Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Phiên bản Dịch · 915 chữ

9 giờ tối. Jade từ chối vào quán cà phê. Giờ này chẳng phải thời gian lý tưởng để nốc thứ nước nâu thơm ấy, và vào quán cà phê uống sinh tố thì không phải là cô. Hai người lang thang trên phố, tìm chỗ nào khả thi để tiếp tục cuộc hàn huyên tâm sự.

9 giờ 30 tối. Jade đòi chất cồn.

10 giờ tối. Hai người vào cửa hàng tiện dụng mua lốc bia, rồi ra công viên vô danh trong một khu dân cư ngồi uống.

11 giờ tối. Tửu lượng kém, Jade uống nửa lon bia đã ngà ngà. Cô vừa cười vừa cắn môi, tận hưởng cái chất rất tuyệt lênh đênh trong lòng. Cô tháo giày tung tẩy trên tay, chân trần nhảy múa trên bãi cỏ. Những bước chân của cô nhanh và mềm mại như chim sẻ. Shiho thích thú dán mắt vào dáng bộ nhí nhảnh ấy. Đột nhiên cô dừng lại, ngẩng mặt lên trời, hít hà thật mạnh, rồi quay nhẹ một cú 180 độ, nhìn thẳng vào anh.

“Bao nhiêu cô gái đã qua tay anh rồi, playboy?” – Jade hếch mặt.

“Tôi có hẳn một cuốn sổ để lưu tên tuổi, địa điểm gặp họ cơ. Không thể nào nhớ hết!” – Giọng Shiho tẩm thêm bia trở nên lạnh ngang ngửa sắc mặt anh, không đoán được là đùa hay thật.

“Anh từng có nhiều bạn gái, nhưng chưa từng yêu.” – Jade mỉm cười ngạo nghễ, đoan chắc 99% mình đã nắm được thóp Shiho – “Đúng không?”

“Em nói em yêu mưa, rồi bung ô khi trời mưa.

Em nói yêu Mặt Trời, rồi trú râm khi trời nắng.

Em nói em yêu gió, rồi cài chặt then cửa khi gió về.

Đấy, nên anh sợ khi em nói em yêu anh.” – Đến phiên Shiho dán mặt lên khoảng không tối mịt của bầu trời, ánh mắt lộ vẻ bất cần.

“Ha ha ha… Anh thật ngốc! Kẻ tưởng hiểu con gái nhất hóa ra lại khù khờ nhất! Ha ha ha…” – Jade ngồi xổm trên bãi cỏ, một tay chống xuống đất cho khỏi ngã – “Con gái là để yêu chứ đâu phải để hiểu.”

Shiho yên lặng, trở lại nét mặt siêu cool và ừng ực hết thêm vài lon bia, mặc kệ Jade ngồi tự kỷ, bứt bứt những cọng cỏ.

“Này chúng ta nói tiếp chuyện gì bây giờ?”­ – Jade nhìn đồng hồ, đã gần 1 giờ sáng.

“Sex.”

“Tôi chưa từng ngủ với ai cả!” – Giọng Jade tức tối nhiều hơn ngượng ngùng.

“Hả? Cô muốn thành bác sĩ, nghề buộc phải thấu đáo cơ thể con người nhưng cô chưa từng sex? Vậy đã từng xem phim con heo chưa?”

“Cũng chưa.”

“Ha ha ha ha…” – Shiho ăn cắp điệu cười khinh bỉ ban nãy của Jade.

“Nghe bảo Tokyo có rất nhiều khách sạn tình yêu. Chúng ta tìm một cái đi.” – Jade bắt đầu xỏ giày vào chân, có chút khẩn trương.

“Cô chắc không?”

Shiho vừa dứt câu, Jade đã đứng lên đi nhanh ra phía đường. Vừa đi, cô vừa ngoắc ngoắc tay mời gọi anh theo mình.

“Tắt đèn hay mở đèn?” – Shiho hỏi Jade khi ngồi cạnh nhau trên giường, dáng bộ cả hai rất cứng nhắc.

“Thường anh tắt hay mở đèn?” – Jade hít mạnh, quay sang nhìn Shiho bằng đôi mắt cừu non.

“Mở. Nhưng hôm nay nên tắt, để sau này cô bớt hối hận về chuyện mình làm.”

“Anh biết là tôi sẽ hối hận nhưng vẫn cùng tôi làm ư?”

“Thà sống có thứ để hối hận còn hơn là giữ thân trong sạch rồi tò mò khôn nguôi.” – Shiho tháo chiếc nút áo đầu tiên ra.

“Tôi đi tắt đèn!” – Jade đứng bật dậy, má bắt đầu lựng lên mà cô biết chắc không phải do cồn. Nửa lon bia nào đủ ma thuật gây say những vài tiếng đồng hồ. Đã đến lúc cô cần sống một tí. Tuổi trẻ…

Nằm trong lòng Shiho, Jade sờ sờ vết sẹo nằm khuất dưới cằm anh. – “Mỗi vết sẹo có một câu chuyện. Cái này là…”

“Tôi không nhớ nữa.” – Shiho lảng tránh. Anh vắt tay lên trán, nhắm mắt lại vờ như chuẩn bị ngủ.

Jade hơi trườn người lên, nhẹ nhàng hôn rất dài lên vết sẹo của Shiho.

Shiho không phản ứng, rồi bất ngờ anh nắm lấy bàn tay cô đang vuốt ve bên má anh, không cho nó tiếp tục mân mê. – “Cô chưa từng sex, nhưng chẳng phải khúc gỗ trên giường. Có thật cô chưa từng sex?”

“Thật. Nhưng tôi đọc các tạp chí thiếu nữ và phụ nữ của tụi Mỹ, toàn sex là sex, không tránh hành động bị ảnh hưởng. Mấy tạp chí ấy khiến tôi thấy phụ nữ bị chà đạp ghê gớm, cứ như đầu họ 24/7 là tìm cách thỏa mãn nhục dục cho đàn ông.” – Jade cuốn chặt mình vào vòng ôm của Shiho, dụi dụi vào ngực anh và mỉm cười dễ chịu.

“Chà đạp, nhưng cô vẫn đọc.”

“Ôi… Cảm giác trong vòng tay anh thật là thích! Thật an toàn!” – Jade không màng lời bắt bẻ của Shiho. Giọng cô thoang thoảng, bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

“Vậy cô cứ nằm ngoan trong đó.”

Bạn đang đọc Trái đất tròn không gì là không thể của Ploy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.