Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ Nhập

Tiểu thuyết gốc · 1549 chữ

Đêm khuya, ngoại thành Cổ Lễ nhuộm màu đen thuần, đường ruộng ngoằn ngoài không ngăn được bước chân đám người Điển. Gió đồng lồng lộng thổi vạt áo bọn hắn tung bay, lơ thơ vài cọng lúa trổ ngậm miệng rồi ngâm nga câu hát hòa vào tiếng ếch, nhái kêu ồn ào.

“Sắp đến chưa.”

Điển hết kiên nhẫn hỏi, hắn muốn phát bực lên với nhà của Lão Ất này. Đường thì khó đi mà lại xa lắc, chả hiểu vì sao phú hộ Nam Hạ lại cho lão quản gia của mình sống tại nơi này. Tiểu Yêu Cầu đi trước có phần nhăn mặt vì ôn ào của hắn, nó phùng miệng mũi tên xanh trên đầu chuyển thành đám mây sấm sét.

“Thôi ngưng, dẫn tiếp dẫn tiếp. Tôi không hỏi nữa.”

“Rồi đây.” Nói rồi đưa 1 quả dâu chín cho Cầu tỏ vẻ năn nỉ, nói: “Dâu ngon lắm, xíu chỉ xong ta cho ăn tiếp”

Ở với nhau cũng được khoảng thời gian nên Điển cũng biết Tiểu Yêu Cầu rất thích ăn Dâu tây, cũng do một lần tình cờ hăn thấy Cầu lén trốn chỉ đường đi ăn mảnh đâm ra hắn bắt trước lấy dâu dụ dỗ nó.

Vừa nhận được Dâu, Tiểu Yêu Cầu hớn hở hẳn. Má phúng phính chóp chép nhai rồi bay bay về trước. Mũi tên cũng hiện xanh hơn trước nhiều, Bạch Lãng đi sau ôm kiếm nhăn nhở không thôi, giơ ngón tay cái với hắn tỏ vẻ khâm phục.

Cũng không biết do chuyện Quân hay không mà Bạch Lãng cởi mở hơn với hắn, nói nhiều hơn chút và cũng nhận thanh kiếm từ Cầu, quả đúng hợp với một kiếm sĩ như Bạch Lãng. Tuy không được xịn nhưng hiện giờ vẫn tốt hơn là dùng cây gỗ.

Thoáng nửa giờ nữa, cả ba đến trước một căn chòi nhỏ. Đèn không sáng nhưng hiu hắt có tiếng ho dài. Tằng hắng lấy hơi Điển hô to một tiếng, nói:

“Lão Ất có đó không.”

Đồng không mông quạnh tiếng Điển được vang lại liên hồi cứ ông ông hòa vào gió làm cả bọn sởn da gà, trong lều sau tiếng gọi cũng dừng ho hẳn. Sâu bên trong truyền ra tiếng nói già nua bệnh tật:

“Lão trong này, cho hỏi ai.”

Cửa lều thò ra cây gậy vén tấm vải trùm của để lộ một cụ già lọm khọm râu tóc bạc phơ. Hiu hắt trước ánh đèn mờ mờ Điển cúi người tiến đên gửi phong thư mà Nam Hạ phú hộ giao phó đồng thời nháy mắt ra hiệu Bạch Lãng vô trong.

Chòi không lớn nhưng ba người trú vẫn được, đọc xong phong thư. Lão Ất cươi hiền từ rót ấm nước che mời cả bọn, phân phó:

“Lão gia nói, ta giờ có thể quay về. Giờ chỗ này giao cho cậu quản lý.”

Nói rồi lôi trong bọc ra một tấm giấy nhàu, chỉ điểm:

“Đây là phần đất nhà ta, đất cũng không rộng nhưng việc lại nhiều. Giờ đang mùa gặt nên cậu thu gom chỗ lương thực này về, đồng thời cũng cần trông nom tránh chuyện xấu xảy ra.”

Nói rồi lão Ất thu dọn hành lý, cáo biệt đám Điển đi về hướng Thành Cổ Lễ dẫu sự can ngăn của Điển.

Đến khuya, khi thu dọn lại chòi. Điển phát hiện ra mấy quyển sách khá hữu ích nói về lũ khỉ vàng. Theo tích xưa kể lại, đám khỉ này sống sâu trong núi, bản tính tham lam nên cứ hễ đến vụ là sẽ có một hai con xuống núi lấy trộm lúa mang về hang tích trữ nhưng theo nguồn thì có vẻ không đáng tin do niên đại cũng cổ lắm rồi.

Lượn qua Bạch Lãng tĩnh tâm trong góc, Điển nổi hứng tò mò:

“Anh đang làm gì vậy.”

“Luyện.” Bạch Lãng khẽ mở môi.

“Luyện? Nó là cái gì.”

“Luyện là một quá trình phức tạp nhằm hấp thu những nguồn sức manh thiên nhiên vào thân thể khiến người hấp thu cải thiện thể chất nâng cao tiềm lực cơ thể dẫn đến sản sinh sức mạnh. Tùy vào các tộc mà có các cách luyện khác nhau.”

Tiểu Yêu Cầu trong góc nhanh nhảu bay lại giải thích.

“Nói vậy, tôi Nhân tộc thì cần Luyện nhân tộc đúng chứ.”

“Không hẳn.” Bạch Lãng mở mắt, đứng lên đi về phía Điển sau đó dùng đầu ngón tay đặt lên đỉnh đầu.

“Khí là nguồn gốc sức mạnh của các tộc, nó tồn tại khắp nơi trong thế giới này và ở cả trong cơ thể chúng ta. Thiếu nó cơ thể không tồn tại.”

Tiểu Yêu Cầu cũng chả kém, nhảy ra đứng chắn Bạch Lãng rồi giảng giải:

“Ngài cũng đừng tưởng khí là không khí mà ngài hít thở thường ngày, tuy trong khí đó cũng có nhưng chiếm rất ít, phần nhiều vẫn là phải cảm nhận được thì ngài mới chắt lọc ra được.

“Khí.” Bạch Lãng nhấn mạnh, sau đó một luồng sáng dịu từ cổ tay truyền xuống cơ thể Điển, luồng sáng xâm nhập vào cơ thể Điển và chạy theo những gì Bạch Lãng nói:

“Khí lẫn tạp theo quá trình hô hấp sẽ vào phổi từ đó vào máu đi qua các kinh lạc trong cơ thể cuối cùng tụ lại đan điền biến thành Khí thuần. Ngoài ra các điểm Bách Hội, mũi, hậu môn,hai lòng bàn tay, hai lòng bàn chân, da đề có thể thu khí vào cơ thể.”

“Chủ Quân, ngài đừng nghe hắn nói bậy. Ngài mới học giờ chỉ có thể hấp thu chủ yếu qua đường hô hấp từ chứ những điểm còn lại cần người Luyện rất nhiều mới được.”

“Chẳng phải ta đang dạy Chủ Quân sao.” Bạch Lãng hip mắt cười, sau đó chỉ dẫn:

“Ngài trước tiên đầu lưỡi chạm vào lợi hàm trên, rồi hít một hơi vào mũi xuống nhân trung, đúng vậy, sau đó dồn nó xuống đan điền. Giữ nó tại đây một lúc rồi đẩy xuống hội âm, từ hội âm di chuyển vòng qua lưng tiến đến bách hội, bách hội là đỉnh đầu đó. Rồi sau sau đó từ từ thở ra qua miệng, từ từ thôi.”

Một hơi như vậy tốn gần 5 phút. Phun ra hơi trọc khí, Điển thấy cả người minh mẫ hơn rất nhiều khác hẳn vẻ uể oải buồn ngủ lúc trước. Nhớ lại vừa rồi, tuy tất cả là không khí thông thường nhưng nó được Bạch Lãng truyền vào trong đó một chút khí của anh ta khiến cho trong quá trình cảm nhận cũng như Luyện của Điển được diễn ra thuận lợi. Đưa ánh mắt cảm kích nhìn về thiếu niên cụt tay trước mặt Điển không khỏi cảm động.

“Chủ Quân, ngài mới được một lần thôi giờ mỗi lần ngài mất 5 phút để hoàn thành. Vị tri một giờ nếu hoàn mĩ ngài thực hiện được 12 lần.”

Tiểu Yêu Cầu lại tiếp tục giảng lý thuyết, khiến Điển thấy bực nhất là:

“Nếu ngài kiên trì, 1 một khoảng thời gian sau ngài sẽ tự đả thông được kinh mạch. Đả thông tất cả ngài sẽ có được sức mạnh rất lớn.”

“Nhập Môn Luyện.

Mô tả: Phương thức Luyện cho người nhập môn.

Luyện là quá trình đòi hỏi sự kiên trì và nhẫn nại thông hô hấp dẫn Khí để sinh ra Nội Năng.

Chú thích:

Dẫn Khí: Tĩnh tâm dẫn Khí, thông qua mạch máu, kinh lạc khai phá kinh mạch.

Thập Nhị Kinh: là nới Khí lưu thông, cũng là nơi nhận khí từ bên ngoài vào thông qua lỗ chân lông, da thịt, nhiều nhất tại huyệt lao cung và huyệt dũng tuyền.

Bát Mạch: là nơi tích tụ hay chưa Khí.

Thanh khí sẽ đi từ ngoài vào Thập Nhị Kinh rồi từ Thập Nhị Kinh đổ vào Bát Mạch. Bát Mạch gồm:

- Nhâm Mạch: Bằng cách Luyện 500 vòng sẽ khai mở Nhâm mạch.

- Đốc Mạch: Bằng cách Luyện 1,000 vòng sẽ khai mở Đốc Mạch.

- Đới Mạch. Bằng cách Luyện 5,000 vòng sẽ khai mở Đới Mạch.

- Xung Mạch. Bằng Cách Luyện 10,000 vòng sẽ khai mở Xung Mạch.

- Âm Kiều Mạch. Bằng Cách Luyện 15,000 vòng sẽ khai mở Kiều Mạch.

- Âm Duy Mạch: Bằng cách Luyện 20,000 vòng sẽ khai mở Âm Duy Mạch.

- Dương Kiều Mạch: Bằng cách Luyện 25,000 vòng sẽ khai mở Dương Kiều Mạch.

- Dương Duy Mạch: Bằng cách Luyện 30000 vòng sẽ khai mở Dương Duy Mạch.

Lưu ý: Với Nhâm Mạch và Đốc Mạch không yêu cầu Công Pháp tu luyện, bắt đầu từ Đới Mạch trở đi bắt buộc phải có công pháp mới tu luyện được.”

Học. | Từ Bỏ.

Nhìn Nhập Môn cơ bản, lại nhớ tới lời Cầu nói lúc trước. Điển quay qua hỏi:

“Luyện xong chỗ này thì sức mạnh lớn cỡ nào.”

“Là rất rất lớn.”

"Rất rất lớn là lớn thế nào."

"Thì là vô cùng lớn đó."

“...”

Theo những gì mà Cầu nói thì...

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc Trống Thiên Quân. sáng tác bởi Tiểu_Đậu_Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiểu_Đậu_Thần
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.