Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tra ra manh mối ( 2 )

Phiên bản Dịch · 860 chữ

Xác nhận lời chứng, hết thảy làm theo điều lệ trình tự xong, Cảnh Vân Chiêu cuối cùng cũng rời khỏi cục cảnh sát.

Trước khi rời đi, tiếng khóc bên trong kia vẫn liên tục không ngừng, cùng những lời nhục mạ.

“Trước khi tới đây ta có tri thông với lão sư của ngươi rồi. Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi cũng nên về nhà thả lỏng một chút, không cần tới trường.” Đợi ra ngoài rồi, Cam Tùng Bách liền nhìn Cảnh Vân Chiêu đầy thông cảm, giọng quan tâm an ủi.

Cảnh Vân Chiêu gật đầu, hôm nay thứ sáu, ngày mai và mốt cũng không có khóa, mà thành tích của nàng vẫn thực tốt, rất nhiều môn đều đã học xong. Khó có thể có thời gian nghĩ ngơi, vẫn là nhân lúc này ở trong không gian học võ thuật và y thuật tốt hơn.

Sau lần phát sinh sự việc đặc biệt này, nàng càng cảm thấy chính mình còn quá yếu, nếu thời gian luyện võ nhiều thì lúc xảy ra sự việc kia mấy người đó căn bản sẽ không thể tới gần được nàng. Đâu giống như bây giờ, tuy rằng đối phương ăn mệt, nhưng trên người chính mình cũng để lại không ít vết thương.

Sờ sờ vết cào nhỏ trên mặt, tâm tình Cảnh Vân Chiêu phức tạp.

“Cái kia……” Cam tùng bách muốn nói lại thôi, nghĩ nghĩ, vẫn là mở miệng nói:

“Nha đầu, trong huyện này ttuy rằng trị an không tồi, nhưng ngươi rốt cuộc tuổi còn nhỏ, buổi tối không cần chạy loạn, đặc biệt là địa phương kia, toàn là hẻm tối, thật sự xảy ra chuyện gì, liền không có một cái chứng cứ……”

Cam Tùng Bách cũng là hảo ý, Cảnh Vân Chiêu trong lòng rõ ràng.

Nếu nàng là thân cháu gái Cam Tùng Bách, lúc này đã có thể không phải ôn nhu khuyên bảo như vậy, không khéo còn bị hắn đánh phạt vào mông.

Bất quá Cam gia gia nói cũng không sai, nàng mặc dù có võ công, nhưng nàng mới bây nhiêu tuổi, lại một người đi bộ, quả thực chính là muốn khiến người khác phạm tội.

“Ta đã biết gia gia, về sau buổi tối ta sẽ không tới mấy nơi kiểu này” Cảnh Vân Chiêu trả lời.

Cam tùng bách trong lòng có chút khó hiểu, buổi tối sẽ không đi? Đó chính là nói còn muốn đi địa phương kia?

Cảnh Vân Chiêu cùng Kiều gia đã chặt đứt quan hệ, theo lý thuyết không có khả năng cùng những thân thích lui tới, như thế nào còn muốn đi tới mấy địa phương kia?

Cam Tùng Bách một phen tuổi, Cảnh Vân Chiêu lại là nữ hài tử, huống chi còn không có quan hệ huyết thống, có vài lời thật sự không tiện mở miệng hỏi nhiều, nghĩ thầm quay đầu lại sẽ nói với nha đầu Sở Sở kia, làm nàng ngày thường nhiều quan tâm nha đầu này một chút.

Tiễn Cam Tùng Bách, Cảnh Vân Chiêu lại đi một chuyến tới thị trường dược liệu, mua không ít hạt giống trở về, trong tay nàng có một vạn khối, mua hạt giống cũng đầy đủ hơn, hơn nữa một ít còn là loại quý giá, kia tiền đảo mắt lại xài sạch sẽ.

Trên đường trở về, cũng không quên cùng Từ lão bá nói một tiếng, nói cho hắn buổi tối nàng không có phương tiện đi qua.

Chỉ là lão nhân này tính tình thật sự rất quái lạ, vừa nghe Cảnh Vân Chiêu nói lời kia, liền cho rằng nàng là thoái thác lười biếng, vung tay, trực tiếp ném cho nàng mấy chục quyển sách, hắn yêu cầu về sau mỗi tuần Cảnh Vân Chiêu cần phải đi tới đây một lần, mỗi một lần, thấp nhất phải đọc ra năm quyển sách, nếu không thì dù dược liệu của nàng tốt, cũng kiên quyết không mua.

Yêu cầu này mặc dù có chút quá phận, nhưng Cảnh Vân Chiêu vui vẻ đáp ứng, có không gian, thời gian của nàng so với người thường là hơn năm lần. Hơn nữa ở trong nạp linh ngọc cũng có sưu tầm y thư, phương tiện về học thuộc lòng đối với nàng là không khó.

Thời gian ba ngày, Cảnh Vân Chiêu vẫn luôn đem chính mình nhốt tại trong phòng, trừ phi tất yếu, nếu không rất ít lộ diện.

Ba ngày bên ngoài bằng nửa tháng ở trong không gian, trong đó cơ hồ không biết ngày đêm, Cảnh Vân Chiêu mỗi ngày đều ngâm nga luyện võ.

Chờ thời điểm nàng đi ra, hiển nhiên cảm thấy thân thể của mình uyển chuyển nhẹ nhàng rất nhiều, cả người lại gầy một vòng, bất quá cùng trước kia so sánh, làn da lại tốt rất nhiều, không giống dĩ vãng màu da ám ám chìm nghỉm, lúc này rất có khí chất.

Mà trong trường học, đã không có thân ảnh của Lữ Giai.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thần Y Nữ của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.