Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện và Thể

Tiểu thuyết gốc · 1641 chữ

Theo những gì mà Cầu nói thì đạt được thành tựu khai mở kì kinh bát mạch cũng chưa hẳn là mạnh nhất. Tuy nhiên đối với hắn lúc này thì đạt đến trình độ đó rồi tính tiếp.

Bạch Lãng cũng khuyên, tuy Luyện rất tốt nhưng hiện tại hắn cần Thể nhiều hơn.

“Như ta đã nói,” Bạch Lãng gác kiếm, hơi nghiêng người: “Thể là sức mạnh đầu tiên mà mỗi người đều sở hữu. Thể ở đây chính là cơ bắp cùng khung xương của Chủ Quân. Luyện tuy mạnh nhưng cần rất nhiều thời gian để hoàn thiện nhưng Thể thì khác, hiểu đơn giản Luyện là nước còn Thể là hồ.”

“Nước và hồ? Ta thấy không mấy liên quan.” Điển cau mày.

“Hồ rất rộng, nếu như một bát nước ngài bảo cái nào lớn hơn.”

“Hồ.” Điển đáp.

“Khi trời đổ mưa, nước mưa đổ xuống ngày ngày qua tháng khác năm này qua năm khác ngài bảo cái nào lớn hơn.”

“Cái này,... Có lẽ ta hiểu.”

“Chuyện chưa dừng lại, nếu một ngày nào đó nước tích xúc vượt hồ, thì nước tràn đó có tính là nước hồ không.”

“Không tính.” Điển gật đầu.

“Nước nếu tích xúc sẽ lớn hơn hồ. Hồ lớn nên rộng, nhưng khi nước đuổi kịp hồ thì nước trong hồ sẽ không còn là của nó. Nên hồ bắt buộc phải mở rộng nếu không muốn bị nước vượt qua, cái ta đề cập tới chính là dù ngài có Luyện nhưng khi Thể của ngài không sức nào chứa được nó thì cũng chỉ là nước thừa.”

Điển gật gù như đã hiểu, nó chống cằm rồi nhìn Bạch Lãng buột miệng hỏi:

“Thế nước liên tục nhưu vậy thì hồ thành cái dạng gì?”

“Thành biển.” Bạch Lãng trầm trầm nói.

“Có thái quá không.”

“Ừ, biển hình như hơi nhỏ.”

“...”

Tinh mơ sáng hôm sau, Điển hào hứng vác liềm ra đồng. Tuy cả đêm không ngủ để Luyện nhưng hắn không thấy một chút nào mệt mỏi mà trái lại cả người tràn đầy sức sống. Mặt trời mới ló được vài gang nhưng cũng không mấy dễ chịu. Bạch Lãng từ sớm đã vào thành nói có chuyện cần làm, còn xin 60 đồng. Điển cũng không gặng hỏi sao anh ta cần nhiều tiền vậy mà trực tiếp đưa, dù sao thì bài học Luyện tối qua coi như Điển trả công.

Hí hoáy bắt trước những gì mà Điển đã bắt gặp, vén ống quần đến lưng đùi bì bóm lội xuống ruộng. Đồng ở đầy gần núi, nước vẫn chảy vào nên ruộng hơi thụt, liềm dắt bên hông lúc này mới được lấy ra, tay khua tay xắt chẳng mấy được bó nhỏ. Công người có hạn mặt trời càng lúc càng cao, mồ hôi cũng thấm ướt đầm áo. Điển ném liềm, tuy lực tay, sức bền so với mấy ngày trước đã được cải thiện nhưng cũng chả ăn nhằm với tiết trời như này.

Về phía Tiểu Yêu Cầu thì vắt vèo trên ngọn cây. Miệng nhai nhóp nhép dâu tây đôi lúc lại bay đi trêu đùa mấy con chim nhỏ. Nào có nhớ tới người Chủ Quân như hắn. Hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Yêu Cầu ngây thơ vô tôi bay tới gần, Điển bực mình than:

- Ngươi thì vui vẻ, còn ta khổ cực.

Tiểu Yêu Cầu nhanh trí, trên đầu hiện hình bóng dend, lanh lảnh nói:

- Vì công sức vất vả, tặng Chủ Quân một bát nước.

- Ngươi sao ki bo vậy, cho mỗi bát nước.

Điển nhận bát nước tu cái ực, nhăn mày trêu Tiểu Yêu Cầu làm nó nhăn mặt, bóng đèn trên đầu lần nữa sáng Tiểu Yêu Cầu trưng ra vài ba bát xếp chồng:

- Tặng chủ quân 5 bát nước.

- Ngươi định cho ta bội thực nước sao. Gì mà nhiều vậy.

Bóng đèn giờ chuyển sang sấm sét, Tiểu Yêu Cầu phùng má, nói:

- Không cho kêu ki bo, cho kêu bội thực. Đã vậy thu hồi.

Điển đen mặt, biết lỡ lời đành buông vài câu năn nỉ, đồng thời cũng hối lộ nó ít đồ. May mà dễ dụ không hắn ăn trái đăng luôn rồi. Loanh quanh thế nào, về tới lều cũng chẳng hay. Trình ình trước mặt lại là Bạch Lãng, anh ta vậy mà đã ngủ ngon lành.

- Bạch Lãng, anh về bao giờ mà sao không ra phụ tôi một tay.

Điển hậm hực, sẵn cái nóng làm nó bực cả người buông vài câu gay gắt. Bạch Lãng thì lờ mờ mở măt, ngáp cái rõ to cười hắt, nói:

- Chuyện chủ quân ngài thì ngài phải tự làm chứ.

- Anh ...

Thở dài cay cú, Điển giờ mới kịp nhìn cạnh Bạch Lãng có một bao to. Thầm khen Bạch Lãng tốt nhớ mua đồ cho bọn hắn, Điển trỏ bao hỏi:

- Cái gì vậy Bạch Lãng?

Bạch Lãng cười bí hiểm, vừa gỡ miệng túi. Một mớ hỗn độn cũng từ trong trào ra.

- What? Cái này để làm gì.

Một mớ toàn thanh sắt lẫn bao cát nhỏ, vài sợi dây thừng cùng mấy thanh kiếm gỗ. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Điển, Bạch Lãng cười khà khà, tiện tay tung phiến sắt đặc cho hắn.

- Dùng cho Chủ Quân luyện công.

Miếng sắt vừa tới tay, làm nó tý ngã. Ai mà ngờ phiến sắt lại nặng như vậy, ước đoán cũng tầm 7 cân. Ngây dại một hồi, Bạch Lãng đã đến trước mặt hắn lúc nào chẳng hay. Nhẹ như không cầm phiến sắt cứ vậy bẻ cong cố định thành một cái vòng quanh cổ tay hắn, tiếp đó bằng tốc độ đến hắn không kịp nhận ra. Tứ chi đều mang một phiến sắt y hệt.

- Thần, anh chơi ác vậy.

Điển ngã nhào, 4 phiến sắt 7 cân đã là 28 cân. Giờ nhích tay cũng không có huống hồ là ngồi dậy. Phải đến khi Bạch Lãng buông tay xách hắn dậy tình hình mới khá hơn.

- Hình như hơi quá tay.

Bạch Lãng trầm ngâm, hắn lại cạy chỗ sắt vừa buộc. Hý hoáy trong mớ đồ lấy ra 4 miếng khác. Thấy điều không ổn, Điển co chân định chạy như chưa kịp làm gì tứ chi lần nữa đã có 4 chiếc vòng sắt to bản.

Sức nặng lần nữa đè kéo nó cúi thấp người, tuy không đến mức ngã nhoài như trước nhưng cũng rất khó để di chuyển.

- Hoàn hảo, lúc trước đánh giá Ngài cáo nên lấy nhầm. Chắc Chủ Quân ngài hợp với mức 5 cân hơn.

- Bạch Lãng, anh mau tháo ra. Mang cái này vào vướng tay vướng chân thì sao làm việc được.

- Chủ Quân ngài quên rồi sao, Thể là thứ rất hữu ích với ngài thời điểm hiện tại. – Ngưng đôi chút, hắn nói:

- Những thứ này không ngoài mục đích tăng cường Lực và Tốc.

Theo lời Bạch Lãng, Tiểu Yêu Cầu phía sau cũng bay trước mặt hắn. Một bảng biểu đầy đủ tên họ của hắn, chỉ số mọi mặt đều hiện ra.

“ Người chơi: Phan Văn Điển.

Nội Lực: 0/10

Danh: Không có.

Cấp: Dân thường.

Sinh: D

Công: F

Tốc: F

Lực: F

Pháp: F.

Chú thích:

Sở Hữu: Bạch Lãng – Mục Quỷ,...”

Cái Diển chú ý nhất chính là sơ đồ trung tâm hình ngũ giác ứng với mỗi đỉnh lần lượt là các chỉ số Sinh, Công, Tốc, Lực, Pháp. Phía trong là một ngũ giác khác bé xíu nhú cao lệch về hướng Sinh,

Tiểu Yêu Cầu chỉ về bảng chỉ số giảng giải.

“Sơ đồ này là chỉ số Ngài hiện tại. Tất cả gần như là F, như Bạch Lãng nói, Thể chính là trị số rèn luyện làm tăng chỉ số Tốc và Lực của ngài. Theo đó cao nhất là S, thấp nhất là F. Muốn thừ F lên D thì cần 100 điểm sức bền các chỉ số khác cũng tương tự. Ngoại lệ là Sinh và Công, hai chỉ số này còn phụ thuộc vào trang bị của ngài.”

Nói một hồi Điển cũng hiểu được đôi chút. Biết những gì hai người giảng giải là tốt nhưng nghĩ tới buổi chiều ra Đồng làm công việc như ban sáng. Mắt Điển như hoa lên, nó nhìn hai ác nhân trước mặt giọng năn nỉ:

- Hay là bỏ ra để ta làm đồng, xong xuôi đeo lại để ta luyện tập.

Lời thủ thỉ của hắn làm Tiểu Yêu Cầu cười tiếp đến Bạch Lãng phá lên cười rồi làm cho hắn cũng cười. Sau tràng cười, Tiểu Yêu Cầu ném cho hắn một quyển trục, cả hai đều nhìn hắn đông thanh hô:

- Còn lâu!

Quyển trục trên tay mở ra, một kĩ năng bị động tên gọi Thể Thuật cơ bản

“ Thể Thuật Cơ Bản:

Mô tả: Kĩ năng luyện thể cho người nhâp môn.

Chú thích: Chạy bộ. Đây là hành động nhắm đến rèn luyện lực lượng và tốc độ. Với mỗi 3 vòng chạy sẽ =1 điểm lực lượng và linh hoạt. (Mỗi vòng 1Km)

Đeo tạ. Đây là hành động nhắn đến sức bền và dẻo dai. Với mỗi 3 giờ làm việc sẽ +1 điểm lực lượng.

Kết hợp hai phương pháp sẽ cho hiệu quả gấp đôi.

Lưu ý: Luyện tập quá đà lao lực tử vong.”

Học. | Từ Bỏ.

- Các người có cần quá đáng vậy không? – Điển gào thét trong vô vọng.

- Cần - Cả hai lần nữa đồng thanh.

Địa ngục của Điển bắt đầu sau quyết định Học. Sức mạnh, quả thực không dễ có à...

Bạn đang đọc Trống Thiên Quân. sáng tác bởi Tiểu_Đậu_Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiểu_Đậu_Thần
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.