Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 40

Phiên bản Dịch · 2043 chữ

Ngang hơn cua == Part 9.3 Đoạn Kết ==

Nhìn tờ tạp chí trên tay mẹ, Hà Thu Nhiên liền biết rõ “gian tình đã phơi bày”, vì thế mặt cô ảm đảm buồn rầu vô cùng, nói nhỏ vào điện thoại một câu “Mẹ em vô phòng, tối nay gọi lại cho anh”, sau đó nhanh chóng chấm dứt cuộc nói chuyện, tâm trạng rối bời hô to —–

“Mẹ…” Thảm rồi! Sắc mặt mẹ rất khó coi.

“Đây là chuyện gì?” Giương tờ tạp chí trong tay lên, mẹ Hạ sa sầm hỏi, “Cái người con trai này chính là thiếu gia mà dì Hảo hay nhắc đến, là người mấy lần trước tới tìm con phải không? Hai con có quan hệ thế nào?”

Chớ nói là quan hệ nam nữ chơi qua đường, nếu như thế dù đó có phải là thiếu gia bảo bối của dì Hảo hay không thì mẹ cô cũng xách dao phóng lên Đài Bắc chém người đấy.

“Quan hệ tình cảm nam nữ.” Không thể dấu diếm nữa, Hà Thu Nhiên thành thật khai báo.

Nghe vậy, vẻ mặt khó coi của mẹ Hà mới thả lỏng đôi chút nhưng vẫn không kém phần lo lắng, “Người ta là tổng giám đốc một công ty lớn, gia thề bề hề, người bình thường như chúng ta làm sao có thể trèo à với lấy được.”

Nhà giàu thường hay chú trọng việc môn đăng hộ đối, cho dù trước khi kết hôn có chơi bời thế nào, thì đến lúc kết hôn cũng sẽ kết hôn cùng với con nhà giàu để xứng đôi, bà chỉ sợ rằng thiếu gia tốt bụng của A Hảo cũng chỉ chơi đùa với con gái bà mà thôi!

Hiểu rõ nỗi lo trong lòng của mẹ, Hà Thu Nhiên không nói thêm gì, lấy điện thoại gọi cho Bàng Sĩ Bân, được thoại thông liền nói “Mẹ của em muốn nói chuyện với anh” sau đó trực tiếp đưa điện thoại ẹ mình, để bà tự nói chuyện với “kẻ đầu sỏ”.

Một lúc sau, chỉ thấy mẹ Hà chào hỏi vài tiếng, cứ “Ừ” liên tục, rồi cúp điện thoại, tuyên bố thẳng, “Cậu Bàng chiều nay sẽ tới đây, chúng ta lúc đó nói chuyện!”

Dứt lời, vẻ mặt bà cứ như mới hoàn thành nhiệm vụ, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.

Hả… Cái con cua bự đó nói gì với mẹ thế? Sao mẹ lại thay đổi nhanh như vậy?

Lòng tràn đầy buồn bực, Hà Thu Nhiên trăm mối tơ vò.

Buổi chiều, Bàng Sĩ Bân quả nhiên đã đến, còn đặc biệt mang theo một hộp tổ yến thượng hạng, khiến Hà Thu Nhiên thật sự hoài nghi anh đang muốn hối lộ.

Nhưng mà cô còn kịp làm sáng tỏ mối nghi ngờ trong lòng, mẹ Hà đã sai cô đi làm nhiệm vụ —-

“Con đi mua ẹ chai xì dầu đi!”

“Dạ?” Hà Thu Nhiên há hốc mồm, kêu cô bây giờ đi mua xì dầu sao? Rõ ràng trong nhà bếp còn hơn nửa chai mà.

“Kêu con đi mua thì mua đi, còn đứng đó lải nhải gì thế hả?” Mẹ Hà liếc mắt trách cứ.

Tuy Hà Thu Nhiên ở ngoài nói chuyện với mọi người cay cú đến cỡ nào, đối mặt với mẹ của mình, cô chỉ có thể ngoan ngoãn ra ngoài mua chai xì dầu, bộ dạng nhu mì ngoan ngoãn thế làm cho Bàng Sĩ Bân trợn má hốc mồm kinh ngạc, lòng thầm thán phục mẹ vợ tương lai liên tục, đồng thời cũng cảm thấy vui sướng không thôi.

Hắc hắc, thì ra cô gái này cũng có người khắc chế được đấy!

Đợi Hà Thu Nhiên ra khỏi nhà, Bàng Sĩ Bân lập tức thân mật gọi “Bác gái này, bác gái kia”, chỉ chốc lát sau, hai người như đã đạt được sự đồng thuận, bèn nhìn nhau cười hàn huyên, bầu không khí tốt đến nỗi tựa như hai người là mẹ con ruột vậy.

Còn bên ngoài, Hà Thu Nhiên mua xong xì dầu về nhìn được cảnh tượng trong nhà, khiến cô hoảng sợ hoảng hồn, không hiểu sao cả người rùng mình tháo chạy, cảm giác như sắp bị bán đi rồi.

Thảm rồi! Cái con cua đó không đấu lại cô, nhưng mà cô thì không đấu lại mẹ của mình!

Nếu mà mẹ cô và con cua đó liên thủ với nhau, cô còn chết thảm hơn nữa!

Trong lòng lo sợ bất an, Hà Thu Nhiên hé mắt muốn xem thử hai người có điểm gì khác thường, mà quan sát cả buổi cũng chẳng thấy được gì cả, cuối cùng nghĩ…

Chắc là cô mắc bệnh đa nghi nặng quá rồi.

Do đó, trong khi cô rối như tơ vò, cơn giận tam bành của mẹ cô cũng tan biến trong vô hình, thậm chí còn cùng Bàng Sĩ Bân thiết lập mối quan hệ rất khắng khít, mà bầu không khí quỷ dị này bị cô liệt vào danh sách tám đời bảy kiếp không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì bị báo chí phanh phui mọi chuyện, quan hệ giữa Bàng Sĩ Bân và Hà Thu Nhiên nổi tiếng như cồn, vì thế hai người dứt khoát công khai yêu nhau, không hề che đậy, thậm chí hiện tại mỗi lần Hà Thu Nhiên lên Đài Bắc, sẽ ở trong căn nhà cao cấp của Bàng Sĩ Bân vài ngày.

Ngày hôm đó, ở Đài Bắc được hai ngày, vì đã hẹn với Bàng Sĩ Bân đi xem phim, chờ đến giờ mọi người tan ca cô liền đến thẳng công ty anh, một đường vội vàng đi vào tập đoàn Bàng thị, đi thang máy lên tầng cao nhất, ai ngờ lúc mở cửa vào văn phòng Bàng Sĩ Bân lại đụng phải thư ký của anh đang đi ra.

“A… thật xin lỗi ! Xin lỗi! Cô không sao chứ…” Giọng nói xin lỗi áy náy, cô cuống quít ngồi xổm xuống nhặt lại đống tài liệu rơi tán loạn, chốc lát sau lúc ngẩng đầu muốn trả tài liệu lại cho đối phương, tầm mắt lại nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp quen thuộc.

“Thì là thư ký Lương!” Đứng dậy, Hà Thu Nhiên vui vẻ chào hỏi, “Đã lâu không gặp, gần đây khoẻ chứ?”

“Rất khoẻ, cám ơn cô Hà quan tâm.” Sắc mắt trắng bệch, Lương Chỉ Tinh vẻ mặt cứng đờ đáp lại, trong lòng lại ảo não không thôi.

Nguyên cả một bài báo lẫn ảnh chụp được đăng ở trên báo đương nhiên cô cũng đã xem qua, rốt cục xác định cô gái mình hay xem thường giờ đã là bạn-gái-công- khai của tổng giám đốc nhà mình, mà bản thân cô lúc trước lại tỏ vẻ kiêu căng xem thường cô ta, thái độ càng không có thiện cảm mấy.

Nhưng hôm nay thì khác, cô ta đã trở thành nhân vật không thể đắc tội được, thật khiến người khác vừa xấu hổ vừa khó chịu mà.

Hà Thu Nhiên rất nhạy cảm, vẻ mặt tái nhợt muốn chạy trốn ngay lập tức của Lương Chỉ Tinh đều bị cô nhìn thấu hết, khiến cô không khỏi cười thầm, nhưng ngoài miệng vẫn ân cần thân thiện hỏi thăm, “Thư ký Lương, sắc mặt cô rất khó coi,người khó chịu chỗ nào sao? Hay là để tôi đỡ cô đến ghế ngồi…”

“Không, không cần!” Sắc mặt xanh lét khăng khăng cự tuyệt, Lương Chỉ Tinh chỉ muốn bỏ trốn mất dạng mà thôi, “Tôi thật sự không có việc gì, không cần đâu…”

“Nhưng mà…” Hà Thu Nhiên còn muốn nói tiếp thì đã bị một giọng nói khác cắt ngang.

“Chuyện gì vậy?” Từ văn phòng đi ra, thấy hai người không biết đang dây dưa cái gì, Bàng Sĩ Bân nhíu mày hỏi.

“Không, không có gì!” Luống cuống lắc đầu, Lương Chỉ Tinh vội đáp, “Tổng giám đốc, tôi có việc phải đi trước!” Dứt lời, cô ta nhanh chóng trở lại chỗ ngồi của mình, cả buổi không dám ngẩng đầu lên.

Mà Hà Thu Nhiên vừa thấy anh liền điềm nhiên như không việc gì cười hỏi, “Làm việc xong chưa?”

“Xong rồi!” Bàng Sĩ Bân gật đầu.

“Tốt, vậy đi thôi!’ Cười mỉm chi, cô hiếm khi chủ động khoác tay anh thân mật như vậy, nụ cười tươi đẹp làm sao, rạng rỡ vô cùng.

Cô gái này…. bị quỷ nhập rồi!

Bàng Sĩ Bân hiểu rất rõ Hà Thu Nhiên, bởi vì cô chưa bao giờ chủ động nắm tay anh, hôm nay đột nhiên tự mình nắm lấy tay anh, không bị quỷ nhập thì cũng bị bỏ bùa rồi.

Cảm thấy khó hiểu, anh im lặng để cô tuỳ ý giở trò mỉm cười kéo mình đến thẳng thang máy, đến khi hai người đã vào đến thang máy rồi, cửa đã đóng lại, anh lập tức gặng hỏi, “Nói đi! Chuyện gì xảy ra?”

“Không có việc gì!” Từ từ rút tay lại, Hà Thu Nhiên miệng cười đến cả mang tai, thực tế lúc nãy thấy vẻ mặt lo sợ của Lương Chỉ Tinh, trong lòng cô hả hê vô cùng.

Không hài lòng kéo tay cô lại, Bàng Sĩ Bân nắm chặt bàn tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, sau đó hừ lạnh giễu cợt, “Không có việc gì sao lại cười vui như vậy?”

Anh một chút cũng không tin!

“À ờ ——” Kéo dài giọng, Hà Thu Nhiên nháy mắt, thần bí trả lời, “Chỉ là chiến tranh giữa con gái với nhau thôi, không nên nhiều chuyện, rất khủng bố đó!”

Nghe thế, Bàng Sĩ Bân bật cười sặc sụa, nhưng mà biết tính cô nên anh cũng không nói thêm gì, chỉ liếc cô một cái, rốt cục không tra hỏi nữa.

Haizz… Cô gái đáng ghét này, khiến người vừa yêu lại vừa giận, có thể cuộc sống sau này của anh vĩnh viễn sẽ không thiếu niềm vui đâu.

Đoạn kết

Trong một nhà hàng ấm cúng, một đôi vợ chồng ngồi ở bàn trong góc khuất, người vợ đã mang thai sáu tháng, đang ăn lấy ăn để trông rất ngon miệng, còn người chồng thì không muốn ăn chỉ ngồi đó xem tạp chí.

Một lúc lâu sau, người phụ nữ có thai kia ốm vẫn hoàn ốm, nhưng lại ăn hết hai phần ăn, bốn cái bánh ngọt, năm cái bánh quy và một ly trà sữa cỡ lớn.

Đột nhiên, người phụ nữ có thai không ăn nữa, cô lầm bầm lầu bầu nói, “Em cảm thấy buồn nôn, ăn không vô nữa!”

Nghe vậy, người chồng bỏ tờ tạp chí xuống, nhìn thoáng qua đống bừa bộn trên bàn, giọng điệu hời hợt đáp, “Người bình thường mà ăn tới mức độ này, cũng đã muốn ói rồi!”

Lời vừa nói ra, người phụ nữ có thai vốn lườm chồng mình, lập tức cúi đầu xuống, lấy tay vuốt bụng, vẻ mặt tang thương, “Con à, ba con ghét con ăn nhiều kìa! Ba con kiếm rất nhiều tiền, gia nghiệp lại lớn, thế mà lại keo kiệt đến nỗi ngay cả cho con ăn nhiều một chút cũng phàn nàn…”

“Anh mà thế à? Oan quá!” Liên tục không ngừng kêu oan, người chồng tức tốc vỗ về người vợ, “Vợ yêu, em thích ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, anh mà sợ em ăn đến sạt nghiệp sao? Anh mà là người như thế à? Bàng Sĩ Bân anh đây đi ngang cũng không ai dám nói gì mà…”

Mẹ nó ! Cô gái đáng ghét này trong lúc mang thai tính tình càng khó nắm bắt, lại hay dùng đứa con để uy hiếp người chồng này, khiến anh phải đầu hàng vô điều kiện.

Tuy nhiên…Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất, anh vui sướng cam tâm tình nguyện đầu hàng!

Con cua ngang ngược này đúng thật là yêu gia đình mà !

HOÀN

Bạn đang đọc Tổng Tài Ngang Hơn Cua của Trạm Lượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.