Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Niệm Niệm của Đường Gia

Phiên bản Dịch · 2052 chữ

Gió mát trong lành, phía đông những đám mây dầy đặc hiện dần màu sắc mang theo dấu hiệu của ngày mới sắp đến.

Trong đại viện nội thị của Đường gia, gia đình nhà gái đã sớm thức dậy, những nô tỳ chờ nấu nước chải đầu cho chủ tử đã chờ sẵn ở ngoài cửa, trong viện gia phó tỉa cắt hoa cỏ, dọn dẹp mở rộng cửa đá xanh gọn gàng ngăn nắp, hiển nhiên gia quy cực nghiêm ngặt.

Tại các trạch phía Tây đẹp đẽ trang trọng, nhị phu nhân Lưu thị ngồi ngay ngắn trước kính , tùy ý để tỳ nữ chải vuốt tóc mai, mày liễu mảnh mai, mắt phượng vũ mị, mặt cao bôi phấn và môi đỏ nhợt nhạt giơ lên, có thể thấy được tâm trạng rất tốt.

Nhị phu nhân Lưu thị tuy đã hơn 30 tuổi, nhưng với dung mạo xinh đẹp, sinh hoạt xa xỉ, sung sướng, nên nhìn qua so với tuổi thật trẻ hơn nhiều, giống như thiếu phụ hai lăm tuổi, khiến người rung động. Cũng không khó hiểu khi được sủng ái ở Đường gia như mặt trời ban trưa.

”Phu nhân, phu nhân! “Tỳ nữ Xuân Tuyết chạy chậm mà đến, trên mặt biểu lộ ngạc nhiên đến không ngờ.

Lưu thị cầm hoa tai trên tay, khó có được tâm trạng tốt nhẹ mắng:” kêu ầm ĩ vậy còn ra thể thống gì!“

Xuân Tuyết xin cáo tội hành lễ, Lưu thị không nhanh không chậm hỏi:” Nói thử xem, đã xảy ra chuyện gì? “

Xuân Tuyết đến gần Lưu thị, thấp giọng nói:” Phu nhân, nô tỳ mới nghe được từ bên kia Bắc Viện, nhị tiểu thư nghe tin bản thân phải thay tam tiểu thư xuất giá lên Tuyết Diên Sơn Trang, không muốn liền khóc nháo, nhất thời luẩn quẩn nhảy sông tự sát! “

Lưu thị cả kinh ” đã chết? “

Xuân Tuyết lắc đầu ” Vẫn chưa, may cứu kịp thời, hiện giờ vẫn đang hôn mê ở trong viện “

Lưu thị sắc mặt trầm xuống, tay gõ lên bàn trang điểm làm phát ra tiếng vang thanh thúy, cười lạnh nói:” Thật là không biết tốt xấu, nếu bị truyền ra ngoài thế nhân còn tưởng rằng Đường Môn chúng ta nói không giữ lời, đối với bên kia Tuyết Diên Sơn Trang càng không hiểu đạo lý. “

Xuân Tuyết liên thanh phụ họa:” Phu nhân nói thật không sai, nhị tiểu thư thật là không biết tốt xấu! Với thân mình bệnh tật ốm yếu của nàng, nếu không phải phu nhân có lòng tốt, làm sao có cơ hội được gả đến đệ nhất sơn trang Tuyết Diên Sơn Trang chứ “

Lưu thị vừa lòng gật đầu, phất tay áo đứng dậy ” đi, đi Bắc Uyển xem sao. “

Xuân Tuyết cùng đám người Hạ Mai theo sát ở phía sau.

Lưu thị đi được nửa đường, không nhanh không chậm mà đến chỗ nữ tử mặc hồng y.

Nữ tử này ước chừng hai mấy tuổi, dây cột tóc màu đỏ bện giao triền màu đen , mặt như khuôn đào, mắt phượng cùng Lưu thị giống hệt nhau, đã kiều lại mị, thiên hương quốc sắc như mẫu đơn nở rộ diễm lệ.

Lưu thị thấy nàng, trên mặt lập tức lộ ra ý cười từ ái, nói :” Chi Nhi, sốt ruột như vậy là sao vậy? “

Đường Xảo Chi ở trước mặt Lưu thị dừng lại, trong mắt toàn là bất mãn, khẩn trương nói:” Ta nghe Vân Tuệ nói, Đường Niệm Niệm nhảy sông tự sát? “

Lưu thị khẽ vuốt mái tóc của nàng trấn an, cười nói:” Nương cũng đang vì việc này nên muốn đi Bắc Uyển. “

Đường Xảo Chi liên thanh nói:” Nàng chắc không sao đâu đúng không ? Nếu nàng chết thì ai thay ta xuất giá !? “Lại không nhịn được giận dậm chân, trong lòng vừa kinh vừa sợ ” Vậy Tuyết Diên Sơn Trang…… Tuyết Diên Sơn Trang! quái vật giết người không chớp mắt kia, ta không muốn gả! Nương! Ta không muốn gả! “

Lưu thị liên tục trấn an nàng, nhấp môi cười lạnh nói:” Ngươi yên tâm, nương chắc chắn sẽ không làm ngươi chịu thiệt. “

Nói chuyện qua lại một hồi, mấy người đã đi tới trước cửa Bắc Uyển .

Cùng lúc đó, bên trong Bắc Uyển. Nữ tử đang yên tĩnh nằm trên giường khắc hoa Hồng đàn bỗng lông mi run rẩy, sau đó dần dần mở mắt, bên trong hắc đồng của mắt hiện một sợi lưu sóng canh biếc lóe qua rồi biến mất.

”Ngô…… “ Thấp thấp rên rỉ, nữ tử mới dần khôi phục ý thức, nhưng ngay sau đó bị mất hết sức lực, không thể động đậy, chỉ có có thể dùng đôi mắt nhìn đến phía trên lăng la cẩm tú của màn giường dệt lưu li châu .

Đây là……

Nữ tử hai mắt trợn mắt, trong mắt trào ra vui sướng kinh ngạc.

Chưa chết, ta chưa chết?

Ha hả, lão quái vật, trời không bỏ rơi ta!

Nữ tử câu môi, trong mắt hiện lên đắc ý

Lúc này cửa phòng bỗng nhiên đẩy ra, truyền đến âm thanh một nữ tử lãnh đạm dò hỏi: ” tình huống Nhị tiểu thư như thế nào? Đã tỉnh lại chưa?"

Nữ tử trên giường mặt tươi cười chợt tắt, tròng mắt chuyển động một vòng rồi lập tức nhắm lại. Tỳ nữ Thù Lam bên người Đường Niệm Niệm cụp mi rũ mắt đi theo sau Lưu Thị, thấp giọng trả lời:” Thưa nhị phu nhân nói, tiểu thư còn chưa tỉnh lại. Nghiêm y sư nói, nhị tiểu thư vốn là ốm yếu, hiện giờ lại vào tháng chạp, lần này vô ý gặp nạn, dẫn đến khí lạnh vào người, cần phải ở nhà tu dưỡng, không nên hoạt động, nếu không sợ là…… “

Lời nói còn chưa nói xong, Lưu thị đột nhiên dừng lại, một cái tát văng qua,” Đừng có tưởng ta nghe không ra ý tứ của ngươi , việc hôn nhân của Đường gia mà tiện tì như ngươi có thể quấy nhiễu?!! “

Thù Lam không rảnh quan tâm đến môi má chảy máu, vội quỳ xuống đất dập đầu ”nô tỳ không dám!“

Lưu thị lôi kéo Đường Xảo Chi đi vào nội các, liếc mắt liền trông thấy Đường Niệm Niệm hơi thở suy yếu nằm trên giường . Đường Xảo Chi tiến lên dò xem mạch đập của nàng, một hồi đi ra, trên mặt đầy vẻ khinh thường ”Thật là vô dụng, tí chuyện mà cũng làm không xong! “ Càng nghĩ càng phiền muộn, trước mặt Lưu thị oán giận nói:” Nương, ngày mai chính là ngày xuất giá, nàng ta chỉ còn lại nửa cái mạng , nếu mà chết nửa đường lúc xuất giá , Tuyết Diên Sơn Trang muốn truy cứu , lại bắt ta gả thì phải làm sao bây giờ ? “

Lưu thị im lặng một lúc, ánh mắt nhìn Đường Niệm Niệm đang hôn mê trên giường càng lạnh nhạt, chậm rãi nói:” Chi Nhi nói có lý. Ngày mai cho nàng ăn tục hồn đan, chỉ cần gả qua cửa sẽ không liên quan gì đến Đường Môn chúng ta. “

”Tục hồn đan?!“ Đường Xảo Chi sửng sốt, sau đó ha ha cười rộ lên, trên mặt toàn là vui vẻ thật tình sau cơn mưa,” vẫn là nương có biện pháp! “

Sự tình có cách giải quyết, Đường Xảo Chi tự nhiên lòng tràn đầy vui sướng. Quay đầu nhìn lại Đường Niệm Niệmtrên giường , ánh mắt đặc biệt lưu luyến trên mặt nàng , ánh mắt ghen ghét lập loè không ngừng, không chút nghĩ ngợi liền quăng hai cái tát qua

" Chi Nhi ngoan, nha đầu này tới Tuyết Diên Sơn Trang rồi cũng sẽ thành một đống xương khô, hà tất chọc chính mình tức giận? “Lưu thị mỉm cười nói.

”con biết rồi, nương ~ “Đường Xảo Chi vui mừng đáp lời, liền cùng nàng rời khỏi sương phòng.

Tận đến lúc tiếng đóng cửa vang lên, Đường Niệm Niệm mới lại lần nữa mở mắt ra, trong hai tròng mắt ngập nước hiện ánh sáng lạnh lẽo như băng, nóng rát đau đớn trên mặt cùng khóe miệng dính máu đều nói cho nàng người tát dùng bao nhiêu sức lực.

Lúc này Đường Niệm Niệm trên giường mở mắt ra kia một khắc kia đã không còn là Đường Niệm Niệm trước đây.

Từ nhỏ khi nàng đã bị lão quái vật thu nuôi tại bên người, lúc đầu chỉ là bưng trà đưa nước, sau lại lấy làm thử nghiệm độc, cổ trùng, nhận hết tra tấn, trói buộc tự do. Lão quái vật là người tu chân hiện đại trong truyền thuyết, là đan tu với số lượng cực ít. Nhưng so với thánh dược cứu người , lão quái vật càng thích tà độc. Bởi vậy nên khi có nguyệt cốt dược nhân trời sinh là nàng, mặc dù trên danh nghĩa nàng là đệ tử duy nhất của lão, nhưng thực tế hắn chưa hề dạy dỗ nàng bất cứ thứ gì.

Trong quá trình thí nghiệm dược ,thân thể nàng đã sớm tàn bại, cả người toàn độc, còn phát ra tanh tưởi, khuôn mặt cũng sớm hư thối . Từ nhỏ đến lớn nàng chỉ soi một lần gương, sau đó đem gương quăng vỡ và đeo một chiếc mặt nạ trên mặt chưa từng gỡ một lần.

50 năm qua nàng nhẫn nhục hầu hạ, rốt cuộc cũng phát hiện lão quái vật vẫn luôn che dấu bí mật lớn, nàng tìm được một lần cơ hội ăn trộm bích ngọc lão quái vật vẫn luôn trân quý. Cuối cùng vẫn bị lão quái vật phát hiện, tại khoảnh khắc đó nàng không chút do dự đem bích ngọc nuốt vào trong miệng, chết cũng không cho lão quái vật được thoải mái.

Vốn tưởng rằng sẽ chết, lại không nghĩ có cơ hội sống lại đây, tuy rằng đây hiển nhiên không phải là thế giới trước đây, chính mình càng không phải chính mình, nhưng kết quả như vậy càng khiến nàng vui mừng.

Thì ra thế giới đối kia nàng không có nửa phần lưu luyến, thì ra nàng đã chán ghét thân thể trước đây như vậy. Hiện giờ có thân thể mới, tuy rằng thân thể yếu nhược, nhưng hiển nhiên vẫn bình thường. Nàng không phải người rộng lượng , đi theo lão quái vật mà rộng lượng mới là lạ. Bởi vì những gì đã trải qua trước kia, hiện giờ có thể có một thân thể bình thường đã khiến nàng vui mừng đến cực điểm, đặc biệt là một khuôn mặt càng khiến nàng thêm để ý. Hiện tại bất ngờ bị hai cái tát quất đánh, trong lòng nàng tự nhiên phát lên một trận lửa giận.

Người bình thường căn bản không hiểu được cố chấp và đau khổ của nàng. Hàng năm nghiệm dược bị cổ trùng cắn xé khiến thân mình quái dị ghê tởm, phát ra mùi tanh tưởi, dù làm bất cứ điều gì cũng chỉ nhận lấy phỉ nhổ khinh thường. Khuôn mặt càng là cơ sở để một người nhận thức, mà nàng đến khuôn mặt cũng không có. Nàng cũng là con người, tự do bây giờ, thân thể bây giờ, làm sao có thể không thèm để ý, làm sao có thể không cố chấp.

Thù Lam bưng một chậu nước thuốc nóng tới, đang định lau ấm thân hình Đường Niệm Niệm, tới gần liền phát hiện nàng mở hai mắt, bất ngờ khiến nước thuốc trong tay nàng tí nữa rời tay ” tiểu thư ngươi tỉnh!? “

Đường Niệm Niệm nhìn nữ tử váy lam trước mắt dáng vẻ hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, nhìn má phải của nàng chưa tan đi ấn kí bàn tay , nghĩ nghĩ, lên tiếng” ừm. “

Bạn đang đọc Trang Chủ Có Độc Chi Thần Y Tiên Thê của Thủy Thiên Triệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyệtcổ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.