ nó rất là ích kỉ... buồn bã... !

Mà dạo này! chả thấy Ruy đi học... NÓ lo lắm... Kenny cũng thấy nó lo r` cũng lo theo.....

.......................

Nó đi vòng vòng quanh cái lớp .. Chán nản...

Snow: bớt đi vòng vòng dùm đi, nhức đầu hết sức..

Nó: sao Ruy hông đi học.. 1 tuần rồi.. đó.,..

windy nhíu mày: Bộ nhớ anh ấy sao?

Nó gật: 1 phần...

Snow cười: không sợ, kenny thân mến ghen sao/

Nó buồn bả: h` có lẽ, tớ vs Kenny chỉ có thể là bạn...

kenny đứng tr;c cửa .. ngeh thế.. Anh im lặng... Tinh thần "xuống cấp trầm trọng" Anh lặng lẽ bước vào lớp...

Nó cười vs kenny, nhưng trong lòng chất chứa 1 nỗi buồn...

................

Tan hộc.. nó không muốn nói gì cả... Nó vươn đôi canh dài ra, bay lượn trên bầu trời... Ít ai có đc đôi cánh lắm ...Chĩ nhựng đứa con quyền quý mới có đc... Nó vụt bay trong tức khắc... Tới nhà Ruy... Nó muốn biết ạnh làm gì mà không đi học?

đứng trước nhà, nó gõ cửa.. Nhưng chả ai tới cả, không một bóng ai!.. NO! buồn bã... bay về cung... .. Bổng nhiên nó thấy nhớ Ruy... ..

1 tuần nữa, rồi lại thêm 1 tuần nữa.. Ruy vẩn không hề đi học trỡ lại,.. Nó lục đục, đi tới nhà Ruy thêm 1 lần nữa... Gõ cửa, thêm 1 lần nữa... Nhưng chả ai ra mở cửa... buồn chán...

Kenny nhìn thấy n1o thế, cũng tội lắm... Nhân ngày chũ nhật, anh đi tìm nhà RUy,.... Sau vài tiếng đồng hồ, tìm kiếm thì, cuối cùng anh cũng tìm đc... Căn nhà, mỡ cửa...Có một đống đổ nát đang ở trong nhà, mọi thứ đều vỡ tung hết .. Từ cái gương, đến cái bàn.... Mọi thứ ... Nhưng chả ai ở trong cả! .... Anh âm thầm bước vào... Đi lên lầu... Anh cũng thấy ngượng ngịu đôi chút, vì tự nhiên mình vào nhà người ta như thế... Nhưng thôi kệ, giờ là xem Ruy ra sao đã...

Anh bước chậm rãi lên l... Đứng trước cửa phòng Ruy.. Anh nghe Ruy đang nói chuyện với ai đó... Anh im lặng và lắng ngeh...

.......................................

Nó thi đang mơ hồ.,... Nó nhận ra rõ ràng là nó không còn yêu Ruy nửa... Nhưng cái tình cảm của nó cho Ruy là gì? .. Nó yêu kenny, nhưng nó lại không muốn làm Ruy buồn... Tình yêu tay 3 của nó đang rối tung lên... Nó thu mình vào 1 góc nhà... Tay cầm điện thoại.. Nó gọi cho Ruy,... Khóa máy... ó lo lắng... Bật khóc... Nước mắt rơi lã chã.. ướt hết cả tờ giấy....

Khóc, suỵ nghĩ.... Nó muốn chia tay cả 2 người...nhưng nó sẻ không có sự lựa chọn đó... Khóc, Thu mình lại 1 góc... Với cái thế giới rộng lớn này nÓ chả là cái gì cả... Nó không thế giải quyết đc cái vấn đề của mình.... ..

Nó cứ ngồi khóc mãi...

...................................

Kenny đang âm thầm nghe trộm... Anh phát hiện 1 sự thật phũ phàng... Anh run rẩy... Bất ngờ... cửa phòng mở ra...

Qg của Ruy: Cậu làm gì ỡ đây?

Kenny lắp bắp : tôi.. tơi...xin lỗi... Chả... qua là tôi muốn gặp... Ruy...!

Ruy nhìn kenny,... và bảo: cho cậu ta vào?

Kenny gật, rồi vào trong, Anh ngồi xuống bên Ruy...

Ruy nói vs cái giọng trầm và buồn: Có lẽ, anh đa nghe hết...

Kenny gật.. Ruy lại nói: Tôi hi vọng anh đừng nó cho ai ngeh cả kể cả Lola! . Tôi khòng6 muốn cô ấy sốc...

Kenny: Anh khi nào di học lại? Lola lo cho anh lắm đó!

ruy ch3i cười; ụhm`.. Cô ấy ngốc lắm... Cô ấy chả biết tôi nghĩ gì đâu!... Cô ấy chĩ biết khóc khi thấy tôi như thế thôi!

Kenny : cô ấy càng sốc hơn khi biêt anh cô giấu cô ấy!

RUy: tôi không biết gì cả, tôi chỉ hiểu là tôi không nên làm khổ cô ấy nửa...

Kenny; Anh có thế sao?

Ruy: Uhm`... rất có thể!

2 người con trai đang ngậm ngùi, sự im lặng đang bao trùm lấy họ....

.....................................

Ngày hôm sau.... nÓ bước vào trường với cái mặt chà vui vẻ mấy...

Ruy bất ngờ, ôm sau lưng nó...Nó giật mình...

nÓ đẫy ruy ra: Đây là cái trường , đừng làm thế... Hơi kì đó!

Ruy cười, rồi buông nó ra... : Ok~ nếu em không thích ^^~.

Nó cười... Ruy im lặng.. và nói: đây có lẽ là cái ôm cuối cùng của anh!

Nó bất ngờ: Anh đùa à!

Nó kéo ruy ra sau vườn.....

Nó tự nhiên rơi nước mắt: Ta chia tay đi!

Ruy: Uhm`! Em thấy tội lỗi à!

Nó gật ... Ruy cười: không sao đâu.. [nhẹ lau nước mắt cho nó] Anh hiểu mà... Em không cần như thế... Anh chỉ thích em cười thôi... Nín đi..

Nó ; Nhưng...

RUy: không soa cả... Chỉ cần 1 ngày em ở bên anh 1 lân thôi là đc rồi... Anh cần em luốn luôn nở nụ cười.... ANh yêu em!

Nó: em ác quá phải không anh!

Ruy lau nước mắt cho nó; Không, em không ác...

Nó khóc, Cảm giác tội lỗi đang dâng trào trong nó...

........................

Từ ngày chai tay tới ruy, Nó chả quen ai cả, Kenny hay Sha đều không! Nó muốn dẹp cái chuyện yêu sang 1 bên để cái đầu óc thư giản 1 một, chút.. nó đả quá mệt mỏi rồi...

Vẫn như thường ngày, Nó vẩn đi học cùng bạn bè... Mỗi ngày đều hôn lên má pố nó 1 cái rồi đi học ... Mổi ngày nhìn thấy Ruy, nó cũng thấy ai ngại.. Mọi thứ dường như là trôi qua thật nhanh chóng...

Và rồi đến 1 ngày kia..... Nó nhận đc một cuộc điện thoại,,,

-: alo, ai đấy ậ

- đến,... nha... Ruy... ngay... di.. cậu... ấy... bị... bị.. - giọng người đàn ông vang lên 1 cach run sợ...

Và cuối cùng là tiếng vỡ của chiếc điện thoại... Nó cảm thấy có điều gì đó bất an. Nó bấn loạn, tay chân bũn rũn,.. Cầm không nỗi nữa là... ! Nó tức tốc bay ra khỏi cửa sổ... Vút đôi cánh dài. trắng sáng bay tới nhà RUy...

Nó chạy, nâng từng bước chân lo lắng..... Nó mở cánh cửa... 1 đống đổ nát đang ở trước mặt nó... Nó chả hiểu chuyện gì xảy tại nhà Ruy... Nó bước qua cái đống đỗ nát... vô tình, nó bị một mãnh gương làm chảy máu...

Bỗng Ruy chạy vụt tới... Đè nó xuống... Cắn vào cỗ nó, và hút máu nó... Nhìn anh bây h` như là một con dả thú đang đói khát... Bất chợt, Ruy buông nó ra.... ANh quay mặt đi....

- Anh mệt lắm, em về đi!

- Anh bị soa thế! - nó chạm vào người Ruy...

- Em về đi, anh không muốn thấy em - RUy la lên

Với cái sự bướng bỉnh đến chết người cúa nó ... Nó không dễ dàng từ bỏ, từ bỏ những thứ mà đang xảy ra trong căn nhà này...

- anh sao thế? Sao lại đuỗi em về - nó chạm vào người Ruy.

RUy quay mặt lại.. Ôm eo nó.. hôn nhẹ lên đôi môi ửng hồng của nó....

- Anh không muốn em thấy... Á!!!! - Ruy bóp chặt lồng ngực của mình... Anh gục xuống... Thỡ hỗn hễn,... Và đôi môi trắng bệnh...

- cậu chũ, cậu chũ, Ngài,.... - Ông ta lo lặng...

Ngôi xuống.. Nó nằm tay Ruy... Nó sợ, Nó bất khóc...

- Anh... - nó khóc...

- ANh sắp chết rồi... Em đừng khóc mà.. Anh xin lỗi, vì những gì, anh đã làm cho em.... khổ.. Anh xin lỗi...

- Ruy....! -[ kenny chạy vào... ] anh không soa chứ...

- Tôi....

- anh không đc như thế...

Tôi... tôi chả thể làm đc gì nữa... N1o tấn công vào cơ thể tôi rồi... Nó quá mạnh... Thuốc không còn tác dụng nữa... Tôi chỉ sống đc quá ngày hôm nay thôi...

- Chúng ta đi bệnh viện... Bác sĩ sẽ cứu đc anh - Nó vứa nói, vừa khóc... Nước mắt rơi lã chả...

- không đc đâu! Bác sĩ rồi củng sẽ không trị đc đâu.. Đó là căn bệnh bẫm sinh của anh mà... Anh không muốn xa em... Nhưng nó quá ác,... N1o bắt anh phải xa em... Anh xin e đó, đừng khóc nữa... Rồi có người sẽ yêu thương anh thay em thôi!... Kenny à, CHăm sóc cho Lola nhé - đôi mắt Ruy đỏ rực.... anh không còn sức nữa...

Nó im lặng... Nó khóc... Giọt nước mắt rơi vào mặt Ruy... VÀ anh đả tắt thở... Nó gào lên... ôm ruy...

- ĐỪng mà, Em cần anh... Anh đừng như thế... ĐỪng đùa vói em như thế mà...

Nó khóc, nhưng cũng chả giúp gì đc... Ruy cũng đã ra đi... Nuco71 mắt tuồn trào... Kenny cũng rơi nước mắt...

Vài ngày sau, sau cái đám tang của Ruy... Nó rất buồn... Ai nấy đều buồn bã... Nó đến nhà Ruy... Nó ngồi vào bàn cũa Ruy... Thấy 1 cuôn sổ... Nó mở ra xem.... Tất cả sự thật trong đó... làm nó khóc....

Hóa ra, CÔ gái ngày trước Ruy hôn là do anh tự tạo ra.... ANh muốn chia tay, vì anh không muốn nó nhì thây anh phải chết... Và thấy nó phải khóc..... Mọi thứ rối tung lên.. N1o chào quản gia...

- Này, Cô công chúa!

- Dạ!

- RUy gữi cho cô cái này..!

Nó nhận rồi cầm về,...

tại nhà nó... Nó khóa cửa lại... kHông muốn ai vào cả... Nó mở hộp ra xem... Tất cả những gì, từng là kỉ niễm giữa nó và Ruy, anh đều giữ lại, và giao cho nó... Anh không quen, mua sẳn quà sinh nhật cho nó vài những năm kế tiếp...

Nó càm thấy mình thật ác độc.... No khóc... 3 ngày liền... Nghi về Ruy là nó khóc...

- Lola, mở cửa đi nào - Kenny gõ cửa.,,,

nó bước ra mở cửa,...

- Anh về đi..!

- anh...

- Anh về đi, em cần ở một mình... ..

- Nc vs anh chút đi..

- Không, Anh đã lừa em, Tại sao anh lại không nói chuyên của Ruy cho em biết... Tại soa anh giấu em...

- Vì Ruy...

- Em ghét anh lắm... Em không muốn nói chuyện vs anh! anh về đi!

Nó đóng cửa cái "rầm " ...

Từ ngày đó... Nó nghỉ học... VÀ bị trầm cảm. nặng... Vua lo lắm... Snow và Windy cũng lo lắng... Kenny thì càng lo hơn...

........

- Ruy,... - N1o chạy tới ôm Ruy...

- Em... đừng như thế..! Đừng làm anh lo nữa... Em làm mọi người lo lắm đó...

- EM thấy... - nó gục mặt xuống...

- Em không sợ ai lo thì em cũng phải nhớ tới pố em chứ... Ông đã mệtmoi3 lám98 rồi... anh tháy 3 ngày liền ông ta không ngủ vì em rồi đó...

Nó im lặng... Ruy nói típ...

- Em không nên như thế... EM như thế vừa làm anh lo, vừa làm cho ai nấy đều lo cho em hết... Anh không thích đâu... NÍn đi...

Nó gật - EM hiểu rồi...

- EM đừng quan tâm việc của anh nữa... Chĩ cần em vui là anh đũ đễ cười, nụ cười mãn nguyện rồi...

- ANh tha thứ cho em chứ...

- Tất cả, anh sẽ tha cho em tất cả, giờ em làm theo tiếng gọi con tim đi... Anh biết em yêu Kenny nhưng vì anh mà em không thể quay lại vs anh ta... ANh ta yêu em lắm đó..!

Nói rồi

nÓ mở cửa... Ai nấy đều đứng trước cửa nó... Nó ôm pố... Cười thật tơi.. Rồi tơi 2 con bạn... Tiếp theo là Kenny...

- Em yêu Anh!

Kenny cười : me too...

................................................

Mọi thứ trỡ lại vs nó... Nó sẽ sống những ngày vui vẽ, Đôi lần, nó nhớ Ruy, nhớ lắm... Nó sẽ ôm con búp bê của Ruy vào lòng..., Trong kí ức của nó, Nó sẽ nhớ hình bóng của Ruy... Nó thường hay ghi những tâm sự của mình vào 1 cái lọ nhỏ... Nó tin 1 điều.... Ruy sẽ luôn đọc những thứ trong cái lọ đó... Ruy sẽ luôn bên nó.. Kenny cũng thế.... Snow, Windy cũng thế... Pố nó th2i nhất đính là thế luôn... Mọi người sẽ luôn bên cạnh nó... Cho dù nó vui hay buồn... Tất cả là vì Cuộc sống này...

Cuộc sông này, còn nhiều cái tốt hơn mình tưởng... Nó yêu cái cuộc sông quanh nó...

.........................................

The End....

Thanks mọi người đả đọc hết cái topic, lộn xộn, bưa bộn, khùng điên này... Cám ơn

chân thành kí tên

Smile..................

Love everybody........

Bạn đang đọc Trường Học Của Nữ Hoàng của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.