Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạch Nước Ngầm

2435 chữ

Chương 52 Mạch Nước Ngầm

Sáu quả ngư lôi uy lực không cách nào tưởng tượng, hang động đã hoàn toàn bị phá hủy.

Trên mặt Mông lão liền lộ ra nét tươi cười, trăn lớn chết, Long Châu tất nhiên nằm ở trong bụng của nó.

Mông lão cũng hoàn toàn không lo lắng Long Châu có thể bị phá hủy bởi sáu quả ngư lôi, nếu ngư lôi có thể phá huy Long Châu, vậy đó không phải là Long Châu ...

Sức phòng ngự của trăn lớn, Mông lão đã tự mình thử qua, có lẽ nó sẽ bị ngư lôi oanh tạc làm thi thể tan thành nhiều mảnh, nhưng tuyệt đối sẽ không bị nổ đến ngay cả mảnh vụn cũng không còn. Long Châu gần ngay trước mắt, tâm tình Mông lão lúc này đang rất vui vẻ. Nhưng, đôi khi thường hay xảy ra việc ‘vui quá hóa buồn’ ...

Đột nhiên, hang động chấn động.

Cả hang động đều bị rung chuyển lên, giờ khắc này giống như trời sụt đất nứt, hang động sụp đổ, vô số đá vụn cuồn cuộn rơi xuống.

Đang lúc mọi người cho rằng hết thảy sắp muốn kết thúc, lúc này lại xuất hiện một tiếng nổ vang vọng dưới đáy sông, âm thanh trầm đục giống như có một vật gì đó sắp bị đứt gãy, làm cho người ta có cảm giác giật mình hoảng sợ.

Làm tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, hang động tàn phá kia giống như đột nhiên vỡ thành hai mảnh, một đạo khe hở tăm tối từ trong dưới đáy hang động xuất hiện, giống như là cửa địa ngục được mở ra, làm cho người ta cảm giác vô cùng khủng bố, hít thở không thông.

Lực hút mạnh mẽ từ trong khe hở tăm tối truyền ra, nước trong sông hình thành dòng nước xoáy mãnh liệt, bị kẽ đất hút vào ...

Uy lực của sáu quả ngư lôi nằm ngoài Mông lão đoán trước, không ngờ hang động bị rung chuyển đến thế. Để cho hắn không nghĩ đến nhất chính là, dưới đáy nước bị nổ tung làm xuất hiện một điều ám lưu ở dưới đất!

Ám lưu là gì?

Ám lưu còn được gọi là mạch nước ngầm! Có lẽ cũng là trùng hợp, dưới hang động mười mét chính là một mạch nước ngầm, sáu quả ngư lôi lại chuẩn xác bắn nổ tung một khe hở của nó.

Giờ phút này, Mông lão đã không có thời gian để lo lắng, vì tàu ngầm đã cách hang động không xa, lực hút vô cùng mãnh liệt chính đang kéo tàu ngầm đi vào trong ...

"Toàn lực khởi động tốc độ, thoát khỏi lực hút ..."

Đội trưởng tiểu đội số bốn ra lệnh có chút dồn dập, hiển nhiên, hắn cũng khẩn trương phi thường. Nhưng cũng chỉ vô dụng, khe khở thật sự quá dài, dài đến gần trăm mét, rộng năm mét. Kẽ đất này dài gần trăm mét sinh ra lực hút lớn vô cùng, lực hút cực lớn chậm rãi kéo tàu ngầm vào mạch nước ngầm. Tất cả mọi người trong tàu ngầm đều ngừng thở, sắc mặt trắng bệch. Đối diện tử vong, có ai là không sợ chết ?

Sắc mặt Mông lão khó coi, tuy võ lực của lão tuyệt cường, trên đời khó có đối thủ, có thể xem lão như là một trong những võ giả mạnh nhất trên thế giới này !

Nhưng đối mặt với đại tự nhiên tức giận, thì lão cũng hoàn toàn vô lực. Lão dù sao vẫn chỉ là người, mà không phải thần!

Cái chết đối với mỗi người mà nói, đều là một sự kiện rất quan trọng, so với bất kỳ sự kiện gì đều quan trọng hơn rất nhiều!

]

Trong sinh hoạt hàng ngày, nếu như nói đến cái chết, mọi người sẽ không chút do dự nói, tôi không sợ chết. Và người đó sẽ trình bày và phân tích vì sao mình không sợ chết, đem cái chết coi như một câu truyện, trở thành chuyện cười, còn có người sâu sắc hơn, biến nó thành luận đề để bình luận.

Người có học vấn, có thể nói rất dài dòng lê thê để giải thích về cái chết, người không văn hóa, họ có thể dùng cảm ngộ từ cuộc sống, nguyên lý cử động dùng ví dụ thực tế để nói rõ.

Nhưng lúc chính thức đối mặt với cái chết lại có ai không sợ ? Cuối cùng, cũng chẳng có bao nhiêu người không sợ chết. Cái chết là không thể tránh khỏi, dù người có thân phận cao như thiên tử hay bần cùng như một kẻ ăn mày, cũng không thể tránh khỏi, cuối cùng cũng sẽ đi về với cái chết, đây là quy luật của tự nhiên!

Mông lão cũng sợ chết, tuy lão gần một trăm ba mươi tuổi, nhưng ít ra lão còn có mấy trăm năm thọ mệnh, hơn nữa lão còn có hy vọng tìm được Long Châu gần ngay trước mắt, có lẽ lão còn có thể dựa vào Long Châu để đột phá đến cảnh giới mới, vì thế mà gia tăng tuổi thọ. Thậm chí, lão còn có hy vọng đụng tới cảnh giới xa xôi mờ mịt trong truyền thuyết – cảnh giới truyền kỳ!

Nhưng giờ phút này, đối mặt với mạch nước ngầm dưới đất, lão không có một chút hy vọng phản kháng nào, chỉ có thể đem tính mạng mình giao phó cho số phận!

Mạch nước ngầm dưới mặt đất phi thường khủng bố, có mạch nước ngầm dưới mặt đất tồn tại vạn năm, có càng lâu tồn tại đến trăm triệu năm. Mạch nước ngầm dưới mặt đất thông suốt bốn phương, không biết thông đến đâu, vô bờ vô bến. Sau khi bị hút vào mạch nước ngầm, muốn sống để chạy ra quả thật khó như lên trời, vô cùng khó khăn!

Cuối cùng thì tàu ngầm cũng bị hút vào mạch nước ngầm, tàu ngầm bị hút vào một lát sau liền bị xoắn nát bấy ...

Có lẽ Mông lão vĩnh viễn cũng không thể nghĩ đến, vì tìm được Long Châu, giết chết trăn lớn, cuối cùng lại rơi vào kết cục này, đem sinh mạng của mình mai táng tại nơi đây ...

Lại nói Vương Bá Đạo từ lúc khe hở mới xuất hiện liền bị hút vào mạch nước ngầm, sự sống chết của hắn càng khó đoán hơn.

Trong cơn hỗn loạn, Vương Bá Đạo tỉnh lại, phiến khu vực này là một mảnh đen kịt, không có một tia sáng ..

Vương Bá Đạo chỉ nhớ rõ, sau khi hắn bị hút vào mạch nước ngầm, lực hút vô cùng mạnh mẽ của dòng nước xoáy làm hắn quay lòng vòng cuối cùng bị hôn mê. Hiện tại, hắn chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, da thịt bị xé rách, xương cốt sống giống như vỡ vụn. Hơi nhúc nhích một chút liền đau thấu tim gan. Sau khi nội thị bên trong cơ thể, phát hiện nội tạng bị vỡ, nội khí yếu ớt, giống như ánh đèn nến tùy thời đều có thể tắt.

Uy lực sáu quả ngư lôi nổ mạnh vốn làm cho Vương Bá Đạo như đèn dầu sắp cạn, sinh mệnh nhanh đi đến cuối cùng. Sau lại bị lực hút mạnh vô cùng của dòng nước xoáy lăn qua lăn lại, làm hắn lại càng tiến gần đến lằn ranh của cái chết hơn. Nếu không phải Long Châu trong cơ thể không ngừng vận chuyển bổ sung năng lượng cho hắn, có lẽ Vương Bá Đạo đã sớm thân tử hồn tiêu.

Cảm giác Long Châu trong cơ thể đang phát ra năng lượng cường đại, Vương Bá Đạo giống như nắm được cây cỏ cứu mạng cuối cùng, không hề để ý tới trên người đau đớn kịch liệt, bắt đầu vận chuyển bức tu luyện đồ thứ hai của ‘Hi Hoàng Quyết’...

Không biết lại qua bao lâu, có lẽ vài ngày, có lẽ vài tháng, thậm chí là vài năm ...

Ở trong mạch nước ngầm dưới đất không thấy ánh mặt trời này, Vương Bá Đạo cơ hồ hoàn toàn không có cảm giác thời gian qua đi.

Rốt cục, cảm giác được thương thể có chỗ giống như chuyển biến tốt, hắn tạm thời áp chế thương thế, ít nhất hiện tại đã không bị nguy hiểm tánh mạng. Khi thương thế Vương Bá Đạo chuyển biến tốt, Long Châu liền chủ động không có truyền lại năng lượng cho hắn, điều này làm cho trong tâm Vương Bá Đạo thầm cau mày ... Hơn nữa, khi hắn chủ động hấp thu Long Châu thì nó cũng không để ý tới, hoàn toàn không có chút phản ứng nào...

Thương thế hơi có chút chuyển biến tốt, tuy cơ hồ không có chút sức chiến đấu nào, nhưng ít ra có thể di chuyển, hoạt động.

"Trong này hẳn là một mạch nước ngầm dưới đất ..."

Vương Bá Đạo phát hiện nước trong này lạnh mát, đường sông bốn phía thông suốt, có bảy tám nhánh sông, giống như võng con nhện hoặc giống như một mê cung ...

Vương Bá Đạo cũng không quan tâm dòng nước đi thông tới đâu, hắn tùy tiện chọn một nhánh sông bơi vào. Kỳ thuật lựa chọn tốt nhất là tu dưỡng thân thể tại chỗ, nhưng Long Châu không hề cung cấp năng lượng nữa, muốn thương thế lành nhanh thì chỉ có thể săn nuốt càng nhiều con mồi dùng để luyện hóa tinh huyết tu dưỡng thương thế. Vốn Vương Bá Đạo không thể khống chế Long Châu, nhưng do sinh mạng của hắn bị đe dọa làm Long Châu tự động cứu chủ, bằng không, hắn đừng hòng hấp thu một chút năng lượng nào từ Long Châu.

Làm Vương Bá Đạo thất vọng chính là, khó khăn bơi hơn mười km lại không phát hiện dấu hiệu sinh vật hoạt động nào.

" Chẳng lẽ mạch nước ngầm này lại không có cá và các loại động vật khác? Như thế chẳng phải là ra không được ...?" Nghĩ đến đây hắn liền cảm thấy lạnh mình.

"Mạch nước ngầm có lẽ đã tồn tại hơn triệu năm, hoàn toàn ngăn cách với mặt đất, cơ hồ không có khả năng đi ra ngoài ... Cho dù có thể sinh tồn dưới mạch nước ngầm, nhưng không có thức ăn thì sớm muộn cũng sẽ chết đói ..."

Cảm giác tối om cùng với cảm giác phương hướng bị đánh mất, hầu như tất cả mọi người chưa bao giờ thể nghiệm qua. Bóng tối giam cầm làm cho người ta khẩn trương cùng hoảng sợ, người bình thường rất khó có thể thừa nhận.

Bốn phía đều là tường nham thạch, rộng khoảng hơn mười mét, đáy sông đều là cát và đá, thỉnh thoảng có cát thạch anh mấy vạn năm xen kẽ trong đó. Những địa phương thế này rất khó có sinh vật còn sống, giờ phút này, Vương Bá Đạo cũng đã đánh mất hy vọng săn mồi rồi.

Lại ở trong nước quận tròn mình, tu luyện ‘Hi Hoàng Quyết’. Mặc dù không có thức ăn để luyện hóa, nhưng Hi Hoàng Quyết là thượng cổ pháp quyết, tốc độ trị thương không phải những công pháp khác có thể sánh bằng.

Một tháng.

Mất khoảng một tháng thời gian, thương thế Vương Bá Đạo mới tốt khoảng môt phần ba. Nếu như cứ tiếp tục tu luyện, trong vòng hai tháng liền có thể khỏi hẳn. Nhưng tiếc nuối chính là, trong này không có thức ăn, có thể kiên trì đến hai tháng được hay không cũng là một vấn đề. Có lẽ, trước khi thương thế khỏi hẳn hắn cũng đã bị chết đói ...

Không còn cách nào khác, Vương Bá Đạo chỉ phải lần nữa đi về phía trước.

Bất kể là tìm kiếm con mồi, hoặc là tìm kiếm đường ra, hắn đều phải tìm kiếm! Con mồi cùng đường ra sẽ không tự động xuất hiện trước mắt hắn. Cho nên chỉ có thể dựa vào bản thân hắn mà thôi.

Vương Bá Đạo lại lần nữa đi về phía trước hơn hai mươi km, xuất hiên ở trước mắt hắn không phải là con mồi hoặc đường ra, mà là bảy nhánh sông. Mạch nước ngầm này giống như một mê cung khổng lồ, nhánh sông vô số, khả năng vĩnh viễn hắn cũng chạy không thoát đi ...

Lựa chọn một nhánh sông khá rộng rồi chui vào, Vương Bá Đạo lại bơi hơn mười km, trời quả nhiên không phụ người có lòng, rốt cục phát hiện có dấu hiệu sinh vật hoạt động ở gần đây.

Nhưng Vương Bá Đạo lại cao hứng không nổi, vì đây là một đám cá vây tay!

Những con cá vây tay xuất hiện vào khoảng 410 triệu năm về trước, thuộc kỷ Devon(nhị điệp). Thời kỳ này, các loài cá phát triển cực kỳ phong phú. Hóa thạch cá vây tay được phát hiện vào thời kỳ cuối kỷ Devon(251 triệu năm trước) đến thời kỳ cuối kỷ Jura(144 triệu năm trước). Cá vây tay cũng giống như các loài cá khác, trình độ hóa xương của cá khá thấp, có biểu hiện bước đầu thoát ly nước ngọt mà chuyển hướng sang nước biển sinh sống. Đã có một thời gian dài cho rằng cá vây tay bị tuyệt chủng từ 60 triệu năm trước.

Đây chẳng phải là nói mạch nước ngầm này ít nhất cũng tồn tại 60 triệu năm? Đáp án này làm Vương Bá Đạo cơ hồ tuyệt vọng... 60 triệu năm ngăn cách cùng đất liền, Vương Bá Đạo cơ hồ đã không có khả năng tìm được đường trở về đất liền.

Áp chế cảm xúc rung chuyển trong nội tâm, mặc kệ sự thật như thế nào, nhưng ít ra kiếm được thức ăn, tạm thời hắn cũng không sợ chết đói. Vương Bá Đạo bơi hướng đám cá vây tay, chuẩn bị ăn no rồi tính sau. Một tháng không ăn gì, đã sớm đói đến bụng lép tới gần lưng ...

Bạn đang đọc Trăn Khổng Lồ của Phách Ác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.