Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đưa Gả

1819 chữ

Sáng sớm hôm sau, một gia phó của Đường Môn dậy sớm dọn dẹp đại viện. Lưu thị dẫn đầu mang theo hai bài tỳ nữ đi vào Bắc Uyển, Lưu thị vốn cho rằng với thân thể yếu đuối của Đường Niệm Niệm thì sáng nay vẫn còn hôn mê, không nghĩ đến vừa vào sương phòng liền nhìn thấy nữ tử đắp chăn ấm chính lưng dựa mép giường. Lưu thị chỉ là hơi kinh ngạc, cũng không sợ nàng có thể làm được gì. Không nhanh không chậm bước tới, xoa tay nàng, cười nói: ”Xem ra hỉ sự này đúng là tốt, nhìn xem, thân thể Niệm Niệm đều khỏi. Niệm Niệm ngoan của nương, hôm nay Nhị nương tự mình giúp con trang điểm chải chuốt, Tuyết Diên Sơn Trang chính là đệ nhất sơn trang, sẽ không làm con bị thiệt thòi, nên đừng có giận dỗi…… “ Đường Niệm Niệm im lặng nhìn Lưu thị làm bộ làm tịch, đem khuôn mặt nàng ta nhớ rõ ràng rồi di rời ánh mắt, đạm bạc đánh gãy lời nói của nàng :” Ta gả. “

Lưu thị ngẩn ra, lần này là thật sự kinh ngạc. Tinh tế nhìn Đường Niệm Niệm, thần thái này thật không giống ngày thường, nhưng gương mặt này chắc chắn không ai có thể giả dạng được. Chẳng lẽ đi một chuyến qua quỷ môn quan, trở nên biết nghe lời. Lưu thị trong lòng ác ý nghĩ. Đường Niệm Niệm hướng về phía Thù Lam vươn tay "Thù Lam, đỡ ta xuống giường“ Có lẽ là thân thể này quá mức suy yếu, hoặc là nàng vốn là linh hồn khác, mặc dù đã nghỉ ngơi một đêm, nhưng hôm nay tứ chi nàng vẫn giống như mềm bùn, không thể tự mình đi lại.

Thù Lam vội vàng lại đây đỡ lấy tay nàng.

Thấy Đường Niệm Niệm nghe lời như thế, Lưu thị tự nhiên mừng rỡ thấy rõ, lập tức gọi người ”còn không mau giúp nhị tiểu thư mặc áo cưới? “

Bọn tỳ nữ tuân mệnh tiến lên, không bao lâu liền cởi sạch sẽ Đường Niệm Niệm. Bị nhiều nữ tử như vậy quay chung quanh nhìn thân thể mình, Đường Niệm Niệm tuy rằng cũng không cảm thấy xấu hổ, trong lòng vẫn có chút tức giận, tức giận này là chiếm hữu dục đối với bản thân, nếu bị người ngoài biết được hẳn sẽ cảm thấy rất quái dị. Áo cưới mặc phức tạp nhiều tầng, tính chất lại vô cùng tốt, vải dệt là thiên kim cẩm lụa băng tơ tằm, thêu văn là vân lưu thêu, nhìn như nhiều nhưng mặc trên người lại nhẹ nhàng như lông, ấm áp dễ chịu.

Mặc xong áo cưới, Thù Lam đỡ Đường Niệm Niệm ngồi trên trước bàn trang điểm, lúc này mới buông lỏng tay đứng sang một bên. Bà mối đứng sẵn ở đó đã tiến lên, cầm trong tay chiếc lược bằng ngà voi, vì nàng chải đầu, liên thanh nói: ” Một sơ sơ đến cùng, phú quý không cần sầu; nhị sơ sơ đến cùng, vô bệnh lại vô ưu; tam sơ sơ đến cùng, nhiều tử lại nhiều thọ; lại sơ sơ đến đuôi, cử án lại tề mi; nhị sơ sơ đến đuôi, bỉ dực cộng song phi; tam sơ sơ đến đuôi, vĩnh kết đồng tâm bội, có đầu lại có đuôi, cuộc đời này cộng phú quý“.

Hai bên hai người Xuân Tuyết Hạ Mai đang định vì Đường Niệm Niệm trang điểm, mắt nhìn lên thiên tư tuyệt sắc dung nhan này, lại cảm thấy phấn mặt làm bẩn nhan sắc nàng. Đường Niệm Niệm lúc này mới xem dung nhan thân thể này rõ ràng, tuy rằng đã nhìn qua vô vố tuấn nam mỹ nữ, nhưng khi nhìn đến dung nhan trước mắt vẫn không khỏi ngây ngốc. Khuynh quốc tuyệt sắc, bất quá cũng chỉ như vậy thôi. Nhìn nhìn, mắt nàng không nhịn được hơi nháy, ngay sau đó nhấp nhẹ môi, lại nheo mắt lại nhìn đôi mắt cười như trăng rằm, như khóc như cười, khiến cho Xuân Tuyết Hạ Mai hai người đang chuẩn bị trang điểm cho nàng hơi kinh ngạc

”Đây là làm sao vậy “Lưu thị mắt lạnh đảo qua hai người, ngữ đuôi đề cao "còn không mau trang điểm cho tân nương, nếu là lầm canh giờ…… Hừ!“. Xuân Tuyết Hạ Mai hai người vội vàng đáp lời, đang muốn làm, Đường Niệm Niệm đột nhiên lạnh giọng nói:” Không cho trang điểm“. Câu nói đổ nhiên của nàng, khiến hai người cả kinh thiếu chút nữa rơi soi phấn trong tay.

Lưu thị sắc mặt lạnh lùng, ngoài cười nhưng trong không cười nói: ”Niệm Niệm đây là làm sao vậy? Làm gì có tân nương nào không trang điểm“ Ý nói là ngươi chẳng lẽ lại muốn chống đối không muốn làm tân nương, không muốn gả?

Đường Niệm Niệm chỉ lạnh lùng nhìn son phấn trong tay Xuân Tuyết hai người, mắt nàng nhìn thấy xung quanh đồ vật này hiện lên một tầng sương đen, hiển nhiên sương đen này chỉ có nàng mới nhìn được, trong lòng nàng tất nhiên biết này tầng sương đen này là hiện tượng độc. Phấn mặt này có độc!

”Niệm Niệm! “ thanh âm Lưu Thị đã không còn kiên nhẫn.

Đường Niệm Niệm yên lặng thu hồi ánh mắt, liếc mắt nhìn qua mọi người trong phòng một cái, cuối cùng ngừng ở trên người Lưu thị, im lặng một hồi, sau đó hiện lên một nét tươi cười, nói:” Ta không thích trang điểm, nương xem ta cần trang điểm sao? “

Đừng nói là những người khác, liền tính là Lưu thị cũng bị nụ cười này trấn trụ. Trong lòng phỉ nhổ khinh thường, cũng không muốn nhiều lời, liền xua tay nói:” Không trang điểm thì không trang điểm, nhưng môi vẫn nên bôi chút vào, nếu không sẽ thiếu huyết sắc“. Vừa dứt lời , Xuân Tuyết liền vội vàng làm, tinh tế dùng ngón tay bôi màu son lên môi Niệm Niệm, tức khắc thắp sáng dung nhan mỹ lệ, khiến người xem đều không khỏi tán thưởng trong lòng. Đường Niệm Niệm sắc mặt hơi trầm xuống, ngay sau đó lại phát hiện không có gì biến đổi, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc cùng vui mừng.

Phấn mặt đầy độc khí này chẳng những đối nàng không có thương tổn, ngược lại còn bị nàng hấp thu vào cơ thể, thân thể vô lực cũng theo đó khôi phục một tia sức lực. Chẳng sợ chỉ là một tia, cũng đủ để cho nàng phát hiện bản thân kì lạ.

Đường Niệm Niệm trước kia không thể có bản lĩnh như vậy, đây chắc chắn là bản thân chính mình mang đến, không những có thể nhìn đến hình thù độc dược, còn có thể hấp thu có lợi cho mình. Như vậy, thân thể suy yếu này có thể trị tận gốc!

Búi gọn tóc mai, đội lên mũ phượng. Nữ tử mười sáu đúng là tuổi thanh xuân, chỉ ngồi một chỗ, liền giống như một bức tuyệt phẩm đan thanh, tiên tử lâm gả.

Lưu thị vừa lòng gật đầu, từ tay áo nội lấy ra một cái bình sứ, đổ ra một viên đan dược màu đen, đưa đến bên môi Đường Niệm Niệm, mỉm cười nói: " Niệm Niệm, đây là lão gia tự mình vì ngươi luyện chế đan dược, đối với thân thể ngươi có lợi, ăn nó mới có thể tốt lên được“

Đường Niệm Niệm tất nhiên sẽ không tin lời nói của nàng, chỉ liếc mắt nhìn đan dược kia một cái, có thể sương mù đen đặc , duỗi tay tiếp nhận, nói: ” Đã biết. “

Lưu thị ngón tay lại vừa động, bỏ qua động tác nàng tự mình lấy, lại đưa tới bên môi nàng, lần này miệng lưỡi vẫn là cười xen lẫn ép buộc ” Nhị nương phải nhìn Niệm Niệm ăn mới yên tâm, mau ăn đi. “

‘ muốn…… Muốn…… Ăn……’

Đường Niệm Niệm trong đầu đột nhiên truyền đến một trận khát vọng, lại không cảm giác được chút ác ý nào, ngược lại lại xuất hiện loại huyết mạch thân cận. Nghĩ nghĩ, liền há mồm đem đan dược trong tay Lưu thị vào trong miệng, đồng thời ngước mắt nhìn Lưu thị liếc mắt một cái.

Lưu thị thấy liếc mắt của nàng tự nhiên trong lòng cứng lại, nhíu mày đang muốn nói chuyện, đúng lúc này một đạo thanh âm to lớn của nam nhân vang dội truyền vào toàn bộ Đường Môn, quanh quẩn không thôi:

”Tuyết Diên Sơn Trang tiến đến đón dâu, tân nương tử đã chuẩn bị xong chưa? “

Lưu thị tức khắc nói:” Đậy khăn voan, đưa tân nương ra ngoài“

Tại Đường Môn đại viện. Đường Miểu Uẩn vừa nghe giọng nam liền tự mình trình diện, ngẩng đầu nhìn lại, một mảnh hồng cẩm từ xa tiến gần.Hồng cẩm thật dài đúng là được hai đoàn nam tử chân đạp khinh công cầm tới, khiến người có cảm giác chân không đang bay. Thẳng Đường Môn đại viện rơi xuống đất, sau đó quỳ nửa thân hình, đem hồng cẩm cầm trên mặt đất, hồng cẩm mặt sau dựa vào giữa không trung.

Ở hồng cẩm phía trên, liền thấy một hồng kiệu được bốn người nâng kiệu đạp hồng cẩm mà đến, toàn thể hồng kiệu màu kim hồng, rèm châu bảo ngọc, ở dưới ánh mặt trời loá mắt vô cùng. Lấy kiến thức rộng rãi của Đường Miểu Uẩn, lập tức nhận ra thân kiệu kim hồng thế nhưng không phải do gỗ đàn sở làm, mà là hồng liên kim tinh giá trị liên thành, có ngoài thị trường nhưng vô giá, một khối nhỏ là trọng lượng trăm cân, này cỗ kiệu ước chừng vạn cân, người bình thường căn bản không thể nâng lên.

Không nói việc nâng được hay không, Đường Miểu Uẩn lại nhìn đến trong lòng run rẩy. Hồng liên kim tinh cực kỳ khó cầu, dù chỉ một khối nhỏ thôi cũng đã quý trọng cực kì, dùng để đúc thành thần binh. Đây Tuyết Diên Sơn Trang lại lấy nguyên một khối lớn làm thành kiệu hoa, thật sự là phí phạm của trời, khó trách người nhà tân nương trước kia dâu đều nói không rõ Tuyết Diên Sơn Trang phô trương thế nào, chỉ nói may mắn nhìn thấy sẽ rõ ràng.

Giờ này khắc này, Đường Miểu Uẩn cũng coi như hiểu tâm trạng của những người đó.

Bạn đang đọc Trang Chủ Có Độc Chi Thần Y Tiên Thê của Thủy Thiên Triệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyệtcổ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.