Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam thần lên mạng

Phiên bản Dịch · 2026 chữ

《Tư Hoàng! Tư Hoàng! Tư Hoàng! Tư Hoàng!》

Tư Hoàng vừa chợp mắt chưa được bao lâu, trong đầu đã có tiếng ồn đánh thức.

Cô trở mình.

Rầm!

"Shit!"

Cô quên mình nằm ngủ trên ghế salon. Tư Hoàng ngồi dưới đất, ảo não xoa đầu.

"Ngũ Bảo! Ngậm! Miệng!"

Ngũ Bảo bị giọng nói uy hiếp của cô làm im lặng.

Tư Hoàng lấy điện thoại di động ra xem thời gian, đúng là chưa ngủ lâu, mới một giờ chiều.

《Cái gì mà ngủ chưa lâu, cô xem đi, đã một ngày rồi! Một ngày!》

"Ngũ Bảo, không được tự tiện đọc trộm suy nghĩ của tôi, chưa phải lúc để cậu biết."

Tư Hoàng nhàn nhạt nói, đồng thời nhìn ngày hiển thị trên điện thoại.

25/9/2016

"Hử?"

Tư Hoàng nhớ rõ hôm thử vai là ngày 24 tháng 9.

《Đúng vậy. Chính là như vậy đó. Cô đã ngủ cả ngày!》

"Hèn gì lại đói đến thế."

Tư Hoàng cảm thấy mình có thể ngủ cả ngày như vậy thật may mắn, phải biết rằng, ba ngày trước cô vẫn không thể có được một giấc ngủ ngon lành, hàng đêm luôn bị cơn ác mộng hành hạ. Từ trong điện thoại tìm một dãy số, nối máy:

"Xin chào, làm ơn mang đến một phần cơm tối, địa chỉ là số 21 khu biệt thự Cảnh Lan. Đúng rồi, nhớ đem theo máy quẹt thẻ."

《Tư Hoàng...》 Ngũ Bảo trầm giọng như oán phụ khuê phòng.

Tư Hoàng bật cười.

"Nói đi, có chuyện gì?" Vừa hỏi vừa đi tới phòng tắm.

Tắm vòi sen, trong đầu vang lên lời nói kích động của Ngũ Bảo:

《Giá trị tín ngưỡng lại tăng! Lại tăng! Trong đó còn có tín ngưỡng màu vàng lóe sáng. Đây là thần khí mà cô gọi là Internet sao? Rốt cuộc Internet là gì? Cô nói cho tôi biết đi!》

Tư Hoàng hỏi lại:

"Giá trị tín ngưỡng cũng phân màu sắc sao?"

Ngũ Bảo đắc ý.

《Đây này, cô xem đi.》

Trong tầm mắt của Tư Hoàng ngay lập tức xuất hiện quả cầu thủy tinh trong suốt, bên trong có một đám điểm sáng hồng nhạt nổi lơ lửng, bên cạnh màu hồng nhạt là một điểm màu vàng lóe ra ánh sáng và hơn mười mấy điểm sáng màu đen phải nhìn kỹ mới thấy được. Tầm mắt Tư Hoàng dời xuống, chú ý bảng ghi chú số lượng phía dưới quả cầu thủy tinh.

Vàng: 1

Hồng nhạt: 16205

Đen: 13

"Cái này là sao?" Tư Hoàng đưa ngón tay chạm vào quả cầu thủy tinh.

Ngũ Bảo:

《Đây là điểm có lợi của giá trị tín ngưỡng, nhìn giá trị tín ngưỡng của cô đang mãnh liệt tăng lên như vậy, tôi cũng không cần dùng đến năng lực của mình.》

Tư Hoàng tắt vòi hoa sen, hất tóc, mở ngăn kéo lấy áo tắm khoác vào, vừa cột đai lưng vừa đi ra ngoài.

"Màu vàng đại diện cho ổn định, màu hồng nhạt đại diện cho lên xuống không chắc chắn, màu đen là biểu hiện muốn tôi chết."

Ngũ Bảo ngạc nhiên.

《... Cô, làm sao cô biết?》

Tư Hoàng lắc đầu không giải thích, khiến Ngũ Bảo vô cùng tò mò, định hỏi Tư Hoàng lần nữa.

"Đi, tôi dẫn cậu đi làm quen với 'thần khí'."


Máy tính bàn đời mấy chục năm trước, mặc dù nhìn có hơi cũ kỹ, nhưng dùng để lên mạng thì không thành vấn đề. Tư Hoàng khởi động máy, nghĩ thầm thời gian sau một ngày có lẽ vừa đủ. Quả nhiên, tìm kiếm từ khóa "Tư Hoàng", một giây sau xuất hiện một loạt kết quả. Ngón tay rõ ràng khớp xương thờ ơ không đếm xỉa gõ lên bàn phím, ánh sáng trên màn hình chiếu sáng lên gương mặt trắng nõn vẫn còn dính chút nước của Tư Hoàng. Chủ yếu cô xem nhìn tình hình trên diễn đàn Hoa Tinh Nghệ Giáo, có người lan truyền, hiện tại mấy mục tin tức bát quát đã lên trang nhất.

{《Hoàng Đồ》, đại hắc mã (một người vô danh đột nhiên nổi tiếng) thử vai Thiên Cơ công tử hoàn mỹ nhất. Mấy ai dám tranh giành?}

{Mỹ nam xuất hiện trong sân trường! Nam thần, xin quỳ liếm! Tôi muốn sinh con cho cậu!}

{Anh em nhà giàu tranh đấu với nhau! Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mỹ! Mất hết thể diện đàn ông!}

Tư Hoàng rất hứng thú nhìn từng mục một, mở ra mục đầu tiên, trên trang thứ nhất chỉ có một câu:

"Aaaaaa."

Lời độc thoại, biểu lộ tâm trạng của người nói năng lộn xộn đó, cũng đủ hiểu người này tuyệt đối là nữ sinh. Bên dưới là đoạn video ngày hôm qua Tư Hoàng thử vai Thiên Cơ công tử. Có lẽ do chỗ ngồi của nữ sinh này không được tốt, hình ảnh có hơi lắc lư, thành ra hình ảnh quay lại không hoàn mỹ. Nhưng có thể quay lại cũng đã khiến người ta vui mừng, quay rõ hình ảnh người thiếu niên trên sân khấu, ngay cả đầu ngón tay của hắn cũng quay rõ. Tư Hoàng di chuyển con chuột, phát hiện bình luận phía dưới đã vượt quá ngàn trang, trang đầu tiên lại là --

Lầu 1: Các người dám tranh giành?

Lầu 2: Tại sao các người lại tranh giành?!

Lầu 3: Các người đều là rắm thối!

Lầu 5: Các người thật nhàm chán!

...

Lầu 10: Các người đi tiểu tiện đi!

Tư Hoàng:

"..."

Im lặng một lúc, dường như cô suy nghĩ điều gì đó, trực tiếp bấm vào những trang bình luận sau cùng. Quả nhiên đúng như dự đoán của cô, 'bọn người đó' liên tiếp bình luận, ngay cả nhãn hiệu áo com lê của Tư Hoàng trong clip cũng bị mang ra bình luận, nhưng cũng có người xem thường chẳng thèm nói gì.

Hai mắt nhìn xuống nhân gian: 😨😨 Phụ nữ thật sự là sinh vật đáng sợ! Thấy thứ gì xinh đẹp liền đánh mất cả lý trí và sức phán đoán! 😅.

Không lâu sau lại có bình luận mới xuất hiện. Nhìn ID này, Tư Hoàng khẽ nhíu mày, ngón tay linh hoạt đăng ký tài khoản diễn đàn trường, thản nhiên gõ bình luận.

Phong Hoàng: Tôi cảm thấy nữ sinh rất đáng yêu. 😀

Một giây sau, phía dưới ID của cô liền hiện ra bình luận mới.

Bánh pudding caramel: Aaaaaaaaa!!! ❤ Cảm ơn bệ hạ đã khen ngợi! 🙇‍♀️

Tư Hoàng hé miệng cười.

Phong Hoàng: Người đâu, xiên thẳng tên cẩu gia sủa loạn kia! 😎

Lần này bình luận mới còn nhanh hơn, thoạt nhìn có vẻ rất thích thú, ít ra Tư Hoàng cũng cho là vậy.

Bánh pudding caramel: Đúng vậy! Bệ hạ.

Trái tim bánh ngọt: Tuân mệnh! Bệ hạ.

Nước việt quất: Vâng! Bệ hạ.

Đôi cánh thiên sứ: Báo cáo bệ hạ, chó đã bị xiên thẳng, ngài có muốn ăn thịt kho tàu không? Hay là chưng?

Bánh pudding caramel: Tránh ra chỗ khác! 😠

Trái tim bánh ngọt: "+1."

Dưa nhỏ: Mọi người không phát hiện bệ hạ đã không thấy đâu rồi sao?

Kế tiếp bình luận trong đấy bị rối thành một núi, còn tên đầu sỏ gây nên hỗn loạn Tư Hoàng thì đã rời ghế ngồi đi mở cửa. Người đến là một phụ nữ khoảng chừng bốn mươi tuổi, mặt mũi thanh tú có vẻ hiền lành, trong tay còn xách theo hộp thức ăn mua bên ngoài.

"Xin chào, tôi là người giúp việc do công ty đưa đến, tôi tên là Triệu Lỵ Mai." Triệu Lỵ Mai lo lắng nói, chỉ dám nhìn lướt qua thiếu niên, ánh mắt dừng ngay vị trí bả vai.

"Vào đi."

Tư Hoàng nhường đường. Tiếng nói mềm mại nhỏ nhẹ khiến Triệu Lỵ Mai sửng sốt, dự định đổi giày vào nhà, lại phát hiện trong nhà không có dép. Bên tai truyền đến giọng nói có chút bất đắt dĩ:

"Tôi vừa mới chuyển đến, cứ mang vào đi, đem thức ăn để trên bàn, những chuyện khác đành giao cho dì."

Triệu Lỵ Mai làm việc theo lời Tư Hoàng, trong lòng suy nghĩ vòng vo. Lần đầu tiên nhìn thấy chàng trai này, còn tưởng đối phương là đại minh tinh. Cô nghe đồng nghiệp nói, loại người vừa là minh tinh vừa là đại thiếu gia là khó hầu hạ nhất, tính tình cũng rất khó chịu... Thiếu niên này... Khá lễ phép, rất thích nha.

"Thưa cậu chủ."

Làm xong công việc Tư Hoàng giao phó, Triệu Lỵ Mai đem máy quét thẻ và hóa đơn bữa tối ra thanh toán.

"Theo quy định thanh toán của công ty chúng tôi..."

Bà còn chưa nói xong, đối phương đã đặt thẻ vào trong tay mình.

"Tôi biết rồi. Phòng này không nhỏ, dì không thể quét dọn xong trong một ngày, chi phí cũng tính một lần. Sau này phòng ngủ và phòng làm việc không cần dọn dẹp, cũng không được đi vào. Mật mã thẻ là 336688. Quẹt thẻ xong, còn dư dì cầm lấy đem về sau này mua thức ăn đi."

Tư Hoàng đói bụng lắm rồi, vừa mở hộp cơm ra, phát hiện Triệu Lỵ Mai vẫn còn đứng đó. Nhìn thấy trên mặt người phụ nữ kia vẫn còn vẻ rối rắm, nở nụ cười.

"Trong thẻ có không ít tiền, không tin dì có thể đến ngân hàng để kiểm tra, cho nên cứ cầm đi, không sao đâu. Còn nữa, tôi cũng khá hiểu biết về công ty quản lý người giúp việc. Tôi đói bụng rồi, dì làm việc đi."

Nói xong, Triệu Lỵ Mai cũng không dám do dự nữa. Tuy rất đói bụng, nhưng động tác ăn cơm của Tư Hoàng không hề vội vã, vừa ăn vừa suy nghĩ cách kiếm tiền. Tấm thẻ đưa cho Triệu Lỵ Mai là do Tư Hoàng tìm được trong phòng Lý Ly Tư. Trước đây phần lớn tiền của Lý Ly Tư đều đầu tư hết vào Phong Hoa, nhưng bình thường vẫn sẽ để dành một ít tiền tiêu xài. Thật sự là tiền tiêu xài, dựa vào giá trị của Lý Ly Tư, số tiền bên trong có thể nói là ít đến đáng thương. Có lẽ do biết rõ tác phong của Lý Ly Tư, cho nên sau khi Lý Ly Tư chết, Tư Trí Hàn cũng không đến phòng ở của đối phương. Tư Hoàng tìm được tổng cộng hai tấm thẻ, mật mã giống nhau. Một cái đưa cho Triệu Lỵ Mai, sau tìm được một cái trong túi áo mẹ cô, cô nhớ trong thẻ có khoảng sáu vạn, kế tiếp cô phải nhờ vào sáu vạn mà kiếm thêm tiền. Đợi đến khi Tư Hoàng ăn xong, Triệu Lỵ Mai vẫn còn đang làm việc, cô thầm gật đầu, trở lại phòng làm việc. Lúc nãy cô chưa tắt đi trang web, khu bình luận không biết đã nhảy ra bao nhiêu trang, cô cũng không có hứng thú đọc nữa, lại mở bài post thứ hai đứng ngay trang đầu trong diễn đàn, so với bài thứ nhất thì người viết bài thứ hai viết rất cặn kẽ làm thế nào mình ở sân trường gặp được nam thần, sau đó còn viết ngàn chữ bày tỏ thâm tình dạt dào, cuối cùng còn tặng kèm ảnh chụp Tư Hoàng bằng điện thoại di động. Bài post này cũng không có gì để xem, bình luận rất lộn xộn. Sau đó ánh mắt Tư Hoàng rơi xuống bài post trọng điểm. Tựa đề bài post này là {Anh em nhà giàu tranh đấu với nhau! Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mỹ! Mất hết thể diện đàn ông!}

Đặt tên cũng quá nổi bật, lại thấy ID chính là "Hai mắt nhìn xuống nhân gian", người được gọi là chó săn.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Nam Thần Quốc Dân của Thủy Thiên Triệt

Truyện Trọng Sinh Nam Thần Quốc Dân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi JinEpiphany
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.