Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Phải Ta Làm

Phiên bản Dịch · 909 chữ

Chờ lúc Cảnh Vân Chiêu đem toàn bộ sự việc kể ra xong, biểu tình của Lữ Giai đã biến thành kinh hãi. Thái độ nhìn Cảnh Vân Chiêu giống như thấy quỷ.

Nàng nói một chút cũng không sai, một chút sự tình cũng không bỏ sót. Trí nhớ biến thái như vậy, thực làm người cảm thấy sợ hãi!

“Tao không tin! Con của tao không quen biết mày thì cản đường mày làm gì? Tao xem là bọn họ nhìn thấy mày muốn làm chuyện gì không đúng, cho nên mới muốn ra mặt khuyên mày, chẳng qua mày không nghe, ngược lại còn đối với bọn họ động tay!” Mẹ của người anh họ lớn kia hùng hổ nói.

Chuyện này nếu thực như lời nữ sinh này nói, kia con của bà cả đời này không phải sẽ xong rồi!?

Dù sao vô luận như thế nào, bà cũng không con của bà sẽ là cái đức tính phẩm hạnh này.

“Hiện tại tôi đã biết rõ vì cái gì con của bà sẽ làm ra sự tình vu oan hãm hại người rồi, nguyên lai đều là học được từ người mẹ là bà. Thượng bất chính hạ tất loạn!” Cảnh Vân Chiêu mắt lạnh nhìn lại, không chút khách khí nsoi.

“Ngươi là đứa nhỏ xui xẻo!” Người phụ nữ kia vừa nghe, liền duỗi tay muốn đánh qua.

Cảnh Vân Chiêu hướng một bên né qua, người phụ nữ kia đánh tới không khí, trực tiếp mất thế ngã trên mặt đất.

Cảnh Vân Chiêu thấy thế lại nói: “Chú cảnh sát, chuyện vừa rồi ngươi cũng đã thấy, xác sất vì như vậy mà bị thương cũng không nhỏ ah. Lại nói mặc dù tuổi của cháu còn nhuor, nhưng sẽ không để người khác tùy ý oan uổng mình. Trước cháu không có tùy ý đi kiếm chuyện, thứ hai không có vân tay của cháu. Chỉ bằng hòn đó kia cùng một lứa cá mè kia liền đổ oan chái thành người đả thương người, thậm chí là giết người là không có khả năng!”

Tuy đối phương có nhiều người, nhưng cũng không có chứng cứ quyết định, nàng vô luận như thế nào cũng sẽ không thể nhận.

Lời nói này của Cảnh Vân Chiêu mang theo khí phách, ánh mắt kiên định như tạch, trong lòng mọi người giống như bị dao nhỏ đánh vào.

“Nói không sai! Các ngươi cho rằng người đông thế mạnh là có thể thắng? Trong bệnh viện không phải còn có một người ở trong đó sau? Chờ hắn tỉnh lại, sự tình rốt cuộc như thế nào phỏng chừng cũng có thể minh bạch chân tướng!” Cam Tùng Bách cũng là tức giận nói:

Chuyện lúc này vô luận ai biện giải điều rất khó nói rõ ràng ai đúng ai sai.

Địa phương kia là nơi hẻo lánh, liền một cái máy theo dõi cũng không có, còn cẩn phải cẩn thận điều tra rõ.

Hai bên không ai chịu thua, giương mắt trùng mắt nhìn nhau một buổi tối.

Sáng ngày hôm sau, cuối cùng cũng đợi được điện thoại của bệnh viện, giải phẫu đã kết thúc.

“Mất máu quá nhiều, trở thành người thực vật?”

Người phụ nữ nghe điện thoại trong lòng cả kinh, nhìn nhìn mọi người, lại đối với người bên kia điện thoại nói: “Hiện tại còn chưa điều tra rõ, nha đầu kia không thừa nhận, còn nói trên hung khí không có dấu vân tay của nó…”

Thanh âm càng ngày càng nhỏ, Cảnh Vân Chiêu cũng lười nghe, đơn giản là một vài câu phỉ báng nàng mà thôi.

Chính là một câu người thực vật, lại làm Lữ Giai cùng với ba anh em bà con của nàng sắc mặt tốt lên rất nhiều.

Nhưng tin tức làm họ mừng thầm chưa duy trì lâu, trong một chốc, một vị cảnh sát đi tiếp điện thoại, vẻ mặt trịnh trọng, chờ nghe điện thoại xong liền nhìn đám người Lữ Giai cùng Cảnh Vân Chiêu, thần sắc thập phần nghiêm túc.

“Hôm nay sáng sớm các đồng nghiệp đã đi tới hiện trường tra án, cuối cùng đã có tin tức tốt. Đối diện con hẻm kia vừa lúc có người nhìn thấy các ngươi…”

Cảnh sát nói một nửa, dừng lại một chút: “Tuy rằng tuổi các ngươi không lớn, nhưng tính chất vụ án này tương đối nghiêm trọng, hiện tại nếu còn kéo dài sẽ đối với các ngươi không tốt. Các ngươi nếu muốn tự thú liền nhanh một chút, chờ một lát có người chỉ điểm các ngươi liền…”

Cảnh Vân Chiêu bĩu môi, vẻ mặt không chút thay đổi. Mà mấy người Lữ Giai mặt cắt một chút không còn chút máu.

Người cảnh sát kia nói xong thì vẫn luôn quan sát biểu hiện của mọi người, nhìn bộ dáng này, trong lòng cũng đã hiểu rõ.

Đám hài tử này tuổi không lớn, trải qua biến cố lớn như vậy, vẫn muốn luôn giấu diếm không để lộ sơ hở là không có khả năng.

“Không phải ta làm!” Đột nhiên một trong hai người cả đêm không hé răng lại hoảng sợ hô lên:

“Hoàn toàn là ngoài ý muốn, là lão đại, hắn… hắn không cẩn thận làm chuyện này, cùng chúng ta không can hệ!”

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thần Y Nữ của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.