Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1 : Sống và chết

Tiểu thuyết gốc · 933 chữ

Cầm trên tay phiếu xét nghiệm bệnh và nghe những lời bác sĩ nói như sét đánh ngang tay , tôi 22 tuổi Lê Thành Thiên mắc căn ung thư thời kỳ cuối.Cả thế giới như (gần thôi) sụp đổ đối với tôi, tôi đã sống một cuộc sống không mục đích không tham vọng,không bạn gái không một thằng bạn thân nào cả.Cơ mà sau một lúc suy nghĩ thì tôi lại thấy nó cũng không tệ cho lắm nhỉ,vì tôi cũng có còn vương vấn gì đâu.Suy nghĩ thông suốt tất cả tôi lại lấy con xe pcx mà mẹ dành dụm mua cho chạy ra ngoài vòng vòng cho thoải mai cái đầu ,vì giờ suy nghĩ rằng bệnh thì bệnh rồi cũng chưa có hi vọng nào cả nên thôi nghĩ về nó lại nặng đầu.

Sau khi trở về nhà lại thấy ba mẹ đang vui đùa với 2 đứa cháu của anh trai tôi không hiểu sao tôi lại thấy một cảm giác nhẹ nhỏm trong lòng và làm ra một quyết định là se không nói gì về căn bệnh này cả.Bay thẳng lên phòng tôi nằm xuống nhìn lên trần nhà mà nước mắt lại tự tuôn ra ,ô thì ra mình cũng sợ chết .Cơn sợ hãi trào đến tôi chỉ biết ôm gối khóc và tự trách mình vì sao lại vô dụng như thế và hàng vạn lý do cho căn bệnh này.Chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay tôi nắm mơ thấy gia đình đang tổ chức tang lẽ dành cho mình ( Ồ sao ít người thế nhỉ ) chắc lúc còn sống tôi không quen biết nhiều nên không ai quan tâm tới tôi .

Sáng hôm sau tôi thức dậy và tiếp tục cuộc sống như mọi ngày mà vẫn ngậm câm về căn bệnh mình ,( Chắc tự tử quá ) bất chợt một giọng nói vang lên"Không" tôi hoản quá đang chạy xe mà tưởng có người ngồi sau nói bên tai.Nhìn quanh không thấy ai tôi tưởng gặp ma rồi chứ . Và cứ thế tôi tiếp tục sống được thêm 2 tháng và chết ngày 1 tháng 2 năm 2019 như trong giấc mơ tôi từng thấy .

Cứ như đang phiêu diêu nhẹ nhàng trồi qua mà tôi không biết vì lý do gì mà tôi có cảm giác như có người sờ mó khắp thân thể mình vậy . Mở mắt ra tôi thấy một người đàn ông trước mắt mình.

???: Tỉnh lại đi con trai ta .

?>?: OMG WTF đây là đâu tôi đang tính đi đóng gái trước khi chết mà ?

???: Nghiêm túc đi !!!

???: Từ hôm nay con tên là Night là người con ta chỉ định hợp pháp kế nhiệm ta.

Night: Kế nhiệm ???

???: Làm người bảo hộ và quan sát .

Night:Bảo hộ và quan sát gì cơ chứ ?

???:Hành Tinh P1 của ta.

Sau khi nói vừa xong thì từ ngực người đàn ông ấy trôi ra một quả cầu gì ấy như tăng hình mà lại có sóng gợn ra giửa không trung.

???: Ta hết thời gian rồi nhanh tiếp nhận quyền bảo hộ đi.

Nói rồi ông đẩy mạnh quả cầu vào cơ thể Night.

Night:Khoan đã tất cả chuyện này là sa...

Chưa kịp hết câu ông ta đã tan biển đi như các khổi năng lượng.Sau khi quả cầu vào người tôi thì não chưa hoạt động xong lại vang lên âm thanh.

??:Tiếp nhận quyền quản lý Bảo hộ và Quan sát hành tinh.

Night: Ai thế ra đây đi!>!??

Một sự im lặng và bùm một ánh sáng lóe lên và tôi xuất hiện trong một căn phòng đơn sơ màu đen và có một quả cầu chính giửa căn phòng.Vì nó là vật duy nhất nên sau một hồi suy nghĩ tôi bước lại gần và chạm vào nó .

Một lượng thông tin đổ ào vào đầu tôi làm nó nhức như đến chết làm tôi quằn oại lăn qua lăn lại.Không biết bao nhiêu lâu đã trôi qua tôi tỉnh dậy sao cơn hôn mê mà cái lượng thông tin đó đem lại làm tôi không muốn gặp lại một lần nào nửa.

Sau khi chỉnh lại thông tin trong đầu lần nửa thì tôi khá bất ngờ khi biết được là thần linh là có thật và nó giải thích cho tôi biết lý do vì sao tôi còn trần chuồng còn sống ở đây.Nào giờ thì nói đến đâu nhỉ .... Tôi chết đã được 161 năm rồi (wow) và hành tinh này tên là P1.Và ông già tôi vừa gặp vài phút trước là một vị thần bảo hộ vừa thua trận,có vẻ như ông ta đặt cược cái mạng mình vào trận chiến mà ông chắc chắn thằng nhưng lại bị lật kèo và thua nên phải gấp rút tìm người thay thế mình và đó là tôi.

Suy nghĩ và mãi chăm chú xem tin tức không biết từ lúc nào sau lưng tôi đứng có một người đàn ông mặc một bộ âu phục đen tuyền sau lưng và cất giọng.

??:Thưa chủ nhân tôi là Jack người phục vụ của ngài.

Night:(Hể anh ta đứng ngoài sau mình lúc nào nhỉ) Chào anh!

Jack:Tôi có thể làm gì cho ngài ạ?

Sau khi đứng hình một lúc thì cảm giác trần truống xuất hiện thì tôi mới bắt đầu thấy ngại.

Night: Anh có thể cho tôi một bộ quần áo được không ?

Jack:Vâng theo nguyện vọng của ngài !

Bạn đang đọc Trở thành Thần sáng tác bởi NightStalker01
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NightStalker01
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.