Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấy cũng có thể làm thành thế này sao ?

Tiểu thuyết gốc · 1743 chữ

Thật xin lỗi mọi người vì quãng thời gian vừa qua.Đáng lý ra ta phải bom chương để tạ lỗi nhưng thật sự còn nhiều việc quấn thân nên chương này có hơi ngắn, các chương sau ta sẽ cố gắng duy trì ở 3000 chữ, mong rằng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ Tiểu Giải ta !

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

- Vũ ca, bốn ngày sau ngươi có bận gì không ? – Giọng Phạm Gia Hân nhẹ nhàng hỏi.

- 4 ngày nữa sao, có thể sẽ bận một chút vào ban ngày. Có chuyện gì sao ?

- Có một lễ hội Cosplay ở khu Nam Thành, ta có đăng ký một gian hàng ở đó nhưng chưa đăng ký nội dung, muốn hỏi ý kiến của ngươi.

- Gian hàng ở lễ hội Cosplay sao ? ... Ngươi thấy Origami, Kirigami và Papercraft thế nào ? – Trần Thiên Vũ suy nghĩ một chút, vô tình nhìn sang đống giấy mà mình đang làm.

- Ta có biết sơ qua, sản phẩm tinh xảo có thể nắm bắt thị giác tốt, lại mang yếu tố văn hóa của Nhật Bản, để làm vài mẫu đơn giản thì không quá khó cũng không tốn nhiều thời gian, nhưng mà làm những mẫu đẹp thì quá phức tạp cũng như yêu cầu kỹ thuật quá cao a. – Phạm Gia Hân ngẫm nghĩ.

- Ở lễ hội Cosplay ngươi chỉ cần giới thiệu một chút hướng dẫn ban đầu là được, không cần đi qua sâu vào cấp độ cao hơn. Ngươi có thể tìm một vài người có sở thích đấy đến trợ giúp hướng dẫn, chuẩn bị thêm một vài mẫu kit có sẵn và dụng cụ để bán. Ta sẽ cung cấp cho người một ít sản phẩm làm sẵn để trưng bày. – Trần Thiên Vũ nhanh chóng giải thích.

- Ngươi cũng có làm những món đồ này sao ? – Phạm Gia Hân ngạc nhiên.

- Có nghiên cứu qua, cần thiết cho đại nghiệp làm đồ Cosplay sau này. Quay đầu ta bảo tiểu Vân gửi ảnh sang cho ngươi xem. – Trần Thiên Vũ cười.

- Được, ta tin tưởng ngươi, ta cũng cần phải nhanh chóng chuẩn bị những phần kia. Cám ơn ngươi Vũ ca, nếu hôm đấy có thời gian thì ghé qua chơi nhé. – Phạm Gia Hân vui sướng nói.

- Quyết định vậy đi. – Trần Thiên Vũ đáp.

Hắn lại nhìn về đống giấy kia, nghĩ thầm: “ Hiện tại sản phẩm cao điểm nhất là 94 điểm, yêu cầu để có điểm tối đã cũng quá ác. Hay là nhân dịp này liều mạng một lần, đã làm thì phải làm tốt nhất ”.

Sau đó hắn rút ngắn thời gian sử dụng hướng dẫn chỉ còn 2 tiếng đồng hồ. Tốc độ làm việc của hắn cũng tăng lên đáng sợ. Chất lượng cũng dần dâng cao.

Còn 3 ngày, Trần Thiên Vũ làm được 183 sản phẩm trên 80 điểm, trong đó có 20 sản phẩm trên 90, điểm cao nhất đạt 96.

Còn 2 ngày, đạt được 250 sản phẩm trên 80 điểm, 70 sản phẩm trên 90, điểm cao nhất đạt 98. Trần Thiên Vũ khi đạt được thông báo đủ điều kiện hoàn thành nhiệm vụ mới biết rằng nếu còn dư thời gian hắn vẫn có thể không cần trả nhiệm vụ ngay mà tiếp tục duy trì, nếu đạt thành tích cao nhất sẽ có tặng thêm. Hắn càng thêm quyết tâm làm được sản phẩm giấy 100 điểm.

Thời gian sử dụng hướng dẫn rút xuống còn 1 giờ. Tốc độ làm việc lại bùng nổ thêm một lần nữa.

Còn 1 ngày, Trần Thiên Vũ đạt được 400 sản phẩm trên 80 điểm, 289 sản phẩm trên 90, điểm cao nhất đạt 99.

Ngày cuối cùng, hắn quyết định không dùng hướng dẫn, và cũng sẽ chỉ tập trung làm 1 sản phẩm duy nhất. Trần Thiên Vũ dành nguyên buổi sáng để thiết kế, chuẩn bị vật liệu, gọi một cuộc điện thoại sau đó làm đến đêm muộn.

Sáng hôm sau, thứ bảy, Trần Phi Vân gõ cửa phòng của Thiên Vũ.

- Anh trai, ngươi dậy chưa ? Ông nội đến đón chúng ta rồi kìa. – Trần Phi Vân nhỏ giọng gọi.

Cửa phòng mở ra, Trần Thiên Vũ ngáp ngắn ngáp dài bước ra, đầu tóc rối bù, hai mắt hơi có chút tơ máu cùng quầng thâm.

- Anh trai, ngươi cả đêm không ngủ hay sao vậy ? – Phi Vân lo lắng hỏi.

- Tập trung làm quên mất thời gian, may mà vẫn xong kịp. Ông nội, để người đợi lâu, chờ ta làm vệ sinh cá nhân một chút liền xong. – Trần Thiên Vũ cười cười, sau đó nhìn sang lão Trần đang ngồi ở ghế sô pha.

- Ngươi thật là, làm gì cũng cần chú ý sức khỏe một chút. Đi đi, ta cùng tiểu Vân giúp ngươi mang đồ ra ngoài. – Trần Danh nhìn đứa cháu trai cười mắng.

- Món đồ kia ta có chuẩn bị hộp đựng ngay trên giường, còn có một tờ hướng dẫn thu dọn, cứ theo đó mà tháo gỡ là được. – Trần Thiên Vũ đi vào nhà tắm, không quay đầu lại mà nói.

Trần Danh cùng Trần Phi Vân bước vào phòng, ngay lập tức hai ông cháu bị đứng hình, nhìn chằm chằm về món đồ được đặt giữa phòng.

Một bộ áo váy dạng xòe hai lớp dài đến đầu gối cùng tạp dề và khăn choàng màu đỏ mận, họa tiết dây gai lam sắc chạy dọc viền váy cùng với một đóa hỏa diễm thâm lam viền lục ở giữa tạp dề. Bên cạnh là một chiếc giỏ mây đựng vài bông hoa cùng quả dại và một cây quyền trượng bằng gỗ đính một viên hồng ngọc to bằng nắm tay. Tất cả đều lộng lẫy, tinh tế và đẹp mắt như là từ trong mộng ảo lấy ra vậy.

Hai ông cháu si mê nhìn chiếc váy không rời mắt, họa tiết đơn giản nhưng tinh xảo, màu sắc phối hợp hoàn mỹ, nhìn qua đơn giản nhưng lại rất sang trọng. Vải mềm mại nhẹ nhàng hòa với gỗ cứng rắn vững chãi, phụ trợ lẫn nhau khiến tổng thể rất cân bằng hòa hợp. Trần Phi Vân vô thức bước tới, đưa tay chạm nhẹ vào chiếc váy, đột nhiên nàng kinh ngạc đến mức hét lên.

- Không thể nào, đây là giấy, mà còn là giấy chồng lên giấy.

Lão Trần nghe cháu gái mình hét lên thì giật mình, hắn cũng vội vàng bước đến cầm cây quyền trượng.

- Đây cũng là giấy, viên hồng ngọc này cũng là giấy. Làm sao có thể như vậy, những sản phẩm trước của tiểu Vũ nhìn qua rất đẹp nhưng vẫn có thể phân biệt được một chút chất liệu, còn cái này… thật quá thần kì. – Trần Danh cũng sững sờ.

Là một lão tướng, sau này lại còn gây dựng lên một cơ ngơi kinh tế đồ sộ, có thể nói lão Trần đã nhìn qua rất nhiều tác phẩm nghệ thuật, con mắt cũng được rèn luyện rất sắc bén. Vậy mà lần này hắn không thể nhìn ra những tờ giấy đơn giản này, có thể thấy tay nghề của Thiên Vũ đã cao đến mức nào.

- Ủa, hai người bị làm sao vậy ? – Tiếng của Trần Thiên Vũ vang lên phía sau.

- Cái này là một tay ngươi làm sao tiểu Vũ ? – Lão Trần chỉ về phía bộ váy.

- Đúng vậy, phải kết hợp hơi nhiều loại giấy, còn phải tạo được hiệu ứng chất liệu nên khá phiên toái, may mắn là không làm hỏng. – Trần Thiên Vũ nhẹ cười.

- Anh trai, cái này là cho chị Gia Hân sao ? – Trần Phi Vân rụt rè hỏi.

- Ừ, kèm thêm những món hôm qua ta đưa ngươi đánh dấu nữa, ngươi mang sang cho nàng trước, ta đi cùng ông nội đến tầm trưa xong việc sẽ qua. – Trần Thiên Vũ vừa nói vừa đóng gói bộ váy vào hộp đựng.

Lão trần cùng Phi Vân cũng bắt tay vào thu dọn mọi thứ, chỉ là ánh mắt của lão Trần có thêm chút suy tư còn ánh mắt của Phi Vân lại có thêm sự hâm mộ.

Tại Bệnh Viện Nhi Trung Ương, Trần Thiên Vũ phối hợp lên phát biểu vài câu, nhìn xuống phía dưới ngồi kín những em nhỏ sắc mặt nhợt nhạt, có bé còn quấn băng khắp người nhưng ánh mắt lấp lánh đầy hành phúc khiến Thiên Vũ quên hết mệt mỏi của một đêm không ngủ.

Hắn trao tặng tận tay các sản phẩm của mình cho các em bé, vui sướng nhận lấy những lời cám ơn non nớt rồi tiếp tục di chuyển sang nơi khác, sáng nay hắn phải đi trao tặng 4 nơi, cần phải nhanh chóng tiến hành.

11 giờ trưa, Trần Thiên Vũ đứng trước cổng lễ hội Cosplay, trước mắt hắn tràn ngập những bộ trang phục hóa trang đầy màu sắc, có xấu có đẹp, có hoành tráng có hở hang, khí tức thanh xuân tươi trẻ tràn ngập làm cho Trần Thiên Vũ sau một tuần trời ngập đầu trong giấy cũng nhớ lại rằng hắn còn trẻ, còn thuộc về nơi này.

Buổi sáng phải làm lễ trao tặng nên Trần Thiên Vũ ăn mặc khá nghiêm túc, hắn khoác trên người bộ vest mà Phi Vân chọn mua, cộng thêm gương mặt điển trai và thân hình chuẩn mẫu làm cho khí tức của Thiên Vũ trông như một vị tổng tài trẻ tuổi đầy thành công. Có rất nhiều ánh mắt hướng về Trần Thiên Vũ, mọi người cũng dành một khoảng trống nhất định xung quanh hắn khiến Thiên Vũ càng trở nên nổi bật.

- Anh trai, bên này. – Giọng của Trần Phi Vân vang lên đằng xa.

Thiên Vũ đưa mắt nhìn sang, hắn thấy một cánh tay đang vẫy ở trên hành lang phía trên cao. Trần Thiên Vũ nhanh chóng di chuyển, chỉ là càng đến gần càng có nhiều người, việc di chuyển cũng khó khăn hơn, giống như hơn phân nửa số người ở lễ hội tập trung ở đây vậy.

Bạn đang đọc Trở về làm Phàm Nhân sáng tác bởi Mad_Devil

Truyện Trở về làm Phàm Nhân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mad_Devil
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.