Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giữ Chân.

2656 chữ

"Không được",...Lăng Thanh Trúc hoảng hốt né tránh ánh mắt của Lâm Động,quả quyết cự tuyệt nói.

"Tại sao",..Lâm Động cau mày,có chút tức giận hỏi,đã đi đến một bước này,rõ ràng trong lòng Lăng Thanh Trúc đã chấp nhận hắn,nhưng nàng quả quyết từ chối làm Lâm Động có chút khó chịu.

"Ngươi không hiểu,đừng nói là cùng ngươi kết duyên,chỉ cần chuyện này đến tai sư phụ ta,không chỉ ngươi mà cả Lâm gia,cả vương triều đại viêm này đều sẽ hôi phi yên diệt,ngươi nên biết cái nào nặng cái nào nhẹ",..Lăng Thanh Trúc lắc đầu nghiêm túc nói,thân thể lại nhẹ nhàng run lên,dường như sợ tình cảnh đó thật sự xảy ra.

Lâm Động sửng sốt,rồi khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên,thì ra nàng là đang lo lăng sự việc bại lộ tông môn của nàng sẽ ra tay với mình.

"Cuối cùng vẫn là quan tâm ta a",..Lâm Động trong lòng vui vẻ,đối với Lăng Thanh Trúc lại càng phát ra yêu thương hơn.

"Chuyện này thì nàng cứ yên tâm,ta có cách để sư phụ của nàng không phản đối chuyện của chúng ta,nhưng điều kiện tiên quyết là nàng có ủng hộ ta hay không",..Lâm Động nhìn nàng nở một nụ cười vô cùng tự tin nói.

"Không được,ngươi căn bản không biết mình đã gây ra bao lớn họa,đừng cho là chút thiên phú đó của ngươi là có thể khinh thường thiên hạ,ở đông huyền vực thiền tài nhiều không kể xiết,ngươi đừng tự cho là",..Lăng Thanh trúc lắc đầu,Lâm Động thiên phú có tốt hơn nữa cũng cần thời gian để phát triển,bây giờ hắn vẫn chưa đủ tư cách để bàn điều kiện cùng tông môn của nàng.

Lâm Động trầm mặt,hắn cũng biết mình đã có hơi vội vàng,muốn bàn điều kiện với cửu thiên thái thanh cung,hắn chỉ có một lá bài tẩy đó chính là bí mật của vị diện thai,nhưng chuyện đó cũng vô cùng mạo hiểm,nếu để cửu thiên thái thanh cung biết có người biết được bí mật bất truyền của tông môn họ,nói không chừng sẽ bị trừ khử.

'Được rồi,chuyện này sau này hãi nói,bây giờ nàng có dự tính gì,là trở về tông môn sao",..Lâm Động nhìn Lăng Thanh Trúc hỏi.

"Đứng vậy",..Lăng Thanh Trúc thở phào một hơi,nàng sợ Lâm Động kiên trì không tha,lúc đó nàng cũng không biết phải làm sao,đồng thời trong lòng cũng có chút thất lạc khó hiểu.

"Lưu lại vài ngày nhé,ta có chuyện quan trọng cùng nàng thương lượng",..Lâm Động nhìn Lăng Thanh Trúc ngữ điệu có chút chờ mong nói.

"Có chuyện gì cứ nói bây giờ đi",..Lăng Thanh Trúc cự tuyệt,nàng sợ lưu lại bên cạnh Lâm Động lâu hơn nữa sẽ làm nàng thật sự yêu thương hắn.

"Chuyện này rất quan trọng cho cả ta và nàng,nếu thật thành công có lẽ sẽ bù đắp được phần nào những gì nàng đã mất khi phải thất thân",..Lâm Động nghiêm túc nói.

"Cái gì",..Lăng Thanh Trúc đột nhiên sẵng giọng,chẳng lẽ hắn đã biết cái gì đó.

"Có phải nàng có thể chất hay tu luyện một môn công pháp nào đó chuyên về cảm ứng một thứ gì đó không",..thấy Lăng Thahh Trúc sửng sờ Lâm Động cũng không ngạc nhiên,hỏi tiếp.

"Làm sao ngươi biết",..Lăng Thanh Trúc càng thêm ngạc nhiên hơn,chuyện này là bí mật bất truyền của cửu thiên thái thạh cung,chỉ có cao tầng của cửu thiên thái thanh cung mới được biết,Lâm Động tại sao lại biết được.

"Ta chỉ là suy đoán,trong người ta có một loại lực lượng,tuy chúng thuộc về ta,nhưng vì một nguyên nhân đặc thù hay do tu vi của ta còn chưa đủ,nên trước giờ chỉ mơ hồ biết nó tồn tại,nhưng không thể cụ thể cảm ứng đem nắm bắt,nhưng khi song tu cùng nàng ta lại có thể rõ ràng cảm ứng được lực lượng đó. Cho nên ta đoán do thể chất hay công pháp mà nàng tu luyện có liên quan đến một sức mạnh cùng loại với nó...Lâm Động nhẹ giọng giải thích,nhưng lọt vào tai Lăng Thanh Trúc khiến nàng không khỏi ngây ngốc tại chỗ.

Lịch đại cung chủ của cửu thiên thái thanh cung đều phải tu luyện một môn cảm ứng quyết,được gọi là thái thượng cảm ứng quyết,đó là tổ truyền không thể làm trái,môn cảm ứng quyết này không giúp nâng cao tu vi hay sức mạnh đẩy lùi kẻ địch,sư phụ của nàng nói chỉ cần cảm ứng được thái thượng sẽ mang đến một lực lượng vô cùng lớn,sẽ như cá chép hóa rồng,một bước lên trời,đáng tiếc trước giờ vẫn chưa có người thành công,cho nên cái gọi là thái thượng là gì cũng không ai biết,bây giờ Lâm Động nói trên người hắn có một lực lượng cùng loại với thái thượng mà tông môn nàng vẫn truy cầu,bảo nàng làm sao mà không khiếp sợ.

"Ngươi,ngươi có biết đó là lực lượng gì không",..Lăng Thanh Trúc có chút do dự hỏi,dù sao chuyện này đã liên quan đến bí mật của Lâm Động.

"Được,nhưng trước tiên tìm một chỗ dừng chân được chứ,chuyện này có chút dài dòng,một lời khó nói hết"...Lâm Động không chút do dự đáp ứng,trong lòng lại lặng lẽ nở một nụ cười đắc ý,xem ra có biện pháp lưu nàng lại rồi.

"Cái này,được rồi",..Lăng Thanh Trúc có chút do dự nhưng đã có cơ hội hiàn thành tâm nguyện của sư phụ,nàng cũng chỉ có thể đáp ứng.

"Đi thôi",..Lâm Động cười nói.

Ngươi trước tiên buông ta ra,..âm thanh có chút tức giận xen lẫn ngượng ngùng của Lăng Thanh Trúc vang lên,trong lòng lại hoảng không chịu được,mình lại để cái tên vô lại này ôm mình lâu như vậy mà đến tận giờ mới để ý,mình chắc là điên rồi,trong lòng Lăng Thạh Trúc có chút hỏng mất tự nói.

"Haha,..ta quên mất,ngượng ngùng",..Lâm Động ngây ngô gãi gãi đầu,cười bồi nói,trong lòng lại âm thầm tiếc núi. (•-•!) "Ngươi là thật quên",..Lăng Thanh Trúc hừ một tiếng,cái tên này rõ ràng là dẫn dắt sự chú ý của mình,sau đó nhân cơ hội chiếm tiện nghi,bây giờ còn giả vờ ngây ngô,đúng là vô sỉ,nàng trong lòng thầm mắng Lâm Động,nhưng kỳ lạ là tuy nói vậy nhưng nàng lại không sinh ra cảm giác tức giận gì với Lâm Động cả.

"Tiểu Viêm,ngươi làm gì vậy",..Lâm Động nhìn tư thế có chút cổ quái của Tiểu Viêm tức cười hỏi.

Lúc này Tiểu Viêm nằm rạp ở một táng cây ở cách Lâm Động không xa,hai chân trước bắt trước nhân loại khi thấy cảnh ngượng ngùng xấu hổ nào đó che lấy hai mắt mình,kết hợp với thân thể thu nhỏ manh manh dát của nó,nhìn vừa buồn cười,vừa đáng yêu.

"Đi thôi",.. Lâm Động buồn cười,điều khiển tinh thần lực bắt lấy Tiểu Viêm sau đó nhét nó vào trong ngực của mình. Quay sang nhìn Lăng Thanh Trúc nói.

Lâm Động trước tiên phá không mà đi,tinh thần lực tỏa ra xung quanh,hắn muốn tìm một chỗ có khung cảnh yên tĩnh và hữu tình để dừng chân,đây có thể xem là lần đầu tiên hẹn hò giữa hắn và Lăng Thanh Trúc.không thể quá qua loa được.

Sau một giờ,Lâm Động rốt cuộc cũng tìn được một nơi thích hợp,đó là một sơn cốc,nó có diện tích không sai biệt lắm với sơn cốc mà hỏa lân thú đã sinh sống ở thanh dương sơn mạch,nhưng ở đây khung cảnh đúng là có chút hữu tình,một con suối với nước xanh biên biết kéo dài qua sơn cốc tạo thành một con lạch nhỏ,xung quanh là cây xanh cỏ mượt,hoa hoa cỏ cỏ,nếu đặt ở kiếp trước ở địa cầu,thì có thể xem là một đào nguyên rồi.

"Liền ở đây đi",..Lâm Động hài lòng gật gật đầu nói. Lăng Thanh Trúc cũng là người thích yên tĩnh,thấy Lâm Động chọn nơi yên tĩnh thanh nhã thế này cũng không phản đối,gật đầu đồng ý.

"Nàng đợi ta một chút,ta đi kiến tạo chỗ che nắng tránh mưa",..Lâm Động đã không kịp chờ đợi nói,sau đó tinh thần lực lập tức khóa lại mấy khỏa đại thụ,với hoàn cảnh này thì một ngôi nhà gỗ là thích hợp nhất.

Lăng Thanh Trúc giơ tay muốn ngăn cản Lâm Động,nhưng nhìn dáng vẻ hăng hái đó của Lâm Động,bất chợt nàng liền dừng lại,chỉ lặng yên đứng một bên nhìn Lâm Động bận rộn,đốn gỗ,rồi cắt thành thanh gỗ dài ngắn khác nhau.

"Không phải chỉ là nói vài chuyện thôi sao,hắn có cần phải phí công và hăng hái như vậy không",..Lăng Thanh Trúc một bên nhìn Lâm Động hăng say phấn đấu,trong lòng lại nổi lên một cảm giác bình yên khó tả.

Thời gian yên lăng trôi quá,Lâm Động vẫn ở cố gắng dựng lên túp lều lý tưởng của mình,còn Lăng Thanh Trúc thì vẫn như cũ nhìn hắn,hạt giống lúc trước đã nảy mầm trong lòng nàng cũng như được sự chăm sóc ân cần của chủ nhân,càng thêm phát triển mau chóng.

"Haha,cuối cùng xong",..không biết bao lâu,nhưng nhìn mặt trời đã gần như xuống núi,có thể biết được đã gần hết buổi chiều. Lâm Động nhìn căn nhà gỗ trước mặt,hài lòng cười lớn nói.

"Ngươi thật rãnh rỗi",..Lăng Thanh Trúc thoáng một cái xuất hiện bên cạnh hắn,nói một câu như tạt nước lạnh vào mặt nói. sâu bên trong hai mắt nàng lại lóe lên một tia thích thú,nhưng rất nhanh lại biến mất.

"Nàng không cần phủ phàng như thế chứ,ta đã rất cố gắng,..Lâm Động ỉu xìu nói,hắn xây ngôi nhà gỗ này dựa theo thiết kế nhà gỗ rất được yêu thích ở kiếp trước của tây phương,nhưng vì không có đồ trang trí hay sơn màu gì,nên không thể hoàn toàn hiện ra vẽ đẹp của nó,nhưng phong cách lịch sự,và sự tao nhã mà nó mang theo,theo Lâm Động đã rất không tệ rồi,vậy mà còn bị chê đúng là thất bại mà.

"Vào thôi",..lúc này Lăng Thanh Trúc nhàn nhạt nói,đối với Lâm Động đột nhiên ỉu xìu trong lòng nàng có chút buồn cười.

"Vào thôi",..Lâm Động cũng không thất vọng quá lâu,tuy trận đầu có phần bại trận,nhưng còn giữ lại rừng xanh thì sợ gì thiếu cũi chụm,hắc hắc chỉ cần nàng vẫn còn ở đây,cơ hội tăng thêm tình cảm đôi bên còn có rất nhiều.

Lâm Động đi trước vì nàng mở cửa,bên trong cũng không có quá nhiều đồ vật,một giường tre,một bàn gỗ với bộ tách trà bằng gỗ. Còn có một căn phòng riêng biệt và một nhà bếp nhỏ,căn phòng là Lâm Động vì Lăng Thanh Trúc chuẩn bị,còn giường tre bên ngoài là dành cho hắn.

"Nàng trước nghỉ ngơi,ta ra ngoài tìm chút thức ăn về",..sau khi vào nhà,Lâm Động đối với Lăng Thanh Trúc nói.

"Đã trễ rồi,hơn nữa những người tu luyện như chúng ta,không ăn vài ngày cũng không có chuyện gì",..Lăng Thanh Trúc nhìn trời đã có chút sụp tối cau mày nói.

"Không sao,chỉ săn vài con thú nhỏ,sẽ không quá lâu",..Lâm Động cười cười nói,rồi đi ra ngoài.

"Lâm Động,không ngờ ngươi không chỉ thiên phú tu luyện tốt,mà ngay cả bản lãnh lừa gạt tiểu nữ nhân cũng rất có một bộ,nữ nhân này dung mạo đúng là trăm năm hiếm gặp,lại có thiên phú và bối cảnh cực lớn,những người theo đuổi nàng,không phải là tặng thần vật,thì cũng là tiên hoa các loại,chỉ có ngươi mới dám mời nàng ở nhà gỗ,cho nàng ăn những món ăn của thường nhân này thôi",..bên ngoài sơn cốc,Tiểu Điêu xuất hiện bên cạnh Lâm Động nhìn hai con cá chép,một con gà rừng,và một con thỏ rừng cùng một ít rau quả trong tay Lâm Động cười quái dị nói.

"Ngươi thật thô tục,cái gì mà lừa gạt tiểu nữ nhân,đây là theo đuổi,ngươi biết theo đuổi sao",..Lâm Động sắc mặt có chút đỏ lên,thẹn quá hóa giận trừng mắt Tiểu Điêu nói.

"Hắc hắc,là theo đuổi,không phải lừa gạt tiểu nữ nhân,ta hiểu,ta hiểu",..Tiểu Điêu cười hắc hắc nói,nhưng giọng điệu không thể nào tin bộ dáng.

"Mặc kệ ngươi,ta phải tranh thủ trở về làm khi thức ăn còn tươi,nếu không sẽ không ngon",..Lâm Động không thèm để ý đến Tiểu Điêu nữa,một mạch đi về nhà gỗ.

"Ta đã về rồi đây",..Lâm Động mở của vào đầy hào hứng hô.

Ừ,..nhưng kết quả chỉ đổi lại được một chữ cụt ngủn của Lăng Thanh Trúc.

Ha,..ha,...haaa,...Lâm Động cười gượng,nữ nhân này đúng là công phu phá vỡ tâm trạng của người khác đã luyện đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh a.

"Ta chuẩn bị bữa tối nàng chờ một chút",..Lâm Động cũng không nản chí,vạn sự khởi đầu nan mà.

Sau đó Lâm Động lấy từ túi càn khôn ra các loại dụng cụ làm bếp và gia vị,hắn một năm đã có mười tháng ở trong rừng tu luyện,ăn mãi thịt nướng hắn ăn cũng phát ngán,sau đó Lâm Động dứt khoát lộng một bộ đồ nghề nấu ăn và gia vị đem theo,để cuộc sống trong rừng có phần phong phú hơn,không ngờ hôm nay lại có tác dụng lớn. Mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất,Lâm Động cũng bắt đầu bận rộn,hắn đã lên sẵn thực đơn trong đầu,cá chép chua ngọt,thịt thỏ thì xào nắm,còn đùi thỏ sẽ nướng thanh trà,canh gà hầm hạt sen,..

"Ta có thể giúp gì sao",..Lâm Động đang chiên cá chép đột nhiên nghe giọng nói có phần do dự của Lăng Thanh Trúc vang lên bên tai,khiến hắn có chút giật mình.

"Được,nàng giúp ta tỉa rau nhé,làm như vầy nè",..rồi Lâm Động nở một nụ cười sáng lạng nói. Còn vì nàng làm mẫu một lần.

Ừm,..Lăng Thanh Trúc gật đầu,theo nàng cái này rất đơn giản.

Xoẹt,..ầm,...

Phốc,..Lâm Động ở một bên đột nhiên phun ra,Lăng Thanh Trúc cắt rau quả rất ngọt,một cái là dứt ngay,nhưng ngay cả tấm gỗ dùng để kê bên dưới,và một phần bếp cũng bị nàng cắt làm đôi. Lăng Thanh Trúc sắc mặt đỏ bừng,trên đàu dường như có khói trắng bốc ra,nàng từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử,được người phủng trong lòng bàn tay,khi nào đã làm những chuyện này,nhưng nàng không ngờ là một chuyện đơn giản đến nữ nhân phàm trần cũng có thể làm được lại bị nàng làm ra thế này,thử hỏi nàng không ngương làm sao được.

"Không,không cho cười",..Lăng Thabh Trúc kiều giận một tiếng.

"Haha,..được được,ta không cười,chỉ là không ngờ nàng cũng có lúc dễ thương như vậy, cái này cũng không phải chuyện gì quái lạ, đa số mọi người đều gặp phải thất bại khi lần đầu vào bếp,chỉ là họ không có đến mức khoa trương như nàng mà thôi",..Lâm Động cười an ủi nói,nhưng lọt vào tai Lăng Thanh Trúc lại khiến nàng hai mắt bốc hỏa nhìn hắn,ngươi xác định đây là đang an ủi ta mà không phải chăm chọc,cái gì mà không có khoa trương như ta chứ,..hừ,..

"Đến,làm lại lần nữa,thả lỏng,đúng vậy,tay cầm dao không phải dụng quá nhiều lực,phải tự tin vào bản thân,đúng nàng đang làm rất tốt",..cứ như vậy,Lâm Động một bên nấu lấy thức ăn một bên chỉ dẫn Lăng Thanh Trúc,tiếng nói cười thinh thoảng lại vang lên,một khung cảnh thật ấm áp,một gia đình thật hạnh phúc,đáng tiêc có lẽ mái ấm hạnh phúc này rất nhanh sẽ vắng bóng chủ nhân của mình. Sr các bác nay tăng ca bất ngờ,về trẽ nên tới tận h mag chỉ chỉnh đc bấy nhiu,mont các bác thông cMr mai bùlO sau nhé.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.