Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 1737 chữ

Từ sau khi Hạ Tứ Lang dùng ánh mắt hồ nghi nhìn chăm chăm Tiểu Tam vài lần, Tiểu Tam bắt đầu hiểu được thu liễm một chút hành vi của mình. Hắn hiện còn chưa tròn bảy tuổi, quá mức khác thường sẽ bị xem là yêu ma, miệng người đáng sợ a! Tuy rằng bây giờ Liên Sinh còn rất yêu quý hắn, nhưng mà không loại trừ có ngày quá trớn, bị người ta nói là yêu quái kéo ra ngoài thiêu sống. Hắn hiện tại còn chưa muốn chết a, hắn nghĩ loại cuộc sống thôn quê này kỳ thực rất không tồi, còn có người nhà cưng chìu hắn, so với kiếp trước quả thực thư thái hơn nhiều!

Lúc ở trước mặt người khác, Hạ Tiểu Sam luôn luôn giả trang thành tiểu bạch (đơn thuần), thường thường giả bộ làm đứa bé hay thẹn thùng mà trốn ở sau mông Liên Sinh. Mà cái việc nuôi gà, theo đám gà con trưởng thành, lượng công việc cũng tăng lên, Liên Sinh bắt đầu bớt chút thời giờ giúp hắn chăm lo. Hắn không biết nên nói cần hay không, Liên Sinh vẫn luôn có phần cưng chìu Tiểu Tam, hắn tự nhận là Tiểu Tam nhà mình rất giỏi, trong thôn có tiểu ca nhi nhà nào có thể một hơi dưỡng ra nhiều gà như vậy?! Còn có thể đem gà nuôi đến tốt như thế? Hắn vô cùng tin tưởng những lý do kỳ kỳ quái quái trong miệng Tiểu Tam. Thạch Đầu thì luôn thật thà chất phát, ở nó xem ra, Tiểu Tam nhà mình một mực ở dưới mi mắt nó trưởng thành, trở nên thông minh cũng không có gì quá ly kỳ! Có người lớn thường nói, người thông tuệ thì cái gì cần biết đều sẽ biết! Tiểu Tam nhà hắn chẳng qua là đã đến lúc mà thôi! Hổ Tử bận rộn hoc tập, cũng cảm khái bản thân có phải thực sự không quá thông minh hay không, Tiểu Tam rõ ràng không tốn bao nhiêu thời gian để học, vậy mà tại sao so với mình còn học tốt hơn?!!

Đầu thu, trời còn có chút nóng, bởi vì ngày mười lăm giữa tháng này, phiên chợ trấn trên khai trương. Khi trời còn tờ mờ sáng, Liên Sinh liền xách theo một rổ trứng gà cùng mấy phu lang trẻ tuổi trong thôn đi họp chợ. Lúc này thái dương đã lên cao, Hạ Tứ Lang và Thạch Đầu khẳng định là đã ra đồng làm nông, Hạ Hổ hiển nhiên cũng đến học đường. Khi Tiểu Tam chậm rãi từ trên giường bò dậy, trong nhà chỉ nghe được tiếng gà gáy ầm ỹ trong hậu viện! Đối với Tiểu Tam mà nói, múc nước rửa mặt súc miệng là hoàn toàn không thành vấn đề, chính là việc chải đầu, Tiểu Tam có điểm đau đầu a! Hắn đời trước chưa từng vấn tóc qua, đời này đến bây giờ cũng không học được làm thế nào để dùng mảnh vải vấn tóc lên. Liên Sinh ở nhà thì đều là do Liên Sinh hỗ trợ, nếu không thì Thạch Đầu cùng Hổ Tử cũng có thể giúp hắn vấn. Bất quá, hôm nay trong nhà không có ai, hắn để một đầu tóc rối bời chạy quanh nửa ngày, cuối cùng đành phải tự mình dùng sợi dây tùy ý buộc lên! Buộc đẹp hay không thì mặc kệ nó a!

Ăn bánh bao trong nồi, lại cho đám gà ăn, chuồng gà đã được Liên Sinh quét tước, Hạ Tiểu Sam cũng không có gì khác muốn làm. Nhớ đến ngày hôm trước có một trận mưa lớn, hai cây nấm dưới chồng củi trong viện đều đã to hơn, Tiểu Tam không khỏi chủ ý đến ngọn núi sau nhà. Từ sau khi ở bên ngoài chơi đùa để bị bệnh, Liên Sinh liền không cho hắn rời nhà quá xa. Hạ Tiểu Sam hiện tại thân thể tuy nhỏ nhưng lá gan thì to, nghĩ đến những cây nấm mỹ vị, liền không nói hai lời khoác ngoại y xách theo giỏ trúc, sau khi đem cửa viện khóa hảo liền trực chỉ ngọn núi sau nhà mà tiến.

Nhà Hạ Tiểu Sam là ở đầu thôn tây, thôn dân ở bên này dựng nhà không nhiều, cho nên lân cận Hạ gia chỉ có hai ba căn hộ, ở giữa mỗi nhà còn cách nhau cả một khoảng. Đứng ở trong sân có thể thấy rõ toàn cảnh rừng trúc ở đầu ngọn núi phía tây này, nơi đó loáng thoáng còn có thể thấy một quần kiến trúc, đối với Tiểu Tam đời trước chỉ ở trong một căn nhà nhỏ mà nói, cái trang tử to lớn kia thật khiến người ta đố kỵ. Nửa năm qua, trong trang tử rất ít thấy có người đi ra, lời đồn cũng nghe được không ít, nghe đâu ở bên trong chính là đại phu nhân của châu phủ họ Thái, bởi vì thân thể không được tốt lắm mới mang theo tiểu thiếu gia đến ngọn núi này dưỡng bệnh. Bất quá, Tiểu Tam nghe thế nào cũng thấy trong đó có điểm cổ quái, chính là hắn bận nuôi gà đến tối mặt, cũng lười đi quản mấy cái tin bát quái của cái nhà lắm tiền này.

Đại nguyên thôn ba mặt đều là núi, thế núi không tính là quá hiểm trở, nhưng là vẫn có một độ cao nhất định. Rừng trúc phía tây đã bán cho họ Thái người ta trở thành tài sản riêng, thôn trường năm ngoái liền thông báo cho toàn bộ thôn dân, cánh rừng kia từ nay về sau không thể tùy tiện đi vào, chặt trúc đào măng cũng bị cấm! Tiểu Tam men theo sơn đạo sát bên rừng trúc, một đường đi đều trừng mắt nhìn đám măng trong rừng mà nuốt nước miếng!

Suy cho cùng chỉ mới bảy tuổi, thể cốt có khỏe mạnh đến đâu cũng là có hạn. Lúc bò đến giữa sườn núi, Tiểu Tam đã mệt đến không ngừng thở dốc. Hắn dọc theo phương hướng của con đường nhỏ, đi ngang qua khu rừng. Bởi vì phải xuyên qua những lùm cây thấp lùn, cho nên vô cùng tiêu hao thể lực. Cũng may dọc theo đường đi đã phát hiện được vài cây nấm, mỗi một cây đều to mập như nhau. Bởi vì nấm trong núi đại đa số là có độc, cho nên, trong thế giới này rất ít địa phương đem nấm liệt vào thực đơn! Bởi thế mới tiện nghi cho Tiểu Tam. Tuy rằng thế giới này không có nữ nhân, thoạt nhìn có vài phần quỷ dị, nhưng động thực vật đều là tương tự như ở địa cầu đến kỳ lạ. Bất kể là cây trong núi, hay là rau củ trong đất, Tiểu Tam đều có thể dựa vào ký ức của Hạ Mục mà nói ra chính xác tên gọi của chúng nó.

Tiểu Tam từng ở trong bếp làm công, tuy rằng trình độ nấu nướng thường thường, nhưng trình độ nhận biết phối hợp các loại thức ăn cũng rất không tồi. Một đường đi này, Hạ Tiểu Sam tìm được hắc mộc nhĩ, bình cô, phượng vĩ cô cùng với một ít bụi trà thụ cô*, thu hoạch là không nhỏ. Người trong thôn hình như không quá nhận biết về nấm, Hạ Tiểu Sam cũng không còn nhớ mùi vị của nấm. Hắn khấp khởi nghĩ, có nên ra sức phát triển sản nghiệp trồng nấm hay không!

Lúc thái dương sắp lên tới giữa trời, Hạ Tiểu Sam bắt đầu dẹp đường hồi phủ, hắn chủ yếu là sợ Liên Sinh lo lắng! Đem cái giỏ hơn phân nửa là nấm xuống núi, Hạ Tiểu Sam tự nhiên là cẩn thận hơn rất nhiều, hắn một năm này chưa sinh bệnh qua lần nào, nhưng thân thể cũng không có bao nhiêu thịt, vẫn là một dạng tay chân mãnh khảnh, lỡ như bị ngã không tốt còn có thể dẫn đến gẫy xương! Vừa nghĩ đến đây, Hạ Tiểu Sam liền thấy trước mắt nhoáng lên một cái, từ trong rừng trúc lao ra một bóng đen, còn chưa kịp phản ứng liền bị tông phải…

Miệng quạ đen a…

Hạ Tiểu Sam thân thể nhỏ lại nhẹ, bị một cú va chạm này liền lịch bịch mấy tiếng lăn một đường rớt vào trong cái rãnh nhỏ mới dừng lại, đợi kim quang trước mắt tán đi, chỉ nhìn thấy một bóng lưng màu đen so với hắn lớn hơn không được bao nhiêu đang nghênh ngang rời đi!! Bên người ma cô mộc nhĩ rơi ra khắp nơi! Tiểu Tam tức giận đến bốc khói, đụng trúng người ta, ngay cả một câu xin lỗi cũng không có liền co giò bỏ chạy! Thật không có tố chất a!! Bất quá, nhìn theo tốc độ đó thì bản thân là đuổi không kịp rồi! Hạ Tiểu Sam tuy rằng rất ít xuất môn cùng đám nhóc trong thôn chơi đùa, nhưng một năm qua nhận thức cũng không ít người. Cái thằng nhóc đụng trúng mình rồi bỏ chạy kia khẳng định không phải trẻ con trong thôn, nhìn chất liệu y phục có thể phản quang kia, tám chín phần mười là người của Thái gia mới tới trong rừng trúc này a! Kẻ có tiền càng thất đức!! Hạ Tiểu Sam rủa thầm trong lòng!

Cũng may đối phương cũng chỉ là một hài tử, tuy rằng xông tới rất nhanh, nhưng lực đạo cũng không tính là quá mạnh, Tiểu Tam từ trên mặt đất đứng lên rồi kiểm tra lại một chút, hoàn hảo, chỉ là trên tay bị trầy da, chảy một chút máu! Bị thương như thế này cũng không hảo tới cửa đòi tiền thuốc men, chỉ có thể trách bản thân không may! Bất quá, Tiểu Tam âm thầm nhớ kỹ việc này, tính toán sau này có cơ hội nhất định phải tìm cho ra hắc y tiểu tử phiền phức kia!

*hắc mộc nhĩ:

*bình cô:

*phượng vĩ cô:

*Trà thụ cô:

Bạn đang đọc Trúc Ngoại Đào Hoa Khai của Đình Tức
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.