Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị "ốc đồng cô nương" ăn rồi

Phiên bản Dịch · 682 chữ

10.

Tiểu Ngư Dân là một cô nhi, từ nhỏ đến lớn đều lẻ loi hiu quạnh một mình.

Tuy rằng người trong thôn đều tốt, nhưng trong lòng vẫn vắng vẻ.

Thẳng đến khi Giang Trạch đến.

Chưa từng có người xem trọng hỉ nộ ái ố của chính mình như vậy, hắn chỉ là một vai phụ nhỏ bé, rốt cuộc lại có thời khắc tươi sáng như vậy.

Mỗi ngày thức dậy trong một lồng ngực cứng rắn, kì thật cũng khá tốt...

Tiểu Ngư Dân ngầm đồng ý, Giang Trạch rốt cuộc được nằm ở trên giường.

Tiểu Ngư Dân chậm rãi ăn bạch tuộc viên, không chịu lên giường.

Giang Trạch vỗ vỗ giường: “Tới đây, lại đây nha.”

Thật sự giống hệt phụ nữ mời chào khách nhân a~~

Khách nhân bị mời chào lại không dao động, tỏ vẻ bạch tuộc viên so với y còn hấp dẫn hơn.

Giang Trạch xuống giường, nhấc Tiểu Ngư Dân lên, ném lên giường.

Đã biết tiểu gia hỏa thích mình, còn phải cố kị cái gì?

Giang Trạch một bên lột quần áo Tiểu Ngư Dân, một bên cười xấu xa: "Tối nay, ta dạy cho ngươi cách dùng thuốc trị thương cho mông chính xác nha"

Tiểu Ngư Dân bị ăn rồi, may mắn có thuốc trị thương tiểu vương tử đưa, hắn sáng hôm sau mới có thể yên ổn ngồi trên ghế uống cháo.

Nhưng là, hắn thực ủy khuất: “Ta còn muốn ăn bạch tuộc viên.”

Giang Trạch: “Không được, ngươi hiện tại thân thể còn yếu, chỉ có thể uống cháo.”

Tiểu Ngư Dân ủy khuất: "Người ta nói không sai, có được thân thể ta sẽ không còn quý trọng ta nữa"

Giang Trạch nhướng mày: “Như thế nào? Có sức lực cùng ta đấu võ mồm, xem ra còn có thể cùng ta lên giường làm một chút việc gì đó.”

Tiểu Ngư Dân lập tức câm miệng, an tĩnh như gà.

11.

Tiểu Ngư Dân đi tìm tiểu thị vệ chơi.

Tiểu thị vệ nhìn dáng đi quái dị của Tiểu Ngư Dân, mỉm cười thần bí: “Ai, vị kia nhà ngươi có phải hay không.... Thực dũng mãnh a?”

Tiểu Ngư Dân: “Đúng vậy, hắn một người đánh chết hai con bạch tuộc, siêu lợi hại.”

Tiểu thị vệ: “Ta không phải nói cái này.”

Tiểu Ngư Dân nghi hoặc: “Vậy ngươi muốn nói gì?”

Cùng Giang Trạch ở bên nhau thời gian dài, ngữ khí cũng bắt đầu thô lỗ.

Tiểu thị vệ nháy nháy mắt: “Chính là ở trên giường a ~”

Tiểu Ngư Dân mặt đỏ: “Hắn.... cũng... cũng bình thường.”

Tiểu thị vệ: “Chậc chậc chậc, cũng bình thường... khiến cho ngươi chân run lên, sắp không đi được luôn kìa.”

Tiểu Ngư Dân bị chọc xấu hổ, đỏ mặt trở về nhà.

Trong nhà, Giang Trạch cởi trần, dưới án mặt trời, cơ bắp phủ đầy mồ hôi, nhìn vừa đẹp lại vừa dã tính.

Giang Trạch này.... Còn rất soái a....

Tiểu Ngư Dân chậm rì rì đi tới, ôm lấy eo hắn.

Giang Trạch buông rìu, lau mồ hôi trên trán: “Như thế nào. Rời nhà một chút đã nhớ ta rồi?”

Tiểu Ngư Dân nhỏ giọng mà ‘ ân ’ một tiếng.

Hắn quyết định, thích một người, liền nói cho đối phương.

Giang Trạch xoay người lại, ôm mặt Tiểu Ngư Phu, hôn xuống.

Gió nhẹ nhàng thổi, tiếng lá cây sàn sạt.

Thời tiết thật đẹp, rất thích hợp để yêu dương a!

Tác giả có lời muốn nói:

Đáng thương tác giả, vừa ôm bàn phím vừa khóc.

Các ngươi đều có đôi có cặp, mà tên cẩu độc thân này chỉ có thể ngồi nhà gõ chữ...

Còn không khích lệ, bình luận, an ủi ta một chút a!

Lời editor:

Ai cũng có đôi có cặp, nhóc cẩu độc thân này chỉ có thể ngồi nhà mà dịch truyện cho mấy con cẩu độc thân khác.

Mau bình luận, khích lệ ta một chút a...

Bạn đang đọc Trả ta Ốc đồng cô nương của Khương Nan Cật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Baocucthu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.