Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Là Trai Thẳng!

1824 chữ

"Người thông minh không cần lắm lời, rất thẳng thắn, ta thích."

Biện Huân ngồi trên một bộ tư thái cao cao tại thượng cười nói, ánh mắt có vẻ thưởng thức.

"Bỏ đi, ta không có thích nam, ta vẫn là trai thẳng."

Tùy Phong nhếch miệng cắt lời, một bộ kinh tởm nhìn lấy Biện Huân.

Yên tĩnh!

Tùy Phong vừa xuất ngôn lập tức tràng cảnh giống như bị băng phong, yên ắng đến lạ thường, nếu như lúc này có ai thả một quả rắm xuống thì ắt sẽ kinh thiên động địa.

Quá trâu bò!

Các trưởng lão có chút ngây ngốc nhìn Tùy Phong, dám nói vậy với Biện Huân, cơ hồ ngoài tông chủ thì không còn có ai, Tùy Phong quả nhiên bất phàm, bất phàm đến mức bất thình lình.

Riêng Kiêu Phúc thì nụ cười âm độc trên miệng ngày càng đậm, Tùy Phong một khi đắc tội Biện Huân càng nhiều thì càng tốt, như vậy, Tùy Phong coi như mọc cánh cũng khó thoát.

"Haha, tính cách rất đặc biệt, rất thẳng thắn, rất bộc trực."

Biện Huân cười ha ha nói, sau đó nụ cười dần tắt ngấm, trong mắt lóe lên một đóa âm vụ, đầy thâm ý nói:

"Bất quá cái gì cứng quá lại dễ gãy, ngươi hẳn là phải biết."

Cùng lúc đó, từ Biện Huân xuất hiện một luồng khí thế trấn áp tới, dồn nén lên người Tùy Phong, bất quá luồng khí thế này chưa kịp nhảy nhót cái gì liền bị Tùy Phong đánh tan, Tùy Phong chỉ đơn giản động ý niệm mà thôi, muốn so khí thế với một kẻ lĩnh hội 《Vực》, căn bản là người si nói mộng.

"Ồ! Có ý tứ a."

Biện Huân mí mắt kịch liệt nhảy một cái, giật mình kinh ngạc tự nhủ, không tin được Tùy Phong lại có thể chống lại được uy áp do mình tạo ra, lại có chút ngoài ý muốn.

"Trưởng lão muốn nói cái gì a? Ta là người ít đọc sách, nghe không hiểu, trưởng lão vẫn là thả bằng hữu của ta ra đi."

Tùy Phong mặt mày vô tội, giống như vừa bước vào đời con chim non thản nhiên nói.

"Haha, đừng giả ngu, ngươi tàn nhẫn ra tay hãm hại đồng môn, lại hạ sát thủ với ngoại môn trưởng lão, tội nghiệt rành rành ra đó, ngươi giải thích làm sao?"

Lúc này, một vị trưởng lão khác giận dữ ra mặt nói, một bộ công minh liêm chính, vì chính nghĩa và hòa bình mà đại diện, công nhận, rất thật.

Tùy Phong im lặng, đám người này quả nhiên âm hiểm, chưa gì đã gán cho hắn cái tội hãm hại, còn hạ sát thủ cái gì, đơn giản là vu khống cho Tùy Phong, không cần biết tình huống ra sao, trước để cho Tùy Phong không thể chiếm lý rồi tính sau.

"Ngươi hẳn là Tùy Phong, Tùy Phong, bản môn xưa nay quy tắc phân minh rõ ràng, mà ngươi lại phạm sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, hẳn là phải chịu phạt nghiêm khắc."

Biện Huân cau mày làm bộ khó xử nói, sau đó vẻ mặt đột nhiêm biến đổi, một bộ dáng khoan hồng nói tiếp:

"Bất quá việc ngươi làm có thể xem xét, tội có thể tha nhưng là hung khí gây án cần phải tịch thu, đây là điều cần thiết để quy án, mà bằng hữu của ngươi cũng sẽ được thả ra."

Biện Huân một đống đạo đức nói ra, lời nói còn đánh vào t ý Tùy Phong, ngươi không phải vì bằng hữu mà đến sao? Bằng hữu của ngươi trong tay ta, còn không lo ngươi không nghe theo? "Tốt, ta tin trưởng lão là người giữ lời."

Tùy Phong không chút phản đối nào liền sảng khoái đồng ý, sau đó lại cẩn thận nói:

"Nhưng là trưởng lão trước thả bẳng hữu của ta đã, như vậy ta mới yên tâm."

Các trưởng lão bốn mắt nhìn nhau, lại đưa về phía Biện Huân, giống như đang lo lắng cái gì, sau đó Biện Huân gật đầu phất tay nói:

"Thả người."

Nghe chỉ thị, hai tên đệ tử liền cởi trói cho Đào Nguyệt cùng Vương Bàn, hai người được cởi trói liền vội chạy về phía Tùy Phong.

"Người đã thả xong."

Biện Huân nói, bộ ý tứ muốn nói là tiền trao cháo múc, người đã thả vậy thì đưa hàng.

"Làm ta lo chết a, Vương Bàn, Đào Nguyệt có bị sao không?"

Tùy Phong không để ý tới Biện Huân xoắn xuýt nói.

Đệch!

Vương Bàn trong lòng mắng Tùy Phong như nước lã, rõ hỏi hắn trước, tưởng đâu Tùy Phong lo lắng an nguy bằng hữu, nào ngờ chỉ là ánh trăng lừa dối, vẫn là vì gái bỏ bạn một tên khốn nạn, Vương Bàn biệt khuất, hắn hận a.

"Ta, ta không sao."

Đào Nguyệt mặt có chút đỏ xấu hổ nói, xong ánh mắt chuyển chuyển lo lắng.

"Tốt, người đều lành lặn."

Biện Huân đồng ý thả người, là vì không sợ Tùy Phong lật lọng, bởi vì xung quanh đều là các trưởng lão của chấp pháp điện, thực lực đều là hoá tinh cảnh, một cái nho nhỏ Tùy Phong thì trốn đường trời nào được?

Mà Tùy Phong, cũng là vì biết được một điểm này, cho nên mới yêu cầu thả người trước, mà hết thảy đều là bởi vì hắn có tính toán.

"Hệ thống, có loại đồ vật nào giúp người dùng độn thổ hay không?"

•Hệ thống: Trong cửa hàng có các loại không gian truyền tống trận mini, ký chủ tùy ý lựa chọn.

"Vậy là có? Như vậy thì còn gì bằng."

Tùy Phong nhất thời mừng rỡ, hắn vốn la cần tìm cái này đồ chơi, bởi vì một lát nữa, có một chút sự việc sẽ phát sinh, mà lúc đó an nguy của Đào Nguyệt cùng Vương Bàn có chút rắc rồi, một mình hắn không thể nào lo chu toàn cho cả hai người được, xung quanh còn có rất nhiều cao thủ, nhất định phải tìm cách giữ an toàn cho Đào Nguyệt cùng Vương Bàn trước, như vậy hắn mới yên tâm, mà hệ thống đã thõa mãn cái hắn muốn, quả là trâu bò nhất hệ thống, không gì không có, bất quá không có miễn phí.

"Sơ cấp truyền tống trận, khoảng cách truyền tống chu vi 5km, 500 điểm tinh hoa binh khí."

"Trung cấp truyền tống trận, khoảng cách truyền tống 15km, tiêu hao 1000 điểm tinh hoa binh khí."

"Cao cấp truyền tống trận, khoảng cách truyền tống 30km, tiêu hao 5000 điểm tinh hoa binh khí." "..."

"Đổi cho ta 2 cái trung cấp truyền tống trận."

•Ting: Hệ thống khấu trừ ký chủ 2000 điểm tinh hoa binh khí, điểm tinh hoa binh khí còn lại 3000.

"Hí----!"

Tùy Phong nhìn xong lập tức hít vào một hơi lãnh khí, đơn giản cái đồ chơi này quá mức đắt a, thấp nhất giá tiền một cái cũng muốn 500 điểm, mà hắn không thể nào mua loại rẻ tiền đó được, mà hàng cao cấp thì quá mức đắt, mua một cái rồi ai ở ai đi? Bắt buộc Tùy Phong phải mua hai cái trung cấp truyền tống trận, Tùy Phong ruột gan đều đau nhức a.

"Được rồi, bản công tử hào hoa phóng khoáng, vì bằng hữu, vì lão bà, bản công tử há lại tiếc một chút điểm đó?"

Tùy Phong lúc này nội tâm cười lạnh nói, bề ngoài là nói vậy, nhưng là bên trong đều lệ rơi đầy mặt, 5000 điểm kia chính là hắn có được do hoàn thành nhiệm vụ, nháy mắt đi tong 2000 vì chuyện không đâu, nói hắn không tiếc, đó là dối lòng, qua chuyện lần này, Tùy Phong nhất định phải học làm cái đồ chơi này.

Lúc đó Tùy Phong đã âm thầm khởi động truyền tống trận, tọa độ đều chọn rõ ràng, chờ một khi Biện Huân thả người thì lập tức đưa hai người rời khỏi Tuyệt Lãng tông, mọi chuyện đều đúng như kế hoạch.

Trở lại lúc này...

"Hai ngươi trước rời khỏi đây, một thời gian nữa ta sẽ tìm hai người các ngươi."

Lúc này hai đoàn ánh sáng mãnh liệt sáng lên, phía dưới chân Đào Nguyệt cùng Vương Bàn, hai bản đồ án phức tạp kịch liệt lóe sáng, bên trong đồ án ba động liên tục nổ ra, không gian nơi đó giống như vặn vẹo, kì lạ vô cùng.

"Ngươi nói cái gì? Đi đâu?"

Vương Bàn biến sắc hốt hoảng nói, Đào Nguyệt cũng không hiểu Tùy Phong ý nói cái gì, định hỏi lại lần nữa thì đã không kịp, chỉ thấy hai hoa mắt chóng mắt một chút thì hai người đã khôg còn ở Tuyệt Lãng tông nữa rồi.

"Cái đó là thứ gì? Truyền tống trận?"

Lúc này, bên trong chấp pháp đường cực kỳ chấn kinh, các trưởng lão đứng ngồi không yên lập tức thất kinh nói, cái họ vừa chứng kiến, chính là Đào Nguyệt cùng Vương Bàn thoắt cái bốc hơi trước mặt họ, mà đồ án dưới chân bọn họ rất quen thuộc.

Bởi vì Tuyệt Lãng tông cũng có truyền tống trận, mà truyền tống trận này một khi khởi động tốn rất nhiều hao phí, đơn giản là chỉ có tông chủ mới được phép sử dụng, ấy vậy mà trước mặt bọn họ vừa nhìn thấy hai cái, cái này cũng thật quá dọa người rồi.

Biện Huân lúc này cũng không thể giữ bình tĩnh, tâm tình bỗng nhiên kích động lên, truyền tống trận, lại còn tiên thiên binh khí, Tùy Phong đệ tử này, thật đủ làm cho hắn kinh ngạc không ngớt.

"Nhất định phải bắt lại."

Biện Huân trong nội tâm âm thầm quyết tâm, Tùy Phong bí mật hẳn là không hề nhỏ, một khi ép Tùy Phong nói ra, hẳn là cực kỳ kinh người thu hoạch, mà như vậy, mộng tưởng của hắn sẽ không còn là mộng tưởng nữa.

"Cảm ơn chấp pháp trưởng lão a, Tùy Phong ta thật không có gì cảm tạ, chỉ có mấy câu này muốn nói."

Tùy Phong lúc này cười hắc hắc gian xảo sau đó nói:

"Tùy Phong ta là bực nào thông minh sáng suốt thần nhân? Há có thể để cho đám tôm tép các ngươi muốn là tính toán? Các ngươi, đã biết tội chưa?"

Tùy Phong giống như vậy, trực tiếp trở mặt, mà giọng điệu lại bất tuân kiêng nể.

... •Xong 1c, vẫn còn tiếp. ... Tg:tieubaihoai Truyencv.com

Bạn đang đọc Trâu Bò Nhất Hệ Thống của tieubaihoai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.