Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Về.

Tiểu thuyết gốc · 3204 chữ

Hạo Vân Vũ Trụ, Thần Thiết lịch năm 3097.

Bạch Vân Giới – vị diện nhỏ nhất của Hạo Vân Vũ Trụ, thành trì cấp 3 Liên Thao Thành, một giọng nam the thé vang vọng cả khu giao dịch vũ khí:

- Lang Vĩ Đao dài 1m3, nặng 300 cân, làm từ Địa Hỏa Thiết và Vân Sa, khảm nạm tứ cấp tinh hạch của hung thú Hỏa Vân Lang, gia trì thêm Vân Vũ ấn ký tăng uy lực hỏa ma pháp 15%, giá bán 80 vạn trung phẩm vân thạch. Mại dô mại dô nhanh tay kẻo…

- Rầm !!!

Người bán hàng còn chưa kịp rao hết câu thì đã bị một cước bay ngược về sau ba mét, máu me phun đầy lên gương mặt vừa kinh hãi vừa ngu ngơ .

- Con mẹ nó ! Người biết Vân Vũ ấn ký đại biểu cho cái gì không ! Còn dám la hét tăng uy lực hỏa ma pháp, đúng là muốn tìm chết mà. Làm lão phu mất công cao hứng vì tưởng nhặt được món ngon . Mẹ nó chứ ! Chết đi ! Chết đi ! …

Một vị bạch y lão giả, râu tóc bạc phơ nhưng dáng người vững chắc, uy áp nộ phóng, thuộc về nhóm “lão tăng quét lá” đang cuồng đạp vị thương nhân xấu số kia, mỗi câu chửi là một đạp. Đám đông xung quanh thì kinh dị nhìn lấy năm phút trước vẫn còn là một vị tiền bối nho nhã đáng kính biến thân thành cuồng bạo lão nhân, hình tượng trước sau thật sự rất đả kích nhân tâm. Nhưng mà lại không ai can ngăn hay bênh vực cho vị thương nhân kia, vì mọi người đều hiểu Vân Vũ ấn ký mang ý nghĩa gì.

- Thật không biết sống chết, dám giả mạo vũ khí của Thiết Thần, khinh bỉ nơi đây không ai biết hàng hay sao.

- Đúng vậy, khắp Cửu Giới có thể có người không biết Vân Vũ ấn ký đại biểu cho cái gì, nhưng riêng ở Bạch Vân giới, nhất là ở Liên Thao Thành này thì ngay cả trẻ con ba tuổi cũng biết truyền kỳ của Thiết Thần, dù sao đây cũng là một trong những thành thị đầu tiên mà Thiết Thần đi qua mà.

- Vị huynh đệ này, ta vừa từ Yêu Thần Giới đến đây ngao du, có thể cho hỏi Vân Vũ ấn ký liên quan gì đến Thiết Thần không ? – Một vị ăn dưa quần chúng ngây ngô hỏi.

- Ngươi biết Thiết Thần sản phẩm có khắc Chuy Trượng Song Ký đúng không ? Đó là sau khi thống trị Cửu Giới, Thiết Thần mới thay đổi ấn ký, còn trước đó, khi Thiết Thần chỉ là một thợ rèn nhỏ ở Bạch Vân Giới này thì chỉ có Vân Vũ Ấn Ký của Thiên Vũ thợ rèn thôi.

- Từ thời đấy Thiết Thần Thiên Vũ đã có quy tắc mỗi người chỉ được sở hữu duy nhất một trang bị do hắn tạo ra, không được trao tay cho người khác, chủ nhân mà chết thì món đồ tự động quay về với Thiết Thần, Vân Vũ Ấn Ký là ký hiệu cho thời kỳ khởi nguyên của hắn, hiện nay những người có trong tay trang bị khắc Vân Vũ ấn ký đều là Bá Chủ một phương tại Cửu Giới, đồng thời đều là người đi ra từ Bạch Vân Giới.

- Mẹ nó ! Có trâu như vậy sao, ta chỉ biết Thiết Thần hiện tại có Chuy Trượng Song Ký, trước đó có Thiên Lạc ấn ký cho vũ khí cùng với Việt Mễ ấn ký cho khôi giáp. Giờ mới biết thêm Vân Vũ ấn ký, hành trình này đáng giá.

- Ngươi xem, đi ba bước học ba năm, nếu thấy kiến thức này giá trị thì cũng phải thể hiện một chút chứ.

- Được ! Mọi người cùng đi Vọng Giang Lâu, ta không cam đoan bao ăn, nhưng rượu thì tính hết cho ta. Vị tiền bối này, nghỉ tay một chút để ta vào đánh thay cho.

- Tha… tha cho ta, đánh nữa là chết… chết người đấy… Ta cũng chỉ là nghe qua một vài chuyện đồn thổi về Vân Vũ ấn ký nên mới nóng đầu về những chốn hoang vắng kiếm lời mà thôi. Đừng đánh… đừng… chết ta.

Vị kia mặt chuột thương nhân một bên vừa ho ra máu, một bên vừa lê lết tìm đường trốn, nói xong câu cũng không kịp thu gom đồ chạy mất dạng.

Thiết Thần Trần Thiên Vũ, cái tên oanh động Cửu Giới, một thân Thần Cấp Ma Pháp Thiên Phú cùng với Thần Cấp Viêm Lực Thể Chất cho hắn khả năng chưởng khống hỏa diễm và lực lượng vô biên, từ một thợ rèn nhỏ bé trở thành kẻ đứng đầu kim tự tháp của Hạo Vân Vũ Trụ. Mỗi mặt hàng do hắn tạo ra đều thuộc về đỉnh cấp, là mơ ước tranh đoạt của mọi thế lực. Cầm trong tay vũ khí của Thiết Thần, ngươi có thể đứng đầu một giới, mang trên mình khôi giáp của Thiết Thần, ngươi chỉ cần lo chết già… Nhưng hắn không đại lượng sản xuất, cũng không nhìn tiền tài cầu khẩn, hắn chỉ nhìn xem ngươi có thuận mắt hắn không, có hợp tính hắn không, nếu có thì chúc mừng ngươi, giờ ngươi đã có tiền vốn để xưng bá thiên hạ.

Giờ phút này ở Thần Tạo thành – thành trì vĩ đại nhất của Hạo Vân Vũ Trụ, một đám đông nhốn nháo chen lấn trước cửa một tiệm rèn nhỏ ở Trung tâm Thương Nghiệp. Nhìn sơ qua có Ma Tộc với cặp sừng và cánh dơi, Thú tộc với lông mao móng vuốt, Yêu Tộc với màu da xanh lét, cũng có không ít Nhân tộc già trẻ lớn bé trong đám này.

- Hùng Thiên lão tạp mao, ngươi có ngại đất chật không mà còn chen cái thân hình quá khổ của ngươi vào đây, thúi chết ta rồi – Một gã Ma Tộc gầm thét.

- Thúi chết ngươi càng tốt, chịu không nổi cút mẹ nó sang một bên. Bên ngoài có người sợ Huyết Sát ngươi chứ lão tử không ngại nướng thêm ít cánh dơi quét mật đâu – Một tên Hùng Tộc thân cao 3m liếc xéo một cách khinh bỉ sang phía tên Ma Tộc kia.

- Hai người các ngươi muốn đánh thì biến đi chỗ khác, đừng ở đây trở ngại mọi người. Ai ui … đứa nào vừa sờ mông ta ! – Một vị Nhân Tộc trung niên nam tử trên người mang hoàng kim trọng giáp lớn tiếng nói.

- Trúc Vân Tiên Tử, ngươi xem có thể cho ta một cái hẹn đi ăn được không, ta có một ít tin tức muốn trao đổi riêng với ngươi.

Một gã Yêu Tộc trên người đầy gai nhọn, ánh mắt hèn mọn đang hướng về một vị bạch y nữ tử Nhân Tộc xoa tay lau nước dãi… à nhầm nói chuyện nói chuyện.

Nếu có người nghe thấy đám người này nói chuyện sẽ giật mình mà rơi hàm xuống đất, Huyết Sát Ma Đế - kẻ tàn bạo nhất trong ngũ Đế của Ma Tộc, Hùng Thiên Bạo Vương - tộc chủ Hùng Tộc của Thú Tộc, Trúc Vân Tiên Tử - cung chủ Thiên Trì Cung, nam tử mang trọng giáp hoàng kim là Viêm Nhật Thần Chủ - một trong Tam đại Thần chủ của Nhân Tộc, yêu tộc gai nhọn đầy người kia là Độc Thứ - Sát Thủ đứng đầu Thiên Sát bảng… nếu để ý kỹ thì trong đám người này yếu nhất cũng là Thiên Sát cấp, còn Thần Cấp trong này bốc ra một đống, Phá Thế cấp có ít nhất mười người… chỉ cần một người trong đám này đi ra cũng uy danh một giới, vậy mà cả đám người trâu bò đấy lại tự thu uy áp, kiềm chế khí tràng của bản thân để mà đứng đây chen lấn nhau.

Cánh cửa gỗ của Tiệm rèn Thiên Vũ nhẹ mở, cả đám người đang hăng máu bỗng chốc im lặng đến đáng sợ. Tiếng bước chân nặng nề vang lên kéo theo từng nhịp tim đập mạnh, một gã Ngưu Tộc mang tạp dề da rồng xuất hiện trước mặt mọi người, trên tay hắn là một cặp cánh chim màu trắng. Vừa ra đến cửa, trên trời liền đáp xuống năm người, đứng ở giữa là một tên màu da huyết đồng Ma Tộc, cặp sừng xoắn dài điểm lấy hai đóa hắc hỏa, toàn thân cơ bắp bùng nổ đến mức khoa trương, gương mặt tiêu chuẩn tuấn tú nếu không tính đến vết sẹo sâu cắt ngang mặt khiến hắn trông âm trầm hơn. Làm người khác chú ý là đôi cánh lớn khủng bố, gai xương nhọn hoắc, màng cánh rách tả tơi phía sau lưng.

- Ngưu Đế, ngươi ở bên cạnh hắn cũng lâu, sao không thể khuyên hắn cho ta một chút hình tượng chứ.

Gã Ma Tộc nhìn lấy đôi cánh trắng trong tay Ngưu Đế mà rơm rớm nước mắt, mặt đầy khổ sở nói. Bên cạnh 4 người thì đang nín cười một cách khoa trương. Tử y lão thái bà đứng bên trái vỗ nhẹ vai gã Ma Tộc nói:

- Ai bảo ngươi 300 năm trước bỏ thuốc sổ hắn, tính hắn thù dai mà ngươi không biết xấu hổ còn cầu hắn làm gì.

- Ài, Long Sát ngươi cũng không lạ gì tính khí của hắn, không có ta van xin thì lão sư đã làm một đôi cánh gà cho ngươi rồi, còn không biết đủ mà trách ta – Lão Ngưu thở dài.

Nghe đến đây cả bốn người còn lại đều nhịn không nổi mà lăn ra cười.

- Đau bụng chết ta, biết là hắn thâm hiểm nhưng thế này thì quá sức tưởng tượng của ta rồi – Vương Thiên Yêu Thần vừa cười vừa nói.

- Ta thắng tiền !!! Nói mà các ngươi không tin, còn đòi cá cược với ta, nhanh giao tiền – Thần Thâu Độc Thủ, một gã nhân tộc cụt tay mặt cười không thấy ngày mai quơ quơ cánh tay duy nhất của mình trước mặt bốn người kia.

Long Sát nhắm mắt đầy cay đắng, thở dài một tiếng ai oán rồi dứt khoát bẻ gãy hai cánh của mình, Ma Huyết rơi ra nhanh chóng bị Thần Thâu dùng bị thu nhặt lấy.

- Đừng lãng phí, đây là thứ tốt, đáng giá ! – Thần Thâu hèn mọn nói.

- Cút ! Dược lão nhi, ta hứa hẹn với ngươi vậy là xong.

Long Sát đá Thần Thâu sang một bên, cầm lấy cặp cánh quăng cho một lão nhân trong bốn người, mặc kệ xung quanh toàn những ánh mắt thèm thuồng. Cánh của Ma Thần không cần nói cũng biết quý giá đến mức nào, nhưng không ai dám cử động, năm người kia toàn là cự đầu cai quản Cửu Giới, có là thằng ngu cũng biết không được nhúng chàm, họa diệt tộc như chơi.

Ngưu Đế thản nhiên nhìn Long Sát Ma Thần xé bỏ đôi cánh của mình, sau đó tự tay mang đôi cánh chim đến hứng lấy máu Long Sát. Cặp cánh dính đẫm đen tuyền Ma Huyết bỗng dưng biến lớn, so với cặp cánh cũ còn lớn hơn, từng tia bạch quang lan tràn, bao lấy vết thương sau lưng Long Sát, dần dần dung hợp vào với nhau. Biến hóa kéo dài không lâu thì kết thúc, mọi người nhìn thấy một đôi cánh vĩ đại vươn ra, không còn là màu trắng ngà như lúc đầu mà trở thành màu trắng gần như trong suốt, có ánh một chút huyết hồng, từng căn lông vũ cứng cáp nhọn hoắc như mũi mâu, phần gốc cánh chuyển sắc nối liền vào da thịt màu huyết đồng của Long Sát một cách tự nhiên, không hết có chút cảm giác gượng ép nào. Long Sát huy động nhẹ cặp cánh mới của mình, trên mặt tràn đầy hài lòng, một tác phẩm tuyệt đẹp nhưng đầy dũng mãnh, uy lực hắn cảm nhận được cũng không phải tầm thường. Từ giờ phút này, Bạch Vũ Ma Thần được sinh ra, trở thành Tốc Độ Chi Vương của Cửu Giới, Bạch sắc ác mộng của kẻ thù… nhưng đó là chuyện của sau này.

Long Sát hồi thần sau khi tận hưởng trang bị mới của mình, hắn nhìn về phía Ngưu Đế hỏi:

- Hắn đã đi rồi sao ?

- Lão sư đã đi ngay sau khi hoàn thành cặp cánh cho ngươi, hắn có để lại lời nhắn cho mọi người.

Lão Ngưu lấy trong ngực ra một tấm lệnh bài rồi bóp nát, trên bầu trời liên xuất hiện hình chiếu của một thanh niên tóc đen, gương mặt hiền lành khiến mọi người liên tưởng đến anh trai nhà hàng xóm. Cùng lúc đó, hình chiếu đấy xuất hiện trên bầu trời của toàn bộ Cửu Giới, tất cả mọi người đều dừng công việc đang làm để nhìn lên hư ảnh Đế Vương duy nhất của Hạo Vân Vũ Trụ. Người thanh niên kia cười nhẹ, hiền lành nói:

- Chào những người thân thương nhất của ta, chào tất cả bằng hữu của ta, chào tất cả những người đã theo bước chân ta trong suốt bốn ngàn năm trăm bảy mươi sáu năm qua. Có thể nhiều người không biết, vốn dĩ ta không phải là người thế giới này, nên khi xuất hiện, đã có một chút rắc rối trong việc xác minh thân phận của ta. Bản thân ta lúc đó như một gã lữ khách tuyệt vọng vì đi lạc đường, nhưng rồi ta gặp được những người bằng hữu, ta thấy được những mái nhà chào đón ta. Dần dần ta đắm chìm vào cuộc sống nơi đây, nhân sinh của ta trở nên phong phú hơn, tình cảm dành cho thế giới này cũng dần lớn lên trong tâm trí ta. Vì thế nên ta nỗ lực hết sức mình để cải thiện thế giới này thành một ngôi nhà tốt đẹp cho những người thân yêu của ta, trở thành nhà của tất cả mọi người. Và giờ đây, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, sứ mệnh của ta đã kết thúc, ta cần phải rời đi, trở về quê nhà chân chính của mình. Mọi lời cảm ơn đều vô nghĩa khi chúng ta đã trải qua mọi chuyện cùng nhau, ta chỉ mong rằng mọi thứ ta gây dựng nên sẽ tồn tại lâu dài, ý chí của ta sẽ được tiếp nối. Kể từ giây phút này, Thiết Thần sẽ biến mất, Tiệm Rèn Thiên Vũ sẽ đóng cửa mãi mãi, mọi món trang bị do ta làm ra sẽ tan biến cùng chủ nhất của nó chứ không trở về. Chào tạm biệt, đừng mong nhớ đến ta, ở quê nhà ta sẽ hắt xì đến chết mất thôi…

Từng lời nói vang vọng trong tai mỗi cư dân của Hạo Vân Vũ Trụ, có người khóc òa, có người thở dài tiếc nuối, có những người quỳ xuống vái lạy hư ảnh trên cao kia, có những người rơi lệ nhưng mỉm cười…

Trong mênh mông thời không, một bóng người chậm rãi bước đi, trước mắt hắn dần hiện ra một tòa nhà trúc lâu nhỏ, một đứa trẻ đang ngồi vắt vẻo trên ghế đá nhìn hắn cười.

- Ngươi thay đổi hình dáng đi, nhìn ngươi trong dạng này ta chỉ muốn đánh mông ngươi một trận thôi. Dù sao cũng là Sáng Thế Thần, ai đời lại đi đùa nghịch vận mệnh của người khác như vậy.

Bóng người kia nhẹ cười nói, gương mặt hiền lành, mái tóc đen tuyền. Chính là người vừa rời đi Hạo Vân Vũ Trụ: Thiết Thần – Trần Thiên Vũ.

- Ngươi vẫn khó tính và hay càu nhàu như xưa, thấy thấy hình tượng này đáng yêu mà, chả lẽ ngươi có ý tứ gì với hình dáng lão nhân của ta sao.

Đứa trẻ đung đưa bàn chân nhỏ nói, sau đó nhảy ra khỏi ghế, lập tức trở thành một lão nhân tóc hoa râm, gương mặt khắc khổ nhưng hiền lành. Hắn là Sáng Thế Thần, người đưa linh hồn của Trần Thiên Vũ đến với Hạo Vân Vũ Trụ, cũng là người theo dõi từng bước chân của gã nhân tộc này. Hai người có thể xem như là bạn vong niên của nhau vậy.

Trần Thiên Vũ lắc đầu, tính tình lão tặc nhi này vẫn luôn trêu người như vậy. Hắn ngồi xuống, rót cho mình một chén trà rồi chậm rãi nói.

- Yêu cầu của ngươi, ta đã hoàn thành. Giờ đến lượt ngươi đưa ta trở về.

- Ngươi thật sự muốn trở về sao, sau bao nhiêu năm người đã không còn là một người bình thường, mọi thứ đi qua cuộc đời người sẽ ảnh hưởng rất lớn khi ngươi trở về.

- Ta biết, nhưng ta đã có kế hoạch cho mình, ta cũng biết ngươi ở thế giới của ta vẫn nắm quyền quyết định – Trần Thiên Vũ vừa phẩm trà vừa lơ đãng nói.

Sáng Thế Thần nhìn thật sâu vào người trẻ tuổi này, sau đó thở dài nói:

- Được rồi, nói cho ta nghe kế hoạch của ngươi đi, ta sẽ cố gắng.

- Ngươi không cần cố gắng, vì việc này với ngươi rất dễ. Ta muốn ngươi giúp ta…

Hai người trò chuyện với nhau bên bàn trà, lá trúc nhẹ bay vào mênh mông thời không.

Địa cầu, năm 2019, Việt Quốc.

Tại một phòng bệnh Vip của bệnh viện Nhân Dân, trên giường nằm một thanh niên cao gầy, tóc đen, gương mặt hiền lành, mang mặt nạ hỗ trợ thở, khắp người chi chit dây dợ nối với những máy móc sinh trắc bên cạnh. Từng nhịp tim đều đặn chậm rãi vang lên trong căn phòng, cạnh giường là một nha đầu xinh xắn, tóc đuôi gà dài qua vai đang gọt táo mời một ông lão. Lão nhân đón lấy miếng táo rồi xoa đầu tiểu la lỵ, cười hiền lành. Bất chợt lão nhân đưa mắt sang giường bệnh, hắn cảm thấy thanh niên kia vừa cử động, như không tin vào mắt mình nên hắn cố nhìn thật kỹ. Nha đầu kia thấy lão nhân hành động cũng nhìn qua. Vài phút trôi qua, lão nhân cũng cho rằng mình nhìn lầm, hắn chuẩn bị quay đầu đi thì nhận ra có một cặp mắt đang nhìn hắn. Đúng vậy, người thanh niên nằm trên giường đang mở mắt nhìn hắn.

------------------------------------------------------------------------------------------------------

Truyện mới sáng tác, cần được góp ý nhiều để cải thiện chất lượng, mong được quan tâm. Cập nhật chương mới 11h tối hằng ngày.

Bạn đang đọc Trở về làm Phàm Nhân sáng tác bởi Mad_Devil
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mad_Devil
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 367

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.