Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Phá,tiến vào Trấn Hồn Ngục

Tiểu thuyết gốc · 1913 chữ

Chủ phong Chiến Đế điện ngày hôm nay vô cùng yên tĩnh,giống như bao ngày khác,mọi hoạt động của các đệ tử vẫn diễn ra bình thường duy chỉ có cao tầng thì lại không như vậy.

Đế Cung giờ đây đang đứng ở trước truyền tống trận,hôm nay hắn ăn mặc một bộ áo bào mau trắng vô cùng đơn giản, tà áo bay trong gió,như một lão nhân ,khinh vân mặc vũ. Ngày hôm nay chính là ngày chính thức chấp hành lưu đày.

Phía dưới các trưởng lão đều ở dưới chúng kiến,Đế Thiên nặng nề đứng cùng với Đế Cung,2 mắt đỏ hoe nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn:

“Đế Cung phụ thân có lỗi với ngươi có lỗi với mẹ ngươi,ngươi bảo trọng”

Đế Cung gật đàu,hắn biết bây giờ hơn ai hết Đế Thiên đang vô cùng đau đớn,là phụ thân hắn không thẻ bảo vệ con mình,làm người cha liệu có xứng.

Hít một ngụm thật sâu,Đế Cung mỉm cười, nhìn tất cả mọi người một lượt hét to:

“Hôm nay ta đi, ngày ta trở lại các ngươi sẽ chết”

Tiếng nói to vọng khắp truyền tống trận khiến vố số trưởng lão kinh ngạc,Thiên Sơn hừ lạnh một tiếng

“Phế vật chuẩn bị chết đến nơi còn không biết ,cuồng ngạo cái gì quả không hổ danh tên hoàn khố”

Vô số ánh mắt xem thường cười nhạo,chỉ có điều Đế Thiên lại không nghĩ như vậy bởi vì giờ đay hắn biết con trai mình có thể tu luyện,các tên kia tầm nhìn hạn hẹp nào biết thống tin kia đã bị hắn khống chế không để lọt ra ngoài..

Đứng từ xa Tàng Thư Các các chủ lão nhân,lại âm thành mỉm cười,tên này đúng là cuồng ngạo kia,để xem ngươi sẽ đi đên đâu,,bởi bì lão cảm nhận được một cổ khí tức cường đại trong người Đế Cung mà lão không biết,từ lúc hăn tu luyện Thần Long Quyết lão đã cảm nhận được.

Ầm

Cổng truyền tống trận mở ra,Đế Cung bước vào,mà Tiểu Bạch đứng ở trong đại điện của Đế Cung đang không ngừng khóc nức nở,nàng nhớ lại ngày hôm ấy,vào đêm mà Đế Cung vẫn còn 11 12 tuổi lúc đó nàng đang nằm trong tuyết,hơi thở vô cùng yêu ớt,một bàn tay đã kéo nàng ra,ngàn nhớ khuon mặt hình dáng như in,từ đó nàng thề sẽ mãi hầu hạ người ấy đến hết cuộc đời mình.

Nam Châu là một châu hỗn lọn vô cùng tại thế tục liên tục chiến tranh triền miên,Nam Việt quốc là một trong 3 đại đế quốc ở đây. Việt Đô là thủ phủ của Nam Việt giờ đây Hoàng Đế và vài vị lão tổ của hoàng gia đều đang tập trung ở trong một mê trận tại hậu cung.

Đại trận truyền tống vận chuyển một thân hình gầy gò di ra,người này mày kiếm,khuôn mặt vô cùng tuấn tú ,người này không ai khác Đế Cung. Vừa thấy hắn tất cả đều cung kính quỳ xuống:

“Tham kiến thiếu chủ “

Đế Cung gật gật đầu phất phất tay:

“Mọi người đứng lến đi”

Hoàng Cung của Nam Việt tuy chỉ là một quốc gia thế tục nhưng cũng vô cùng to lớn,vô số cung nữ thái giám tấp nập. Lúc này ở ngự thư phòng người ngồi ở ghế rồng là Đế Cung lúc này hắn đang nêu ra một số yêu cầu trong quá trình lưu đày ở đây.:

“Ta chỉ cần một không gian tu luyện y tĩnh một chút chỉ vậy thôi”

“ Vâng”

Đứng trước một nhan vật lớn này Hoàng đế cũng không dám bất kính dù là bị lưu đày thế nhưng mà người này chỉ một câu nói cũng đủ để các quốc gia hắn hủy diệt.

Tử yên công chúa ngày hôm nay phi thường khó chịu,vốn dĩ hôm nay phụ hoàng hứa sẽ bồi nàng chơi cùng,vậy mà lại thất hứa,mặc dù nghe thái giám nói rằng ngài phải tiếp 1 nhân vật nào đó nhưng phụ hoàng là vua một nước ,có gì đâu chứ chỉ là khi khác gặp cũng được.

“Không được không được đi ngự thư phòng” Tử Yên công chúa liền không chịu chạy tới Ngự Thư Phòng thì thấy Đế Cung và phụ thân mình đang cùng nhau cười nói vui vẻ.

“ Phụ Hoàng”

Tử Yên vội vàng la lên chạy đến trước mặt của Chu Anh như một chú thỏ nhỏ

“Tử Yên không được vô lễ “ Chu Anh quát lên lại quay lại hướng Đế Cung giải thích

“ Thiếu Chủ,đây là Chu Tử Yên con gái của thần”

Nghe được cái này phụ hoàng Tử Yên á khẩu,người này là ai mà phụ hoàng lại xưng hô vậy.Không để ý tới Tử Yên ,Chu Anh liền dẫn Đế Cung đến một địa phương trong hậu cung. Đi ngang qua Tử Yên đang nhìn chằm chằm vào mình, Đế Cung cười 1 tiếng rổi rảo bước đi.Nàng này có chút thú vị a.

Đi vào một tòa đình viện lúc này có 2 vị lão tổ Chu Gia đã đứng sẵn ở đó,vừa thấy Đế Cung liền chào hỏi.2 người nay hẳn là đạt đến Ngưng anh tầng 1 ,đó là cảm nhận của Đế Cung dựa theo những gì hắn đọc được.Bởi vì cường giả ở thế tục đứng đầu một quốc gia đa số là Ngưng Anh tầng 1, tầng 2 có rất ít ,mà bắt đầu đến được Ngưng anh tầng 3 là sẽ được đên tông môn trực thuộc tiếp tục tu luyện

Cả 4 người liền tiến vào một lối đi bí mật đi đến một địa phương ngoài Việt Đô , nơi đây có một dãy kiến trúc lầu các nằm trên lưng chừng 1 vách đá bênh cạnh là một thác nước đổ xuống,quả là một nơi tuyệt đẹp không những thế Linh Khí vô cùng nồng đậm

“Tốt a”

Đế Cung khen một câu sau đó Đế Cung muôn yên tĩnh nên không cần người hầu gì chỉ 1 mình là đủ,sau đó Chu Anh và 2 vị kia rời đi. …….

Hỏa Phượng Lâu một trong 10 thế lực được xưng là truyền thừa của Phượng Hoàng,có huyết mạch cao quý. Trong một tiểu viện có 2 nữ nhân một già một trẻ có tướng mạo vô cùng tuyệt mĩ. Cầm trên tay một ngọ thạch truyền tin. Lão phu nhân thở dài

“ đứa nhỏ này thật khổ “

Người này chính là bà của Đế Cung ,Phượng Thái Gia,còn nữ nhân trẻ kia lại đang ngồi nhìn về hướng Nam Châu ,2 bàn tay năm chặt,trên mắt đã lăn dài 2 dòng lệ,chính là mẹ của Đế Cung Phượng Thái Nghi. Giới luật của Hỏa Phượng Lâu có một quy định đó là chỉ có đệ tử nữ không nhận nam. Mỗi một đệ tử của Hỏa Phượng Lâu được kết hôn và sinh con sau thời gian đó bắt buộc phải trở về không được gặp lại con cái của mình đến khi nào con cái của họ có thể thức tỉnh huyết mạch phượng hoàng mới được đi vào Hỏa Phượng Lâu

“Không được,người phải bảo vệ hắn” Phượng Thái Nghi kích động nói

Bà của Đế Cung chính là lâu chủ Hỏa Phượng lâu ,gật gật đầu nói:

“ Dạo này hành động của Thiên Cung Thập Nhị Lâu càng ngày càng lạ,dường như Thiên Môn đã trở thành tông môn phụ thuộc rồi,ta lập tức làm ngươi yên tâm,dám đụng đến cháu ta,ta xem ai dám”

Từ trong Hỏa Phượng Lâu một đầu phượng hoàng phá không bay đi để lại vô số ánh lửa đầy trời.

Vô số cường giả liền thấy vậy bắt đầu truyền tin tức khắp nơi phải biết rằng Hỏa Phượng Lâu một mực bế quan tu luyện rất ít xuất thế,mỗi đời cường giả Hỏa Phượng Lâu chủ yếu một đoạn thời gian mới xuất hiện.

Đế Cung đang cực kì căng thẳng kể từ khi 2 mạch được hợp thể,hắn có thể tu luyện được,từ luyện khí tầng 3 đã đến luyện khí tầng 9 hôm nay hắn quyết định trùng kích tiến vào luyện thể cảnh.

Từng đạo linh khí liên tục đánh vào bình chướng,Đế Cung liên tục trải qua cơn đau dơn dữ dội,khốn kiếp chuyện gì vậy,thân thể Đế Cung đang không ngừng chảy máu,thấ khiếu liên tục mất cảm giác hồi phục rồi lại mất vô cùng thống khổ

“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”

Hăn hét lên một tiếng,bình cảnh bị vỡ tan linh khí đang không ngừng cuồn cuộn tụ lại,cuối cùng cũng đạt đến Luyện thể cảnh,Đế Cung thở nhẹ một hơi,lấy từ trong nhẫn giới chỉ ra một viên đan dược nuốt xuống,cái vật này là phụ thân đưa cho hắn trước khi hắn đi, dù sao cũng là phụ thân lo lắng hắn sợ hắn xảy ra chuyện nên lưu giữ vài thứ trong cái giới chỉ này.

Sơn cốc này vô cùng vắng vẻ chỉ có vài loài yêu thú hiên hòa chạy xung quanh,Đế Cung có chút giống một lão nhân vậy.

Đột nhiên không gian biến đổi,Đế Cung một lần nữa đã được quay trở vào Trấn Hồn Ngục,Một lần nữa khí linh xuất hiện ngay trước mắt hắn. thấy được Đế Cung Long lão mỉm cười

“Thiếu chủ,lần này khôi phục lại nhờ thiếu chủ đột phá hấp thu linh khí nên giúp ta hồi phục nhanh hơn nhiểu a”

Thần sắc long lão hôm nay vô cùng tốt,hẳn là đã khôi phục linh khí hao tổn. Nơi đây lại càng khiến Đế Cung thoải mái vì quả thật nơi này có một cái gì đó hết sức thân thuộc.Tất nhiên lần này hắn không đứng ở ngoài cửa nữa mà trực tiếp tiến vào đại điện,mà nơi này Đế Cung giờ mới đẻ ý là quả thật quá ư xa hoa,tất cả đều được khảm vàng bạc châu báu,ngoài ra lần này Đế Cung thấy vô cùng lạ đó là trên mái tòa đại điện lơ lửng một đạo Phù văn vô cùng to lớn in 3 chữ Trấn Hồn Phù.

Chứng kiến Đế Cung đang nhìn đạo phù kia Long Lão liền giải thích:

“Dựa theo tu vi của thiếu chủ ngày càng tăng lên,nơi này sẽ khai mở nhiều thứ khác,tạm thời nơi đây chỉ còn duy trì được những cấm chế trân giữ tù nhân thôi,một vài thứ khác như phòng tu luyện,phòng chứ đan dược,phòng nuôi trồng dược thảo,phòng gia tốc không gian,v..vvvvv đều chưa thể mở ra,rất may đạt đến Luyện thể cảnh, phòng chưa công pháp đã mở ra rồi.

“các gì,phòng chứa công pháp”

“đúng vậy thiếu chủ”

Long Lão chợt vung tay một cái,một hình đầu rồng nằm ở chính giữa đại điến há miệng mở ra một lối đi.Đi qua đó Đế Cung theo một một thông đạo đến một căn phòng vô cùng rộng lớn,có vố số công phap tu luyện,nhiều hơn cả Tàng Thư Các Chiến Đế Điện.

“Long Lão,chỗ này rộng lớn a”

Long lão cười haha một tiếng như đồng ý với quan điểm của hăn,sau đó đưa hắn đến một nơi nằm sâu trong căn phòng này,nếu chứng kiến số lượng các công pháp này,10 thế lực lơn ở trung châu không tránh khỏi huyết chiến nha.

Bạn đang đọc Trấn Hồn Cuồng Thiếu sáng tác bởi Pinklove

Truyện Trấn Hồn Cuồng Thiếu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Pinklove
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.