Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chơi Tận Thế Chân Thực

Phiên bản Dịch · 2066 chữ

Chương 1: Trò Chơi Tận Thế Chân Thực

Dịch: Kenshooter032

============================================

"Cơ đốc giáo có ngày phán xét cuối cùng, Phật giáo có Thiên Nhân Ngũ Suy, đồng thời từng văn minh đều có những câu chuyện thần thoại như đại hồng thủy, thiên hỏa hủy diệt thế giới, toàn nhân loại đối với tận thế đều có một loại cảm giác không thể nói bằng lời, vừa e ngại lại vừa khao khát, vừa sợ hãi lại vừa hào hứng, điều này có lẽ liên quan đến khuynh hướng hủy diệt bản thân trong gen của loài người. . ."

Trên bục giảng, thầy giáo lịch sử là lão Lý nói đến mức nước bọt bay tứ tung, thứ đang giảng lạc đề với sách giáo khoa hơn vạn dặm, đây cũng là nguyên nhân mà ông ấy được gọi là "Lý Đại Bạch Thoại".

Bây giờ đã là tiết cuối cùng, Thẩm Phong ngồi ở trong phòng học vừa nghe "Lý Đại Bạch Thoại" nói, vừa liên tục gật đầu.

Trình độ giảng bài tạm thời không nói, luận điệu của "Lý Đại Bạch Thoại" đối với tận thế khiến một kẻ yêu thích tận thế như Thẩm Phong thấy thú vị.

Đột nhiên, chiếc điện thoại trong túi Thẩm Phong bỗng rung lên, cậu cẩn thận từng li từng tí lấy điện thoại di động ra, chỉ thấy trên điện thoại bỗng nhiên xuất hiện một cái thông báo:

"Chào mừng ngài đến với Trò Chơi Tận Thế Chân Thực."

Thẩm Phong sững sờ, đây là thứ quái quỷ gì?

Quảng cáo rác sao?

Tên trò chơi này vừa nhìn là biết web game rác rưởi kiểu như "Một đao Level 99", "Là huynh đệ thì đến chém ta".

Bây giờ thông tin nơi điện thoại được thu thập thật kinh khủng, nó làm sao lại biết mình yêu thích tận thế?

Thẩm Phong vừa nghĩ, tiện tay chọn cái thông báo kia, chuẩn bị xóa.

Không nghĩ tới vừa mới đè lên, trên điện thoại di động vậy mà lập tức xuất hiện một cái biểu tượng ứng dụng, là một con mắt to màu đỏ máu, sau đó bắt đầu cài đặt!

Con mẹ nó, phần mềm tống tiền a!

Thứ này rốt cuộc là thứ gì! ?

Thẩm Phong không khỏi giận dữ, cái ứng dụng này thật quá đáng!

Hắn lập tức đè vào ô biểu tượng, chuẩn bị xóa, không ngờ rằng chẳng có phản ứng gì.

Sau đó lại xuất hiện một cái thông báo ra:

"Trang thiết bị đẳng cấp quá thấp, tự động tiến hành cải tạo thiết bị.. ."

Ngay sau đó điện thoại đột nhiên đen đi!

Nhiễm virus!

Thẩm Phong phẫn nộ, con điện thoại này mặc dù tính năng hơi yếu, giá rẻ, thế nhưng cậu vẫn phải bớt ăn bớt mặc rất lâu mới mua được!

Ngay khi cậu chuẩn bị trực tiếp cạy pin ra, màn hình điện thoại di động lại sáng lên, khôi phục bình thường.

Mà cái ứng dụng "Trò Chơi Tận Thế Chân Thực" kia đã cài đặt xong.

Là ảo giác sao?

Điện thoại di động dường như. . . mượt hơn một chút?

Thẩm Phong bồn chồn, lại phát hiện ứng dụng kia vẫn không cách nào xóa bỏ.

Xem trước một chút nó là thứ gì đi. ..

Ấn mở, một cái giao diện lựa chọn giống game mobile lập tức xuất hiện, ngay cả một cái cutscene anime đều không có, web game rác rưởi không thể nghi ngờ.

Giao diện lựa chọn một màu đen kịt, chỉ có hai ô "Bắt đầu" và "Đọc hồ sơ", ngay cả "Về chúng tôi" đều không có.

Cũng may còn có một đoạn giới thiệu:

"Hỡi người chơi, hoan nghênh bước vào trò chơi tận thế chân thực, sau khi bắt đầu lựa chọn, là có thể tiến vào thế giới tận thế ngẫu nhiên để tiến hành trải nghiệm, hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch ban thưởng. Thế giới khác nhau có tai nạn khác nhau, mức độ nguy hiểm chia làm thế giới tận thế sơ cấp, thế giới tận thế trung cấp, thế giới tận thế cao cấp, và Hắc Tử tận thế (Hắc Tử ở đây chỉ một thế giới chỉ có một màu đen và chết chóc bao trùm). Hi vọng người chơi chơi cẩn thận, tránh khỏi tử vong."

"Người chơi tân thủ có thể mở khoá thế giới: Tận thế tượng đá."

Thẩm Phong không khỏi cười đắc ý, cái trò chơi lởm này còn chém gió giống như thật, giới thiệu thật dọa người, ngươi nếu muốn cái này trâu bò thì có thể làm cửa sổ trò chơi đẹp hơn được không? Tối thiểu cũng phải quảng cáo a.

". . . Độ mạnh yếu về cảm xúc tận thế, liên quan đến không khí xã hội của toàn cầu, khi kinh tế tốt, bầu không khí tích cực bao phủ, cảm xúc kia sẽ yếu, còn khi kinh tế kém phát triển, cảm xúc bi quan tràn ngập, cảm xúc kia sẽ lan . . . Được rồi, tan học!"

Tiếng của "Lý Đại Bạch Thoại" vừa dứt, trong phòng học lập tức ồn ào khắp nơi, các học sinh nhao nhao sắp xếp gọn cặp sách đi ra ngoài.

"Lão Trầm, tan học cẩn thận một chút, tôi nghe nói đám người Lý Xương chờ cậu nơi cửa trường học đấy, hình như là lần trước bọn hắn trấn lột tiền bị cậu đánh, muốn tới trả thù. . ." Một thiếu niên vừa lùn vừa mập đi tới trước mặt Thẩm Phong nói khẽ.

Thẩm Phong thất thần một lúc, sau đó cười, vỗ vỗ nơi bả vai thiếu niên kia nói:

"Yên tâm đi lão Kỷ, đám này không làm gì được tôi đâu."

Thẩm Phong vác theo cặp sách, đẩy xe đạp theo dòng người đi tới cửa trường học, quả nhiên thấy Lý Xương mang theo mười mấy người đứng ở nơi đó, tìm hắn trong đám người.

Thẩm Phong đội mũ lên, cúi đầu đẩy xe đạp nhanh chóng đi đến cửa trường, ngay khi sắp đi qua đám người Lý Xương, cậu đột nhiên leo lên xe, quay đầu chửi: "Cháu nội, đang chờ ông nội mày à?" (Dịch không thêm bớt gì hết đâu nha, chỉ thay gia gia = ông nội cho gần gũi hơn thôi)

Bọn nó còn không chưa kịp phản ứng, Thẩm Phong đã phóng xe đạp chạy xa.

"Thẩm Phong, mày chờ lấy! Mày chạy được hôm nay nhưng ngày mai thì còn lâu! Mày sắp được ăn trái cây rồi đấy!" (DG: Vô viện thì đc ăn trái cây thôi :)))

Tiếng chửi rủa từ phía sau truyền đến, Thẩm Phong khẽ nở nụ cười.

Cậu không sợ đánh một trận, nhưng mà không thể trễ nải công việc hôm nay.

Hơn hai mươi phút sau, Thẩm Phong đã đi tới một quầy đồ nướng.

"Hải ca, Vương ca, Chu đại ca, lão Thường!"

Một đám hán tử tay trần đang chuyển bàn nướng và thịt xiên ra, bắt đầu chuẩn bị đồ nướng, bảng hiệu "Một Chuỗi Đồ Nướng" bị khói ám thành màu đen.

"Tiểu Phong tới rồi!"

"Ha ha, đầu bếp chúng ta tới rồi!"

"Nhanh đưa cho đầu bếp chiến bào!"

Mấy cái hán tử cười đùa, một tráng hán đeo kính mắt cầm lấy một cái tạp dề mặt trắng đi tới trước mặt Thẩm Phong giúp cậu mặc vào, tráng hán chính là ông chủ của "Một Chuỗi Đồ Nướng" Hải ca.

Thẩm Phong đã ở chỗ này làm công hơn hai tháng, vốn là người xiên thịt, có một lần đầu bếp làm đồ nướng - cũng chính là Hải ca, uống nhiều quá dậy không nổi, Thẩm Phong thử hỗ trợ nướng một lần, không nghĩ tới lại có thiên phú làm đồ nướng, từ đó trở thành đầu bếp.

Những ngày này cậu cũng tiếp xúc với những hán tử cởi mở này, cực kì ưa thích thái độ hào sảng không giả tạo của họ, sau mỗi ngày đóng cửa quán thì ăn mấy xâu thịt nướng bản thân mình làm, lại uống thêm một lon bia trên bàn, xem như một sự hưởng thụ giữa ngày hè chói chang này.

Khách đã bắt đầu ngồi, Thẩm Phong vừa cùng mấy người khách quen nói chuyện phiếm vài câu, vừa không ngừng nướng ra từng xiên thịt ba chỉ, thịt dê, thịt nạc và các loại đồ nướng khác được phết dầu.

Một nhóm khách quen gồm những ông lão tham ăn, mang theo nụ cười hiền lành trên mặt đi vào quầy đồ nướng, gọi một thùng bia, và đậu phộng rang muối, cuối cùng thường thường gọi một cái bánh nướng hoặc một bát sủi cảo, rồi sờ lấy bụng hài lòng ra về.

Lúc rạng sáng đóng cửa hàng lại cùng với đám Hải ca uống một chén, Thẩm Phong lúc này mới quay về căn phòng trọ nho nhỏ của bản thân, rửa mặt, ngả lưng một cách đầy thoả mãn trên giường.

Là một người không cha không mẹ, có thể dựa vào công sức lao động mà nuôi sống bản thân, cậu cực kì thoả mãn với thời gian hiện tại.

Tiện tay sờ lấy điện thoại, chuẩn bị trước khi ngủ nhìn thông báo, Thẩm Phong bỗng nhiên thấy biểu tượng con mắt to kia.

Vẫn chưa gỡ cái trò chơi lởm này.

Tiện tay ấn vào, vẫn là cái giao điện bắt đầu đơn sơ và lời thuyết minh cũ.

Được rồi, liền nhìn xem cái này phá trò chơi đến là cái gì đi. ..

Thẩm Phong nghĩ nghĩ, ấn vào nút "Bắt đầu", sau đó đôi mắt bỗng dần mông lung đi, ngủ thật say.

Qua không biết bao lâu, Thẩm Phong bị một cơn gió lạnh thổi tỉnh, cậu mở mắt.

Đã là buổi sáng, thời tiết lạnh đến không tưởng, Thẩm Phong lại phát hiện đang trần truồng, quần áo và cái chăn đều biến mất.

Vả lại cái giường mà cậu đang nằm cũng không phải giường của cậu!

Nhìn xung quanh, đây là một căn phòng xa lạ, xung quanh bám đầy tro bụi, thậm chí còn có nhiều lớp mạng nhện, không biết tình huống như thế nào.

Mình bị bắt cóc! ?

Đây là phản ứng đầu tiên của Thẩm Phong, mấy cái tin tức lúc trước cậu đọc như bắt cóc làm trai bao, bắt cóc để trộm thận hiện lên trong đầu cậu.

Điện thoại vẫn còn!

Cậu đột nhiên nhảy xuống giường, một tay cầm lấy điện thoại, sau đó vọt tới cửa sổ bên cạnh, nhìn ra phía bên ngoài.

Bên ngoài trời đã sáng choang, đây là một đầu con đường vừa phồn hoa lại vừa hoang tàn, nói phồn hoa là vì có đủ loại cửa hàng san sát nhau, trang trí vàng son lộng lẫy, nói là hoang tàn vì mặt đường toàn là vết nứt, mọc đầy cỏ dại, mấy cái biển hiệu thì rỉ sét sập xuống, nhìn qua giống như nơi không người ở vậy, cũng có không ít chiếc xe ở trên đường, bị cỏ dại vây quanh, trên thân thì loang lổ vết rỉ.

Nơi này, cậu tuyệt đối chưa từng thấy qua!

Chẳng lẽ mình đang nằm mơ! ?

Thẩm Phong dùng sức véo bản thân một cái, đau đến nhe răng trợn mắt.

Không phải là mơ.

Cùng lúc đó, cậu mơ hồ nhìn thấy ngoài cửa giống như có bóng người đang đứng ở nơi đó.

Là ai? Có phải là cướp?

Thẩm Phong cũng không để ý rằng mình không có mặc quần áo, từ trên mặt bàn bám đầy bụi cầm lấy một cái gạt tàn cỡ lớn, cẩn thận từng li từng tí đi tới cửa.

Hít sâu một hơi, cậu nắm lấy chốt cửa, sau đó bỗng nhiên kéo ra, hướng phía đầu của người kia đập mạnh.

"Cốp! Crắc!" Người kia căn bản không có tránh né, cái gạt tàn thuốc mạnh mẽ nện vào đầu của hắn, nát bét, tay của Thẩm Phong cũng bị chấn đến đau nhức.

Nhìn qua bộ dạng của người kia, cậu há to miệng, không dám tin vào đôi mắt của mình.

Đây là. . . Một bức tượng đá!

Bạn đang đọc Trò Chơi Tận Thế (Dịch) của Dreamcatcher - 捕梦者
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kenshooter032
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.