Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Trở về thời thanh xuân

Tiểu thuyết gốc · 1311 chữ

Chương 1: Trở về thời thanh xuân

Ầm Ầm! Từng đợt chớp như xé tan bầu trời đêm, những đám mây âm u dày đặc như sắp ăn tươi nuốt sống cái thành phố này vào cõi vĩnh hằng.

Với cái thời tiết chẳng khác gì viễn cảnh sắp tận thế trong các bộ phim hô-li-út nổi tiếng, lại cộng thêm với cái tiết trời đông giá rét tưởng chừng như chỉ cần chịu một cơn gió lạnh buốt giá cũng đủ làm người ta thun tờ rim như thế này.

Chẳng khó có thể đoán được chỉ có mấy thằng ngu mới ra ngoài đường vào cái ngày nghỉ đông ấm áp bên chiếc lò sưởi hay quây quần bên gia đình.

Đấy là tác giả nói như thế thôi, chứ thật ra cái nhân vật chính của bộ truyện này lại là điển hình của những thằng ngu như thế.

Nhiệt độ ngoài trời gần tụt xuống 2 độ C ,từng cơn cuồng phong tông mạnh vào nhà dân như thể đang đánh nhau với mấy cái cửa sổ hay mái tôn của họ, điều này có lẽ càng khiến mấy anh trộm yêu nước tức tối hơn vì thủ phạm gây ra tiếng động đâu phải họ, thế mà mấy anh vừa phải chịu lạnh, chưa kiếm được món đồ gì đã bị mấy ông bà " cao thủ võ lâm " trong xóm tóm được, thế là bầm dập một trận, có tiếng nhưng chẳng có miếng.

Nơi cao nhất của thành phố này là tòa nhà Tall Building cao 425m , đây là nơi tập chung của các con thương buôn bán với đầy đủ các mặt hàng, nói thì giống như kiểu siêu thị nhưng mỗi mặt hàng là mỗi người bán riêng, điều này càng làm tăng thêm sức hấp dẫn với người tiêu dùng vì những con thương này nhiều lúc còn bán cả hàng "nóng" , rất tiện lợi cho công cuộc trừng phạt mấy thằng " trẩu nhi " dám bố láo với " bố mày".

Và hiển nhiên, cái thằng cai quản của cái tòa nhà này lại được định sẵn ra cho người dân gọi là " bố của sự sung sướng " vì đã sở hữu được tập đoàn khủng nhất thành phố. Ấy vậy mà...

Đùng Đùng!!

- Ngươi thật sự muốn quay trở lại?- Những tiếng nói ồm ồm xuyên xuống từ chín tầng mây như đâm thẳng vào tim gan của người đàn ông nhỏ bé trước mặt.

Hắn muốn, muốn lắm chứ, nhưng... có thể sao?

Ánh sáng yếu ớt hiếm hoi mươn chớn nhảy múa trên gương mặt trung niên kia.

Đôi mắt vô hồn đục ngầu như bị hàng ngàn hàng vạn hạt cát lấp đầy, khuôn mặt hốc hác đến tang thương kia dần ngẩng lên bầu trời u ám.

- Ta... ta muốn!!! -

- Vậy, ta sẽ đưa ngươi trở lại, sống tốt , chàng trai may mắn.-

Vù Vù

Những cơn cuồng phong như dần lớn lên biến thành một cái lốc xoáy giữ dội xé tan thân hình của con người nhỏ bé phía dưới, nuốt tan hắn vào trong cõi vĩnh hằng .

Tạm biệt!!!

>

Rầm!!

Lực tác động đến vài trăm Niu đập vào đầu khiến nhân vật chính của chúng ta làm một cú ngoạn mục từ giường xuống đất.

-Au!!-

Cảm nhận đau đớn từ từ chạy dọc sống lưng lên đến đỉnh đầu , hắn mới từ từ mở mắt ra.

-Cái trần nhà này? Đôi tay này- Phải mất đến vài phút hắn mới giật mình bừng tỉnh.

-Mình, mình sống lại?!- Hắn xoay mình đứng dậy ngắm nhìn thân thể đối diện phía trong gương.

Khuôn mặt non nớt của chàng trai mới dậy thì dần hiện lên trước mắt, những cái râu lún phún mới mọc, đôi mắt tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, thân hình gầy gò nhưng các cơ bắp lại rất săn chắc. Là hắn!!

-!!!-

Dường như cảm xúc đã bị dồn nén quá lâu, người con trai ấy đã bật khóc, phải, hắn đã khóc. Có lẽ khó mà ai có thể tưởng tượng được, một người đàn ông đã già đời lại khóc một cách dữ dội như thế. Từng giọt nước mắt như thấu vào tim gan hắn,khuôn mặt dần trở nên mếu máo, từng giọt lệ tràn khỏi hốc mắt, đã quá lâu rồi hắn mới được khóc như thế.

Dù có bị đối thủ ép như giọt nước tràn ly, hay bị những khó khăn đập vào mặt, hắn lại vẫn chẳng nỉ non một lời, vì sao?. Hắn, đã chịu quá nhiều tổn thương, đã trải qua quá nhiều sai lầm. Hắn, ép buộc cho bản thân mình vượt quá giới hạn để rồi cảm xúc dần trai lì, để rồi bản thân cô độc, để rồi lại bi thương vì mình đã chọn một con đường sai lầm, để rồi...

Dường như cạn sạch nước mắt, phải để cho những chú chim líu lo ngoài cửa như an ủi, phải để cho những ánh nắng vờn trên mặt như âu yếm một con người bi thương, hắn mới dần dần bình tĩnh lại, tâm hồn cô độc khô cạn của hắn lại một lần nữa được hồi sinh, khởi nguồn cho một con người mới... thay đổi, tạo nên định mệnh mới.

Ầm!!!

-Cái gì thế hả con?-

Cánh cửa phòng như bay khỏi bản lề, nơi ấy hiện lên hình bóng của một người phụ nữ trung niên đã ngoài ngũ tuần, sự hốt hoảng làm nếp nhăn trên mặt như ép vào khuôn mặt phúc hậu kia.

Mới sáu giờ sáng, bà cứ tưởng con mình lại lên cơn tự tử. Bà dành cả tuổi thanh xuân của mình để nuôi nó lớn, nhưng ngay vào hồi lớp chín, nó thất tình, từ đó tính cách thất thường, hay kiếm cách tự tử làm bà lo lắm.

Nó lại chẳng hiểu cho nỗi lo của bà, thân làm mẹ chẳng dạy được con, bà khóc hết nước mắt, bố nó đã bỏ bà đi, nếu nó mà bỏ đi nữa thì...

Người phụ nữ nhìn chàng thanh niên trước mặt kia, nước mắt nước mũi tèm lem cả càng làm trai tim bà thêm đau sót .

-Haizz, con ơi... là một người con trai, con không được phép cho bản thân mình gục ngã, phải kiên cường lên, nghe con!!-

Bà lại gần hắn, nhìn thẳng vào đôi mắt đẫm nước kia và bắt đầu “Bản hùng ca” như mọi ngày, nhưng lần này lại khác, tận sâu trong đôi mắt ấy không còn là bi thương, đau khổ nữa, mà là một sự sống mới, một khởi nguồn mới, điều này có lẽ là thứ khiến bà ngạc nhiên nhất từ lúc đó. Nhưng chỉ vài giây sau, bà lại càng ngạc nhiên hơn.

Hắn lao vào lòng mẹ mình, lại bắt đầu một trận khóc tỉ tê khác. Gió thổi làm tấm rèm cửa sổ bập bùng như đang khiêu vũ với nắng, lại một đôi chim bay đến hót líu lo trên tán lá như chúc phúc cho sự đoàn tụ của hai mẹ con nhà họ, điều này... có lẽ... chỉ mình hắn biết.

Thấy con mình như vậy, bà cũng rơm rớm nước mắt.

-Xin lỗi... mẹ!!- Hắn ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt hiền hậu kia, cái khuôn mặt bao năm khiến hắn đau khổ, dằn vặt nay lại ở ngay trước mặt hắn. Giờ đây, hắn đã làm được cái điều mà hắn luôn muốn, đó là xin lỗi người đã sinh thành mình. Thật sự hạnh phúc, tiền tài gì chứ! Địa vị gì chứ! Chỉ cần được sống thảnh thơi bên cái gia đình này, hắn chẳng cần gì cả.

Bạn đang đọc Trở Lại Để Tâm Hồn Thảnh Thơi sáng tác bởi dinhbay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dinhbay
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.